43. Cách họ lấy cỡ nhẫn của bạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Male!Genshin × reader

  https://at.tumblr.com/whoistartaglia/how-genshin-men-find-out-your-ring-size/66fzz7h46fql

-

  Alhaitham:

  Đo ngón tay khi bạn đang ngủ. Nó nên dễ mới đúng chứ. Anh chỉ định lấy một sợi dây nhỏ, quấn quanh ngón đeo nhẫn của bạn và đánh dấu nơi hai đầu giao nhau. Nghe có vẻ đơn giản.

  Ngoại trừ việc bạn cứ động đậy bàn tay mình. Mỗi khi Alhaitham nắm lấy tay, nhẹ nhàng để không làm bạn thức giấc, là bạn sẽ gỡ tay mình ra khỏi tay anh. Lần đầu thì anh nghĩ chắc là do không may thôi, nhưng giờ anh đang thử đến lần chín rồi. Tám lần thất bại-nhưng có lẽ lần thứ chín mới thú vị?

  Alhaitham nhìn vào tay bạn và sợi dây trong tay anh. Có lẽ anh không cần phải nhấc tay bạn lên để luồn dây xuống nữa. Và ý tưởng đó đang được thực hiện, giống như một thợ may xâu kim, anh từ từ luồn sợi dây vào dưới bàn tay mềm mại của bạn.

  Không dám chuyển động. Anh hít vào. Rất chậm, nâng hai đầu sợi dây lên rồi nối chúng lại. Điên cuồng chộp lấy chiếc bút đánh dấu trên tờ giấy, anh đánh dấu sợi dây và luồn nó trở lại. Cầm nó lên và thở ra-hai vạch đen nhỏ giờ đây đã tô điểm cho sợi dây, thể hiện chính xác đường kính ngón tay đeo nhẫn của bạn.

  Alhaitham gục xuống trong sự nhẹ nhõm. Cuối cùng. cuối cùng thì, anh cũng đã làm được. Ngày mai anh sẽ đến tiệm trang sức và chọn cho bạn một chiếc nhẫn thật đẹp, chiếc nhẫn mà anh biết bạn sẽ thích. Alhaitham chìm vào giấc ngủ và mơ thấy những thỏi vàng và viên kim cương lấp lánh.

  Anh thức dậy ngay sau đó. Mắt mở ra khi bạn đẩy anh về chỗ nằm của mình.

  "Tại sao lại có vết đen trên ga trải giường?" bạn hỏi. Anh nhìn vào nơi bạn chỉ. Thở dài thất bại. Anh biết bản thân nên đánh dấu điểm đó cẩn thận hơn.

  Xiao:

  Anh muốn tự mình hỏi bạn, nhưng không. Rõ ràng là anh không thể hỏi thẳng bạn được. Vì vậy thay vào đó, Xiao đã lập ra một kế hoạch. Anh sẽ không hỏi bạn; anh phải đảm bảo rằng Zhongli sẽ làm được.

  "Không" được rồi. Ổn thôi. Zhongli là người đã bảo Xiao đừng hỏi thẳng bạn, và giờ anh ấy thậm chí còn không thể giúp vị tiên nhân này thổ lộ? Không ngầu xíu nào. Nhưng Xiao không chăm chăm vào điều đó. Anh có thể hỏi Hutao-Xiao tin rằng cô ấy sẽ-

  "Không." lại nữa? Thật luôn? Bất kỳ sự tranh luận nào của Xiao rằng cô ấy là bạn của bạn đều gần như bị bỏ ngoài tai. Rõ ràng là nó "quá lộ liễu" ngay cả khi cô ấy hỏi bạn, để thay mặt anh.

  Một Xiao thất bại và siêu khó chịu là người gặp bạn bạn vào đêm đó. Anh vẫn không thể tin rằng cả hai đều nói không. Làm sao để anh có thể tìm được cỡ nhẫn của bạn đây? Bạn không thường đeo nhẫn, vì vậy anh không thể lấy trộm một chiếc được.

  "Có chuyện gì sao?" bạn hỏi Xiao, nhận thấy anh trông chán nản đến mức nào.

  "Không có gì."

  "Xiao"

  "Ta thất vọng vì không ai hứa sẽ giúp ta tìm ra cỡ nhẫn của em," Xiao nói, và thế là kế hoạch tan thành mây khói. "Làm sao họ có thể mong em-"

  "Khoan đã, gì cơ?" bạn hỏi. "Cỡ nhẫn của em?"

  Xiao dừng lại. Bạn dừng lại. Cả thế giới đều dừng lại.

  "Sao em lại bất ngờ?" anh hỏi.

  Ở một nơi khác, Zhongli và Hutao đều đang lắc đầu.

  Kaeya:

  Anh đã đánh cắp một trong những chiếc nhẫn của bạn. Đó là một kế hoạch hoàn hảo. Anh sẽ lấy một chiếc, mang đến tiệm kim hoàn và trả lại mà bạn không hề hay biết. Lẽ ra anh nên thực hiện nó mà không gặp trở ngại nào, ngoại trừ việc anh đã phạm sai lầm trong giai đoạn đầu tiên của kế hoạch. Kaeya ​​đã lấy một trong những chiếc nhẫn yêu thích của bạn-không phải chiếc nhẫn mà bạn sẽ không phát hiện nếu nó bị "mất", mà là chiếc nhẫn bạn đeo hàng ngày và chỉ tháo ra vào ban đêm.

  "Em không thể tìm thấy nó ở bất cứ đâu!" bạn phàn nàn, tìm kiếm tủ quần áo của mình một lần nữa. Lẽ ra nó phải ở ngay trong đĩa trang sức của bạn, nơi mà bạn luôn để ở đó.

  Kaeya ​​cố không tỏ vẻ chột dạ. "Anh chắc rằng nó sẽ sớm trở về thôi." trong khi đó, chiếc nhẫn lại nằm gọn trong túi anh.

  "Em đoán vậy..." bạn lầm bầm, nhìn lại cái tủ ở đầu giường mình một lần nữa. Cũng không có. Thở dài và đứng thẳng dậy, bạn rời khỏi phòng ngủ.

  Kaeya ​​thở phào nhẹ nhõm và lấy chiếc nhẫn ra khỏi túi. Anh đoán mình nên lấy một chiếc nhẫn khác để thay thế - đặc biệt là nếu thợ kim hoàn cần giữ nó. Anh đi đến tủ quần áo của bạn và đặt nó trở lại trước khi cánh cửa lại mở ra.

  Kaeya ​​đóng băng. Anh quay sang bạn, chiếc nhẫn vẫn còn trên tay.

  "Đó là-"

  "Anh đã tìm thấy nó!" anh nhanh chóng nói.

"Bằng cách nào?" bạn hỏi. "Em đã tìm ở khắp nơi."

  "Không thành vấn đề," anh nói, đặt chiếc nhẫn vào đĩa và cưỡm lại một chiếc khác.

  "Ừm... được rồi, cảm ơn anh," bạn nói. Sau đó bạn nhìn lại đĩa trang sức của mình. "Đợi đã, chiếc nhẫn kia của em đâu? Nó vừa ở đây giây trước mà."

  Nụ cười của Kaeya ​​tắt lịm. Cuối cùng anh cũng chẳng thể thắng nổi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net