42. Kabukimono xinh đẹp của bạn<3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Kabukimono × Gn!reader

  https://at.tumblr.com/rilakkuni/my-beautiful-kabukimono-%E5%8E%9F%E7%A5%9E-oneshot-wc-560-shy-and/auej47t420ba

-

  Nhút nhát với đôi mắt mơ màng - các vị thần ơi, bạn có thích việc khiến cậu ấy bối rối không?

  Cậu ấy trông thật dễ thương, đủ để véo và cưng chiều bất kể việc có người đang nhìn hay không. Bất chấp những gì bạn làm, cậu vẫn còn lạ đối với sự chú ý mà bạn dành cho mình; và nó thường khiến cậu lắp bắp hay đứng hình.

  Thành thật mà nói không biết đã bao nhiêu mùa trôi qua kể từ lần gặp đầu tiên của cả hai? Lẽ ra thì bây giờ cậu đã phải quen với tình cảm của bạn rồi chứ, vậy mà cậu vẫn tiếp tục dùng mạng che mặt để che đi biểu cảm của mình hết lần này đến lần khác. Bàn tay vuốt nhẹ má cậu, trong khi bạn thì thầm, "Kabukimono xinh đẹp của tôi ơi~!"

  Cậu ấy không hề ngây thơ, cậu có thể biết rằng bạn đang cố đẩy mình vào tình thế khó xử. Điều quan trọng mà cậu đã học được trong suốt mối quan hệ của cả hai là những lời thao túng tâm lý tinh nghịch để thúc giục cậu giống bạn.

  Niwa từ lâu đã nói về bản chất trêu chọc của bạn trong quá khứ và sẽ nhờ bạn chọc cười tâm hồn tội nghiệp của cậu. Mặc dù nó khiến cậu cảm thấy khó chịu khi trở thành nạn nhân của những lời chọc ghẹo thường xuyên của bạn, nhưng cậu ấy rất thích được chú ý. Cậu thà trở thành đối tượng cho những trò đùa ngượng ngùng đó còn hơn là để một tên khốn khác đắm mình dưới ánh đèn sân khấu(?).

  Translator: ý là được đắm mình dưới sự chú ý.

  “Cái gì, đó là sự thật. Cậu là của tôi, mọi thứ của tôi". Bạn nheo mắt và bĩu môi, chắc chắn làm xấu đi màu sắc trên làn da trắng nõn của cậu; nếu bạn còn nói nữa thì cậu sẽ ẩn mình dưới tấm màn che để không bao giờ bị nhìn thấy cho đến rạng đông hôm sau mất.

  Thật đáng thương khi bạn khiến cảm xúc của cậu trở nên hỗn loạn đến vậy.

  Kabukimono gạt tay bạn sang một bên. Một cách nửa vời, như thể cậu thực sự không muốn bạn rút lại sự đụng chạm của mình. "Xin hãy dừng lại. Bạn đang làm cho tôi cảm thấy… cảm thấy…”

  "Bối rối?"

  "Vâng rất nhiều." Cậu gật đầu, khá nhiệt tình. Cậu ấy đang trong quá trình nghiên cứu chữ Inazuma và đọc qua các tài liệu mẫu để hiểu rõ hơn về cách con người giao tiếp - đúng hơn là cậu đã phải vật lộn một chút ở chỗ kia và còn chỗ nọ nữa.

  "Và tôi không đánh giá cao nó, chút nào."

  Bạn kìm nén sự thôi thúc mạnh mẽ để cười. Thật thú vị khi nói ít nhất là từ góc nhìn của bạn. Mạng che mặt vẫn trùm trên đầu. Những gì bạn chứng kiến là một mảnh vải có một chỗ nhô lên di chuyển lên xuống.

  Cậu trông thật buồn cười.

  “Nhưng cậu rất đẹp! Cậu xinh đẹp vì cậu đáng yêu và đó là sự thật". Bạn không thể chịu đựng được nữa, nở một nụ cười như hình lưỡi liềm với cậu. Nếu Thiên Không ban cho cậu một trái tim, thì nó chắc chắn sẽ bị lệch một nhịp.

  Than ôi, nhưng mà nó chỉ tồn tại trong thời gian ngắn thôi.

  Cậu sẽ háo hức dưới tấm màn che của mình cho đến khi tìm lại được trái tim(?) của bản thân và hồi phục sau sự thể hiện tình cảm quá mức của bạn nếu như đó không phải là một lời nhận xét vô thưởng vô phạt.

 
  Translator: từ gốc là center và tôi dịch đại vậy chứ cũng chả biết center trong trường hợp này là cái mẹ rì=))

  Bạn có biết không, cậu cực kỳ không thích khi loài người chú ý đến những đường nét thanh tú và nữ tính của mình. Dù là tích cực hay tiêu cực, nó không quan trọng. Cậu ghê tởm nó và toàn bộ con người mình. Tuy nhiên, cậu cảm thấy khác khi được nghe điều đó từ bạn. Và trước sự ngạc nhiên của mình, cậu hoan nghênh nó. Trong thâm tâm, cậu thậm chí có thể thừa nhận rằng bản thân cảm thấy đúng khi nghe thấy điều đó từ giọng nói của bạn.

  “Tôi không đáng yêu. Tôi mạnh mẽ, tôi là đàn ông!” Kabukimono giận dữ và cau mày với bạn.

  Translator: awww, dễ thươngggg

  Mảnh vải màu oải hương tụt xuống phía sau và để lộ khuôn mặt trắng sứ. Bạn gần như định nhét nó vào tai cho đến khi cảm thấy tội nghiệp cậu và nhận ra rằng bản thân đã làm phiền cậu cả ngày rồi.

  "Tất nhiên, cậu là đàn ông!" Vui vẻ gật đầu, sau đó tựa đầu vào ngực cậu. Cơ thể cậu cứng lại khi tiếp xúc trước khi thả lỏng và dựa vào sự đụng chạm của bạn.

  “Đương nhiên rồi,” cậu bĩu môi càu nhàu, nhắm mắt lại. Cằm đặt trên đỉnh đầu và cánh tay vòng quanh người để kéo bạn lại gần mình hơn. "Vì bạn, tôi sẽ không trở thành thứ thấp kém."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net