(Mitake) ANH ƠI (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngôi nhà quen thuộc, bỗng dưng trở nên thật đáng sợ với cậu. Cậu nép mình vào tủ quần áo, đến cả hơi thở cũng bị bàn tay cố gắng ngăn chặn lại. Cậu sợ hãi mình sẽ phát ra âm thanh nào đó khiến kẻ đang tìm mình phát hiện. Không ai khác chính là em trai nuôi của cậu, Manjiro Sano.

Vào năm cậu năm tuổi, gia đình  Sano gặp tai nạn giao thông chỉ còn một mình đứa con Manjiro là bị thương may mắn cứu được. Do phía gia đình họ hàng đùn đẩy, cha Hanagaki bạn thân với gia đình tức giận mà nhận nuôi Manjiro về nhà. Gia đình cậu thật sự rất thương cậu bé đó.

Cậu còn vui mừng khi mình có một đứa em chỉ nhỏ hơn một tuổi nữa. Đã vậy em còn rất dễ thương luôn đi theo sau cậu. Takemichi chưa hề cảm thấy phiền phức ngược lại càng cưng chiều Manjiro. Đến mức mẹ Hanagaki phải nhắc nhở cậu làm anh không nên quá cưng chiều em như vậy.

_ Nhưng mà em traibrất ngoan mà. Phải không Manjiro của anh

_ Dạ vâng, Manjiro luôn nghe lời anh Michi hết

Nhìn hai đứa nhỏ ôm lấy nhau cười đùa, bà Hanagaki cũng đành bó tay. Thôi hai đứa yêu thương nhau vậy bà cũng mừng thay.

Đến năm khi cậu mười bảy  thì cha mẹ đột ngột gặp nạn khi đi nước ngoài du lịch. Hai anh em bơ vơ trong đám tang. Cậu khóc nức nở ôm lấy Manjiro bảo nhất định sẽ chăm sóc em ấy thật tốt. Hắn lúc đó cũng ôm lại Takemichi, ở sau lưng cậu lại nở nụ cười đầy chiếm hữu.

May thay cha mẹ để lại số tiền cho hai đứa đủ để đến khi trưởng thành. Nên Takemichi cũng không muốn phiền gì dòng họ.  Tiy vậy cậu vẫn không ỷ lại mà vừa đi học và đi làm. Thời gian cứ thế trôi, năm nay cậu đã 23 tuổi đã bắt đầu công việc đầu tiên. Còn em cậu thì là sinh viên đại học.

Vốn dĩ mọi thứ không có gì thay đổi đến khi những ngày gần đây, đúng hơn là cả năm nay rồi sáng nào thức dậy cậu cũng đau đầu. Với cơ thể lại đau nhức không rõ lý do. Cậu than với em trai thì Manjiro bảo chắc do cậu mệt mỏi quá thôi.

Một hôm, bao tử cậu hơi đau nên khi Manjiro đưa cậu ly sữa ấm như mọi ngày, cậu nhận nhưng lại không uống. Vì không muốn làm em trai buồn nên giấu thằng bé đem đổ đi.

Đêm đến đang ngủ thì Takemichi cảm thấy ai đó làm loạn trên cơ thể cậu, mò mẫn bên dưới của cậu. Takemichi choàng tỉnh đẩy kẻ đó ra, lùi lại về đầu giường. Cho đến khi nhận rõ diện mạo kẻ biến thái đó.

Cậu trợn mắt lên nhìn kẻ xâm phạm , là em trai cậu. Hắn cũng bất ngờ khi thấy cậu tỉnh dậy.

_ Cút..mày cút ra khỏi phòng

Cậu hoảng sợ mà nhìn đứa em mình yêu thương, càng tức giận không tiếc nặng lời đuổi hắn đi. Vậy mà hắn lại cười khẩy một cái rồi nhào tới cậu. Sức lực thật sự quá chênh lệch, hắn đã áp chế được người anh hắn yêu quý vô cùng.

_ Em yêu anh, Michi,.. Yêu anh rất nhiều nên làm người của em đi.

Nghe hắn điên cuồng nói những lời đó, khiến cậu càng trở nên chán ghét. Chưa kịp mắng chửi được gì .Hắn đã sung sướng lao đến cắn vào cổ cậu . Takemichi hét lên đau đớn, sau đó lại lợi dụng cơ hội mà luồn lưỡi vào bên trong càng quấy. Cuốn lấy lưỡi cậu bắt đáp trả mình. Âm thanh mút lưỡi, tiếng nước bọt vang khắp căn phòng. Cơ thể bị áp chế không thể phản kháng.

Bị Manjiro sờ soạng khiến cậu xấu hổ không dám nhìn thẳng vào hắn. Đến khi hắn thấy đủ mới dứt ra, rồi cắn môi cậu đến bật máu . Nghe tiếng rên từ cậu, hắn cảm thấy rất thõa mãn. Nhìn hai mắt xanh mông lung khiến hắn cười nhẹ, yêu thương hôn lên trán cậu.

_ Anh thật đáng yêu, anh trai của em.

Sau đó lại di chuyển xuống kéo chiếc quần ngủ của cậu . Sự lạnh lẽo làm cậu choàng tỉnh táo lại kinh sợ nhìn hắn. Sau đó không biết sức lực từ đâu, cậu đạp hắn một cái khi không phòng bị ngã ra.

Lợi dụng cơ hội cậu bỏ chạy khỏi Manjiro , cậu lại tìm đến chiếc tủ quần áo trong phòng chứa đồ trốn vào. Takemichi co người run rẩy đến mức không dám thở mạnh. Tim cậu đập nhanh theo từng tiếng bước chân càng một gần.

Âm thanh của hắn vang vọng đến đây . Như âm thanh dụ ngọt của loài quỷ dữ , của kẻ săn mồi đang tìm kiếm con mồi tươi ngon.

_ Anh ơi, ...Michi yêu dấu à.. Anh đâu rồi.. Anh ơi

Cậu càng run rẩy hơn khi âm thanh đó đến gần . Đến khi cánh cửa phòng kêu lên tiếng, hắn đến rồi . Cậu nín thở, khủng hoảng không dám phát ra dù là âm thanh vụn vặt nào.

Sau đó là tiếng cửa đóng lại, cậu hoang mang không biết hắn đi chưa. Nhưng cậu không dám liều lĩnh mở coi. Cậu chờ đợi, lại chờ đợi từng phút từng giây trôi qua giống như hàng thế kỷ . Đến mức cậu tưởng chừng yên lòng thì

Ngoài tủ tiếng đập mạnh vang lên, tiếng thở dốc, âm thanh của ma quỷ gọi tên cậu.

_ Michi.. Michi ngoan ra đây, nhanh nào

Hắn biết rồi, cậu mặt tái nhợt không dám động. Cậu im lặng, nước mắt sợ hãi tuôn ra lăn dài trên má. Cậu thật sự không dám tin đứa em, cậu mang cả thương yêu lại trở nên như vậy. Thứ tình cảm biến chất này cậu không muốn và càng không chấp nhận được.

Cửa tủ mở toang ra, hắn nhìn cậu co người khẽ nức nở. Cặp đùi trắng nõn mê người làm hắn cảm thấy miệng mình khô khốc.

Manjiro nắm lấy tóc cậu kéo đi , cậu vừa đau lại vừa sợ hãi. Hắn quăng cậu lên chiếc bàn ăn ở phòng bếp. Vì do bụng va chạm vào cạnh bàn làm cậu đau đớn gục xuống ôm lấy bụng mình

_ Đau... hức..... hức..

Hắn lấy máy quay đặt trước trên kệ, bắt đầu thu hình. Rồi đi đến chỗ cậu đang đau đớn, ôm lấy đặt cậu lên bàn. Chiếc áo ngủ ngắn không thể che giấu giúp cậu bên dưới. Nên với tư thế bị hắn mở rộng cả hai chân tất cả như hiện rõ trước hắn.

_ Đẹp lắm Michi của em,... Anh là của em

Không dạo đầu, không dịu dàng, hắn chen vào hậu huyệt của cậu . Bởi vì quá chặt đi vào thật khó khăn.

_ Không được....hic.. Ngừng lại Manjiro , em ngừng lại.. Anh xin em.. Huhu

Mặc kệ sự cầu xin của người anh yêu dấu, hắn đâm mạnh vào. Khiến nơi đó như muốn xé toạc ra. Takemichi đau đớn hét lên không ngừng kinh hoàng kêu cứu. Cảm thấy thật ồn, hắn lấy tay bịch miệng cậu. Rồi bắt đầu nhấp hông mình mà đưa đẩy.

Quả nhiên rất ấm nóng, lại còn khít sát ôm trọn dương vật của hắn. Manjiro cuồng si mà làm cậu. Chẳng đến ý nơi đó đã rỉ máu vì sự tàn bạo này.

Một lúc sau, vì quá sức chịu đựng của mình cũng như hét quá nhiều mà cậu khàn cả giọng, yếu ớt không còn quẩy đạp nữa . Bắt đầu vô thức mà rên rỉ dưới thân hắn, thấy như vậy hắn càng không chế ngự bản thân , càng làm quá đáng hơn

Hắn kéo áo cậu lên lộ ra hai quả anh đào xinh đẹp. Mà bắt đầu gặm cắn, tay kia lại xoa nắn yêu thích. Bị kích thích khiến cậu xấu hổ đẩy đầu hắn ra . Nhưng sức lực của cậu thật rất yếu chỉ như đang xoa đầu hắn.

_ ưm... Ha..tha anh.. đi... anh sẽ chết mất... Hic..

_ Không chết được đâu, Michi mít ướt à.

Hắn liếm một vòng ngực cậu, sau đó lại hôn lên môi khiến cậu nuốt lại tất cả tiếng cầu xin. Cứ như vậy cậu cả đêm bị hắn tại căn bếp quen thuộc không biết làm bao nhiêu lần. Đến khi hắn thoả mãn bắn vào cậu lần thứ ba. Cậu nghĩ là xong rồi .

Thì hắn lại đưa thứ vẫn còn cương cứng của mình vào miệng cậu. Bắt cậu khẩu giao cho mình . Cái thứ to lớn lại ngập mùi tinh dịch sọc đến mũi cậu, thật kinh tởm. Cậu muốn sặc cũng không được . Hắn sung sướng rên rỉ đâm hết tất cả vào miệng cậu.

_ Anh là nhất... Michi.. Ôi anh ơi sướng quá...

Hắn run người, tay đè gáy cậu nhấn vào . Khiến nó đâm sâu tận yết hầu của cậu, Manjiro bắn ra bắt cậu phải nuốt thứ tanh tưởi , làm cậu phải đẩy hắn cố gắng nôn trông đáng thương vô cùng.

Song hắn lại bắt lấy , đập thứ đó lên mặt cậu. Hắn yêu thích nhìn tác phẩm của bản thân . Biểu cảm thật méo mó

Tiếp theo hắn lật cậu lại, đưa mông về phía mình. Hắn đánh mông cậu đến đỏ ửng. Âm thanh bang bang làm cậu cúi gầm mặt vì xấu hổ. Rốt cuộc Takemichi òa lên khóc xin hắn ngừng lại . Thấy cậu như vậy , Manjiro không đánh nữa nhưng lại chen thứ hứng tình lần nữa vừa ra vào vừa đánh mông cậu. Hắn là một tên xấu xa.

Cuối cùng cậu ngất đi vì sự tra tấn này. Quá đủ rồi, cậu ước gì khi mai mở mắt sẽ là một cơn ác mộng mà thôi.

Hắn chậc một tiếng thầm nói cậu quá yếu . Bế anh trai yêu quý về phòng, cho cậu nằm lên giường êm ái, rồi nằm bên cạnh quan sát . Hắn yêu cậu đến phát điên lên được

Tình cảm này đã từ lúc bé rồi, từ thứ tình cảm đơn thuần lại méo mó trở thành điều cấm kị. Nhưng không sao, bây giờ cậu thuộc về hắn . Không ai có thể cướp cậu đi được nữa . Đến cậu cũng không được phép bỏ đi.

Michi của hắn, anh hùng của hắn. Anh trai thuộc sở hữu của riêng Manjiro này

Từ hôm xảy ra chuyện , hắn lấy đoạn video mà uy hiếp cậu làm theo lời hắn nói. Tất cả mọi thứ đều thuộc sự kiểm soát của hắn . Nếu không hình ảnh của cậu sẽ được gửi đầy trên mạng, hay bất cứ người quen nào. Takemichi suy sụp, chỉ có thể chấp nhận mọi thứ.

.
.

Takemichi đi làm về, nhìn thấy người em trai xinh đẹp của mình liền đi đến. Hắn hạnh phúc nhìn cậu quỳ xuống ôm eo mình. Manjiro xoa nhẹ đầu cậu, hắn cười trong hạnh phúc bất tận, không hề quan tâm đến đôi mắt xanh ảm đạm kia. Cưỡng ép cũng được, hận thù cũng không sao. Takemichi là của hắn, là của Manjiro Sano này.

Michi thật ngoan. Em yêu anh vĩnh viễn

End


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net