(MiTakeIza) Chiếm Hữu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takemichi hiện tại đang trốn tại một cái tủ quần áo ở một căn phòng nào đó . Cơ thể cậu vô số các vết cắn, bầm xanh tím ghê người, đến mức chiếc áo duy nhất trên người cũng không giấu được. Cậu lấy tay che miệng mình lại. Cầu mong đừng ai nghe thấy gì ở đây.

Nếu ông trời có thương cậu xin hãy giúp cậu thoát khỏi đây. Takemichi cầu khẩn với trái tim đập nhanh liên hồi. Nhưng có vẻ cuộc đời lại không hề đáp trả cậu. Cửa tủ bị mở ra, trước mắt cậu là Mikey cùng Izana. Bọn họ đang mỉm cười nhìn cậu. Nụ cười đó thật đáng sợ, cậu nghĩ đến viễn cảnh mình sắp gặp phải không khỏi xanh mặt.

_ Michi hư quá, sao lại trốn khỏi tao vậy.

_ Takemichi, mày ngốc thật. Mày nghĩ ở đây không có camera sao?

Cậu bị hai anh em họ không hề nhẹ nhàng mà lôi về phòng. Khi cả ba vừa mới vào trong, Mikey đã khóa cửa lại âm trầm nhìn cậu. Izana cũng không vui vẻ gì, anh ta đi đến bên cậu tặng một cú đánh vào mặt .

Khiến cậu ngã xuống đất, nước mắt sinh lý cứ thế  rơi xuống, hoà cùng mấy giọt máu rơi ở mũi cậu. Khi cậu nhìn lên thấy Izana đang khóc. Anh ta tức giận la hét

_ Tại sao vậy, mày cứu tao mà Takemichi, sao mày cứu tao rồi lại muốn bỏ rơi tao. Vì sao.... Vì sao

Càng nói giọng điên cuồng ấy càng nhỏ dần . Sau cậu thấy Izana và Mikey nhìn nhau rồi như thỏa hiệp điều gì đó, saunmột đầu trắng và một đầu đen tiến về gần cậu.

Takemichi cảm nhận nguy hiểm muốn chạy đi thì bị Mikey bắt được  đá một cú vào bụng cậu. Khiến cho mọi sức lực của cậu tan biến. Cậu ôm bụng đau đến mức cuộn người lại.

_ Hức... đau... quá.. A.

Mikey tiến đến ôm cậu lên chiếc giường phía trước. Izana đi tới ngồi ở đầu giường, chạm vào khuôn mặt cậu. Hắn ta cúi xuống tham lam cướp đi khoang miệng bên trong của cậu . Không hề cho phép sự phản kháng, mút lấy chiếc lưỡi của cậu. Dù cậu muốn tránh thế nào cũng bị hắn chiếm lấy. Nước bọt cũng từ đó mà rơi xuống

Mikey không thích mình bị bỏ quên, anh kéo vạt áo mỏng cậu lên, lại tùy ý xé rách . Anh ta sờ bóp eo nhỏ nhắn, sau đó di chuyến cái lỗ nhỏ phía dưới mà đưa ngón tay vào mở rộng

_ Ưm... Khoan...Mikey...đừng. Ah.. Izana...ưng..hộc

Takemichi phía trên bị hôn phía dưới lại bị lộng. Thật sự là không chịu nổi mà. Được một lúc thì Izana dứt ra một đường chỉ bạc cũng hình thành từ đó.

Izana nhìn gương mặt ửng đỏ của cậu, yêu thương vuốt ve một bên gương mặt cậu . Trong lúc Takemichi còn mơ hồ, hắn mò trong hộc tủ lấy ra một ống kim tiêm. Trực tiếp đâm vào cổ Takemichi truyền thứ dung dịch lạnh lẽo vào cơ thể.

Takemichi trợn mắt lên cảm nhận chất dịch đi vào cơ thể. Cậu sợ hãi mà bắt đầu khóc thúc thút thít.

Mikey nhìn cậu rơi nước mắt thì nở nụ cười cưng chiều.

_ Mày lại mít ướt rồi Takemichi. Anh tiêm gì cho em ấy vậy ?

Mikey bỏ tay ra vì anh thấy hậu huyệt của cậu đang phập phồng không ngừng. Có lẽ do tác động của thuốc.

Izana cười nói thuốc này do tên Sanzu làm cho Takemichi. Bảo là thuốc kích dục gì đó. Chỉ cần có nó  mỗi tháng 2,3 lần Takemichi sẽ trở nên ngoan ngoãn nằm mở chân chờ được hiếp mà thôi.
Takemichi sẽ không bao giờ dám rời xa họ nữa. Mikey nghe xong cũng gật đầu không ý kiến gì.

Chỉ có cậu đau đớn khi nghe, rốt cuộc họ coi cậu là gì. Cậu thay đổi tương lai khiến mọi người hạnh phúc. Nhưng sao cậu lại bất hạnh như vậy. Cậu đã làm gì để phải bị đối xử như thế này.

_ Tao không thích..... Tại sao lại làm thế với tao.

Takemichi nhìn họ muôn ngàn nghi hoặc. Đôi mắt xanh tràn ngập nước đầy đau thương ấy chỉ khiến cho thú tính của cả hai khó kiểm soát chính mình.

_ Tất cả là do mày Takemichi, nên....

KHÔNG!!

Mặc cho cậu cầu xin tha thiết thế nào hai kẻ đó đều không quan tâm, tiếp tục công việc của mình. Không ngừng sờ nắn, kích thích cả cơ thể cậu.

Izana cắn vào tai cậu, sau lại liếm lên đó. Tay khác còn mân mê một bên anh đào. Mikey lại phía dưới tuốt lộng, chơi đùa cậu bé của Takemichi.

_ Hức ngừng lại đi mà....

Một hồi sau dưới tác dụng của thuốc, Takemichi bắt đầu thở những hơi thở nặng nhọc. Biết cậu rơi vào trạng thái động tình, Izana và Mikey kéo cậu lên ở chính giữa họ. Từ trên xuống, cả hai cùng lúc khai mở hậu huyệt cậu.

_ Đau quá.... Đau quá...... Ngừng lại.... Aaa

Takemichi gào thét trong vô vọng. Nước mắt rơi liên tục. Cậu xin hai người nhẹ nhàng lại, ngoài miệng họ đồng ý. Nhưng những cú thúc thay phiên nhau càng lúc càng mạnh. Nơi chứa hai cây gậy như bị kéo căng ra cùng cực. Nhất là khi hai tên này một kẻ rút, một kẻ cắm vào. Thay phiên làm thần trí cậu điên loạn theo.

_ A.. A... Ah.. A.. ơ..

Chơi cậu đến lúc hai tên cùng rùng người  bắn vào bên trong cậu. Bụng liền trướng vì chứa quá nhiều tinh dịch. Nơi đó bị hai người sử dụng quá độ cũng không thể khép được, cứ nhấp nháy chảy ra tinh dịch kèm theo các tơ máu hồng nhạt.

Cậu run run muốn tránh đi hai kẻ này thì bị bắt lại. Họ nhìn cậu đầy say mê, những đôi mắt tham lam nhốt chặt con mồi trước mắt. Cậu không muốn nhìn thấy nữa, cậu biết rằng sự đau đớn này sẽ không kết thúc sớm. Takemichi làm sao có thể thắng được hai con quái vật này.

Izana đến trước hắn đưa vật bán cương của mình tiến vào bên trong cậu một lần nữa. Cảm nhận sự ấm áp của cậu bao trọn một mình hắn.

Mikey kéo đầu cậu cúi xuống giữa hai chân mình , bắt khẩu giao cho hắn. Takemichi chỉ như một con rối mặc họ xoay bản thân để thỏa mãn dục vọng của mình. Dù rằng cả cơ thể nhơ nhuốc bị họ kéo qua lại, nhưng cả hai tên đều không quan tâm đến đôi mắt xanh tuyệt vọng đang rơi nước mắt kia.

_ Michi,. tụi tao yêu mày rất nhiều. Đừng rời bỏ bọn tao... Mày không được phép..

...

Tại sao lại tim cậu đau đớn như vậy

P/s : Trích fic AEH đã chỉnh sửa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net