CHƯƠNG 065-066

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 065: MỘ TỔNG GIÁ ĐÁO

Mộ Dạ Bạch khẽ ừ một tiếng, dựa lưng vào sopha, cầm tập tài liệu lên lật giở vài trang rồi chậm rãi nói: "Liên lạc với lãnh đạo bên công ty họ, nói là tôi muốn đích thân đến xem."

"Anh đích thân đi?" Cận Vân kinh ngạc hỏi. Những chuyện như thế này chỉ cần sai cấp dưới phụ trách là được rồi.

"Giao cho bọn họ một dự án lớn như thế này, đi xem xét một chút thực lực của họ cũng là điều nên làm." Mộ Dạ Bạch hiển nhiên đã đưa ra quyết định. "Xem lịch trình chiều nay của tôi xem còn trống mấy tiếng."

"Vâng, Mộ tổng." Cận Vân mở ipad ra, xác nhận lại lịch trình rồi nhanh chóng sắp xếp lại.

"Còn một chuyện nữa muốn báo cáo với anh."

"Nói đi." Mộ Dạ Bạch không ngẩng đầu lên, chỉ dồn sự chú ý vào tập tài liệu, khi lật giở đến hồ sơ của Cố Thiên Tầm, ngón tay anh hơi dừng lại một lúc. Trên tập hồ sơ không chỉ có giới thiệu rõ ràng về thông tin cá nhân của cô mà còn kèm theo những dự án cô từng làm trước đây và gu thiết kế của cô.

Đúng là không ngờ được rằng năng lực của cô ta cũng không tệ, chỉ là không biết có nói quá lên phần nào không.

"Tiểu thư nhà họ Cảnh không ngừng gọi điện vào điện thoại của anh. Anh xem có gọi lại không ạ?" Cận Vân nhắc nhở anh.

"Không cần." Mộ Dạ Bạch từ chối thẳng thừng không chút do dự, ngưng một chút, anh nói thêm: "Nhưng cũng không nên một mực từ chối cô ta, chuyện gì cũng nên để đường lui sau này."

Cận Vân cúi đầu, hơi mỉm cười: "Tôi biết phải làm thế nào rồi."

Thương trường chính là như vậy, nhưng phàm là người còn chút giá trị lợi dụng thì không thể cự tuyệt hoàn toàn họ được.

............

Sau khi ăn xong cơm trưa, Cố Thiên Tầm và Dương Mộc Tây khoác tay nhau đi về công ty. Mới bước đến cửa phòng đã nghe thấy mọi người đang túm tụm lại, bàn tán sôi nổi:

"Tình hình có vẻ dự án này chúng ta sắp nắm được rồi! Đến Mộ tổng ở bên đó còn đích thân đến, tổng tài nói rồi, phòng chúng ta phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng! Có khả năng sẽ đến chỗ chúng ta!"

"Có thật là Mộ tổng đích thân đến không vậy? Cũng không biết trông anh ta như thế nào nhỉ, nghe nói mới 28 tuổi thôi."

"Còn có thể trông như thế nào được nữa? Bao nhiêu tạp chí như vậy mà chưa một lần đăng ảnh anh ta, nhất định là quá xấu, sợ đăng ảnh lên sẽ làm tan vỡ bao trái tim thiếu nữ ..."

"Ôi dào, chỉ cần có tiền là sẽ thành soái ca ngay! Chưa nghe qua câu "Đàn ông không cần đẹp, chỉ cần đem tiền dán lên mặt thì sợ gì đám con gái không nhào lên" hay sao."

Nghe đến đây, Cố Thiên Tầm không nhịn được cười lên thành tiếng, suýt chút nữa phun cả nước bọt ra.

"Thiên Tầm, cô đang cười gì vậy?"

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía cô.

Cô xua xua tay, cố nhịn cười: "Không có gì, không có gì, mọi người cứ nói tiếp đi." Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh Mộ Dạ Bạch đem tiền dán lên mặt liền cảm thấy rất buồn cười. Vậy chẳng khác nào nông dân bán đất lên đời cả.

Chưa bao lâu sau chủ đề tám chuyện của mọi người đã chuyển sang chuyện khác rồi.

"Chị Tâm Nhu, dự án lần này chắc chắn sẽ do chị phụ trách rồi. Chị là người có kinh nghiệm nhất, lại năng lực lại giỏi nhất, sau này chúng tôi đều về đội của chị rồi!" Mọi người đều đang nịnh bợ Hà Tâm Nhu.

Hà Tâm Nhu là thành viên cốt cán của phòng. Trước khi Cố Thiên Tầm nghỉ việc thì Hà Tâm Nhu đã làm việc ở đây lâu năm rồi.

Nhớ hồi Cố Thiên Tầm mới đến công ty, tuy xét về kinh nghiệm và thực lực thì Cố Thiên Tầm không bằng Hà Tâm Nhu nhưng cô hơn Hà Tâm Nhu ở tuổi trẻ, có sức sáng tạo và phong cách thiết kế độc đáo nên khá được lòng lãnh đạo công ty.


CHƯƠNG 066: THỦ ĐOẠN KHÔN LƯỜNG

Sự thăng tiến như vậy nhanh hơn Hà Tâm Nhu của năm đó nhiều, hồi đó trong công ty luôn có người nói bóng gió là cô sớm muộn gì cũng sẽ thay thế Hà Tâm Nhu, vì vậy trong lòng Hà Tâm Nhu vẫn luôn có thành kiến với cô.

"Nếu như dự án lần này có thể đến tay chúng ta, vậy mọi người đều sẽ phải vất vả hơn rồi, sau này mọi người cùng đồng tâm hiệp lực làm việc, không có về đội hay không về đội ai cả, dự án hoàn thành tốt, mọi người đều có phần ngon."Hà Tâm Nhu được mọi người nịnh bợ thì đắc ý vô cùng, vừa rót thêm cafe cho mình vừa cổ vũ sĩ khí.

Dương Mộc Tây âm thầm chọc cho cô một nhát: "Nếu như hai năm nay mà cậu còn ở đây, vị trí của Hà Tâm Nhu đã là của cậu rồi."

"Suỵt." Cố Thiên Tầm đưa ngón tay lên chặn miệng cô, không cho cô nói tiếp nữa.

........

Khoảng hơn 3 giờ chiều, Ngô Ca mặt mày rạng rỡ đến phòng làm việc. Mọi người đều lần lượt đứng dậy, "Sếp à, có phải có tin vui gì không?"

"Đúng vậy, tin vui to bằng trời!" Ngô Ca phấn khích cao giọng nói: "Hôm nay Mộ tổng đích thân đến tham quan công ty chúng ta, đã chỉ định chúng ta làm đội ngũ duy nhất thiết kế dự án mới của Hoàn Vũ! Tất nhiên, thông qua nghiên cứu và thảo luận giữa các bên với nội bộ công ty ta, Mộ tổng cũng đã chỉ định người làm giám đốc dự án lần này!"

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Hà Tâm Nhu, ai nấy đều ngưỡng mộ, lại có người đã khe khẽ chúc mừng. Hà Tâm Nhu đang vui mừng dỏng tai lên nghe, chỉ đợi sếp tổng tuyên bố.

Nhưng không....

Một giây sau đó, lời của ông khiến mọi người đều kinh ngạc đến mức con ngươi muốn rớt ra ngoài.

"Giám đốc dự án lần này chính là người vừa mới quay trở lại với công ty chúng ta - Cố Thiên Tầm!"

Cả phòng đều lặng im.

Mọi người đều cho rằng mình nghe nhầm rồi, đến cả Cố Thiên Tầm cũng ngây người ra trong giây lát, Dương Mộc Tây là người bừng tỉnh trước, vừa kinh ngạc vừa vui mừng ôm chầm lấy cô, kêu lên: "Thiên Tầm, cậu là giám đốc dự án, Mộ tổng đã chỉ định cậu!"

"Đúng vậy, chính là Mộ tổng đã chỉ định, mọi người vỗ tay chúc mừng Thiên Tầm!" Ngô Ca là người khởi xướng vỗ tay đầu tiên, Dương Mộc Tây cũng theo ngay sau. Mọi người đều dần dần định thần lại, ái ngại nhìn Hà Tâm Nhu đứng như gỗ tại đó, cũng vỗ tay theo, nói vài lời chúc mừng với Cố Thiên Tầm.

"Thiên Tầm, Mộ tổng đã chỉ định cô rồi thì thời gian sắp tới cô phải thể hiện cho thật tốt vào đấy." Ngô Ca khích lệ vỗ vỗ vai cô, "Tâm Nhu và Mộc Tây sẽ làm hai cánh tay đắc lực giúp cô, bọn họ đều là những người rất có kinh nghiệm. Cô cần gì cứ nói với hai người họ là được."

Cố Thiên Tầm còn đang bàng hoàng định thần lại, còn chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy có người bất bình thay cho Hà Tâm Nhu, "Sếp à, chị Tâm Nhu mới là người có kinh nghiệm nhất, dù thế nào cũng nên chọn chị ấy làmgiám đốc dự án chứ? Chọn một người mới là ý gì đây, nếu lỡ như dự án không thành công thì chẳng phải chúng ta lỗ vốn nặng hay sao?"

Người lên tiếng là Chu Linh, trợ lý của Hà Tâm Nhu.

"Người mới? Cho dù Thiên Tầm có là người mới đi chẳng nữa thì sao chứ, ai bảo Mộ tổng thích vậy cơ! Người ta muốn đem dự án này giao cho Thiên Tầm, cô làm gì được hả? Nếu cô không muốn thì đi mà nói với Mộ tổng đi. Nếu không được nữa thì cô rút khỏi dự án này luôn đi." Dương Mộc Tây cự lại.

"Thích hả?" An Nhã cười rộ, ánh mắt nhìn xoáy vào Cố Thiên Tầm: "E là đúng như vậy. Nếu cô ta và Mộ tổng không có quan hệ mờ ám gì thì đời nào anh ta lại vô duyên vô cớ giao vào tay một người mới như cô ta cả dự án lớn như thế này chứ? Một kẻ là gái đã có chồng với một kẻ không chồng mà chửa, thật là đôi bạn chí cốt, chắc hẳn thủ đoạn khôn lường nhỉ?"

An Nhã vừa nói dứt lời, mọi người đã cười ồ lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net