Chạm khẽ tim anh 1 chút thôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe tựa đề thôi thì cũng biết là HE hay SE rồi nhỉ?Bỏ viết oneshot trong fic này lâu rồi...còn nhớ Nii không?DuyRio_2k4 ❤️
--------------giới thiệu---------
Tên truyện:chạm khẽ tim anh một chút thôi!✌️❤️

Author:Nii_kookie❣️❤️

Couple:Nalu💜

Thể loại:lãng mạn🖤

Tình trạng:hoàn thành

Độ dài: 1 chap1️⃣

Nghiêm cấm:sao chép

Catsing:
1/Cô_là cô nàng phục vụ làm việc tại quán Fairy Tail.Cô nổi tiếng xinh đẹp không bụi trần,da trắng,dáng cao.Tên của cô là Lucy Heartfilia.Ba mẹ cô mất nên cô tự thân cưu mang qua ngày.

2/Khác với cô,anh là 1 người nổi tiếng,nhắc tới tên là ai cũng biết.Là bang chủ khét tiếng của thế giới đêm.Giàu và có quyền lực xã hội cao.Gái theo anh thì nhiều vô kể nhưng anh phải lòng cô.Tên anh là Natsu Dragneel.Anh không may mắc phải căn bệnh nặng và...

Anh gặp cô,cưu mang cô,cho cô 1 cuộc sống hạnh phúc,ấm no nhưng cô không biết nắm giữ.

Vào truyện:

Một ngày nọ,tại quán Fairy Tail.Trong quầy tiếp tân,có 1 cô gái vô cùng xinh đẹp đang bận rộn với 1 đống hàng hoá.Ngoài cửa,có 1 người con trai với mái tóc màu hoa anh đào bước vào,nhìn thôi cũng biết là thuộc dạng quý tộc.Kế bên anh là cậu bạn thân của anh_Gray Fullbuster.

Họ đi tới kiếm 1 cái bàn trống đủ 2 người ngồi,anh đưa mắt nhìn xung quanh như thám thính tình hình xem xem quán này có đáng cho anh ngồi không?Điểm dừng của mắt anh là cô gái tóc vàng nắng đang đứng trong quầy.Anh đắm chìm nhìn cô,anh nhìn không chớp mắt.Ngay bàn có 1 cái bình bông,anh kéo tới che mặt anh lại nhưng anh vẫn thấy cô,anh làm thế vì không muốn cô biết là anh nhìn cô.Thằng bạn thân của anh nhìn anh với anh mặt bất ngờ....vì...trước giờ anh có nhìn gái đâu sao hôm nay lại...

Anh thấy có điều bất thường với hành động của mình nên đặt bình bông lại chỗ cũ rồi quay sang quầy nhìn cô nhưng...anh không thấy cô,anh hốt hoảng liếc mắt xung quanh thì thấy cô đang bưng nước tới cho anh.Khoảng cách quá gần nên tim anh không thể không đập nhanh.

Cô nở nụ cười thân thiện rồi đặt ly nước xuống bàn.Toan tính quay đi thì anh kéo cô lại.Ân cần,hỏi cô:

-em tên gì thế?

Cô nhìn anh khó hiểu.Hỏi tên cô làm gì?Khách hàng là thượng đế nên cô nhìn anh cười mỉm và trả lời.

-Lucy_Lucy Heartfilia là tên của tôi.

Cô nói xong không quên cúi đầu 90 độ thể hiện lòng tôn trọng với khách hàng.Cô quay lưng đi và mỉm cười.Cô cũng khá thích anh vì anh rất đẹp trai.Được anh hỏi tên thì cô vui mừng khôn xiết.

Sau ngày ấy thì cô chuyển về nhà anh và nghỉ việc tại Fairy Tail.Cô vô cùng bất ngờ với hành động của anh.Anh nói với quản lí của cô là hãy cho cô về nhà anh,và anh sẽ lo cho cô.Lệnh anh là lệnh trời nên ai dám cải.Họ gật đầu,đồng ý cho anh dắt cô về.

-từ nay...nơi đây là nhà em.

Cô đứng trước căn nhà mà anh nói và cô không tin vào mắt mình.Đùa ư?Đây mà là nhà á!Nó không khác gì cung điện sa hoa.Cô không ngờ sẽ có 1 ngày cô sẽ được đặt chân tới 1 nơi như thế này.Cô đi vòng vòng khám phá căn nhà,nơi đây cô rất thích nhưng...anh và cô...mới gặp nhau mà đã về nhà anh rồi...cô có 1 chút ngại.Cô đi tới cái gương và cô chạm vào nó.Anh từ đằng sau đi tới,ôm eo cô và đưa ra trước mặt cô là cây son vương miệng loại đắt tiền.Cô vô cùng ngạc nhiên,tính hỏi anh thì bị anh chặn:

-em thay đồ đi rồi ra ngoài hồ bơi,anh đợi.

Nói rồi anh buông cô ra,quay lưng bỏ đi.Cô cũng đi thay đồ và make up cho bản thân mình.Khi cô làm đẹp cho mình xong thì ngay bản thân cô cũng không tin đây là cô.Cô quý phái trong bộ váy hàng triệu đô,mặt cô nổi bất ở bờ môi ấy,mày son anh tặng làm cô càng thêm quyến rũ.

Cô đi ra ngoài hồ bơi,anh thấy cô thì như chìm đắm trong vẻ đẹp của cô.Anh đi tới chạm nhẹ vào đôi mắt cô,anh mỉm cười.Chạm nhẹ vào bờ vai cô,anh kéo cô tới hôn nhẹ lên trán.Chạm nhẹ vào đôi môi,anh cuối xuống hôn cô.Nụ hôn rất ngọt ngào và ấm áp.Có lẽ...ngày đó,là ngày hạnh phúc nhất của cả 2.

Người ta nói:bạn tốt nó hốt luôn cả bồ mình.Đúng vậy!anh chơi với Gray đã hơn 10 năm nay nhưng bây giờ thì cậu quay sang đâm sau lưng anh 1 nhát đau thốn tim.

Anh phát hiện anh bị ung thư máu,lâu lâu mắt anh bị nhoè đi và hầu như không thấy.Số phận hẫm hiu khi cô về nhà anh chưa đầy 1 tháng.Anh khá buồn nhưng anh không nói cho cô,sợ cô lo.

Hôm nay,anh chở cô đi chơi ở trung tâm thương mại.Anh vui lắm và cô cũng thế.Nhưng...cô vui thật hay không thì chỉ có 1 mình cô biết.Cô kéo anh đi vòng vòng như thế vì cô vốn vĩ rất hồn nhiên.

Sau khi đi chơi về thì anh có 1 số công việc gấp nên phải để cô ở nhà 1 mình mà ra ngoài.Anh quyết định cầu hôn cô.Anh đã mua sẵn cái nhận kim cương có giá hàng tỷ đồng để tặng cô nhưng...mắt anh bị nhoà và...

...két....

Anh đập đầu vào vô-lăng,nhưng anh không sao chỉ có vùng đầu của anh chảy máu thôi.Anh bất tỉnh.

Và khi anh tỉnh lại là anh thấy mình đang trong bệnh viện và bác sĩ đã báo với anh 1 tin:

-cậu bị ung thư máu giai đoạn cuối.

Đó là nguyên nhân mà anh bị tai nạn.May mắn là thoát chết.Anh buồn lắm,anh có ý định cầu hôn cô,muốn giữ riêng cô cho mình nhưng...số phận hẩm hiu làm anh sắp phải xa cô.

Anh đi về nhà và vô tình làm rớt tờ giấy ra và cô vô tình đọc được.Anh nhìn cô chờ cô phản ứng như thế nào thì thấy cô chạy tới ôm anh khóc và anh rất vui vì điều đó.Nhưng...chỉ là giả tạo?

Bây giờ,cô cảm thấy giống như anh hết giá trị lợi dụng rồi hay sao í.Cô lạnh nhạt với anh,hầu như là không quan tâm anh hay để ý anh nữa.Cô luôn luôn đi sớm về muộn.Cô luôn diện những bộ đồ đắt tiền do anh mua và đi với 1 người đàn ông khác.

Hôm nay cũng thế,anh ở nhà 1 mình cô đơn chờ đợi cô.Cô lạnh lùng bước vào và chỉ liếc anh 1 cái.Mắt anh nhoè nhưng hình như anh thấy bóng cô mờ ảo,anh đứng dậy đi theo thì vấp phải cái chân bàn té xuống.Cô thấy thế thì lắc đầu thở dài và quay lại kéo bàn ra cho anh đứng lên.Kéo ra thôi chứ cô không có ý định thôi lạnh lùng với anh.Anh đứng dậy lắc đầu vài cái rồi quay sang phía phòng.Anh đau lắm,chân của anh đau 1 chứ tim anh đau 10 cơ.Anh thương...à không...anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên,anh không muốn cô chịu khổ nên đã đưa cô về nhà mình,cho cô mọi thứ cô muốn,không cho cô thua kém với bất kì ai...vậy mà...giờ nghe anh lâm bệnh nặng thì trở mặt nhanh như chớp.Anh thật sự không hiểu cô,không hiểu cảm xúc của bản thân.Rõ ràng là biết cô như thế rồi mà vẫn còn cố chấp yêu và hy vọng làm gì.Anh chỉ muốn cô chạm khẽ vào tim anh như trước kia vì ngày mai hoặc ngày kia và chưa chắc được ngày nào anh sẽ xa cô.

Cô từ trong phòng bước ra.Vẫn diện dồ của anh và make up son của anh tặng.Anh mập mờ đi tới thì cô phớt qua mặt anh,không thèm đỡ anh hay hỏi anh lấy 1 tiếng.Anh chạy từ từ theo cô thì thấy cô leo lên 1 cái xe khác và cửa kính xe còn mở nên anh đi tới.Dù mắt anh mờ nhưng anh biết người ngồi kế cô,ngay ghế chính là ai_Gray Fullbuster_Bạn thân của anh.Anh không tin đây là sự thật.10 mấy năm tạo nên 1 tình bạn đẹp mà giờ lại đau đến thế!

Cô và Gray nhìn anh nhưng không ai nói gì.Lucy kéo kính lên che đi rồi Gray chạy đi.Anh đứng ngó theo xe 2 người họ.Anh quay lại vào trong nhà,anh đi tới bàn trang điểm của cô thì anh thấy màu vàng mờ ảo ấy,hình như là cây son anh tặng cho cô mà,sao nó lại rơi giữa đất thế này?Anh đi tới nhặc nó lên.

Phía Lucy,Gray đưa cô về nhà của Gray.Nhà Gray cũng lớn lắm,nếu nói nhà anh giàu nhất thì nhà Gray giàu nhì.Gray đưa cô lên phòng của mình,cô ngạc nhiên vì nhà Gray không khác gì nhà anh,nó bự lắm cơ!Gray chốt cửa lại làm cô giật mình quay lui.Cô hốt hoảng khi thấy anh thay đổi 360 độ như thế.Gray cởi từng nút áo ra,cô biết Gray định làm gì nên tính chạy đi thì bị Gray xô ngược lại và ép cô vào tường.Cô cố gắng chóng cự nhưng vô ít,sức cô sao đó với sức Gray được.Gray đè cô xuống giường và xé áo cô,áo cô bị đứt 1 bên dây.Cô cố gắng chóng cự và móc điện thoại ra gọi cho anh.Anh bên kia thấy mờ ảo chữ<Em Yêu>thì nhanh tay nghe máy.Đáp lại anh là những tiếng kêu cứu của Lucy và tiếng nói của Gray.Anh lặp tức mò áo khoác và đi xuống lấy xe qua nhà Gray.

Lucy thì cố gắng chóng cự,cô ân hận và cảm thấy có lỗi với anh.Giá như,thời gian có thể quay lại được.Cô với tay lên đầu giường nắm chai rượu và đập vào đầu Gray.Do đau quá nên Gray cũng chẳng đọ sức với Lucy nữa.Lucy nhân cơ hội mà đạp hắn 1 cái làm hắn ngã nhào.Lucy mở cửa chạy ra ngoài.

Natsu thì đã tới nhà Gray nhưng làm sao để vô.Đang rối vì không tìm cách vào được thì cánh cửa đột ngột mở ra.Anh nhận ra là cô và cô chạy tới ôm anh,anh cũng ôm cô lại.Anh giật mình khi thấy Gray đang chạy ra với gương mặt hốt hoảng.Anh nhanh tay kéo Lucy lên xe và chạy đi.Anh thấy cô khóc thì anh đau,anh cởi áo khoác ra và choàng lên cho cô.

Chạy được 1 khúc thì mắt anh nhoà đi.Anh dụi mắt,cô thấy thế thì hận bản thân vì đã lầm lỗi với anh.Cô không biết ơn anh mà còn lấy ơn báo oán.Cô lên tiếng hỏi:

-anh biết em như thế...sao anh không bỏ em?

Natsu quay qua cô:

-anh cần em.

....két...ầm....

Do anh quay sang cô và 1 phần mắt anh không thấy nên anh đã lách xe tải và đâm vào cột điện.Xe anh bóc khói và cháy 1 vài nơi,kính vỡ.Anh và cô lắm máu nhưng anh còn đứng dậy và đi ra ngoài được.Anh vòng qua bên kia để mở cửa ra cho cô,còn 1 chút sức nhưng không thể bỏ cô nên anh bế cô ra.Anh đặt coi khá xa cái xe.Anh chợt nhận ra là quên gì đó nên đã quay lại xe,cô kéo anh lại như thể...không muốn anh quay lại.Anh lấy 1 chiếc hộp màu đỏ,anh mở ra là chiếc nhẫn,anh định cầu hôn cô.Cô nhìn anh lắc đầu.Cô thấy xăng chảy ra nhiều và đã chạm tới lửa.Cô hét lên:

-CHẠY ĐI.

....bùm....

Không còn kịp nữa rồi.Anh đã chết trong đám khói lửa đỏ chói đó.Cô nói với anh quá chậm hay là anh đang muốn trừng phạt cô bằng cách này?Cô không biết làm gì ngoài đứng trước đám lửa có anh mà khóc.Cô ân hận lắm rồi.Bây giờ cô muốn quay lại bên anh,bên cạnh anh như tháng ngày ấy.

-em xin lỗi Natsu.

End
Nii❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net