Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một tuần tiếp theo, cả hai dường như bước vào một giai đoạn bình yên kỳ lạ. Cả ngày không làm phiền nhau, Apo vẫn đi làm như thường lệ, Mile thỉnh thoảng đến công ty họp hành.

Vào buổi đêm, cả hai lại trở nên ngọt ngào, quấn quýt lẫn nhau giống như các cặp đôi bình thường khác. 

Họ cùng nhau thỏa mãn dục vọng của đối phương, cùng khám phá cơ thể của nhau nhưng lại không biểu hiện cảm xúc ra bên ngoài.

Buổi biểu diễn đầu tiên của chuyến lưu diễn sẽ được tổ chức tại Sân Vận Động của trung tâm thành phố, nơi này cách công ty Apo rất gần. Ngày hôm đó, Apo phải làm việc liên tục suốt một ngày dài để có thời gian đến buổi diễn của Mile.

- "Chú đến chưa?"

Mile nghe được âm thanh náo nhiệt của đầu dây bên kia, lúc này, Apo vừa nghe điện thoại vừa vất vả chen chúc giữa dòng người đông đúc.

Không ngờ lại có đông khán giả như thế!

- "Tôi vẫn đang đứng xếp hàng. Chắc phải mất hơn nửa tiếng."

Apo kiễng chân nhìn hàng dài trước mặt. Buổi biểu diễn này giống như một lễ hội âm nhạc ngoài trời. 

Trên tay Apo đang cầm vé dành cho khu vực VIP nhưng cậu cũng không thể di chuyển dễ dàng. Đến khi gần vào được bên trong, Apo lại nhận được cuộc gọi từ Mile.

- "Sao tôi vẫn không nhìn thấy chú dưới sân khấu vậy? Không phải đã đưa chú vé VIP rồi sao?" Mile đứng bên trong hậu trường đưa mắt tìm kiếm xung quanh nhưng vẫn không nhìn thấy hình bóng của người kia.

- "Có nhiều người quá. Tôi không chen vào được." Apo bị những người xung quanh chen lấn đến mức không thể di chuyển thêm, thậm chí cậu phải cố gắng lắm mới giữ được di động trên tay.

Mile hơi thất vọng và nhỏ giọng phàn nàn điều gì đó. Xung quanh Apo rất ồn ào, cậu không thể nghe rõ những gì Mile nói.

- "Cậu nói gì?" Apo hét lên trong điện thoại.

- "Không có gì. Tôi đi chuẩn bị đây."

Sau khi Mile nói xong, sân khấu cũng bắt đầu nóng lên. Tay trống và bass xuất hiện trước, bầu không khí hoàn toàn bùng cháy.

Nhạc cụ được kết nối với dây điện và âm thanh rung động của dàn trống dường như làm rung chuyển cả mặt đất. Apo cảm thấy tim mình đập thình thịch, sau đó cậu hòa cùng dòng người ngước nhìn lên sân khấu.

- "Are you ready?"

Giọng Mile vang lên, Apo nhón chân lên nhìn. Trên màn hình lớn xuất hiện gương mặt đẹp trai của anh.

Mile đeo guitar trước ngực. Tóc đã được vuốt ngược ra sau để lộ hàng lông mày và đôi mắt xinh đẹp. Apo nhận ra hôm nay Mile đã trang điểm mắt vì thế càng khiến đôi mắt của anh trở nên thu hút hơn.

Mở màn là một bài hát rock sôi động và tràn đầy năng lượng. Apo bị ảnh hưởng bởi bầu không khí tại hiện trường nên cậu cũng bắt đầu cử động tay chân của mình. Khán giả bên dưới không ngừng hò hét khi màn hình lớn chiếu đến Mile.

Mile vẫn đeo chiếc mặt nạ quen thuộc nhưng điều này cũng không làm ảnh hưởng đến sức hấp dẫn của anh.

Sau khi kết thúc bài hát, Mile thay mặt mọi người trò chuyện với khán giả. Giọng nói vẫn mang nặng sự thở dốc, những giọt mồ hôi trên cổ lấp lánh dưới ánh đèn.

Apo nhìn chằm chằm vào Mile trên màn hình lớn, đột nhiên cả người có cảm giác khô nóng khó chịu.

Người này thật quyến rũ!

Khi đêm nhạc lên đến điểm cao trào, toàn bộ sân khấu dường như đã được thắp sáng bởi hệ thống ánh đèn đỏ rực. Khán giả bên dưới cũng hòa chung giai điệu bên trên, nhảy nhót không ngừng. Một lúc sau, Mile cầm micro nhìn xuống khán đài.

- "Bài hát cuối cùng."

- "Mọi người muốn nghe bài gì?"

Mile đưa micro xuống dưới, khán giả la hét ầm ĩ. Apo lấy hai tay bịt tai nhưng nụ cười vẫn nở trên môi. Lễ hội âm nhạc thật sự giúp con người ta giảm áp lực, chi ít lúc này Apo thật sự muốn bung xõa cùng với mọi người.

- "Hay là, tôi sẽ chọn một khán giả bất kỳ. Mọi người nói tên một bài, tôi sẽ biểu diễn theo yêu cầu."

- "Trên tay mọi người vẫn còn giữ chiếc vòng được ban tổ chức phát lúc vào cổng đúng không? Trên mỗi vòng sẽ có một mã số ngẫu nhiên. Tôi sẽ đọc một mã số, người có trùng mã số sẽ yêu cầu một bài hát."

Sau khi Mile nói xong, những người bên dưới lại bắt đầu la hét. Tất cả đồng loạt duỗi tay về phía sân khấu. Apo đột nhiên cảm thấy tim mình ngày càng đập loạn xạ hơn, thậm chí giấy tiếp theo nó có thể nhảy vọt ra ngoài.

Apo nhớ đến chiếc vòng tay mà cậu đã nhận được lúc vào cổng, mã số trên đó là 000501. Apo không biết mình đang hồi hộp vì điều gì nhưng trực giác mách bảo cậu chờ đợi.

- "000501." Giọng Mile phát ra từ trên sân khấu.

- "000501, khán giả mang mã số này có ở bên dưới không?" Mile cố ý tìm kiếm một lúc nhưng bên dưới vừa đông vừa thiếu ánh sáng, anh chỉ có thể nhìn thấy ánh đèn chứ không thể nhìn thấy người.

Apo nắm chặt chiếc vòng trong tay, xung quanh đang ồn ào, mọi người đều nháo nhào tìm kiếm người mang mã số 000501 nhưng chỉ có Apo đứng bất động một chỗ.

- "Hình như không có." Giọng Mile có phần hơi thất vọng nhưng anh rất nhanh điều chỉnh lại trạng thái của mình.

- "Nếu đã như thế, bây giờ tôi sẽ biểu diễn một bài hát do chính tôi sáng tác. Chưa được phối khí hoàn chỉnh, chỉ có hòa âm đơn giản thôi."

- "For you."

Mile nói xong thì lập tức gãy đàn. Đầu ngón tay lướt qua những sợi dây đàn tạo nên một âm thanh êm dịu và nhẹ nhàng. Cứ ngỡ Mile sẽ cất giọng hát sau đó, nhưng không ngờ anh lại bắt đầu nói chuyện.

- "Tôi muốn gửi lời cảm ơn đến một người, người ấy đã cho tôi cảm hứng để viết bài hát này. Ok, <For you>  dành cho mọi người!"

- "Mile bắt đầu rồi!" Hai cô gái nhỏ đứng bên cạnh Apo nhìn nhau cười phấn khích. Cảm xúc này không khác gì tình cảm giữa fan và thần tượng.

Apo còn chưa kịp bình tĩnh, câu nói tiếp theo khiến cậu lạnh người.

- "Tôi nhớ lần trước cũng như thế. Mile đã hát một bài hát mới nhưng nó được sáng tác trong thời gian hẹn hò." Một cô gái khác trong nhóm họ lên tiếng.

Cô gái này dường như trở thành tâm điểm chính. Những người xung quanh bắt đầu quay sang hóng chuyện.

- "Mọi người không biết sao? Chuyện này được đồn đại từ lâu rồi, những người nhạc sĩ như bọn họ đều có rất nhiều thú vui phía sau sân khấu." Cô gái cao giọng nói thêm.

- "Vậy, như thế không phải là sập phòng sao?" Một cô gái nhỏ đứng bên cạnh dường như không tin được những chuyện này. Cô thì thầm trong miệng.

- "Cái này sao gọi là sập phòng được. Liên quan gì tới fan đâu. Hơn nữa, người chúng ta thích là Mile."

- "Chàng nghệ sĩ này vốn dĩ cũng không thiết lập hình tượng anh trai ngoan!"

Từ đầu, Apo đã biết Mile cũng có cuộc sống về đêm phong phú như cậu nhưng khi nghe người khác nói về Mile như thế, Apo cảm thấy hơi mâu thuẫn với chính mình.

Rõ ràng chính bản thân cậu là người đã đưa ra ba quy định trong mối quan hệ của hai người. Mặc dù Apo đã từng mạnh miệng nói cả hai có thể qua lại với người khác nhưng lúc này chính cậu lại không chấp nhận được việc Mile "ngoại tình" trong thời gian ở bên cậu, thậm chí ở một nơi sâu thẳm trong trái tim của cậu vừa nhói đau khi nghe xung quanh nói Mile có người bên ngoài.

Apo cắn môi, khoảng thời gian này quá bình yên và ấm áp khiến cậu sinh ra một vài tia ảo tưởng. Suýt chút nữa rơi vào hố sâu!

Apo không tiếp tục ở lại đây nữa, cậu lách qua dòng người đi ra ngoài. Cậu biết đêm nay Mile sẽ về muộn, cũng có thể không về vì họ sẽ tổ chức tiệc tùng thâu đêm ở bên ngoài.

Nhưng anh ta có quay về không thì liên quan gì đến cậu?

Sau khi trở về nhà, Apo nấu một tô mì gói, sau đó cậu nhâm nhi một vài ly rượu. Sau bữa ăn khuya, Apo thả mình xuống giường rồi tự cười nhạo bản thân, đêm nay tại sao lại liên tục nhìn đồng hồ như thế!

Sáng hôm sau, Apo vệ sinh cá nhân và chuẩn bị mọi thứ trước khi đi làm. Lúc cậu đứng trước cửa mang giày, mắt không nhịn được lướt nhìn khu vực để giày, cách sắp xếp vẫn như đêm qua!

Cả đêm Mile không về nhà!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net