08

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh còn nhớ tôi chứ ? Chúng ta đã từng gặp nhau trong siêu thị.."

Jungkook hỏi khẽ , sợ rằng sẽ nhận được ánh nhìn khó hiểu hay một câu từ chối. Dù sao thì chẳng mấy ai nhớ được người mình từng va phải nhỉ ? 

Jimin gật đầu và cười nhẹ. Chỉ là anh đang quá hạnh phúc khi bản thân có thể ngẩng đầu và nhìn ngắm phố phường qua cửa sổ xe bus. Nó có thể là điều đơn giản đối với tất cả mọi người, nhưng với Jimin, đó là điều mà anh đã luôn mơ ước.

Jungkook đã gần như bị khủng hoảng tinh thần. Khi cười, đôi mắt của Jimin híp lại thành đường chỉ và điều đó khiến cho tim của chàng trai tóc nâu đập nhanh hơn bao giờ hết.

Jungkook muốn hỏi số của anh, muốn được nói chuyện với anh và biết nhiều hơn về anh. Nhưng khi vừa mở miệng thì tiếng thông báo trạm dừng mà cậu cần đến của bác tài đã chiễm chệ ngồi ngay trong miệng cậu.

"Khốn thật" - Jungkook thầm rủa

Jimin nhìn chằm chằm cậu, chờ đợi câu nói phát ra từ đôi môi mỏng ấy. Nhưng Jungkook chỉ cười nhẹ, gật đầu chào anh và rời khỏi chỗ. Khi cậu đứng lại ngay sau khi xuống khỏi xe bus cũng là lúc Jimin đâm sầm vào tấm lưng rộng. Jungkook đã rất bất ngờ khi thấy người nhỏ hơn đi theo mình. Cậu thầm cười khi thấy sự vội vã như đánh mất điều gì đó rất quan trọng của Jimin.

"Hey, nếu anh muốn giữ liên lạc thì đây là số của tôi."

Jungkook đưa tấm danh thiếp với tên một công ty lớn ở Đại Hàn Dân Quốc rồi nở nụ cười dịu dàng với anh. Jimin chỉ đáp lại bằng cái lắc đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net