Đôi lời của Tác giả (not Dịch giả =])

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đầu tiên thì, cảm ơn tất cả những ai đã đọc hết 21 (+0.5) chương truyện dài và yêu thích nó. Mình đã rất ngạc nhiên và có chút xấu hổ khi có nhiểu người đọc truyện hơn mình nghĩ. Dù sao thì, mình thật sự muốn gửi lời cảm ơn đến tất cả mọi người.

Cứ mỗi lần đăng chương mới, mình lại có chút ngại vì bài đăng luôn có lỗi, rồi mình phải gỡ xuống, chỉnh sửa, thậm chí là viết lại, và sau khi viết xong phần một, mình còn nghĩ đến việc không tiếp tục phần hai nữa. Dẫu vậy, nhờ vào khát khao hoàn tất những gì đã bắt đầu, cùng với những người luôn ủng hộ và mong chờ bài đăng của mình, cuối cùng mình cũng đã có thể hoàn tất câu chuyện.

Cũng không phải là điều gì quá to tát, nhưng có vài chi tiết mình không thể bao quát hết được trong quá trình viết <Ouroboros>, nên mình sẽ giải thích ngắn gọn một lần ở đây luôn cho xong.


1. Theo ý định ban đầu, mình tính để Jigu tìm đến Sejin sau lần cãi nhau với mẹ cô, và trước đó, Sejin cũng lại đối đầu với chủ tịch Park, nên đã tự nhốt mình trong văn phòng làm việc, hoặc ở nhà. Mình đã nghĩ rằng Jigu vẫn chưa từng quên việc Sejin đã nói là không muốn đến nhà của người mình thích, và bởi vì Sejin vẫn yêu Jigu, nên em không thể đến tìm cô. Nên mình đã vẽ lên viễn cảnh trong đầu, là Jigu tìm đến Sejin và nói, "(vì biết em không thể đến nhà cô) Nên lần này là cô đến tìm em."


2. Kết thúc có hậu... Thiệt ra mình chưa từng nghĩ tới nó luôn á... Thật xin lỗi... Mình vốn chỉ có hai lựa chọn ngay từ đầu, là Sejin thăng hoặc Jigu thăng mà thôi :v

Cảnh cuối của cái option mà Jigu thăng ấy, nó là thế này.


Tại buổi họp báo của buổi lễ ra mắt tòa nhà công ty mới mà Sejin và Jigu đã cất công lên kế hoạch suốt nhiều tháng qua, có một bức hình Ouroboros khá lớn được treo ngay sảnh chính tầng một của tòa nhà mới. Khi phóng viên hỏi đó có phải là rắn không, Sejin đã trả lời, "Không phải rắn, là Ouroboros..." Em từ tốn đáp, nhưng ánh mắt lại có chút dao động vì dường như em có thể thấy được hình bóng Jigu ở phía xa đằng sau hội trường. Sejin cắn môi, ngón tay vô thức chạm đến chiếc nhẫn Ouroboros trên ngón tay.


Ừm, nó là như vậy đó.

(Câu nói của Sejin, "Không phải rắn, là Ouroboros..." cũng là lời thoại của Jigu ở chương 11.)

Thật ra thì toà nhà mới được xây ở đảo Jeju, và còn có một cảnh, khi mà Sejin, người đã nói thích núi hơn biển, hồi tưởng lại quá khứ và trò chuyện với Jigu. Mình thật sự đã nghĩ đến điều đó... Nhưng để nghiêm túc kể câu chuyện như vậy, chắc mình sẽ phải viết tới 40 chương lận quá...


3. Mình cũng đắn đo không biết có nên đào sâu hơn về nhân vật Kang Haneul không. Mình đã muốn viết về việc Kang Haneul đối với Sejin cũng giống như Kang Jigu đối với Sejin ấy, vì anh cũng yêu Sejin dù chẳng thể hiện ra, hoặc anh cũng không hiểu được con tim mình. Nhưng bởi vì ý nghĩ ấy chỉ hiện lên trong đầu sau khi viết qua về sự xuất hiện của anh rồi... Mình đã không có đủ sức lực để phát triển câu chuyện theo hướng khác và vì thế đã không thể trao cho Kang Haneul nhiều đất diễn hơn.

Mà cũng không phải mình chưa từng nghĩ đến cái viễn cảnh dễ đoán nhưng không bao giờ kém phần gay cấn như mấy bộ phim Hàn mấy bà nội trợ hay xem, là khi Kang Haneul dùng tìm mọi cách níu kéo Sejin vì em muốn chia tay anh, nhưng mình đã xóa đi vì nó dài quá :v


4. Mình muốn có những hình ảnh gợi nhớ, hoặc mang tính biểu tượng và có thể ghi dấu ấn cho cả đoạn văn. Nên những hình ảnh mình đã chuẩn bị bao gồm viên kẹo ngậm vị cherry vừa ngọt vừa đắng, tiếng bật lựa -tạch, tạch mỗi khi hút thuốc, và đôi môi dường như lúc nào cũng rướm máu... Mình cũng không biết liệu mình có sử dụng tốt những hình ảnh ấy không nữa :v


5. Mình đã cố giữ nguyên nét văn phong và nhiều thứ khác của phần 1 và phần 2 để bảo toàn ý nghĩa của Ouroboros, là tượng trưng cho sự luân hồi và không có kết thúc. Với tâm thế này, mình đã viết lên hình ảnh của hai con người gặp lại nhau sau 7 năm, mắc kẹt trong quá khứ và vẫn chật vật thoát khỏi nó ở hiện tại.


6. Vì nhân vật Kang Jigu quá kinh điển rồi, sẽ không hợp lí nếu mình đưa thêm quá nhiều yếu tố mới về hình tượng của cô ở đây, nên mình đã lấy nguyên tác phim làm chuẩn và cài cắm các chi tiết trong truyện. Cuộc tranh cãi với mẹ, đám tang cha Sohee, làm Youtuber và họa sĩ webtoon, vân vân và mây mây. Mình cũng có cố gắng ưu tiên sử dụng lời thoại trong phim mỗi khi có thể.


7. Mình cũng cố gắng khai thác bối cảnh con gái tài phiệt đời thứ hai của Sejin, bởi vì mình thấy khá đáng tiếc khi nó không được nhắc đến trong phim. Club nơi Sejin tổ chức lễ nhậm chức và cả khách sạn đều là của Sejin...


8. Trong chương cuối, ý đồ của mình là tai nạn của Sejin cũng xảy ra ngay giây phút Jigu gục xuống và không thể thở được sau khi chúc mừng sinh nhật em. Bởi vì Jigu yêu Sejin mà... Mình nghĩ chắc là không khó để nhận ra ý đồ của mình đâu nhỉ.




Sau cùng,

Những lời của Jigu ở chương cuối mà mình đã quyết định xóa đi, mình sẽ để lại nó ở đây...


Cô yêu em, Sejin à

Dù là trước đây, hiện tại, hay tương lai

Cũng vẫn luôn là em.





- Hoàn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net