Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ còn ba ngày nữa là diễn ra 'Ngày bội thu', vì những vị khách từ nơi khác đến có thể tham gia lễ tổ chức này nên mấy này công việc bận rộn hơn bình thường.

Các cặp đôi tay trong tay dắt nhau vào quán thể hiện tình cảm thắm thiết. Những ai chưa có bạn cặp thì có thể đến đây để tìm cho mình một người bạn đồng hành. Làm đã mệt còn phải nhìn người khác âu yếm nhau thế này, tôi nản lắm rồi.

Cô bạn Himawari của tôi đã nhận được rất nhiều người ngỏ ý đưa đồng tâm kết, nhưng cô ấy lại kiêu kỳ không muốn nhận, tôi thật muốn véo tai cô nàng rồi nói 'cái đứa suốt ngày kêu không có ai tán kia, như vậy mùa xuân sẽ không đến với cậu đâu' .

Nhìn đồng tâm kết được thắt theo nhiều kiểu khác nhau cùng đủ loại sắc màu, còn được gắn thêm những vật theo ý thích như đá huyền quang, đá thủy tinh hay miếng ngọc nhỏ... Khu phố này giờ tràn ngập màu sắc tươi sáng. 

Tôi không khỏi cảm thán 'Ôi, tuổi trẻ'.

"Xin hỏi... Cô Kazumi?"

Quán sắp đóng cửa, khách cũng vơi dần. Khi đang dọn dẹp nốt đống rác trước quán thì một người con trai đến trước mặt tôi. Khỏi nói cũng biết người này muốn gì, chắc chắc là muốn đưa đồng tâm kết cho tôi rồi. Thấy sợi dây màu vàng trên tay cùng với biểu cảm ngại ngùng kia thì hẳn là tôi không đoán sai đâu.

Người kia cứ ngập ngừng muốn nói lại thôi, gương mặt ửng đỏ giơ lên sợi dây màu vàng "T-tôi muốn... đ-đưa thứ này cho... cô Kazumi."

Chàng trai dễ thương quá, nhưng mà...

"Tôi xin lỗi nhé, tôi đã nhận lời mời của người khác rồi."

Thấy biểu cảm thất vọng của chàng trai kia tôi cảm giác hơi chút tội lỗi. Nhưng đồng tâm kết chỉ được nhận và trao đi duy nhất một người thôi. Khi đã nhận đồ của một người thì sẽ không thể nhận thêm đồ của bất cứ ai khác.

Hai người sẽ cùng chọn một màu như đối phương, gắn thêm vật trang trí theo sở thích. Điều này thể hiện rõ ý nghĩa 'Kết duyên' mà mọi người muốn hướng đến.

Tuy rằng tôi không có chút ý niệm gì với tên nhóc kia nhưng tôi đã làm xong món đồ mà cậu ta đòi hỏi và bản thân đã nhận lại được thứ tương tự rồi.

Lúc mới nhận được đồng tâm kết của cậu ta tôi đã bối rối một lúc đấy, không ngờ tới cái kẻ luôn thích làm theo ý mình này cũng biết được phong tục nơi đây. 

Cách cậu ta thắt nút rất đẹp, chẳng bù với tôi. Ở phần đuôi còn được xỏ một hạt ngọc nhỏ màu trắng, còn tôi thì gắn thêm một viên đá thạch anh tím. Chắc sẽ hợp với cậu ta, mong rằng cậu ta sẽ không chê nó quá rẻ.

Nếu như Kazumi biết được viên ngọc nhỏ màu trắng mà Izana đưa cho cô là viên dạ minh châu cỡ trăm triệu đô thì chắc chắn Kazumi sẽ không đeo thứ này ra đường, cô cất viên đá này trong lồng kính đặt ngay ngắn lên bàn thờ rồi hằng ngày cúng bái.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net