Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tankul ngồi xổm bên cạnh hồ nước cầm lấy bánh mì nấm cục đen bón cho cá koi hắn yêu thích nhất, Arm và Pol đứng ở phía sau hắn, cùng nhau nói chuyện phiếm.

"A ——" Từ không trung truyền đến tiếng hét to. "Bùm" có người rớt vào trong nước, nước bắn tung tóe ướt đẫm người Tankul.

"Auu ——"

"Cậu chủ, cậu không sao chứ!" Arm cùng Pol lập tức kéo Tankul bảo hộ sau lưng, nhìn chằm chằm vào trong nước.

Nodt rơi vào trong nước chưa kịp phản ứng lại, lúng túng vẫy tay với bọn họ, "Hi~"

"Big? Á —— Maaa ——" Arm và Pol đẩy Tankul ra chạy trước, chạy được nửa đường lại trở về kéo Tankul cùng chạy.

"Này, từ từ, tôi không phải ma." Nodt thấy bọn họ nhìn cậu rồi bỏ chạy giống như thấy ma, cậu hét lớn, sau đó từ trong nước bò ra.

Ba người nghe được tiếng hét thì ngừng lại, nhìn cậu tỏ vẻ nghi hoặc.

Tankul: "Mày thật sự không phải ma?"

Nodt: "Thật! Không tin anh sờ thử."

Ba người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, đùn đẩy nhau, cuối cùng vẫn là Pol đi xác nhận.

Pol cảm nhận nhiệt độ cơ thể cậu, "Cậu chủ, nó không phải ma thật."

Vì thế Tankul mang Nodt tới phòng hắn, để hắn tắm rửa.

Tankul: " Mày tên gì? Từ đâu đến đây? Sao lại xuất hiện ở nhà tao? Có mục đích gì........."

Nodt: "Tui tên Nodt, vốn dĩ đang du lịch ở Trung Quốc, sau đó không biết sao lại đến nơi này........"

Tankul nhìn mặt Nodt, muốn nhìn xem cậu ta có nói dối không, dáng vẻ của cậu ta thật sự rất giống Big, chỗ không giống là Big tạo cho người ta cảm giác nghiêm túc, còn cậu ta là mềm mại đáng yêu, giống như một miếng bánh ngọt vậy.

_Nodt_

Tôi đang ở trên núi thưởng thức phong cảnh, tiện tay chụp vài tấm lưu niệm, đột nhiên bị trượt chân, cứ như vậy từ vách núi rơi xuống.

Tôi còn cho rằng tôi sẽ chết, không nghĩ tới ông trời không tuyệt đường, tôi rơi xuống một hồ nước, sau đó nhìn thấy ba người, một người mặc đồ đỏ thẫm, trông cực kỳ lòe loẹt, còn hai người kia mặc vest đen.

Bọn họ nhìn thấy tôi hình như rất sợ hãi, bọn họ chạy, tôi gọi bọn họ lại, tuy rằng không biết tại sao tôi rớt từ vách núi Trung Quốc mà có thể rớt tới Thái Lan nhưng tôi nghĩ cần phải giải thích một chút.

Tôi biết hai người kia là vệ sĩ, người mặc áo đỏ kia là cậu chủ, hai tên vệ sĩ kia cũng thật to gan, vừa rồi còn vứt cậu chủ chạy trước, mặc dù sau đó lại trở về kéo cậu chủ chạy.

Ngôi nhà này thật sự rất to, bọn họ hỏi tôi rất nhiều vấn đề, tôi cũng trả lời, dù sao ở trong nhà người ta thì cũng phải nghe lời một chút. Suốt dọc đường, tôi phát hiện hình như bọn họ cũng không phải người tốt, lỡ may bị cho đăng xuất thì phải làm sao bây giờ? 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net