Ngoại truyện 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_Kinn_

Porsche và Pete chết rồi!

Chết dưới tay đám người Ý. Trong thời gian ngắn, tôi không thể tiếp thu nối tin tức này nhưng tôi biết còn người còn khó chịu hơn tôi, là Vegas.

Nó yêu Pete, gần như là phát điên, nếu không phải sự tồn tại của Macau khiến nó còn chút lý trí thì có lẽ nó hiện tại đang trên đường đi liều mạng với đám người Ý kia.

Tôi vẫn luôn đi tìm nguyên nhân cái chết của bọn họ, mà tuy rằng Vegas còn lý trí nhưng không nhiều lắm, nó cho nổ tung trụ sở của bọn người Ý kia, gã người Ý giết Pete bị tra tấn đến nỗi không nguyên vẹn nữa, cơ hồ chỉ còn một bộ xương nhưng người còn sống.

Tôi không nghĩ đến người đứng sau chuyện này lại là người cha tôi tôn kính nhất, sau khi Tankul biết chuyện này, khóc đến bất tỉnh. Tôi nhất thời không tiếp thu được, cái chết của người tôi yêu lại có liên quan đến cha tôi.

Ông ấy là cha tôi, cho dù Porsche có chết do ông ấy thì tôi cũng không làm được gì, nhưng không nghĩ nhiều như vậy, nó bắt cha của tôi, tôi đi tìm nó, nhưng nó hình như điên rồi, cũng không cho tôi cơ hội gặp nó, sau cùng tôi cũng không biết cha tôi ra sao.

Vegas không biết từ chỗ nào biết được một người có thể đưa chúng tôi quay về quá khứ, nó tìm rất lâu, cơ hồ lật tung cả thế giới mới tìm được một lão già, tôi nói nó điên rồi, nhưng nó không nghe, vẫn lặp lại: "Nhỡ đâu, nhỡ đâu thành công."

Tôi hình như cũng điên rồi, tôi đồng ý với nó, chúng tôi đến chỗ ông lão kia, nơi đó đẹp như tiên cảnh. vừa mới bắt đầu ông lão cũng không muốn nhắc tới chuyện này nhưng sự cố chấp của chúng tôi hình như khiến ông ta cảm động.

Ông ta nói nghịch đảo thời gian là trái với quy luật trời đất, nếu trước kia, ông ta có thể dũng cảm như chúng tôi thì tốt rồi, có thể thấy ông lão cũng có một đoạn tình yêu khắc cốt ghi tâm. Cuối cùng chúng tôi thành tâm, vốn dĩ sẽ gặp sét đánh nhưng mà ông lão đã đỡ hộ chúng tôi rồi, nói là tặng cho chúng tôi một món quà.

Thời gian hình như có chút sai sai, tôi hình như còn ở trong bụng mẹ, bỏ đi, quay về được là tốt rồi, trải qua sự tính toán tỉ mỉ của tôi cùng Vegas, tất cả không giống như trước, nhưng cha mẹ của Porsche vẫn qua đời.

Tôi nghĩ từ từ rồi cũng tới, nhưng khi nhìn thấy Tawan đứng bên cạnh Porsche, hai người ngọt ngào như cặp đôi yêu nhau, tôi nghĩ Vegas nói đúng, hẳn là phải đem em ấy nhốt lại.

Lúc tôi tính làm như vậy, bọn họ có nhiệm vụ, tôi nhìn Porsche ăn mặc khêu gợi rúc vào một người đàn ông khác, cười lẳng lơ, tôi không thể khống chế được ý tưởng đen tối trong lòng, nhốt em ấy lại, để em ấy vĩnh viễn thuộc về mình.

Tôi không nhịn được làm em ấy trên xe, em ấy ngất rồi, tôi vuốt ve khuôn mặt em ấy như lấy được được báu vật, nhốt em ấy lại, giống như một con rồng, giấu kỹ châu báu của mình.

Em ấy nói tôi thả em ấy đi, tôi cũng không đành lòng nhốt em ấy trong một căn phòng nhỏ như thế này. Tôi bảo tôi muốn em ấy vĩnh viễn ở cạnh tôi, em ấy đồng ý, chỉ cần em ấy nói, tôi sẽ tin em ấy, ai bảo tôi yêu em ấy.

Chuyện làm ăn của gia tộc đã được tôi cùng với Vegas tẩy trắng, tôi không biết Vegas làm cách nào biến chú Gun thành dáng vẻ như vậy, tuy rằng rất tối nhưng chú Gun hình như không thích làm việc, cho nên mọi chuyện hầu như đều dồn về chỗ tôi và ba tôi.

Kiếp này, ba tôi cực kỳ chiều chuộng chú Gun và anh cả, có lẽ là vì hai người đó tính tình giống nhau.

Kim với Porchay yêu đương tôi cũng biết, nhưng trước kia bởi vì Porsche qua đời mà Kim lại cứng miệng nên hai người không ở bên nhau, cũng tiếc nuối.

Vì thế Nodt mà anh cả cực kỳ yêu không muốn nhìn Porchay đau lòng, liên hệ Vegas bàn nhau diễn một vở kịch, cuối cùng Kim cũng thu hồi sự ương ngạnh của mình, làm lành với Porchay.

Tôi định mang Porsche đi hưởng tuần trăng mật, kiếp trước cũng chưa bao giờ ra ngoài cùng nhau, kiếp này chúng tôi phải luôn ở cạnh nhau. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net