Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Izana đẹp, rất đẹp, cực kì đẹp.

Có lẽ mang trong mình một nửa dòng máu của Philippines nên anh có làn da rám nắng cùng với đôi mắt tím to.

Nhìn gần hơn chút thì sẽ thấy cả lông mi cũng màu trắng, đúng là con lai có khác, đẹp tuyệt vời.

Ngay cả lũ trẻ cũng hay nhìn vào anh ta rồi khen nức nở.

Được rồi, tôi có chút ghen tị đấy.

Nhưng dù là nhìn qua trang giấy hay được nhìn tận mắt thì tôi vẫn không sao tin được.

Một người có diện mạo như vậy lại có tính cách khiến người ta không nuốt nổi.

Giờ thì Izana đang đứng chặn đường một đứa nhóc để cướp chiếc kẹo mút trong tay thằng bé.

Chạy đến cho anh ta một cú đánh vào bụng, khiến người này dời đi sự chú ý, còn đứa trẻ thì nhanh chân chạy về nhà.

"Nè, Kazumi"

Lấy trong túi một bịch kẹo rồi đặt vào lòng Izana, tôi nói "Đã mua cho cậu rất nhiều kẹo rồi, đừng có bắt nạt con nít nữa. Tôi không muốn phải đi xin lỗi với phụ huynh người ta nữa đâu."

Không để Izana nói thêm câu nào, tôi quay người đi trước, mặc cho cậu ta đần mặt ra nhìn bịch kẹo trong tay.

Nghe thấy tiếng bước chân lại gần, tôi giảm đi tốc độ để đợi cậu ấy.

Izana ngậm cây kẹo trong miệng, tay đút vào túi quần "Khi nãy đứa trẻ đó nói cô là sao chổi nên tôi mới..."

"Tôi biết."

Nguyên nhân cái chết của ba mẹ ở thế giới này là do đón đứa con gái đi làm xa về nhà. Tôi còn được biết khi đứa con gái này sinh ra, bà nội đã qua đời ngay sau đó.

Nhưng mà, đó cũng đâu phải tôi, vậy nên tôi không hề để tâm.

Gói kẹo đã được mở ra, Izana cầm lấy một cây kẹo đã bóc vỏ đưa đến trước mặt tôi.

Nhìn cây kẹo rồi lại nhìn lên gương mặt thoáng ửng đỏ, tôi phì cười ngậm lấy kẹo mút.

Đưa tay xoa cái đầu trắng như để khen thưởng, vừa cười vừa để ý tới gương mặt hơi tức giận "Ôi trời, Izana của chúng ta ngoan ghê. Tí nữa về nhà, tôi sẽ nấu cho cậu một nồi cà ri."

Nắm lấy cổ tay mảnh khảnh, Izana ngượng ngùng quay sang hướng khác "Thật là, tôi không phải trẻ con."

Ánh chiều tà le lói của hoàng hôn buông xuống, chiếu lên bóng lưng hai người đang bước chân về ngôi nhà của họ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net