Phiên ngoại 1: World Tour

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Apo vốn nghĩ World Tour sẽ diễn ra vào cuối năm nhưng không ngờ Pond đã lên kế hoạch quá nhanh. Sau khi thông báo với mọi người về việc đoàn phim sẽ có chuyến lưu diễn thì hai ngày sau Pond đã triệu tập mọi người về công ty.

- "Bởi vì chúng ta không phải là những ca sĩ chuyên nghiệp nên chúng tôi đã họp và quyết định World Tour sẽ biểu diễn dưới hình thức diễn kịch và ca hát."

- "Hôm nay tôi mở cuộc họp để cùng mọi người thảo luận về nội dung sẽ diễn trong World Tour."

- "Mọi người có ý kiến gì thì cứ mạnh dạn trình bày." Pond nhìn một vòng quanh phòng.

- "Vậy em sẽ đảm nhiệm phần ca hát." Jeff là người phát biểu đầu tiên. Dù sao cậu ấy cũng là một ca sĩ nên việc ca hát đương nhiên không có vấn đề.

- "Còn Apo thì sao? Có ý kiến gì không? Dù sao KinnPorsche vẫn là nhân vật chính."

- "Hả, tôi sao cũng được. Tôi đang nghĩ có nên diễn lại một phân cảnh nào đó trong phim ngay tại sân khấu hay không?"

- "Tôi cũng đang nghĩ đến hướng này." Pond gật đầu sau đó nói tiếp: "Cậu muốn diễn lại đoạn nào?"

- "Cảnh Porsche bị đánh thuốc mê thì sao?" Mile ở bên cạnh nhanh miệng tiếp lời. Câu này vừa thốt ra đã nhận ngay ánh mắt cảnh cáo của Apo.

Mile vội giơ hai tay làm động tác cầu xin nhưng trên mặt anh lại nở nụ cười thích thú. 

- "Tôi định thực hiện lại cảnh Porsche say xỉn bên sông. Cảnh này khi chiếu lên màn hình lớn sẽ rất đẹp."

- "Đến lúc đó hai người có thể mượn chỗ trên sân khấu, ánh sáng cũng được điều chỉnh mờ lại nên không có vấn đề gì."

Mile lập tức đồng ý: "Tôi Ok!" 

Hôn ở đó cũng chẳng sao! Mile âm thầm bổ sung thêm một câu.

- "Apo thì sao?" Pond hỏi.

- "Tôi cũng không có vấn đề gì."

- "Vậy được, tiếp theo sẽ thảo luận sang phần biểu diễn của những người khác. World Tour sẽ không dễ dàng thực hiện vì vậy mọi người phải chuẩn bị tinh thần."

Sau cuộc họp, Mile ra ngoài đợi Apo ở cửa. Khi thấy người từ phòng họp đi ra, anh lao đến ôm lấy cậu: "Tối nay Charlie tổ chức tiệc, em đi không?" Nói xong, anh còn nhéo eo người kia.

Apo vội gỡ bàn tay của đối phương ra khỏi cơ thể: "Anh tránh ra đi. Đừng chạm vào em."

- "Anh ôm người yêu của anh thì có gì sai?" Mile bĩu môi nói.

- "Anh vẫn chưa lên chính thức đâu! Nếu anh còn làm như thế, em trừ điểm của anh!"

Mile dường như bị Apo nắm được thóp, mỗi lần cậu không đồng ý chuyện gì đó là lại cố tình nhắc đến chuyện này. Trong lòng anh thầm nghĩ, đợi đấy, có ngày em sẽ phải ngoan ngoãn thăng chức cho anh!

Thời gian cứ thế trôi qua, đoàn phim không ngừng luyện tập và chẳng mấy chốc ngày biểu diễn tại điểm dừng chân đầu tiên của World Tour đã đến.

Khách sạn do đoàn phim chuẩn bị trước, là phòng tiêu chuẩn dành cho hai người. Trong lúc đó, Mile đã cố tình đặt riêng một phòng khác và dụ Apo đi vào.

Ngay khi vừa bước vào nhận phòng, Apo đã cau mày hỏi: "Tại sao phòng của chúng ta lại không giống của mọi người?"

- "Không giống sao? Có lẽ khách sạn hết phòng đôi." Mile cố ý giả ngu, anh vội ôm Apo vào lòng để lảng tránh sang chuyện khác.

- "Dạo gần đây em toàn bận tập luyện, chẳng thèm để ý đến anh." Nói xong, Mile nhướng người về phía Apo.

Apo vội bịt miệng đối phương lại: "Đừng, lát nữa còn phải tổng duyệt."

- "Anh chỉ hôn một cái." Mile nói và trực tiếp nhào tới hôn lên môi Apo.

Đã gần một tuần cả hai không thân mật với nhau. Apo luôn nói rằng Mile không chịu kìm chế nên cậu không cho phép anh làm gì quá phận trong thời gian tập.

Lúc này, Mile đã hôn được người anh yêu làm sao có thể dễ dàng buông tha như thế. Anh đẩy Apo dựa vào tường và dùng đầu lưỡi cậy hàm răng đang mím chặt của đối phương để luồn sâu vào trong.

 Sau nụ hôn cuồng nhiệt ấy, Mile cúi đầu nhìn Apo, lúc này dáng vẻ của cậu giống như vừa bị người ta bắt nạt khủng khiếp! Đôi môi sưng đỏ, hốc mắt còn đọng những giọt nước long lanh và lồng ngực phập phồng dữ dội.

Mile nhìn một lúc lại không kìm được mà rướn người ngậm lấy đôi môi lần thứ hai. Lần này bàn tay của anh cũng không còn ngoan ngoãn như trước. Vạt áo của Apo được vén lên cao và một bàn tay luồng vào trong vuốt ve làn da săn chắc sau lớp áo ấy.

Một ngón tay dừng lại ngay đầu ngực và bắt đầu xoa đều. Apo chưa bao giờ kìm chế được sự kích thích ở nơi nhạy cảm này và bộ phận bên dưới cũng dần chuyển động theo vòng xoay bên trên.

Apo khao khát được hòa cùng cơ thể với Mile nhưng cậu cũng biết thời gian và địa điểm không thích hợp. Cậu dùng tay đẩy Mile ra nhưng tay người kia đã siết chặt quanh eo.

Anh cắn một cái ở môi dưới của Apo giống như một hình phạt dành cho cậu rồi sau đó tiếp tục liếm và mút điên cuồng. "Ưm! Anh buông ra..." Lời cầu xin của Apo trở nên vô nghĩa. Mile càng ngày càng hành động mạnh mẽ hơn.

Anh cởi bỏ chiếc áo trên người Apo ra và cúi đầu ngậm lấy đầu ngực của cậu. Đầu lưỡi linh hoạt ngậm mút xung quanh khiến Apo bị kích thích đến mức hơi thở càng lúc càng loạn nhịp đến mất kiểm soát.

Apo muốn đẩy đối phương ra nhưng miệng của Mile cứ ngậm chặt nơi ấy khiến Apo không còn cách nào khác đành phải để mặc người kia thỏa sức làm bậy.

Sau khi đạt được mục đích, Mile ngẩng đầu hôn lên môi Apo một cái: "Tha cho em lần này." Nói xong, anh lại cắn thêm một cái vào tai Apo rồi bắt đầu giúp cậu mặc lại áo.

Apo dựa vào tường để điều chỉnh lại nhịp thở của mình nhưng lúc này Mile lại chạy vội vào phòng tắm trước ánh mắt khó hiểu của Apo.

- "Này! Anh làm gì vậy? Sắp đến giờ rồi đấy."

- "Em đi trước đi. Lát anh tới sau." Mile nói với một giọng điệu khổ sở.

Apo không thể nhịn được cười. Mile chưa bao giờ che giấu dục vọng của bản thân, điều này khiến Apo cảm thấy thích thú.

- "Để em giúp anh." Apo đẩy cửa phòng tắm đi vào.

Lúc hai người thu dọn quần áo chạy đến buổi tổng duyệt thì mọi người đã diễn tập được hơn nửa tiếng. Apo cảm thấy có lỗi với mọi người nên cậu vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi vì đã đến muộn. Thật sự xin lỗi."

Pond cũng không nói gì nhiều, anh ta chỉ phất tay bảo hai người mau chóng ổn định vị trí để bắt đầu.

Buổi tổng duyệt diễn ra rất suôn sẻ. Lúc mọi người ở bên trong hội trường trang điểm và chuẩn bị mọi thứ để lên sân khấu thì bên ngoài đã ngập tràn âm thanh của người hâm mộ.

- "Lo lắng không?" Mile siết chặt bàn tay của Apo.

- "Có chút."

- "Làm theo anh. Hít thở sâu và cười lên." Mile nắm chặt tay Apo. Khi đồng hồ đếm ngược vang lên, điểm dừng chân đầu tiên của KinnPorsche World Tour chính thức bắt đầu.

Mọi người lần lượt giới thiệu, khi đến lượt của Mile, anh dõng dạc giới thiệu tên nhân vật của mình: "Tôi là Kinn" Nói xong, anh dừng lại một chút rồi lại tiếp tục: "Là bạn trai của người bên cạnh." Sau đó anh nhìn Apo cười tươi.

Apo bất ngờ trước câu nói thứ hai của Mile và lúc này cậu cũng chỉ có thể cười để che giấu sự bối rối trong lòng. Những người hâm mộ có mặt tại hiện trường đều la hét một cách phần khích, chỉ có Mile quay đầu nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt Apo.

Apo biết Mile đang mượn sân khấu để công khai tỏ tình với cậu!

Lúc đến phần diễn của Mile và Apo. Cả hai ngồi trên sân khấu và diễn lại những câu thoại như những gì đã luyện tập lúc trước. Một lúc sau, Mile từ từ nhích người về phía Apo, đèn sân khấu cũng dần dần mờ đi. Anh nhìn chằm chằm vào mắt đối phương, đến khi sân khấu chỉ còn một màu đen cũng là lúc hai đôi môi chạm vào nhau.

Cả người Apo trở nên căng thẳng. Mặc dù cả hai đã hôn nhau không biết bao nhiêu lần nhưng lúc này, nụ hôn lại được thực hiện dưới ánh mắt của hàng ngàn khán giả và xa xa còn có cha mẹ của Mile đang ngồi dõi theo!

Mile cong khóe môi cười và nụ hôn càng lúc càng sâu. Apo không dám cử động, cơ thể cậu cứng đờ để mặc Mile tự do hành động.

Lúc Mile kéo Apo rời khỏi sân khấu, cậu vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo. Anh bật cười trước bộ dạng ngây ngốc của đối phương.

- "Anh điên hả? Đã nói là diễn thôi mà." Apo đánh vào ngực Mile.

- "Anh hôn người yêu của anh, mắc gì phải diễn!"

Apo liếc nhìn người đàn ông trước mặt sau đó bỏ đi vào phòng thay đồ mà không nói thêm bất kì lời nào.

- "Apo, lát nữa mặc bộ này nha." Một nhân viên đưa đồ sang cho Apo.

Apo cầm trang phục trên tay nhìn một lúc, sau đó cậu hỏi lại nhân viên: "Sao lại mặc bộ này?"

- "Không phải lát nữa cậu có phần biểu diễn sao?"

- "Em không có biểu diễn gì nữa." Apo trả lời một cách bối rối.

- "Sắp đến giờ rồi. Mau mặc đồ vào đi." Nhân viên đẩy Apo vào phòng thay đồ sau đó lại đẩy cậu ra thẳng khu vực chờ.

Cuối cùng Apo cứ như thế mà bị đẩy lên rìa sân khấu. Ánh sáng đang tập trung vào khu vực giữa, cậu nhìn Mile từ từ bước ra với cây đàn trên tay và màn hình phía sau đã được thay đổi thành khung cảnh ở bãi biển và bên cạnh có một quầy rượu.

Mile ôm đàn hát một khúc tình ca nhẹ nhàng, sau khi hết đoạn đầu, anh nghiêng đầu nhìn về phía Apo và hệ thống ánh sáng cũng phối hợp di chuyển sang người cậu đúng lúc. Tất cả những khán giả bên dưới trở nên phấn khích và bắt đầu la hét sau khi nhìn thấy cảnh này. Apo không còn lựa chọn nào khác đành phải cắn răng đi về giữa sân khấu dưới sự hô hào náo loạn của mọi người xung quanh.

Phần biểu diễn này hoàn toàn không có trong kịch bản và hiện tại Apo cũng không biết phải làm thế nào ngoài việc đứng ngây người nhìn Mile.

- "Em đã nói rằng ước mơ của em là mở một quán bar nhỏ ở cạnh bờ biển, hôm nay anh muốn thực hiện ước mơ này giúp em."

Mile nhìn Apo bằng một ánh mắt dịu dàng, Apo biết rằng những lời này của anh không phải nói cho Porsche nghe mà là dành riêng cho bản thân cậu.

Apo xúc động tiến đến ôm lấy Mile nhưng người kia đã nhanh tay ghì chặt cậu vào lòng. Anh ghé sát vào tai Apo thì thầm với một âm lượng chỉ đủ cho cả hai nghe thấy: "Anh yêu em."

Sau khi Apo nghe xong lời ngọt ngào của Mile, nụ cười trên môi càng lúc càng hạnh phúc. Cậu gật đầu và ôm chặt lấy đối phương thêm vài giây trước khi cả hai quay người trở lại sân khấu.

World Tour kết thúc, cả người Apo gần như bị hút hết sức lực và cậu chỉ muốn mau chóng trở về phòng để tắm rửa và ngủ một giấc thật ngon.

- "Em đi tắm trước." Apo nhìn Mile nói. 

Nghe thấy tiếng nước chảy bên trong phòng tắm, Mile vội vàng cởi bỏ quần áo và mở cửa đi vào.

Ngày hôm nay hãy để anh tự thưởng cho bản thân một món quà!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net