Sự Sai Trái (End Ss1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu bị dẫn về nơi giam cầm ấy, Ran và Rindou trên đường không ngừng thủ thỉ vào tai cậu những lời nhớ thương đầy dâm ô. Thật sự muốn cho mỗi tên một đấm, lại nhìn Machi đang nằm trong tay Sanzu, cậu lại không thể.

Bọn chúng như bắt thóp được cậu mà càng trở nên quá đáng hơn. Đến khi trở về cái địa ngục 0cậu thoát khỏi bốn năm trước. Nó lại càng lớn mạnh hơn rồi. Cậu được bảy tên hộ tống nói đúng hơn không khác gì áp giải lên chỗ quen thuộc ấy.

Michi nhìn phòng họp của bọn chúng, nơi chứa những kỉ niệm đẹp cũng như những cơn ác mộng không hồi dứt.

_ Michi anh nhớ em,...

Mikey từ đằng sau ôm lấy eo cậu, nhẹ nhàng hôn lên cổ sau lại đột ngột cắn nghiến ở đó.

Michi nhăn mặt đau đớn, mùi sắt rỉ lan tỏa khiến cậu biết được vết thương hung hiểm đến mức nào. Cậu vậy mà chỉ có thể thầm chịu đựng đến răng nghiến lại vào nhau , cơ thể bất giác run nhẹ. Đến khi hắn buông tha thì chiếc áo sơ mi trắng đã nhuộm lấy máu.

_ Được rồi, chúng ta ôn chuyện cũ nào cục cưng...

Mikey vừa dứt câu, Sanzu đã cầm dao  đi đến bên cậu. Hắn vui vẻ  lướt những đường dao trên quần áo của cậu. Michi  liếc nhìn hắn, cậu biết bọn khốn này chỉ muốn dạy vò cậu , ..và trừng phạt cho sự không tuân phục của cậu.

Phập...

Michi đau đớn khi Sanzu đâm trực tiếp  vào chân cậu. Khiến cậu khụy người xuống, sau lại rút dao ra đâm vào cổ chân bên kia.

A... A... Đau..

Kakuchou đến đỡ lấy cậu, anh ta nhẹ nhàng giúp cậu cởi hết quần áo. Đến khi cậu lộ thân thể trước ánh mắt ham muốn của bọn chúng. Anh đặt cậu mềm nhũn lên ghế êm ái.

_ Sanzu mày có biết cắt gân chân không vậy, làm quái gì kêu mày cắt mà làm cục cưng bê bết máu thế.

Rindou tức giận cướp lấy con dao từ Sanzu đi đến chỗ Michi đang ngồi. Cậu nghe bọn chúng nói cũng hiểu ý định tàn độc đó là gì rồi. Mắt cậu ứa nước mắt nhìn về Mikey đau khổ cầu xin.

_ Xin mày,.. Tao sẽ không chạy nữa.. Đừng khiến tao thành kẻ không đi được... Xin mày... Mikey.. Tổng trưởng

Mikey im lặng nãy giờ, đến khi Rindou chạm dao vào chân cậu. Michi vẫn hướng ánh mắt nhìn hắn... đầy sự thống khổ , tuyệt vọng

Mikey kêu Rindou ngừng lại, sau lại nói với Sanzu điều gì đó.

Hắn đi đến chỗ cậu, mặc kệ trên người cậu những vết thương chưa được xử lý. Mà bắt lấy chân cậu đưa lên, khẽ liếm môi mình

_ Được rồi, mày đã nài xin vậy tao sẽ xem xét, giờ thì phục vụ bọn tao nào Michi. Thực hiện nghĩa vụ làm vợ của mày đi...

.
.

.
Ran say mê nhìn tấm lưng người phía trước mình. Hắn không ngừng nắc cậu đầy bạo lực. Mà Michi chỉ còn hơi sức rên rỉ yếu ớt...

_ Hazzi bé con, hết vui rồi. Chả hiểu sao tao lại được chơi cuối vậy...

Ran buồn bực lên tiếng đến cả thằng em Rindou may mắn bốc trúng số ba, hắn thì bét luôn. Nhìn cục cưng thấm mệt rồi, đến cả rên còn không có sức.

_ Papa....huhu...papa

Michi đang mơ màng thì nghe tiếng khóc của con trai liền thanh tỉnh tìm kiếm. Thấy Machi đang khóc đến thảm thiết nhìn cậu người đầy máu và tinh dịch.

_ Không... Machi à.... đừng nhìn... Hức... đừng nhìn con..

Cậu loạng choạng muốn đến bên con mình, lại bị Ran giữ chặt eo không ngừng thúc đẩy. Đến mức hai chân cậu run rẫy ngã xuống... Chỉ có thể khóc nấc la hét

MACHI NHẮM MẮT LẠI... NHANH....

_ Hức... Huhu... Papa...thả Papa của Machi ra..

Bé khóc nháo giãy khỏi tay của Sanzu muốn chạy qua cứu cậu. Lúc này Mikey đi đến  tát mạnh vào mặt bánh bao của bé

_ Michi là của tao,.. mày chỉ là thứ tao muốn tạo ra để nhắc nhở Michi là nó thuộc về tao. Có lần sau tao sẽ ném mày từ tầng thượng xuống...

Machi sợ đến khóc thét, làm Michi nằm đó không làm gì được đau đớn khóc theo con mình. Takeomi đau lòng nhìn cậu khóc thì bảo Ran ngừng lại. Bản thân lại đến bế cậu ngồi dậy khẽ xoa đầu. Dù hắn là kẻ thứ hai cưỡng hiếp cậu sau Mikey. Một kẻ tha hoá đến người khác buồn cười.

Michi mệt mỏi, hình ảnh trước mắt cũng bị nước mắt làm nhòa đi. Cậu nghiêng đầu qua nhìn về phía Sanzu nhỏ giọng cầu xin hắn bế Machi qua cho mình xem....

Sanzu nhìn qua Mikey, thấy hắn  không phản đối. Mới đưa Machi đang thút thít khóc qua bên cậu.

Được vào vòng tay Papa, bé mặc kệ mấy thứ kia òa khóc thảm thương trong ngực cậu. Takemichi đau lòng dỗ dành đứa nhỏ .

Hic.. Xin lỗi con Machi... Xin lỗi con

Qua ngày hôm đó, cậu lại tiếp tục bị giam cầm. Bọn chúng không phế chân cậu, nhưng lại tiêm cho cậu loại thuốc làm cứng cơ chân. Michi buồn cười, vì nó khác gì đâu.

Machi mỗi ngày chỉ được đến thăm cậu 2 tiếng rồi bị dẫn đi. Những tên khác nhìn vậy lại cười xoa bụng cậu bảo cũng muốn xem con cậu và hắn như thế nào. Michi chỉ im lặng nghe những lời biến thái đó.

Một ngày nọ cậu nhìn qua cửa kính, thấy đàn chim bay lượn tự do trên bầu trời, thật đẹp.. Ước gì...

Vô số những bàn tay với hơi ấm quen thuộc ôm lấy cậu, chúng che đi đôi mắt ham muốn tự do của cậu lại. Thật tàn nhẫn

Michi, mãi mãi sa đọa với bọn anh đi.

P/s : Tôi kết thúc Se nha... Nếu tôi siêng sẽ là ss2.... Sê ri Bonten kết thúc. H làm Couple Sanzu x Take trước khi tôi đặc Target quay lại nào


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net