Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đầu tiên đi làm lại sau kì nghỉ lễ, không ai có tâm trạng để làm việc. Apo ngồi thẩn thờ nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.

- "Apo, bên M.Entertainment gửi lại một số ảnh. Họ nói chưa hài lòng nên muốn chúng ta chỉnh lại. Anh sẽ nén file rồi gửi sang cho em."

Sau khi nhận được số ảnh, Apo cầm chuột và nhấp vào. Đầu ngón tay khẽ run lên.

Apo sững người khi nhìn thấy hình ảnh của Mile xuất hiện trên màn hình.

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng sau một thời gian ngắn ngủi bên cạnh nhau, Mile dường như đã bén rễ trong lòng Apo, anh đã chiếm được một vị trí không thể thay thế trong trái tim của cậu.

Apo lập tức chuyển tiếp gói ảnh sang cho đồng nghiệp trong nhóm của cậu, đồng thời nhắn tin cho người này thông báo về việc từ nay về sau cậu ta sẽ đảm nhiệm công việc chỉnh sửa ảnh.

Một ngày nhạt nhẽo sắp trôi qua. Vì ngày đầu đi làm lại nên số lượng công việc không nhiều, đến bảy giờ tối tất cả mọi người đều lần lượt ra về. Apo ngồi phịch xuống ghế không muốn động đậy, cậu không muốn trở về nhà.

Apo không muốn về nhà, cậu không muốn đối mặt với ngôi nhà vừa trống trải vừa cô đơn kia.

Hóa ra khi sống một mình, cậu không cảm nhận được sự cô đơn, nhưng khi đã nếm được mùi vị hạnh phúc, giờ đây cậu lại không muốn chịu đựng cảm giác lạnh lẽo ấy nữa!

 Đến khi căn phòng không còn ai, Apo nằm dài người lên bàn sau đó lấy điện thoại ra lướt một cách chán nản. Nhìn những dòng trạng thái của bạn bè đăng lên, cậu cũng không có hứng thú để tương tác.

Apo giơ điện thoại lên chụp một góc làm việc của mình sau đó đăng lên mạng.

"Cầu thu nhận." - Apo.

Bản tin vừa đăng lên đã có người vào nhắn tin riêng cho cậu. Apo nhìn vào tên người gửi "Không Tồi", người này là ai?

"Anh trai, ra ngoài uống rượu đi[kèm địa chỉ]" - Không Tồi.

Người tên Không Tồi này rất nhiệt tình. Cậu ta gửi sang cho Apo một địa chỉ, đó là một quán bar chuyên hát nhạc Rock. Lúc đầu Apo định từ chối nhưng người này liên tục gửi hàng tá dòng tin nhắn, sau đó lại kèm theo một đống ảnh chụp quán bar.

"Xem này! Đúng là cực phẩm mà, aaaaaaa! Em sắp không chịu nổi nữa rồi! Nước sắp chảy ra hết rồi aaaaaaaaa! - Không Tồi.

"Vừa nãy mấy anh trai này nói rồi, đêm nay không say không về. Chết tiệt! Mấy tên kia cứ như bầy sói đang chuẩn bị ăn mồi!" - Không Tồi.

Apo đang định nhấn nút chặn người này, ăn nói bậy bạ. Nhưng khi cậu lướt nhìn qua tấm hình liền thấy một hình ảnh quen mắt.

Apo nhấp vào bức ảnh sau đó dùng đầu ngón tay phóng to ra, quả nhiên, cậu nhìn thấy người đó ở một góc sân khấu. Anh không đeo mặt nạ, tóc cũng buông xõa xuống, trên người đang đeo một cây đàn để đệm đàn cho ca sĩ chính.

Apo tức giận nghiến chặt răng, bản thân cậu ở đây cả ngày chẳng buồn ăn uống, anh ta lại vui vẻ như thế.

"Cực phẩm nào?" - Apo.

Apo trả lời tin nhắn, trong lúc chờ đợi đối phương phản hồi, cậu sốt ruột gõ ngón tay lên mặt bàn. Màn hình vẫn hiện thị đối phương đang nhập tin nhắn.

Cậu ta không thể gõ nhanh lên được à?

Bên kia gửi sang một tấm ảnh được chụp từ bên dưới sân khấu. Mile đang đứng ở một góc của sân khấu và được Không Tồi khoanh tròn lại.

Cậu ta không những khoanh tròn Mile mà còn khoanh tròn vị trí căng phồng ngay đũng quần của anh.

"Chính là đây!!! Anh trai, anh thấy chưa? Cái chỗ to tròn ấy, em mà được nếm thử thì xem như cuộc đời em không còn gì luyến tiếc nữa hahahaha" - Không Tồi.

Sau khi Apo nhìn thấy tấm hình kèm những lời dòng tin nhắn không đứng đắn của người này, cơn giận gần như đạt lên đỉnh điểm.

Chết tiệt!

Apo lập tức đứng dậy khoác áo ngoài sau đó cầm chìa khóa đi tới bãi đậu xe. "Rầm!", cửa xe bị Apo đóng một cách giận dữ, cậu nghiến răng nghiến lợi nghĩ, mới có mấy ngày mà anh đã bắt đầu đi tìm người khác sao?

Hai người gặp nhau cũng tại một quán bar, khi đó cậu cũng bị Mile thu hút. Apo biết rõ sức hấp dẫn của Mile khi anh đứng trên sân khấu lớn đến mức nào. 

Hàng cực phẩm à?

Đợi cậu đi xem thử, rốt cuộc cực phẩm đến mức nào?

Apo đạp ga tăng tốc chạy thẳng đến một quán bar có vị trí đắc địa của trung tâm thành phố. Vừa mới đẩy cửa bước vào, khung cảnh mờ ảo bên trong cùng tiếng nhạc ồn ào khiến Apo giật mình và vô thức nheo mắt lại. Trên sân khấu đang có một nhóm nhạc biểu diễn, Apo nhìn xung quanh, không thấy Mile.

Cậu đi đến một quầy pha chế và gọi cho mình một ly rượu.

Đi rồi sao?

Apo cầm ly rượu nhìn xung quanh. Quán bar này không lớn, cậu tìm thấy Mile rất nhanh chóng, anh đang ngồi trong một góc khuất. Trên mặt vẫn không đeo mặt nạ, anh đang ngồi giữa một nhóm người và cúi đầu nghịch điện thoại với một vẻ mặt khó chịu.

Đã có những ánh mắt trên sàn nhảy và những bàn xung quanh hướng về phía Mile. Những người này đều ở trong vòng tròn này, Apo chỉ cần nhìn qua cũng đã biết ý định của bọn họ.

Lúc nãy vội đi vào nên Apo không chú ý đến tên quán ngoài cửa. Lúc này cậu lấy điện thoại ra tìm kiếm thông tin về quán này.

Mẹ nó!

Đây là nơi dành cho Gay?

Lúc này Mile đã di chuyển sang một chiếc ghế riêng và ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại trên tay. Từ lúc bước xuống sân khấu, anh đã giữ khư khư chiếc điện thoại này hơn mười phút. Màn hình vẫn dừng ngay tại bài đăng của Apo.

Cầu thu nhận?

Ý em ấy là gì?

Chỉ mới vài ngày mà đã muốn ra ngoài tìm người mới sao?

Mile càng nghĩ càng cau mày. Vừa định thoát khỏi ứng dụng thì ánh mắt anh bắt được một thứ trong tấm hình. Mile phóng to ảnh, có một bao thuốc lá đang đặt trên bàn, bao thuốc đang ở trạng thái mở nắp.

Cơn ho vừa mới giảm lại bắt đầu hút thuốc lại?

Em ấy có thể coi trọng cơ thể của mình một chút được không chứ!

- "Anh chàng đẹp trai, có thể uống với em một ly không?"

Một thanh niên không sợ chết mang ly rượu đứng trước mặt Mile. Ánh mắt hắn ta không rời khỏi cơ thể của anh. Mile không ngẩng đầu lên, trực tiếp phun ra một từ: "Cút!"

- "Anh trai, chơi đi mà, gì em cũng làm được." Thanh niên này vẫn không bỏ cuộc, bàn tay chạm lên cánh tay Mile và bắt đầu vuốt ve.

- "Tôi nói cút! Đừng ép tôi cho người nếm cậu ra ngoài!" Mile nhíu chặt hai hàng chân mày, gương mặt trở nên hung dữ khiến người kia rùng mình rời đi.

Chàng thanh niên này không đến đây một mình. Ngay khi cậu vừa đi đã có một đám người đến quay quanh an ủi hắn, sau đó bọn họ đồng loạt hướng mắt về phía Mile.

- "Bạn yêu, tôi nói rồi, người như anh ta, chúng ta không với tới được đâu, từ bỏ đi." Một thanh niên trong nhóm vỗ vai hắn nói.

- "Nhưng mà anh ấy đẹp trai như thế, tôi không từ bỏ đâu." Chàng thanh niên vẫn nhìn chằm chằm Mile, hai mắt cũng rưng rưng như muốn khóc.

- "Tôi có cách này."

- "Cách gì? Hiệu quả không?" Hai mắt chàng trai sáng lên.

- "Hoàn toàn có hiệu quả. Quán bar này có một truyền thống, đúng 0 giờ, trên sàn nhảy sẽ bắt đầu chiếu đèn, tổng cộng có hai ánh đèn chiếu vào hai người bất kỳ. Hai người nào được chiếu sẽ phải hôn nhau."

- "Cậu mau đi mua chuộc DJ đi, nhờ anh ta chiếu đèn cho cậu và người kia."

- "Cái này được không?" Chàng thanh niên hơi do dự.

- "Nhất định có thể. Lúc đó có nhiều người đang nhìn hai người, nếu như anh ta từ chối, chắc chắn sẽ không thể thoát khỏi nơi này được đâu."

Chàng thanh niên bị thuyết phục, hắn ta lập tức đi tìm DJ sau đó chỉ về phía Mile và thì thầm. DJ thấy có tiền liền nhận lấy, hắn đương nhiên đồng ý, sau đó đưa tay làm dấu hiệu OK.

- "Tôi nói với DJ rồi, anh ta nói không vấn đề gì." Thanh niên ngồi trên ghế nói chuyện với nhóm bạn của mình.

- "Đều là chị em, đừng quên chia sẽ cảm nhận với chúng tôi đấy!" Nhóm người cười một cách cợt nhã.

- "Này! Người phía sau cậu cũng được đó." Một người trong nhóm chỉ vào Apo, cậu đang ngồi phía sau chàng thanh niên. Lúc này, toàn bộ trái tim của hắn đều đặt lên người Mile nên khi hắn ta quay đầu lại nhìn Apo, mặc dù thấy người này cũng có hứng thú nhưng vẫn lắc đầu: "Tôi vẫn thích món ăn kia hơn."

Đồng hồ vừa nhảy sang số 12, DJ trên sân khấu bắt đầu hét lớn: "Bây giờ chính là thời gian dành cho tiết mục truyền thống của chúng ta. Kissing Time!" Nói xong, hắn di chuyển ánh đèn xoay xung quanh phía bên dưới.

Đám người trong quán bắt đầu la ó một cách phấn khích, rõ ràng bọn họ đã quá quen với trò chơi này.

- "Người may mắn đầu tiên!" Ánh đèn chiếu thẳng lên người Mile, anh còn chưa kịp phản ứng, tiếng hét chói tai xung quanh đã nổ ra.

Chàng thanh niên hồi hộp nắm chặt bàn tay, tiếp theo sẽ đến lượt hắn!

- "Ai sẽ là người may mắn tiếp theo đây?"

- "Là ai? Là ai?"

- "Chính là!"

Ánh đèn từ từ di chuyển.

Sau đó dừng lại lên cơ thể Apo!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net