Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Apo rất muốn mở miệng từ chối nhưng các cặp đôi xung quanh cậu đều đã rời đi. Lúc này tại sảnh chỉ còn Mile và một vài người của đoàn phim.

- "Sao hai người còn chưa về phòng?" Đạo diễn thắc mắc.

Apo không biết nên trả lời như thế nào. Mile cũng không lên tiếng, anh chỉ đứng sang một bên để lại Apo xấu hổ đứng một mình.

- "Vừa nãy thang máy có nhiều người quá. Tôi đi ngay đây." Apo chỉ còn cách lựa lời nói.

Đạo diễn liếc thấy tấm thẻ phòng trên tay của Mile. "Tầng 12 hả? Cùng tầng với chúng tôi. Đi thôi, đi thang máy lúc này chắc không đông đâu."

Apo không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc theo mọi người đi vào thang máy.

"Ting".

Cửa thang máy mở ra, Apo theo Mile bước ra ngoài và đứng một bên đợi anh mở cửa phòng. Sau khi cửa được mở, Mile nghiêng người ra hiệu cho Apo đi vào. Apo hít một hơi thật sâu rồi từ từ đi vào trong.

Trong phòng có hai giường riêng, nội thất bên trong rất tốt. Trước khi Apo kịp bình tĩnh, một tiếng đóng cửa vang lên. Mile bước vào và áp cơ thể mình lên lưng của cậu.

Mile tựa đầu lên cổ cậu,  hai tay vòng qua eo và đưa đầu lưỡi liếm dọc theo đường cổ của người phía trước. Apo lập tức xoay đầu né tránh.

- "Đủ rồi." Apo quay đầu liếc nhìn Mile. "Anh đừng đi quá giới hạn."

Mile nhếch khóe môi nhìn Apo: "Em yêu, không phải em nghĩ rằng ở chung phòng với anh trong hai đêm là thật sự chỉ ngủ đấy chứ?" Mile nói xong liền bước lên một bước.

Apo lùi lại theo quán tính. Khi Mile bước một bước, Apo lùi một bước đến lúc tấm lưng của cậu đụng vào tường mới dừng lại. Mile chống hai tay lên tường và giam giữ người người trước mặt.

Cổ họng Apo khô khốc, cậu vô thức nuốt nước bọt, "Anh đừng có ý nghĩ sẽ làm những chuyện bẩn thỉu kia với tôi một lần nữa. Bây giờ cả lầu này đều là người của đoàn phim, chỉ cần tôi la lên là bọn họ sẽ nghe thấy."

- "Thật chứ. Chỉ cần em la lên là bọn họ sẽ nghe thấy sao? Nhưng mà em có dám la không?" Mile nói xong hôn lên môi Apo một cái.

- "Ưm!"

Apo quay đầu tránh đi, cậu muốn thoát khỏi người này nhưng hai tay bị người kia giữ chặt.

Apo lại một lần nữa bị buộc phải tiếp nhận cái hôn mạnh mẽ của Mile. Đầu lưỡi của người kia xâm nhập vào trong khuôn miệng khiến đầu óc Apo trở nên tê dại, toàn thân trở nên run rẫy. Apo cố dùng hết sức để đẩy người phía trước nhưng cậu không thể lay chuyển được anh ta.

Mile có một thân hình săn chắc và khỏe mạnh. Apo hoàn toàn không phải đối thủ của anh.

Đầu lưỡi của Apo cố gắng trốn khỏi sự tấn công của Mile nhưng đối phương đã tận dụng sơ hở để bắt lấy và điên cuồng ngậm mút.

Apo cảm thấy đầu lưỡi đau xót, khóe môi bị nước miếng làm ướt, cậu còn chưa kịp nuốt xuống đã bị người kia dùng sức liếm láp.

Mile gần như cắn vào môi Apo, giống như một con thú hoang đang ngấu nghiến con mồi của nó. Anh không cho Apo bất kỳ cơ hội nào để rút lui hay từ chối. Cuối cùng khi đã thỏa mãn được cơn đói, Mile buông đôi môi của Apo ra.

Đôi môi của cậu vừa sưng vừa đỏ, đôi mắt lấp lánh ánh nước do thiếu hô hấp. Nhìn dáng vẻ bị bắt nạt của Apo, khát khao chinh phục của Mile dường như được thỏa mãn rất nhiều.

- "Tạm thời tha cho em." Mile vừa đưa tay xoa khóe môi của Apo thì một cái tát đột nhiên ập đến khiến anh không kịp chuẩn bị.

Apo tức giận chỉ vào mặt Mile: "Cút!" Cậu vẫn chưa điều chỉnh được hô hấp của mình, lúc này lồng ngực phập phồng theo cơn giận của cậu.

Mile một lần nữa ép Apo vào trong tường, "Anh cảm thấy em vẫn chưa hiểu rõ nhỉ, đêm nay sẽ dạy cho em một bài học."

Apo chưa bao giờ tức giận như lúc này, cậu không ngờ người này dám có những suy nghĩ như vậy với cậu trong hoàn cảnh này. Nếu anh ta dám làm bậy, cậu không ngại sống chết với anh ta!

Trong phòng đang chuẩn bị có một cuộc chiến căng thẳng, bên ngoài đạo diễn gõ cửa thúc giục: "Hai người xem tin nhắn trong nhóm chưa? Mau xuống lầu tập hợp."

- "Đến ngay." Apo trả lời đạo diễn bằng chất giọng khàn khàn của mình. Cậu đẩy Mile và đi thẳng về phía cửa.

Mile đứng yên một lúc sau đó mới mở cửa rời đi.

Sau khi tất cả đã tập trung đông đủ, người quản lý tên Sam đứng lên thông báo: "Một lát nữa chúng ta sẽ ăn tối, đã chuẩn bị sẵn sàng thịt nướng và âm thanh ngoài trời cho mọi người."

- "Trong lúc ăn tối chúng ta sẽ chơi một trò chơi nhỏ, đến lúc đó hi vọng mọi người sẽ hợp tác vui vẻ."

Sau khi nghe Sam nói xong, tất cả các diễn viên đều đồng loạt hưởng ứng. Dù sao bọn họ cũng là những người trẻ, chuyện quen biết nhau chỉ là một sớm một chiều.

Lần này chỗ ngồi trên xe là ngẫu nhiên và Apo chọn một chỗ ngồi cách xa Mile nhất. Suốt dọc đường đi, cậu ngồi yên nhắm mắt ngủ.

Sau khi cả đoàn đến địa điểm nướng thịt, đạo diễn thấy Apo ngồi một góc với ánh mắt thất thần, hắn vội gọi cậu lại: "Sao cậu lại ngồi đó. Mau lại đây."

Lee không nói gì thì không sao, sau khi hắn ta nói xong, hầu như mọi người đều nhận ra bầu không khí bất thường giữa Mile và Apo, hai người trông không giống như có mối quan hệ hòa thuận.

Apo không còn sự lựa chọn nào khác nên đành miễn cưỡng đi đến bàn dành cho cặp chính và hai cặp phụ. Ngay khi cậu vừa ngồi xuống, Sam đã chạy đến khuấy động bầu không khí.

- "Vậy chúng ta bắt đầu chơi đi!" Sam giơ lên trước mặt mọi người những tấm thẻ bài nhỏ và hào hứng nói: "Đến rút một tấm thẻ, trên mỗi tấm thẻ sẽ có một nhiệm vụ tương ứng và người rút sẽ phải thực hiện nhiệm vụ đó."

- "Ai rút trước nào?"

- "Tất cả đều là nhiệm vụ hết sao? Cho chúng tôi xem trước một cái đi." Jeff mỉm cười nhìn Sam.

- "Không được. Nếu biết trước thì làm sao có cảm giác tò mò được."

- "Hay là bắt đầu từ Porsche trước đi." Sam cố tình gọi tên nhân vật trong phim để mọi người có thể làm quen với nhân vật của mình nhiều hơn.

Apo nhìn thấy những cặp mắt đang hướng về mình vì thế cậu đưa tay rút ra một tấm thẻ từ tay Sam sau đó đưa thẳng cho cô mà không thèm nhìn.

- "Ôi... cái này thú vị quá!" Sam cố tình tăng âm lượng để thể hiện sự hào hứng.

- "Cảm giác giống như một hình phạt hơn đó." Mile tiếp lời đúng lúc cùng một nụ cười tươi.

- "Hãy nắm tay người bạn diễn của bạn và cả hai nhìn nhau trong nửa phút." Sam đọc to nhiệm vụ trên thẻ và Jeff là người hú hét sau khi nghe xong.

- "Xin mời hai người." Sam làm cử chỉ mời.

Mile là người đứng dậy trước. "Tôi cảm thấy hơi hồi hộp. Từ trước tới nay tôi chưa từng nắm tay người đàn ông nào."

Apo đảo mắt một vòng rồi từ từ đứng lên và đối diện với Mile. Thấy Mile đưa tay về phía mình, Apo nắm lấy tay người kia.

Sam đang canh thời gian nhưng lúc này Apo chỉ cảm nhận được hơi ấm từ tay của người trước mặt. Apo nhìn thẳng vào mắt đối phương, trong mắt người này hoàn toàn không chứa bất kì một tia dục vọng nào, thay vào đó là một cảm xúc kì lạ mà Apo không thể hiểu được.

Apo nhìn Mile bằng một ánh mắt vô cảm. Tại thời điểm này, cậu không muốn diễn xuất, cậu chỉ mong vượt qua khoảng thời gian nửa phút dài đằng đẵng này.

- "Được rồi. Hết giờ. Người tiếp theo."

Trò chơi cứ thế diễn ra hết lượt này đến lượt khác. Mọi người vừa ăn thịt vừa tán gẫu nên không tránh khỏi việc uống thêm vài ly. Apo kiểm soát bản thân của mình để không được uống nhiều nhưng sự nhiệt tình của đạo diễn và hình phạt của trò chơi khiến cậu không thể từ chối.

Sau bữa tối, Apo cảm thấy đầu óc không còn được tỉnh táo vì trong người đã có hơi men thế nên cậu tạm biệt mọi người và bắt xe trở về khách sạn trước. Sau khi vào phòng, cậu tắm rửa sạch sẽ và leo lên giường. Trước khi ngủ, cậu xem qua những tin nhắn trò chuyện trong nhóm, lúc này mọi người vẫn còn hát hò và ai ai cũng kêu gào đêm nay sẽ chơi đến sáng.

Lướt qua vài bức hình được gửi trong nhóm, Apo nhìn thấy Mile xuất hiện trong đó, cậu thầm nghĩ: Có vẻ đêm nay là một đêm ngon giấc của cậu!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net