Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường đi đến sân bay, Mile nhận được tin nhắn của Pond.

"Tại phòng chờ VIP-1." - Pond.

Bởi vì nơi này cách xa bãi đậu xe nên Mile phải chạy bộ một quãng đường dài mới đến được. Chạy được nữa đoạn đường, anh có cảm giác ươn ướt ngay vị trí vết thương, có lẽ lại bị bung ra.

Khi chạy đến cửa, Mile nhìn thấy Pond đang nhìn ngó nghiêng bên trái bên phải. Lúc nhìn thấy Mile, anh ta vội chạy ra đón: "Sao giờ mới tới. Mau vào đi." Khi vừa nói xong, anh ta nhìn thấy vết máu thấm qua áo của Mile.

- "Cậu xảy ra chuyện gì vậy? Trên đường đi gặp tai nạn gì sao?" Pond chỉ vào bụng của Mile với một nét mặt hoảng hốt.

- "Không có gì. Cho tôi mượn áo khoác." Mile nói xong liền mặc áo khoác của Pond vào để che đi vết máu bên trong.

Kongkiat vẫn giữ một vẻ mặt lạnh lùng, ông ấy gật đầu với Mile và Pond khi nhìn thấy hai người họ: "Mọi người còn bốn mươi phút."

Mile vội vàng đưa ra kịch bản mới đã được chỉnh chữa, Kongkiat cầm lấy và lật qua lật lại. Nhìn thấy ông ta vừa xem vừa gật đầu, cả người Mile lập tức được thả lỏng, có vẻ vẫn còn cơ hội.

Kongkiat đặt kịch bản xuống bàn, "Đây là một kịch bản hay nhưng thật sự xin lỗi, tôi không thích nội dung kiểu như thế này." Nói xong, ông đưa tay hướng về cửa, đó là một cử chỉ dùng để từ chối và tiễn khách.

Mặc dù trong lòng nặng trĩu nhưng Mile vẫn nở nụ cười nói với Kongkiat: "Nếu như ngài đã thích cốt truyện như thế thì tại sao phải bận tâm đến việc chuyện tình này là ai với ai?"

- "Chẳng lẽ ngài cho rằng tình yêu cùng giới thì...."

Mile chưa kịp nói xong, Kongkiat đã cắt ngang: "Cậu hiểu lầm rồi. Tôi không phân biệt tình yêu cùng giới hay khác giới. Tôi tôn trọng tình cảm của tất cả mọi người."

- "Chỉ là, bởi vì cá nhân tôi không thích áp đặt quan điểm về tình yêu đồng giới theo kiểu rập khuôn như thế này. Tình yêu của bất kì giới tính nào cũng không nên bị áp đặt theo một khuôn khổ như thế."

- "Không biết cậu có hiểu ý của tôi không, giống như một món quà có tốt hay không, nó không phụ thuộc hoàn toàn vào việc món quà được đóng gói đẹp như thế nào mà là giá trị bên trong món quà đó. Bây giờ, đa phần những mối quan hệ yêu đương đều quan tâm đến vẻ bên ngoài mà quên mất việc khám phá những giá trị bên trong của đối phương.

- "Nói cách khách, dáng vẻ bên ngoài sẽ thu hút hơn nét đẹp bên trong."

Sau khi nghe Kongkiat nói những điều này, Mile cảm thấy ông ấy đúng là kì lạ như những gì Pond nói nhưng những lời nói của ông ta cũng thật đáng để suy ngẫm.

- "Tôi hiểu ý của ngài nhưng cũng giống như những gì ngài vừa nói, xã hội hiện nay là như thế, tại sao ngài không thay đổi suy nghĩ của bọn họ. KinnPorsche có thể là một cơ hội tốt."

Mile nói chuyện rất chân thành. Kongkiat có nhiều thành tích trong lĩnh vực phim ảnh, nếu như ông ấy đồng ý quay KinnPorsche thì dự án này chắc chắn sẽ thành công.

- "Xin lỗi, đây là nguyên tắc của tôi. Tôi sẽ không vì bất kì ai mà phá vỡ nguyên tắc của mình." Sau khi nói xong, ông ra hiệu cho trợ lý tiễn khách.

- "Xin lỗi hai vị, chúng tôi phải chuẩn bị để lên máy bay."

- "Chúng ta có thể gặp nhau thêm một lần khác được không?" Lúc ra tới cửa, Mile quay đầu lại hỏi Kongkiat nhưng đối phương không trả lời.

- "Không sao đâu. Đợi khi ông ấy trở về, chúng ta lại tính tiếp." Pond vỗ vai Mile.

Nãy giờ cả người đều trong trạng thái căng thẳng nên Mile không cảm nhận được vết thương ở bụng đang đau âm ỉ.

- "Bụng của cậu giải quyết sao đây? Tôi đưa cậu đi bệnh viện."  Pond lấy chìa khóa từ tay Mile và chuẩn bị đi đến bãi đậu xe.

Hai người mới đi được vài bước thì có người gọi lại từ phía sau: Xin đợi một lát, có thể để lại cuốn kịch bản lúc nãy được không? Ngài Kongkiat muốn đọc lại." Người trợ lý chạy ra nói với hai người họ.

Mile và Pond cùng nhìn nhau bằng một ánh mắt ngạc nhiên và có phần vui mừng.

Cuối cùng, Kongkiat đã đồng ý tham gia dự án này và kịch bản đã được sửa đổi rất nhiều dưới sự góp ý của Pond và Kongkiat. Sau khi tất cả đều hài lòng với kịch bản cuối cùng, bọn họ đã sẵn sàng để khởi động lại dự án.

Sau đó, có lần Mile đã hỏi tại sao Kongkiat lại thay đổi quyết định và ông ấy chỉ nói, có lẽ ông nên cho KinnPorsche một cơ hội.

Lúc Apo nhận được điện thoại của May, cậu cũng cảm thấy thật khó tin. Bản thân cậu đã từ bỏ dự án này nhưng không ngờ mọi thứ lại thay đổi bất ngờ như thế.

Có điều, cậu có nên nhận lời tiếp tục quay hay không?

- "Apo, em nhất định phải đọc lại kịch bản mới này, thật sự rất tuyệt vời đó!" Ở đầu dây bên kia, giọng nói của May rất phấn khích.

- "Chị May, em không muốn diễn nữa." Khó khăn lắm bản thân cậu mới có thể buông bỏ, cậu không thể đẩy mình xuống hố thêm một lần nữa.

- "Em điên à? Có biết đạo diễn lần này là ai không? Kongkiat! Chính là Kongkiat đó!"

- "Đừng có nói bậy bạ nữa. Mau đọc kịch bản chị vừa gửi trong mail đi. Trước tiên cứ đọc đi đã."

- "Em thật sự..."

Apo còn chưa nói xong đã bị May cắt ngang một lần nữa: "Apo, chuyện quay phim lúc trước chỉ bị tạm dừng, hợp đồng vẫn còn. Đây không phải là chuyện muốn hay không muốn."

- "Hơn nữa kịch bản lần này đã được sửa đổi rất nhiều từ những người có năng lực. Cơ hội tốt như thế không phải lúc nào cũng có được."

- "Chẳng phải lúc nào em cũng nói rất thích nhân vật Porsche sao. Vì lý do gì mà bây giờ không muốn diễn nữa?"

Apo không biết trả lời câu hỏi của May như thế nào. Chẳng lẽ cậu lại nói mình không muốn diễn vì không muốn gặp mặt Mile sao?

- "Để em đọc kịch bản trước đã." Cuối cùng Apo cũng chỉ có thể thỏa hiệp với May.

- "Chị đã gửi sang rồi đây, em đọc từ từ đi. Khi nào đoàn phim bắt đầu quay chị sẽ báo cho em."

Sau khi cúp điện thoại, Apo ngồi thẩn thờ một lúc lâu trên giường. Tại sao Ông Trời luôn trêu đùa cậu như thế. Vốn nghĩ dự án KinnPorsche đã chấm dứt, cậu sẽ không gặp lại Mile, chỉ cần không nhìn thấy người đó, cậu sẽ dần dần quen đi đoạn ký ức kia.

Nhưng bây giờ lại bắt bản thân phải ngày đêm cận kề Mile, làm sao cậu có thể diễn những cảnh thân mật kia.

Apo kìm nén cảm xúc của mình, cậu mở kịch bản và bắt đầu nghiên cứu cẩn thận. Càng đọc cậu càng không thể tin được, kịch bản lần này thật sự giống như May đã nói, quá hoàn hảo!

Nếu như kịch bản cũ chỉ bám sát theo tiểu thuyết thì kịch bản lần này đã khai thác toàn bộ những khía cạnh khác nhau giữa các tuyến nhân vật. Đây không chỉ là một bộ phim tình cảm bình thường mà nó còn đào sâu vào nội tâm của từng người.

Dự án được thực hiện lần thứ hai, bất kể là kịch bản hay đội ngũ sản xuất đều có sự khác biệt rất lớn so với lần trước. Có vẻ như nhà đầu tư rất coi trọng dự án này, nhưng dù sao thì dự án đã bị gián đoạn một thời gian, rất khó để có thể khởi động lại.

Tại sao bọn họ lại quyết định làm điều này...

Sau khi đọc xong kịch bản, Apo đã xác định bản thân cậu rất muốn tiếp tục vai diễn này. Nhưng còn Mile...khi nghĩ đến Mile, trái tim cậu lại trở nên chua xót, không biết vết thương của anh ấy thế nào rồi!

"Ting!"

Có tin nhắn đến, Apo nhìn lên màn hình điện thoại, Mile đã gửi cho cậu một tin nhắn. Cậu cầm điện thoại, các ngón tay khẽ run lên. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào màn hình nhưng cậu không có đủ can đảm để mở ra xem nội dung tin nhắn.

Lúc này, Mile đang đứng dưới nhà Apo. Anh đã hỏi May và biết được hôm nay cậu đang ở nhà. Mặc dù cũng biết đối phương chắc chắn sẽ không đồng ý gặp mình nhưng anh vẫn muốn đến.

Ít ra điều này cũng giúp anh gần Apo thêm một chút!

Apo đặt điện thoại sang một bên và tiếp tục nghiên cứu kịch bản. Nhưng mười phút trôi qua, cậu vẫn bị mắc kẹt tại một trang, đầu óc không thể đọc được bất kì chữ nào.

Cuối cùng Apo cam chịu cầm lấy điện thoại và ấn vào mục tin nhắn.

"Em sẽ tiếp tục diễn vai này chứ?" - Mile.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net