Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mile đứng dậy đi vào phòng tắm đổ đầy nước vào bồn sau đó vòng ra bế Apo đi vào trong. Thật ra, cơ thể của Apo không có vấn đề gì, chỉ vì cậu lười biếng không muốn vận động nên mới để Mile vận động thay mình.

Mile vừa dội nước lên người Apo vừa quan sát gương mặt của cậu. Apo dang rộng hai tay và dựa người lên thành bồn một cách thoải mái. Cậu nhắm mắt tận hưởng sự phục vụ của đối phương.

- "Apo, hiện tại chúng ta có được tính là..." Mile lo lắng, anh mở lời một cách thận trọng nhưng chưa kịp nói hết đã bị đối phương cắt ngang.

- "Không tính."

Trái tim của Mile như chìm xuống vực sâu. Không tính thì không tính, Mile bĩu môi nghĩ.

- "Anh còn trong thời gian thử việc. Trở thành bạn trai chính thức của em cũng không dễ đâu."

Những lời nói kế tiếp của Apo như một sợi dây kéo Mile lên thiên đường. Chỉ vài câu ngắn gọn cũng khiến Mile như đang chơi tàu lượn siêu tốc, nhịp tim của anh lên xuống theo từng lời nói của Apo.

Apo không dám mở mắt, cậu sợ bắt gặp ánh mắt của Mile. Hiện tại cậu không thể lừa dối bản thân mình được nữa, từ trái tim đến thể xác đều khao khát người đàn ông này.

Có lẽ giống như Rube đã nói, cậu nên cho người này một cơ hội cũng như cho bản thân cậu một cơ hội để nắm lấy hạnh phúc. 

Trái tim Mile ngập tràn hạnh phúc: "Anh sẽ làm việc chăm chỉ để được lên chính thức."

Ngày hôm sau.

Apo tỉnh dậy trong vòng tay của Mile. Khi nhìn thấy đối phương mở mắt, Mile cúi đầu hôn lên môi cậu: "Chào buổi sáng!"

- "Hôm nay đoàn phim có lịch phỏng vấn. Lúc nãy Pond có nhắn tin cho anh, anh nói lát nữa anh và em sẽ đến."

Đôi mắt ngái ngủ của Apo lập tức mở to. Chỉ mới ngày đầu ở bên nhau, cậu chưa có ý định công khai sớm như thế.

Bộ dạng hoảng hốt của Apo khiến Mile cảm thấy buồn cười: "Đừng căng thẳng. Anh chỉ nói lát nữa anh lái xe đến đón em, sau đó cả hai sẽ cùng đến địa điểm phỏng vấn."

- "Anh không nói việc hai chúng ta đang ở bên nhau." Mile thì thầm vào tai Apo.

Rõ ràng chỉ có hai người ở trong phòng nhưng Mile vẫn cứ dán sát vào tai Apo giống như đang làm chuyện lén lút sợ người khác bắt gặp. Apo không thể chịu nổi nên đã đẩy Mile ra.

- "Vậy anh mau dậy đi, trong nhà không có đồ vừa cho anh đâu. Anh có muốn về nhà lấy không?"

Apo ngồi dậy, nhưng khi vừa định rời giường thì phát hiện bản thân đang không mặc quần áo. Hơn nữa vì động tác đứng dậy của cậu khiến phần chăn trượt ra gần hết. Lúc này Mile đang ngồi dựa lưng vào thành giường, toàn bộ phần ngực săn chắc đều lộ ra trước mặt Apo.

- "Không dậy hả?" Mile cố tình trêu chọc Apo. 

Dậy thì dậy! Dù sao cũng chẳng phải chưa từng nhìn thấy cơ thể của nhau.

Apo bỏ chăn sang một bên sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm. Ánh mắt của Mile lướt từ tấm lưng xuống vùng eo rồi dừng lại tại phần mông căng tròn sau đó mới di chuyển xuống đôi chân thẳng tắp của Apo.

Ánh mắt của anh đột nhiên tối sầm lại, trong đầu không ngừng nhớ lại cảm giác tiếp xúc khi đôi chân kia quấn chặt quanh eo anh vào đêm qua.

Apo đóng cửa phòng tắm trước ánh mắt thèm thuồng của đối phương. Khi tiếng nước chảy vang lên, Mile vội hất chăn chạy thẳng vào trong phòng tắm.

Một lúc sau, âm thanh rên rỉ kìm nén của Apo vang lên.

Cả hai về nhà của Mile để thay quần áo. Ngay khi bước vào căn nhà này một lần nữa, Apo không thể giữ được bình tĩnh. Nơi này đã lưu giữ quá nhiều kỉ niệm của cả hai. Kỉ niệm tốt cũng có mà kỉ niệm xấu cũng nhiều vô kể.

Mile vòng tay ôm lấy Apo từ phía sau: "Anh tìm người trang trí lại nhà, được không?"

Mile sợ cậu sẽ cảm giác khó chịu khi ở lại căn nhà này và Apo cũng hiểu rõ lý do vì sao Mile lại làm như vậy: "Không cần. Anh mau thay quần áo đi. Không có nhiều thời gian đâu."

Đoàn phim phỏng vấn theo cặp đôi. Cũng chỉ là những câu hỏi liên quan đến quá trình quay phim hay những chuyện thú vị trong quá trình quay. Mọi người đều đã quen thuộc với những chuyện như thế này nên quá trình phỏng vấn diễn ra tương đối suôn sẻ.

Câu hỏi cuối cùng trước khi kết thúc buổi phỏng vấn: "Mọi người muốn làm gì nhất sau khi bộ phim này kết thúc?"

Khi đến lượt Apo trả lời, cậu suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nhờ KinnPorsche nên mọi người mới biết đến và ủng hộ chúng tôi. Tôi rất muốn gặp gỡ tất cả mọi người."

- "Nhưng bởi vì tình hình dịch bệnh nên không còn cách nào khác. Tôi thật sự thấy tiếc nuối."

- "Nếu có thể, tôi rất muốn đi vòng quanh thế giới để có thể giao lưu và gặp gỡ tất cả mọi người."

Trong lúc Apo đang trả lời, Mile vẫn luôn nghiêng đầu chăm chú lắm nghe, thỉnh thoảng anh còn gật đầu như thể đang suy nghĩ về những gì Apo đang nói.

Mặc dù Apo biết rõ điều này là không thể nhưng khi nghe người phỏng vấn đặt câu hỏi, cậu vẫn muốn nói ra nguyện vọng của mình.

Vài ngày sau đó.

Mile đến gặp Pond: "Hay là chúng ta tổ chức World Tour để gặp gỡ người hâm mộ được không?"

Suýt chút nữa Pond phun ngụm nước trong miệng ra: "Cậu điên hả? Tổ chức World Tour? Cậu có biết việc này tiêu tốn bao nhiêu tiền của và nhân lực không?"

- "Công ty chúng ta mới thành lập, không có nhiều tiền như thế đâu."

Sau khi quay xong KinnPorsche, Pond và Mile cùng những người khác thành lập công ty. Mọi người chỉ biết công ty này là do Pond và Tim cùng nhau hợp tác nhưng ít ai biết Mile cũng là một trong những cổ đông bên trong.

- "Chuyện kinh phí không cần lo. Anh chỉ cần lên kế hoạch về phần biểu diễn và sân khấu là được."

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Mile, Pond biết chuyện này không phải nói đùa.

- "Cậu nghiêm túc hả?"

- "Đương nhiên là tôi nghiêm túc."

- "Tại sao? À! Lý do của cậu! Không phải giống như tôi đang nghĩ chứ?"

- "Bởi vì Apo nói muốn đi khắp  nơi để gặp mặt mọi người nên cậu mới muốn tổ chức World Tour sao?"

- "Đang theo đuổi người ta à?" Pond cười trêu chọc Mile.

Trong lòng Mile âm thầm phản bác. Theo đuổi con khỉ, tôi muốn được lên chính thức. Thế nhưng những lời phàn nàn này cũng chỉ dám nghĩ, ngoài miệng anh vẫn giả vờ nghiêm túc.

- "Tôi làm việc này hoàn toàn là vì người hâm mộ. Bọn họ đã ủng hộ chúng ta như thế, tại sao không thực hiện một việc gì đó để cảm ơn."

Pond hiểu ý Mile nhưng anh ta không nói ra: "Để tôi suy nghĩ lại đã, chuyện này cũng không phải chuyện nhỏ. Thứ nhất hình thức biểu diễn là một vấn đề khó, ở đây chỉ có cậu và Jeff là có thể hát thế nên nếu chỉ làm một buổi hòa nhạc bình thường thì không hiệu quả."

- "Vấn đề thứ hai là việc lựa chọn quốc gia. Mỗi đất nước sẽ có những chính sách kiểm soát dịch bệnh khác nhau."

- "Tôi biết, nên mới muốn tìm anh để thảo luận."

- "Cậu thế này là đang thảo luận sao? Rõ ràng là cậu đang giao nhiệm vụ cho tôi. Được rồi, đi đi, thấy cậu là tôi lại đau đầu." Pond phất tay đuổi Mile sau đó tổ chức cuộc họp để lên kế hoạch.

Khi Apo nhận được thông báo KinnPorsche sẽ tổ chức World Tour, cậu thật sự không thể tin được: "Thật sự sẽ tổ chức World Tour sao?"

Pond gật đầu: "Hôm nay tôi gọi cậu đến đây là vì chuyện này. Ban lãnh đạo của công ty đã quyết định tổ chức World Tour. Một phần là để cảm ơn người hâm mộ, phần còn lại là giữ nhiệt độ để chuẩn bị cho các dự án tiếp theo trong tương lai."

Sau khi rời khỏi công ty, Apo ngồi lên xe suy nghĩ, tại sao công ty đột nhiên lại làm một chuyện tốt như thế?" 

Cậu quay sang liếc nhìn người bên cạnh: "Có phải anh đã nhúng tay vào chuyện này không?"

Mile chột dạ không dám nhìn Apo: "Liên quan gì đến anh, anh chỉ nghe theo sự sắp xếp của công ty thôi. Anh cũng chẳng phải lãnh đạo nữa."

- "Anh nghĩ em bị mù hả? Bàn làm việc của anh chất đầy tài liệu liên quan đến công ty kìa."

Việc nhìn thấy những giấy tờ này cũng hoàn toàn ngẫu nhiên. Vài ngày trước, trong lúc dọn dẹp phòng làm việc, cậu vô tình nhìn thấy đống tài liệu được bày khắp bàn.

- "Anh chỉ muốn thực hiện mong ước của em thôi." Sự việc đã bị bại lộ, Mile chỉ có thể thừa nhận và lén lút quan sát sắc mặt của Apo.

Nói không cảm động là nói dối. Người bên cạnh cậu đã luôn nghĩ đến cảm nhận của cậu và âm thầm thực hiện những mong muốn của cậu. Khi mối quan hệ của cả hai trở nên sâu đậm, Apo cảm thấy bản thân càng lúc càng thích người đàn ông này hơn.

- "Vậy thì anh cũng không thể công tư không phân minh như thế." Apo lẩm bẩm trong miệng nhưng Mile vẫn nghe thấy.

- "Lúc đầu vì em anh mới khởi động lại dự án này. Nếu như nói anh công tư không phân minh thì anh thừa nhận ngay từ đầu anh đã như thế rồi."

Apo không thể nói thêm điều gì khác. Người này đúng là có nhiều cách để lấy lòng người yêu! Thấy Apo im lặng, Mile quay sang hỏi: "Giận hả?"

- "Không. Chú ý lái xe đi."

Mile nắm lấy bàn tay của Apo đặt lên môi và thực hiện một nụ hôn. Cảm giác tê dại từ mu bàn tay truyền thẳng đến trái tim và cuối cùng là hòa vào cơ thể của Apo.

Cậu cảm thấy hình như mình đã đặt cược đúng rồi!

Một khởi đầu không tốt đẹp với những sự toan tính trong trò chơi tình ái nhưng cuối cùng tình yêu vẫn là một thứ gia vị của cuộc sống. Cho dù kết quả có như thế nào, cậu vẫn không hối hận về khoảng thời gian ngọt ngào của ngày hôm nay.

- "Sao cứ nhìn chằm chằm vào anh vậy? Cảm động hả? Cảm động rồi thì cho anh lên chính thức đi!"

- "Lên chính thức là không thể! Hiện tại em muốn gia hạn thêm thời gian thử việc của anh!"

- "Không được! Em thế này là đang vi phạm hợp đồng đấy!"

- "Đúng là em đang vi phạm hợp đồng đó! Nếu anh không chấp nhận thì có thể hủy hợp đồng. Anh bị sa thải!"

- "Không không không! Gia hạn thì gia hạn! Anh sẵn sàng thử việc cả đời."

...

- "Tối nay muốn ăn gì? Gần đây anh có học được một vài món ngon."

- "Vậy thử món ăn của anh đi."

Hạnh phúc đôi khi cũng xuất phát từ những điều giản đơn!

Cuộc đời dài như thế, có thể nắm tay nhau đi đến cuối đường đã là một điều hạnh phúc rồi!

Đời người cũng thật ngắn ngủi, gặp được người mình thích thì phải cố gắng giữ chặt lấy tình yêu!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net