57. Bạn đời của Scaramouche

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Fatui!Scaramouche × Gn!reader

  https://www.tumblr.com/kisscara/712077891481059328/home-with-me?source=share

-

  Bạn đời của Balladeer? Ồ, không một linh hồn nào có thể biết chính xác làm sao mà anh lại có được mối quan hệ với một người như bạn. Tốt bụng, quan tâm và chu đáo; tất cả dường như đều rất kỳ lạ. Fatui cấp thấp thì thầm với nhau rằng, mối quan hệ của bạn với anh chỉ vì mora và... Nó, khá có nghĩa đấy chứ.

  Trong trường hợp này, mọi thứ đều hợp lý một cách hoàn hảo. Cả bạn và anh đều được hưởng lợi từ mối quan hệ như vậy. Nhưng điều họ không biết là bạn đã gặp anh từ khi anh vẫn còn là một con rối ngọt ngào và dễ bị tổn thương, Kunikuzushi. Dù có phản đối việc anh tham gia Fatui nhưng bạn vẫn chọn yêu thương và ủng hộ anh vô điều kiện.

  "Scaramouche," bạn nhẹ nhàng gọi, ban phước cho văn phòng anh bằng sự hiện diện của mình. Scaramouche phất phất tay ra hiệu đóng cánh cửa đằng sau bạn và bạn làm theo. "Đến lúc rồi, anh đã quên lời hứa rồi sao?" bạn hỏi với một cái bĩu môi nhẹ.

 
  Scaramouche ngả người ra sau ghế và cuối cùng cũng rời sự chú ý khỏi đống giấy tờ trên bàn. "Anh không. Anh đang định rời đi." Scaramouche chỉnh lại chiếc mũ của mình và một nụ cười hiếm hoi nở trên khóe môi khi tiến về phía bạn.

  "Em đã ăn gì chưa?" Scaramouche lầm bầm, nắm lấy tay bạn và mở cửa. Một tên Fatui cấp thấp đứng cạnh cửa nao núng khi thấy bạn và anh bước ra ngoài. "Đừng hỏi em điều đó! Em không cần phải ăn những thứ như thế," bạn thủ thỉ để cho thấy bản thân yêu anh ấy vô vọng đến mức nào.

  Scaramouche chế giễu, "Vẫn vậy nhỉ. Anh không thể để em ngất đi vì không ăn uống đầy đủ được." bạn ôm lấy một bên mặt và ậm ừ, "Ôi chao, chồng em chu đáo thật đấy."

  Cả hai tìm được một nơi đẹp và vắng vẻ trong khuôn viên nhà chung của mình, chọn làm một buổi dã ngoại yên bình dưới gốc cây hoa anh đào dễ mến. Khi Scaramouche trải thảm ra bãi cỏ, bạn nhận xét, "Lâu lắm rồi chúng ta mới dành thời gian một mình bên nhau thế này, phải không?"

  Scaramouche bỏ mũ ra khỏi đầu và luồn tay vào tóc. "Ừ. Nữ hoàng ngày càng mất kiên nhẫn theo từng giây," anh nói. Bạn ngồi cạnh anh và ôm cái giỏ vào lòng. "Hãy... quên chuyện đó đi. Giờ là cơ hội để chúng ta bù đắp lại khoảng thời gian đã mất."

  Scaramouche thở dài, "Em nói đúng, thân yêu à." anh hỏi, "Em đã làm gì lúc anh đi vắng?" bạn bắt đầu lấy những chiếc đĩa ra khỏi giỏ và vui vẻ trả lời, "Mọi thứ vẫn bình thường. Em thỉnh thoảng sẽ lên thành phố để mua hàng từ những người bán hàng rong và..."

  Scaramouche giúp bạn lấy dao kéo ra, "Và?" bạn nói thêm, "Hôm trước em đã gặp một anh chàng rất tốt bụng! Tên anh ấy là Thoma và anh là quản gia của nhà Kamisato." Scaramouche nheo mắt, "Thoma, huh? Nghe có vẻ là người tốt thật." anh nhấn mạnh từ 'thật' và điều này, bạn đã để ý.

  "Đừng lo mà, dấu yêu ơi, anh ấy chỉ là một người bạn thôi," bạn trấn an anh, dùng nĩa đâm vào quả dâu tây nằm trên miếng bánh của mình. Scaramouche nghiến răng, "Anh nói mình lo lắng khi nào hả?" bạn đưa chiếc nĩa gần môi anh và anh chậc lưỡi trước khi ăn lấy miếng trái cây.

  Vì anh không thích đồ ngọt nên bạn luôn thêm những loại trái cây kèm theo. "Em đã bao giờ nói với anh rằng anh dễ thương thế nào chưa?" bạn tinh nghịch đẩy đẩy. Scaramouche che giấu cái đỏ mặt đang dâng lên trên khuôn mặt mình bằng cách nhìn đi chỗ khác. "Chắc chắn là dễ thương hơn tên Thoma gì gì đó..."

  Bạn cười thích thú trước trò đùa của anh. Anh chấm đầu ngón tay trỏ vào kem tươi trên chiếc bánh dâu tây và quệt lên mũi bạn. Bạn chớp mắt vài lần và anh thì khúc khích cười. Bạn dùng khăn giấy cẩn thận lau sạch, "Anh là đồ trẻ con." bạn đột nhiên cười toe toét.

  "Môi anh mềm quá đi." ngón tay bạn nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi anh và Scaramouche nhìn bạn một cách khao khát. Bạn lấy một quả dâu tây khác và cắn vào nó. "Em đã luôn tự hỏi anh sẽ trông thế nào khi son môi," bạn cười khúc khích. Chấm quả dâu tây đã cắn vào môi anh, nhuộm nó thành màu đỏ óng ánh.

  Scaramouche nắm cổ tay và dùng tay còn lại để ôm mặt bạn. Bạn và anh cùng dựa vào, san sẻ nụ hôn ngọt ngào giữa những kẻ yêu nhau. Hương vị dâu tây thơm ngọt khiến vị giác bạn thấy ngứa ran khi anh tiến sâu vào trong, khẽ thở hổn hển giữa những nụ hôn.

   Bạn lùi ra và anh để vòng tay bạn ôm lấy cơ thể mình khi bạn thì thầm vào hõm cổ anh, "Anh ở lại được không, chỉ đêm nay thôi?" Scaramouche cau mày, "Em biết anh không thể làm điều này được mà." bạn siết chặt vòng tay mình. "Làm ơn đi mà?"

  Đáp lại, chồng bạn bế bạn theo kiểu cô dâu và đưa bạn vào nhà. Mặc dù anh đặt bạn lên giường, nhưng bạn vẫn dùng tay ôm lấy cổ anh, sợ rằng anh sẽ rời đi bạn nếu bạn buông ra. Scaramouche từ từ gỡ bỏ cái ôm của bạn khỏi mình và đặt thật nhiều nụ hôn lên tay bạn.

  Anh thì thầm, "Anh xin lỗi, tình yêu của anh, dấu yêu của anh. Anh thật sự rất tiếc nhưng anh không thể ở lại lâu hơn những gì được cho phép." bạn lặng đi trước sự yên tĩnh và nhìn anh một cách đau đớn. Tuy nhiên, anh coi đó như một câu trả lời, trái tim đau nhói khi bước ra cửa.

  Scaramouche dừng bước khi cảm thấy tay áo mình bị siết chặt. Anh quay đầu lại và thấy bạn đang tuyệt vọng ôm lấy cánh tay mình. "Anh có thể ở lại cho đến khi em thiếp đi được không?" bạn hỏi. Scaramouche căng thẳng và ngập ngừng nhìn về phía cửa trước trước khi quay lại với bạn.

  Anh gật đầu và đưa bạn trở lại giường. "Anh không biết vợ mình lại đeo bám đến vậy đấy." Nỗ lực yếu ớt của Scaramouche trước việc làm dịu tâm trạng nhưng chẳng thay đổi được gì. Bạn tựa đầu vào ngực anh và run rẩy thở dài. "Anh yêu em, (Tên)." Scaramouche vuốt tóc bạn và bạn sụt sịt. "Em cũng yêu anh, Kunikuzushi."

  Vài phút sau, anh có thể nghe thấy tiếng ngáy mềm mại và hơi thở nhẹ nhàng của bạn khi bạn ngủ. Scaramouche cẩn thận bước ra khỏi giường và đắp chăn cho bạn. Anh hôn lên khuôn mặt đẫm nước mắt của bạn trước khi rời khỏi nhà.

  Anh đi ngang qua nơi mà bạn và anh đã tổ chức buổi dã ngoại và ngay lập tức nhìn sang hướng khác. Có vẻ như nó lại đau hơn mỗi khi rời xa bạn. Có lúc anh không gặp bạn cả mấy tháng, đôi khi thậm chí là mấy năm trời nhưng lần này, Scaramouche thề rằng anh sẽ không đi quá lâu đâu.

  Khi trở lại, anh sẽ hoàn thành kế hoạch đánh cắp trí tuệ để trở thành thần. 'Chờ chút thôi, (Tên). Anh sẽ trở lại.' Cái nhìn trang trọng của Scaramouche trở lại với ánh mắt lạnh lùng, trở lại với danh tính của chính Balladeer khi anh tiếp tục cuộc sống của một quan chấp hành tàn nhẫn.

-

  Sau khi off sẽ bão 5 chap để bù cho mấy cô cũng như là ăn mừng thi cuối kì<3

  Thêm nữa cái nsfw Venti của pồ ThngSong tận chap 71 mới có lận nha;-;


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net