Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi nghe Mile hỏi xong câu đó, trong đầu Apo chỉ còn lại ba từ.

Xong phim rồi!

Đã bị nhận ra rồi sao!

Nhưng Apo là ai chứ? Một người đàn ông nổi tiếng phong lưu mà lại sợ người này sao? Apo giữ vẻ mặt bình tĩnh đưa đồ trong tay cho đối phương: "Mặc quần áo vào trước đi đã."

- "Đèn sưởi phòng tắm bị hỏng, đừng để bị cảm." Nói xong, Apo đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới cơ thể người phía trước, mặt vẫn không bộc lộ cảm xúc, sau đó cậu mở cửa đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi phòng, Apo lập tức chạy thẳng xuống phòng bếp rót một cốc nước lớn và uống một hơi. Cậu dần dần bình tĩnh, nhịp tim cũng từ từ trở lại bình thường. Bạn tình lại trở thành chú cháu, mặc dù không có quan hệ huyết thống nhưng xấu hổ chết đi được!

- "Chú ơi, máy sấy tóc để ở đâu vậy?"

Đột nhiên, giọng nói của Mile vang lên ở phía sau, Apo quay đầu lại nhìn theo quán tính. Người kia chỉ mặc chiếc quần đùi, thân trên để trần. Lúc này những giọt nước còn đọng lại trên cổ từ từ chạy xuống xương quai xanh sau đó trượt xuống ngực và bụng, cuối cùng hòa vào trong lưng quần và biến mất.

Apo nuốt nước bọt, cảnh tượng này quá hấp dẫn. Cậu biết người kia đang cố tình nhưng đấy là "cháu trai" của mình. Nếu lúc này người làm chú như cậu trực tiếp nhào tới thì thật mất mặt!

- "Ra sofa ngồi đợi đi. Tôi đi lấy cho."

Máy sấy tóc được Apo cất trong ngăn kéo phía trên tủ phòng khách. Cậu vươn tay lấy máy sấy, động tác này khiến cả người cậu duỗi thẳng ra, vạt áo vén lên để lộ một đường eo nhỏ mịn màng và săn chắc.

Apo cố ý tìm kiếm một lúc lâu, cậu biết người này thích vòng eo của mình và cũng chắc chắc ánh mắt của đối phương đang đặt lên nơi ấy.

Trò chơi này, phải có qua có lại chứ!

- "Này!"

Apo đi tới đưa máy sấy đến trước mặt Mile. Anh nhận lấy và đi thẳng vào phòng, gương mặt vẫn không lộ ra biểu cảm gì.

Apo cong môi đứng nhìn bóng lưng người kia, như thế có phải tốt không?

Đêm đó, Apo nằm trên giường trằn trọc cả đêm vẫn không ngủ được. Người đàn ông phòng kế bên như một quả bom nổ chậm. Nếu như một ngày nào đó mẫu hậu tìm đến tận cửa, người kia không biết giữ mồm giữ miệng, chẳng phải thanh danh cả đời cậu sẽ bị hủy hoại hay sao?

Nghĩ đến điều này, Apo lập tức đá tung chăn bật người rời khỏi giường. Ngay lúc cậu mở cửa phòng thì thấy Mile đang đứng bên ngoài, tay đang giơ lên chuẩn bị gõ cửa.

- "Tôi đến trả lại máy sấy tóc."

Lần này trên người đã khoác lên bộ đồ ngủ để che đi những thứ không nên thấy. Một tay Apo cầm lấy máy sấy, một bên miệng bắt chuyện với đối phương: "Nghe mẹ tôi nói, lần này cậu đến đây để diễn tour à?"

- "Khi nào thế?"

Apo đi ra phòng khách cất máy sấy, Mile lẽo đẽo theo sau cậu từng bước. "Tôi đã ký hợp đồng với công ty ở đây nên các hoạt động trong tương lai chủ yếu được thực hiện tại nơi này."

Này có phải là muốn định cư ở đây không?

Sẽ phải sống ở đây sao?

- "Ồ! Ra thế! Khi nào tổ chức tour tôi sẽ mua vé ủng hộ."

Apo cũng không hỏi người này khi nào sẽ dọn đi, dù gì cũng vừa mới tới được một ngày, bây giờ mở miệng đuổi cũng không được.

- "Nếu chú thích, tôi sẽ tặng vé cho chú."

- "Hát cũng hay đó."

Apo vô tình khen đối phương một câu nhưng vừa dứt lời thì cậu đột nhiên thấy hối hận. Apo thầm mắng bản thân mình tại sao lại nhắc lại chuyện này chứ? Sợ người ta không nhớ hoàn cảnh gặp nhau như thế nào hay sao?

Nhưng mà, lưỡi đao đã rút ra rồi cũng không thể cho vào được nữa. Chuyện này cần phải giải quyết!

- "Mile, nếu bây giờ vẫn chưa ngủ, chúng ta hãy nói chuyện đi!"

Mile không trả lời, anh đợi Apo nói tiếp. Apo nhìn người trước mặt cũng biết được đối phương thuộc dạng cao thủ như cậu vì vậy cậu không cần vòng vo mà trực tiếp đi vào vấn đề chính.

- "Tôi sẽ giữ liên lạc với những người tôi cảm thấy hài lòng nhưng cậu sẽ không nằm trong số đó."

- "Cái gì? Chú sẽ không tiếp tục với tôi? Rõ ràng đêm hôm đó biểu hiện của chú không giống như bây giờ."

- "Đúng là cậu làm rất tốt, nhưng chúng ta có một mối quan hệ khác."

- "Cũng chẳng phải quan hệ huyết thống gì, chú không cần lấy lý do này."

- "Hơn nữa, tôi lớn tuổi hơn chú đó."

Apo bị lời lẽ của đối phương khóa miệng. Chẳng lẽ miệng mồm của ca sĩ đều trơn tru như thế sao? Nói một câu liền tiếp một câu!

- "Tôi rất thích chú." Mile tiếp tục nói. Apo rất hài lòng với câu này, cậu nhướng mày ra hiệu đối phương nói tiếp.

- "Hay là, chú cứ xem tôi như những đối tượng kia, tiếp tục giữ liên lạc?" Mile vừa nói vừa đi về phía Apo. Phía sau Apo là một bức tường, cậu không kịp né tránh nên chỉ một giây sau, cả người cậu bị đối phương khóa chặt lại.

- "Giữ liên lạc như thế nào?" Apo hất cằm hỏi.

- "Chú nghĩ sao?" Mile nói xong liền dùng miệng chặn câu trả lời của đối phương. Chiếc lưỡi luồng vào miệng của Apo một cách mạnh bạo. Mile nâng cằm cậu và trao một nụ hôn kiểu Pháp.

Sau khi kết thúc nụ hôn này, dường như sự kìm chế của cả hai không còn giữ được nữa. Mile lấy tay nhéo eo Apo và vén lớp áo vuốt ve vòng eo mê hoặc của cậu. Hơi thở đã trở nên gấp hơn, anh cúi sát đầu hỏi: "Thế nào?"

- "Nhưng tôi có ba quy định." Apo giữ chặt bàn tay đang muốn di chuyển xuống dưới. Cậu vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào mắt đối phương.

Apo không bận tâm đến những việc sẽ diễn ra với người này. Thậm chí có thể nói cậu đang mong chờ những chuyện sắp xảy ra.

Nhưng những nguy hiểm tiềm ẩn cần phải giải quyết trước, dù sao cậu cũng cần phải giữ thể diện cho bản thân.

- "Chú nói đi, nghe theo chú."

Lúc này Mile không còn nghĩ được những chuyện gì khác nữa, anh đang vùi đầu vào trong cổ của đối phương liếm mút không ngừng. Apo không biết phải nói sao với bộ dạng lúc này của Mile. Cậu vẫn còn nhớ dáng vẻ lạnh lùng cao ngạo của người kia vào lần gặp đầu tiên, tại sao bây giờ lại giống như một con chó đang trong thời kỳ động dục như thế?

- "Thứ nhất, không được tiết lộ mối quan hệ này của chúng ta với gia đình."

- "Trước mặt mọi người cậu phải gọi tôi là chú."

- "Thứ hai, vui vẻ thì tiếp tục, chán thì rời đi. Không được can thiệp quá nhiều vào quyền tự do của nhau."

- "Những mối liên hệ của tôi cũng không ít, tôi không có trách nhiệm phải giữ gìn gì đó cho cậu. Ngược lại, cậu cũng có thể tự do lên giường với người khác, chỉ cần chú ý giữ an toàn là được."

Mile nghe xong câu này thì hai mắt tối sầm lại, anh trực tiếp dùng miệng cắn vào cổ của Apo. Bị cắn đau một cách bất ngờ khiến Apo kêu lên một tiếng.

- "Này! Cậu là chó phải không?"

- "Rồi, rồi, rồi. Tôi đã đề cập hai trong ba điều quy định. Cái cuối cùng cho cậu tự quyết định, được chưa?"

Mile tức giận nghiến chặt răng, sau đó ghé sát vào tai Apo nói: "Thứ ba, khi ở riêng, chú phải gọi tôi là chồng." Vừa nói xong, anh lập tức bế Apo lên và đá tung cánh cửa phòng ngủ.

Apo còn chưa kịp hoàn hồn về từ "chồng" kia thì cả người đã bị đè lên giường, thậm chí quần áo cũng sắp rời khỏi cơ thể.

Mile bắt đầu vuốt ve người bên dưới, Apo sợ lửa bùng phát nên vội vàng bắt lấy bàn tay đang muốn làm loạn của người kia.

- "Đợi đã!"

- "Không đợi được nữa!"

- "Không được. Mau rút tay về!"

Mile nhíu mày, anh dừng động tác tay lại nhưng bàn tay vẫn giữ chặt nơi đó. Apo vặn người một cách mất tự nhiên, sau đó nói: "Trong nhà tôi không chuẩn bị đồ."

Lúc đầu Mile không kịp phản ứng nên đã lập tức hỏi lại: "Đồ gì?"

- "Cậu nói xem đồ gì? Đồ dùng để làm mấy chuyện này chứ đồ gì!"

- "Hay cậu cho rằng tôi là người tùy tiện như thế? Trong nhà lúc nào cũng chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ sau đó ngày ngày đem đàn ông về nhà chơi?" Apo hơi tức giận, bộ dạng lúc này giống như một con mèo đang xù lông.

Không biết câu nói nào khiến Mile hài lòng nhưng sau khi nghe Apo nói, dường như anh rất hạnh phúc. Mile nắm lấy tay người kia và cúi xuống hôn lên khóe môi cậu.

- "Vậy lần này dùng tay đi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net