Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ăn xong bữa trưa, Izana gối lên đùi tôi, để mũ rơm che khuất gương mặt ngủ một giấc, còn tôi nghiền ngẫm đọc quyển tiểu thuyết trinh thám, thi thoảng vân vê mái tóc xoăn trắng dưới gối.

Thời tiết đầu thu thật mát mẻ và trong lành, bầu trời trong xanh với đám mây trắng trôi bồng bềnh, nắng không hề chói chang mà chỉ có vài giọt vàng đọng trên tán lá đang thay màu, càng tô điểm cho sự dịu dàng của mùa thu.

Khi đang đắm mình trong khoảng thời gian yên bình, chợt tôi nghe được giọng nói quen thuộc.

"Kazumi."

Dời mắt khỏi cuốn sách, từ xa tôi nhìn thấy bóng dáng của cô bạn thân thiết. Tôi vẫy tay chào lại, đến khi Himawari đến gần, cô ấy nói "Tớ tìm cậu mãi, nơi này đông quá. Năm nay cậu đã lấy được gì rồi?".

Tôi vỗ nhẹ chỗ trống bên cạnh, đợi cô ấy ngồi xuống rồi nói "Dây tây, cà chua, trứng, khoai tây và vài quả dưa chuột."

Himawri nhìn vào túi đồ của tôi, thắc mắc "Mọi năm chẳng phải cậu hái nhiều dưa chuột lắm sao, năm nay lấy ít vậy."

Xua tay cười giải thích "Tớ thấy mình lấy khá nhiều rồi, nên chỉ lấy từng này thôi."

Tôi không dám nói do tên ngốc nhà mình không thích ăn đâu, cô bạn của tôi sẽ tức giận mất.

"Năm nay sẽ có nhiều khách từ bên ngoài vào lắm đấy."

Tối nay sẽ là khoảng thời gian cho các cặp đôi, mọi người có thể cùng nhau dạo chợ đêm, thả hoa đăng trên sông... Một buổi tối lãng mãn như vậy, rất thích hợp để mọi người tìm thấy nửa kia của mình.

Để Himawari dựa vào vai tôi, cô ấy nhìn cặp đôi đang thân mật trêu đùa nhau rồi nói "Nhìn người ta mà thèm, tớ cũng muốn có người yêu."

Tôi ngay lập tức chặn họng cô bạn "Nín."

"Muốn có người yêu mà tớ bảo để giới thiệu cho thì từ chối.

Muốn có người yêu mà chưa bao giờ chịu chủ động tìm.

Muốn có người yêu mà người ta tán thì không chấp nhận, luôn làm mặt lạnh.

Muốn có người yêu mà nói chuyện vài câu với người ta rồi im re."

Cuối cùng tôi chốt lại một câu "Cậu không xứng."

Tôi vẫn còn nhớ trước hôm diễn ra 'Ngày bội thu' có tận ba người đến quán đưa tận tay Himawari đồng tâm kết nhưng cô ấy lại từ chối, thậm chí trong máy còn có tin nhắn của tầm chục người muốn ngỏ ý đưa đi chơi. Không phải duyên của cô ấy chưa đến, mà là do cô ấy không chịu nắm bắt đó.

Himawari mở to mắt nhìn tôi, tay ôm lại nơi trái tim, giả vờ khóc chỉ vào Izana "Từ khi tên này đến cậu không còn thương tớ như trước nữa. Trước kia cậu luôn nói yêu tớ, muốn ở cạnh tớ, thế mà bây giờ lại lạnh nhạt như vậy. Nói đi, tên này có gì mà dám cướp đi sự sủng ái của tớ chứ."

Đột nhiên cái người mà tôi nghĩ đang ngủ ngon vươn tay lấy mũ rơm xuống rồi ngồi dậy, gương mặt thiếu đánh nói "Vì tôi có gương mặt này đấy, cô có không."

"Xía, tôi thèm vào."

"Haha không có được nhan sắc trời ban nên ghen tị chứ gì."

"Kazumi, cậu xem cái nết của cậu ta kìa."

Tôi cầm lấy cây quạt phe phẩy chút gió mát, ngắm nhìn hai đứa ngốc kia. Hậu cung của trẫm thật bất ổn, hoàng hậu và quý phi đều muốn tranh giành sự sủng ái của trẫm. Lòng trẫm cũng thật nan giải.

"Kazumi." Nghe thấy có người gọi mình, tôi quay đầu nhìn. A, là anh chị chủ quán.

"Em chào anh chị." Cặp đôi này vẫn hạnh phúc như vậy. Thoáng thấy sang đống bao vải bên chân hai người "Anh chị hái được nhiều rau quá nhỉ."

"Đúng vậy, nông trường năm nay có rất nhiều loại rau tươi sạch, quả là ngày lễ lớn trong năm."

Anh chủ đưa cho tôi hộp đồ ăn, cười tươi nói "Đây là sữa chua do vợ anh đích thân làm, em nếm thử chút đi."

Đưa tay nhận lấy, tôi lễ phép đáp lại "Em cảm ơn."

Vẫy tay chào tạm biệt anh chị chủ quán, lại đưa mắt nhìn cặp đôi khác đang tay trong tay tình tứ. Tôi cầm thìa, xúc một miếng sữa chua, cảm nhận vị ngọt dịu nơi đầu lưỡi, cảm thán "Mùi vị tình yêu của người khác ngon thật."

______

Món cơm bao trứng của nhà Sano.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net