12. Khi Scaramouche cõng bạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Scaramouche × reader

  https://at.tumblr.com/celabi/what-about-scummy-scara-carrying-reader-on-his/fn2e3kw5cvfd

-

  Khi đôi chân bạn bắt đầu đau nhức và ý muốn đi bộ của bạn đang giảm dần theo thời gian, Scaramouche nhanh chóng vứt bỏ chiếc mũ của mình và thả người xuống đất. Đầu gối của anh, trầy xước và đỏ ửng, đập mạnh xuống nền đất cứng ngắc tả tơi khi anh tiếp xúc với nó - và mặc dù bản thân đang co rúm người lại trước cơn đau xuyên qua dây chằng vì đã hành động quá bất cẩn, anh vẫn gạt đi cơn đau nhức và cúi đầu gần như chạm đất. Tư thế nhìn như đang cầu xin. “Hãy để tôi cõng em. Nó không rắc rối chút nào cả.” Anh biết rằng bản thân nói nghe có vẻ hung dữ hơn là đang nhún nhường, nhưng dù sao đó cũng là một cử chỉ tử tế, vì vậy anh hy vọng rằng bạn sẽ bỏ qua cho sự tuyệt vọng rõ ràng thể hiện qua giọng điệu và đồng ý với lời đề nghị tử tế của anh.

  Bạn đã làm như vậy, và anh quan sát với một sự phấn khích được tìm thấy khi bạn vòng quanh người và đứng phía sau anh—đôi bàn tay mềm mại và dịu dàng của bạn bằng một cách nào đó đã làm dịu đi sự căng thẳng của anh khi bạn đặt chúng lên vai anh để giữ thăng bằng. "Em không quá nặng đối với anh đâu, đúng không?" Bạn khẽ cười khúc khích, và ở một nơi khuất khỏi tầm nhìn bạn, anh nhướn mày và nheo mắt lại—một lời chế giễu không mấy vui vẻ vang vọng trong tâm trí anh đối với kẻ dám đặt suy nghĩ thảm hại đó vào cái đầu nhỏ nhắn dễ thương của bạn. Có cần anh nhắc bạn lần nữa rằng bạn hoàn hảo như thế nào không?

  “Vớ vẩn, tôi có thể cõng em đến tận cùng của Teyvet mà không đổ một giọt mồ hôi nào.” Anh tự tin khoe khoang, nhưng hơi loạng choạng về phía trước khi một chân của bạn bất ngờ vắt qua vai anh. Theo bản năng, anh giữ lấy bắp chân của bạn để bạn không bị ngã. ' Chết tiệt, bây giờ mình đang làm bản thân mất mặt. 'Anh lúng túng ho vào nắm tay đang rảnh của mình để cố che giấu tâm trạng tồi tệ của bản thân, và thầm biết ơn vì bạn không thể nhìn thấy cách mặt anh đỏ bừng vì lỗi sai của mình. “À—thấy chưa? Không có vấn đề gì cả…” một tiếng cười lúng túng bật ra khỏi cổ họng anh.

  “Chúng ta gần đến nơi rồi, nhưng nếu em quá kiên quyết về điều đó…” anh giúp bạn trèo lên vai mình, và khiến bản thân ngạc nhiên khi cố kìm lại tiếng rên rỉ thích thú khi bạn luồn những ngón tay nhỏ xinh vào từng sợi tóc bóng mượt của anh. Đôi chân bạn thật mềm mại, và anh không thể không vươn lên để cố đẩy chúng lại với nhau một cách tinh tế cho đến khi khuôn mặt anh bị cặp đùi mềm mại của bạn làm cho ngạt thở. Anh thở dài hạnh phúc, và khi được hỏi về hành động này, anh nhanh chóng đổ lỗi cho hành động của mình là 'đảm bảo rằng bạn sẽ không bị ngã'.

  Bạn đối với anh không nặng chút nào, vậy mà chân anh vẫn không khỏi loạng choạng đi trên đường, bàn tay không khỏi run rẩy bấu chặt lấy đùi bạn, hơi thở dồn dập, không thể không từ từ mất thăng bằng với mỗi bước đi của mình. Bạn đã chú ý đến những biểu hiện đó của anh và hỏi về nó. “Scara? Anh vẫn ổn ở dưới đó chứ? Nếu nó có quá sức đối với anh thì làm ơn, đừng để bản thân chịu đựng nữa.” Ôi, giọng điệu của bạn nghe sao mà ngọt ngào đến phát ốm, lo lắng như thể anh là người yêu bạn, anh cười toe toét và ngước đầu lên để cố gắng bắt gặp ánh mắt của bạn, một vệt đỏ ửng trên mũi và tai anh khi bạn nhìn xuống với một chút lo lắng.

  “Tôi khỏe hơn rất nhiều so với vẻ ngoài của mình, vì vậy tất cả những gì em cần làm là ngồi đó một cách thật xinh đẹp và để tôi làm tất cả mọi thứ. Làm ơn, tôi đang nhấn mạnh. Hãy cùng nhau thưởng thức khung cảnh tuyệt đẹp này…”

-

  Scaramouche này sao soft quá không quen=))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net