(KokoTake) Cậu Bé Chăn Cừu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kokonoi là một cậu bé chăn cừu tại làng. Đặc biệt nhất anh là chủ nợ của rất nhiều người ở đây. Lúc đầu ai cũng tò mò vì sao anh giàu như vậy lại đi chăn cừu, anh bảo rằng mình buồn chán có việc làm cho đỡ ở không.

Mọi người mới vỡ lẻ ra, anh còn có một sở thích khác là nói dối chọc ghẹo họ. Riết rồi ai cũng chán chả buồn nói, chỉ có người bạn thân của anh là Seishu vẫn thấy ổn không sao cả. Mà nói đến người bạn này, Seishu thích mặc đầm mang giày cao gót, đặc biệt là cái khăn quàng đỏ. Trước sở thích này của bạn mình. Kokonoi không ý kiến vì thấy hợp mà.

Dạo gần đây ít thấy Seishu đi chơi hẳn, toàn thích trong nhà làm quái gì không biết. Hỏi ra thì bảo Seishu mới có một chú cún cưng. Kokonoi nhún vai trước tình yêu thú vật của bạn mình.

Hôm đó, như thường lệ anh nằm trên đồng cỏ mặc cho mấy con cừu ăn cỏ. Bỗng thứ gì nho nhỏ chạy đến, cục gì màu đen ấy nhỉ. Còn chui vào đám cừu của anh nữa. Kokonoi tò mò đi đến xem, anh dùng đầu gậy móc thứ lông đen đen cuộn tròn trong đám cừu trắng của mình đưa lên.

_ Hic.... Cho bé trốn chút thôi.... Huhu bé sợ bị bắt lắm. Đừng để Seishu tìm ra.... Huhu

Thì ra là một bé sói nhỏ, đang khóc nức nở cầu xin anh giấu mình đi. Kokonoi nhớ đến hèn chi tên kia bảo là có nuôi cún cưng nào đó. Ra là đây, dỏm kĩ lại thì tên đó thật sự đeo vòng cho bé con này thật chứ chả đùa.

Kokonoi quan sát lại bé con trước mắt, người nhỏ nhắn run run vì sợ. Gương mặt tròn tròn đáng yêu. Quan trọng nhất đôi mắt xanh như bầu trời đầy ánh sáng. Đột nhiên, anh muốn giữ bé con này về làm của riêng. Khoan đã, anh có thể chứ sao lại không nào.

Anh thả gậy, đặt bé xuống. Takemichi không biết người trước mắt tốt không nữa. Bé khó khăn lắm mới trốn ra khỏi nhà anh trai xinh đẹp nhưng đáng sợ kia. Seishu rất thương bé, luôn làm bánh cho bé ăn. Chăm sóc lo lắng cho bé, đó là buổi sáng. Còn khi đêm đến Seishu trở nên cực kì đáng sợ, anh ta ép buộc bé làm rất nhiều cái kì quái. Còn làm mông bé đau đến gào khóc. Michi rất sợ Seishu, anh không cho bé về nhà, cũng không cho ra ngoài. Nếu bé chống đối Seishu liền phạt mông bé, huhu đau lắm.

_ Em nói bản thân trốn khỏi nhà Seishu ư

Michi gật đầu, Kokonoi cười nhẹ xoa đầu em bảo muốn anh giúp cục bông không. Bé suy nghĩ không trả lời liền, bản thân bé sợ con người rồi. Bé là không nghe lời chị nên mới bị như vậy.

Anh thấy Michi đề phòng mình rõ là bị Seishu dọa hoảng rồi. Anh lại tiếp tục dụ hoặc bé bảo vì sao bé lại trốn, Seishu rất thương bé đó.

_ Nhưng Seishu làm mông Michi đau, còn chọc Michi khóc nữa....Seishu xấu tính..

Kokonoi giả bộ ồ lên bất ngờ, còn đưa tay lên nói hay là báo cho Seishu biết không nhỉ. Chắc cậu ấy đang tìm Michi cực khổ lắm. Làm bé hoảng lên giật giật góc áo anh ta, rưng rưng nước mắt lắc đầu.

_ Vậy, Michi có phải sói ngoan không?

_ Michi ngoan mà,... Michi muốn về nhà muốn về với chị của bé huhu

Thấy bé lại mè nheo mít ướt, anh ngồi xuống dùng lưỡi liếm lên gò má bé còn bảo giúp Michi liếm nước mắt. Kokonoi cười nói bé vậy chỉ cần ngoan ngoãn giúp anh một việc thì sẽ giúp em trốn khỏi Seishu.

_ Việc gì cơ?

_ Michi muốn chơi bịt mắt bắt cừu không. Michi là sói nên bịch mắt, con anh là cừu phải trốn bé để không bị ăn thịt.

Takemichi nghe anh miêu tả trò chơi, hơi yên lòng. Vậy là chơi với anh ấy thôi là được rồi. Với Michi đóng vai sói nữa, nên mạnh hơn cừu nha. Thế là bé ngây thơ đồng ý cùng anh tham gia trò chơi.

_ Được rồi, vậy anh lấy dây buộc mắt cho Michi nha...

Bé gật đầu, ngoan ngoãn cho anh trai đeo bịt mắt cho mình. Cuộc chơi chính thức bắt đầu khi Michi quơ quơ tay tìm bắt Kokonoi.

Khốn khổ thay tên đó nào thèm trốn gì đâu, anh ta còn đi đến đè bé xuống bãi cỏ cùng đám cừu vây quanh, . giật mình cố gắng vùng vẫy.

_ A... Ai đó... Tránh ra...

Phản ứng đáng yêu. Kokonoi không kiềm được nhìn cậu cưng chiều. Để anh coi cục cưng của Seishu giấu bấy lâu, thì ngon như thế nào. Việc khống chế bé con quá dễ dàng. Nói chi đến quần áo bé cũng bị anh cởi sạch sẽ. Nhìn khắp người bé toàn dấu hôn của Seishu, chân mày anh khẽ cau lại không vui. Liền tạo dấu của riêng mình lên cơ thể non mềm này.

_ Ưm... Kì quá..ưm Michi không thích hic.... Buông... Ai vậy ... anh chăn cừu cứu Michi huhu

Trời ạ, bé còn kêu anh cứu mình trong khi chính anh là kẻ đang làm chuyện đồi bại với bé. Cảm giác tội lỗi làm cả cơ thể Kokonoi run lên vì kích thích. Bên dưới theo đó liền trướng đến đau. Liếm đôi môi khô khốc của mình, Kokonoi nắm lấy hai chân của Michi kéo lên. Làm cho cúc nhỏ hồng hào phơi bày ra trọn vẹn, có vẻ hơi sưng. Chắc là do tên mặc váy kia rồi, từ giờ Michi thuộc về Kokonoi này thì cũng chả cần để ý tên kia nữa.

Anh ôm bé vào lòng, đặc bé từ từ trên xuống. Huyệt động nhỏ từ chút một nuốt lấy cự vật kia. Bé cố gắng quẩy đạp chân mình, khóc nấc cả lên vì sợ hãi..

_ Ah... Đau... Không muốn huhu... Ah... Đau mà.... Chị ơi... Chị ơi... cứu Michi... Huhu

Đến khi tất cả đều vào trong, Kokonoi ôm cả thân thể bé nhỏ của Michi thở từng hơi vì sung sướng. Bên trong nóng ẩm, lại còn ôm khít lấy anh, quả là kiếm được cục cưng rồi. Kokonoi từng chút một nắc từng nhịp vào..

_ ưm...buông... Ah... Ah... Không..

Mỗi khi Michi rên lên là anh càng khó kiểm soát được tốc độ của mình. Mỗi lúc một nhanh hơn, điên cuồng hơn còn nắm lấy eo nhỏ của bé đè xuống thô bạo..

_Ah.... Đau....hic..hic....chị ơi...

Một lúc sau, Kokonoi ôm chặt cậu rùng mình bắn vào trong. Anh hơi ngã đầu ra, cảm giác vô cùng thoả mãn. Lại tội bé con khóc ướt cả miếng vải che mắt, phía dưới vì lượng tinh quá nhiều làm cho bụng nhỏ của em hơi cộm.

_ Sói con à, em đáng yêu quá đi thôi ah. Nơi này của bé con chứa nhiều con của anh lắm đó nha.

Anh cười gian manh đưa tay xoa xoa bụng Michi . Lúc này bé cũng biết người làm đau mình là ai rồi. Michi òa khóc tức tưởi , con người ai cũng xấu xa cả, ai cũng lừa bé làm bé đau.

.
.

Trên bãi cỏ xanh, những chú cừu trắng như tô điểm lên màu trắng cho bức tranh xinh đẹp này. Tuy vậy, lại có hình bóng cực kì bắt mắt hiện ra. Michi ngực dựa vào bộ lông chú cừu ôm lấy, phía sau là Kokonoi đang thúc liên tục bên trong bé. Anh còn giữa eo bé dập về phía mình, hai chân của Michi còn không chạm đến đất...

_ Ah...ưm...đừng làm Michi đau nữa mà.. Huhu...

Bé đau mông rồi, không muốn làm nữa đâu. Thì bị Kokonoi kéo ngược lại để Michi đối diện mình, anh tà ác bảo bé nên bám chắc vào nếu rơi anh không chịu trách nhiệm. Nói xong còn, bắt lấy môi mềm mại của bé hôn xuống, anh là muốn chiếm lấy mọi mật ngọt bên trong.

_ Ưmng... Ah.... không mà... Cứu với...

Nghe bé kêu cứu anh cười nhạt, sau lại còn hét lớn hơn cả cậu..

CÓ CỪU ĂN SÓI NÈ... AI CỨU VỚI

Quá chán với mấy lời xạo c** của anh. Nên dù anh có hét ba lần cũng chả ai quan tâm. Họ vẫn tiếp tục công việc của mình.

Lại nói bé Michi thấy anh kêu lớn hống hách không sợ ai như thế. Bé nức nở không biết làm thế nào tiếp. Và sói con bị con cừu dối trá ăn sạch..

Seishu vào rừng hái một ít dâu về để làm bánh cho bé cưng của mình. Nghĩ Michi sẽ thích lắm, anh còn tưởng tượng ra hình ảnh bé ăn bánh hai má phình to đáng yêu nữa kìa

Thế mà, Michi biến mất. Sợi xích cũng bị gỡ ra mất. Seishu không tin được, vội vã chạy xung quanh tìm bé con của mình. Anh chạy vào làng hỏi xem họ có phát hiện ra sói con nào không. Nhưng chả ai biết gì hết. Đến khi một người hơi say nói với Seishu.

_ Khăn đỏ hả,.. Nãy chú mới nghe nhóc chăn cừu bảo sói sói gì đó... Con đi hỏi nó coi...

Seishu lập tức chạy về hướng nơi Kokonoi chăn cừu. Anh mà biết tên kia làm tổn thương cục cưng của anh thì. Trong cái giỏ bánh của Seishu có một chai rượu trái cây. Và anh sẵn sàng tặng nó vào đầu tên kia.

Kokonoi nào hay biết, vẫn ung dung ôm cục cưng đã ngất đi, mắt mũi khóc đỏ lên cả trong lòng mình. Một chuỗi toan tính nhìn Michi..

Sẽ không bao giờ buông Michi ra đâu

End













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net