(PN: Sự sai trái) Michi thương Sanzu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sanzu thật tình không biết bản thân ra sao nữa , hắn ghét tên cống Takemichi . Thứ mùi bốc kinh tởm từ tên đó theo muôn thuở vẫn không thay đổi hay thật chứ.  Ai mà ngờ giờ nó lại biến thành tên nhóc nói chuyện còn không xong.

Đến cả việc ăn uống cũng phải có người chăm , cái hắn mắc mệt nhất là tên Kakuchou một tiếng cục cưng Michi hai tiếng Chibi Michi , nghe nổi cả da gà.  Cái đám này bị tên cống kia làm điên hết rồi. Coi anh em thần kinh Haitani đi giờ hai tên vui vẻ tắm cho Takemichi còn vui đùa với nó nữa.

Giờ đến thằng Kokonoi , má nó đi làm ngựa cho thằng cống cưỡi. Thật muốn đừng ai nói nó với hắn cùng chỗ làm nha. Xoay qua thấy ít ra vua của hắn còn bình thường chỉ ngồi ăn bánh quan sát. 

" Của tao...Nó phải là của tao....đáng yêu quá "

Sanzu cập nhật lại , coi như nãy hắn không thấy gì và nghe gì .Đến khi hắn nhìn thấy Takeomi dịu dàng chơi đùa cùng Michi thì không khỏi cười lạnh bỏ đi. 

" Ra vẻ  tốt cho ai xem "

Tóm lại là hắn không thích Takemichi , luôn luôn không thích tên nhóc ảnh hưởng đến vua và cái sự yếu đuối của tên đó .

_ Sàn zú , sàn zú....

Sanzu nhìn cái cục đen đen dưới chân mình cọ cọ , hắn hình như nghe bé gọi tên hắn không đúng lắm muốn ăn đánh hay gì . Thì Takemichi mò mò trong áo lấy ra một miếnh bánh quy khi nãy bé cầm sợ rớt nên giấu trong áo .

_ Cho...Sàn zú ....zừng bùn na

Bé cười cười đưa ra miếng bánh hướng về hắn , vì khi nãy Takeomi chơi cùng bé . Michi thấy ánh mắt của Sanzu rất buồn , bé thấy vậy liền nghĩ chắc Takeomi cho bé bánh không cho Sanzu bánh nên hắn mới buồn vậy.  Nên Michi mới giấu bánh đem cho hắn nè..

_ Eo..kinh mày nghĩ thế nào mà đem cái bánh giấu trong áo dơ bẩn của mày đưa tao ăn..

Sanzu vò đầu tức giận , quái gì đem dưa hắn cái miếng bánh dơ bẩn đó.  Nói rồi hắn nhìn qua thấy bé cúi mặt , mắt rưng rưng . Rồi xong Michi bị Sanzu làm cho khóc nức nở..

_ Oa oa Michi...michi...tích bánh ắm ....mún ăn ..nhưng...cho Sàn zú ..oaoaoa

Ran nghe tiếng khóc vội vàng vọt đến thấy bé Michi khóc đỏ cả mặt , đau cả tim hắn bế bé lên dỗ dành . Khẽ liếc qua Sanzu đang đứng phân tích lời của thằng nhóc nói ngọng này. 

_ Thằng khốn , tao đi méc Boss mày làm cục cưng của ổng khóc.

Ran nói xong vỗ vỗ lưng cậu bế đi , để lại Sanzu vẫn còn ngâm cứu lời của Takemichi ý gì . Hắn ngồi phân tích lời cậu đến khi bị vua triệu hồi dí súng vào đầu hắn bảo coi chừng cái miệng có thêm hai cái lỗ.

Từ khi có Takemichi xuất hiện hình như hắn bị Mikey trách hơi nhiều nên càng ghét bé dù chính hắn phải công nhận bé Michi vẻ ngoài đáng yêu

Thế mà tên nhóc này cứ chạy tìm hắn hết đưa đồ ăn rồi mấy món đồ chơi vớ vẩn.

_ Sàn zú cho....cho....

Tóm lại hắn không hiểu sao Michi lại thích cho hắn đồ đến vậy. Đến một ngày cuối cùng hắn cũng hiểu nguyên do.

Một ngày nọ, hắn được phân chăm sóc cậu một mình vì cả đám đều có việc giải quyết. Sanzu cũng thấy bình thường, cho ăn ngủ là chính thôi. Hắn để đống đồ chơi cho cậu tự chơi còn mình thì lấy điện thoại  nằm trên ghế xem xét tin nhắn báo cáo.

_ Sàn zú...a..a ..

Tự nhiên cục bông Michi mò lên người hắn, hai tay nhỏ chạm vào hai vết sẹo trên mặt hắn mò mò quan sát. Tính ra hắn muốn ném cậu rồi đó, nhưng để xem cậu nhìn rồi bị dọa sợ ra sao.

Sau một lúc hai mắt bé rưng rưng mếu máo muốn khóc. Sanzu mệt mỏi trẻ con thật phiền, lại còn là tên cống rãnh phiền lại thêm phiền...

_ oa ..oa..Michi....cho..Sàn Zú ăm dôz ăm mà sao...sẹo hoz mất ...oaoaoa...ương sàn zú dừng dau nữa.

Rốt cuộc là bé Michi nghĩ Sanzu hay khó chịu với bé là vì hai cái sẹo trên mặt làm Sanzu đau. Và Kakuchou hay nói phải ăn nhiều mới có sức khỏe tốt, thì sẽ không bị bệnh hay phục hồi vết thương tốt hơn nên Michi có gì ăn liền chạy cho Sanzu là thế. Còn sợ Sanzu buồn nên cho cả đồ chơi.

Sanzu hiểu ra lòng vẫn là có dao động nhưng vẫn mạnh miệng bảo không cần bé quan tâm. Michi nghe xong chỉ ôm cổ hắn dụi dụi giọng nói ngọng non nớt lại vang lên nói Sanzu đừng lo Michi sẽ cố hết sức xoa xoa vết thương của Sanzu mau khỏi.

_ Tao đéo cần nha, mày muốn giúp thì bớt khóc lại cho Mikey đừng mắng tao là mừng rồi

Sanzu độc miệng nói, hắn nghĩ cậu lại sắp khóc cho xem. Vậy mà Michi lại ngoan ngoãn gật đầu 

_ Michi...sẽ....bao ....che...cho..San........zu đừng .....sợ...

Michi biết mình hay nói không rành nên làm mọi người đôi khi không hiểu. Nên Michi vẫn cố gắng nói chuyện thật chậm và rành mạch hơn để Sanzu hiểu bé

"Đừng sợ" hai chữ thật nhẹ nhưng vẫn luôn là từ hắn khao khát được nghe. Giống như một cánh chim lớn bao bọc đến ấm áp không ngờ lại được nghe từ một đứa nhóc mình ghét. Sanzu không khỏi buồn cười. Hắn lần đầu tiên chạm đến đầu tóc bông xù khi xoa xoa..

Michi tên này dù là thời gian trước hắn gặp là một tên ngốc luôn làm người khác ngạc nhiên về sự kiên cường và lòng tốt. Đến khi biến thành trẻ con vẫn là một đứa trẻ hiểu chuyện đến không tìm ra chỗ ghét bỏ à trừ việc nói ngọng ra.

Z...z..zz...

Thật tình chưa gì bé đã ngủ trong lòng hắn rồi, Sanzu cũng hiểu vì sao Mikey lại yêu cậu đến vậy.

Trong trái tim khô cằn lại bắt đầu nảy mầm một bông hoa xinh đẹp


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net