Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Apo bị ánh đèn sân khấu làm chói mắt, đến khi cậu nhận ra chuyện gì đang xảy ra thì cả người bị những người xung quanh đẩy ra giữa sàn nhảy.

Cùng lúc đó, Mile cũng bị kéo đi một cách miễn cưỡng. Hai người đứng đối diện nhau, bốn ánh mắt nhìn chằm chằm vào nhau giống như đang chơi trò đối mắt.

Mile nghĩ ngợi lung tung, chỉ mới mấy ngày mà đã không chịu nổi muốn đến Gay Bar sao? Uổng công bản thân anh ủ rủ suốt mấy ngày, đến cơm cũng không muốn ăn. Còn người này lại xem như chưa có gì xảy ra, nhanh chân chạy đi tìm mùa xuân mới.

Apo nhìn gương mặt đang xụ xuống trước mặt mình, trong lòng cảm thấy bức bối khó chịu. Làm sao? Thấy là mình nên khó chịu sao? Cũng đúng, bỏ công đi tìm kiếm một hồi lại gặp phải người cũ sao mà vui được.

Hai người với hai dòng suy nghĩ đang âm thầm đánh giá nhau, những người xung quanh không ngừng hú hét.

- "KISS! KISS! KISS! KISS!"

Apo nhếch khóe môi nói: "Sao? Thấy người đó là tôi, không hài lòng sao?"

- "Chú giỏi lắm. Vừa mới đá tôi xong liền đi tìm người mới sao?" Mile cứng miệng đáp trả.

- "Giỏi sao bằng cậu. Không thể so bì với sức hấp dẫn của cậu được. Lần này còn không thèm đeo mặt nạ luôn cơ, sao thế? Sợ ảnh hưởng đến tỉ lệ thành công à?"

Mile nghiến răng trừng mắt với Apo, thật muốn dùng thứ gì đó chặn cái miệng ngang bướng kia lại, để cái miệng đó không thể nói ra những lời khiến anh đau lòng được.

Ánh đèn trên sân khấu vẫn chiếu lên hai người họ. Âm thanh của DJ vẫn đang kêu gọi mọi người tiếp tục cổ vũ.

- "Có vẻ như sàn nhảy vẫn chưa đủ nóng, hai chàng trai của chúng ta vẫn chưa muốn hôn. Nào! Mọi người hãy theo nhịp của tôi, hô to lên! Kiss! Kiss!"

- "KISS! KISS!"

Apo nhướng mày khiêu khích Mile, hàm ý chính là: Có dám không?

Hôn thì hôn! Ai sợ ai! Cũng không phải chưa từng hôn!

Mile kéo Apo lại gần sau đó dùng hai tay ôm mặt cậu và hôn mạnh lên cái miệng đáng ghét kia. Apo cũng không chịu thua, cậu ghì chặt đầu anh sau đó luồn đầu lưỡi vào trong miệng người kia.

Giây tiếp theo, cậu bị đối phương hút một cái thật mạnh!

Mile mút mạnh môi của Apo, giống như những tủi hờn, tức giận và cô đơn của mấy ngày qua đều được gói trọn trong nụ hôn này. Người đàn ông trước mặt anh đúng là đồ không có trái tim, tại sao có thể tàn nhẫn nói ra được những lời đau lòng như thế!

Nhưng đôi môi này mềm quá!

Cả hai như đang tham gia một cuộc thi nào đó và không ai muốn mình là người thua cuộc trong nụ hôn này. Hôn nhau, lẽ ra là một hành động thân mật và lãng mạn, nhưng hai người này lại biến nụ hôn thành một cuộc chiến để tranh giành quyền làm chủ.

Mile cắn môi dưới của Apo sau đó ngậm chặt như muốn nuốt vào trong bụng. Apo cũng không để bản thân thua kém, cậu bắt lấy chiếc lưỡi của đối phương đang ở trong khuôn miệng mình và dùng răng cắn thật mạnh.

Rất nhanh sau đó mỗi người đều cảm nhận được vị máu tanh giữa hai đôi môi đang giao nhau.

Khi cả hai buông đối phương ra, lồng ngực mỗi người đều phập phồng lên xuống, hơi thở dồn dập một lúc mới bình tĩnh trở lại.

Mile nhìn thấy đôi môi sưng đỏ của Apo, anh nhếch miệng cười, trong lòng cảm thấy hài lòng với tác phẩm của mình.

Apo dùng đầu ngón cái lau môi dưới của mình, nhìn thấy trên đầu ngón tay có một vệt máu, cậu trực tiếp đưa vào miệng ngậm, nhướng mày về phía đối phương.

Trên đầu ngón tay là máu của Mile.

- "Hừ!"

- "Hừ!"

Hai người đồng loạt phát ra tiếng cười hằn học sau đó cùng quay người đi về hai hướng khác nhau. Đi được nửa đường, Mile không kìm được lại quay đầu nhìn nhưng Apo đã không thấy đâu.

- "Được lắm nha Mile, diễm phúc lớn đấy!"

- "Cút!"

Mile không còn tâm trạng để ở lại nơi này thêm giây phút nào nữa. Vốn dĩ buổi diễn hôm nay là do một người bạn của anh năng nỉ anh đến chơi cùng. Sự việc diễn ra trong tối nay khiến Mile vừa khó chịu lại vừa không yên lòng.

Trên đường lái xe đi về nhà, Apo nhìn khóe miệng của mình qua gương khi chờ đèn đỏ, đôi môi vẫn còn sưng đỏ.

Đúng là chó con thích cắn người!

Khi về nhà phải mau chóng chờm đá, nếu không làm sao có thể gặp mọi người trong tình trạng như thế này được!

Ngày mai Apo có một cuộc họp với công ty M.Entertainment. Nếu cậu xuất hiện với cái môi sưng đầy vết cắn như thế, đúng là mất mặt!

Sau khi tắm xong, cậu hít hà chờm đá lên đôi môi. Cuối cùng sau một thời gian, độ sưng cũng đã giảm. Anh ấy không thể hôn nhẹ nhàng một chút được sao?

Ngày hôm sau khi vừa mới thức dậy, Apo liền chạy nhanh vào phòng tắm đứng trước gương. Thật may, nó đã dịu đi rất nhiều, mắt thường nhìn vào cũng chỉ thấy hơi sưng một chút. Nếu như có ai hỏi, cậu nó thể nói mình bị dị ứng đồ ăn.

Cuộc họp với công ty đối tác được bắt đầu lúc 11 giờ sáng. Apo đến công ty sớm để làm quen với kịch bản của chương trình thực tế sau đó cậu di chuyển đến phòng họp.

Khi đến nơi, cậu nhìn thấy sếp mình còn đến sớm hơn cậu. Có vẻ như công ty thật sự quan tâm đến chương trình lần này. Khi nhìn thấy Apo, sếp vẫy tay gọi cậu: "Apo. Đến đây ngồi đi."

Apo ôm máy tính đến ngồi bên cạnh, sau đó hai người bắt đầu thảo luận những chi tiết sẽ có trong cuộc họp. Trong lúc hai người trò chuyện, đoàn người của M.Entertainment lần lượt đi vào.

Bên kia có rất nhiều người, Apo ước chừng có khoảng năm, sáu người đã vào trong. Khi nhìn thấy người cuối cùng đi vào, Apo ngẩn người một lúc.

Chẳng phải là người mới gặp đêm qua sao? Tại sao anh ấy lại đến đây?

Apo liếc nhìn Mile, người đang ngồi hàng ghế sau cùng với một tư thế ung dung, ánh mắt lạnh lùng không quan tâm đến xung quanh. Vừa mới ngồi xuống đã cúi đầu nghịch điện thoại, như thể anh không phải người đến đây để họp.

Apo cũng lấy điện thoại ra, sau đó cậu nhắn tin cho Mile.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao cậu lại đến đây?" - Apo.

"Cậu chính là nghệ sĩ của M.Entertainment gửi đến tham gia chương trình sao?" - Apo.

Apo gửi một loạt dấu chấm hỏi đến, Mile cuộn tròn đầu lưỡi trong miệng sau khi nhìn thấy tin nhắn của Apo. Hành động này vô tình động đến vết cắn đêm qua, đau đến mức muốn gục đầu xuống bàn.

"Hừ." - Mile.

Mile chỉ đáp lại một câu, Apo gửi lại anh một loạt biểu tượng cảm xúc ngón giữa. Kết quả, Mile càng cảm thấy tức giận sau khi nhìn thấy tin nhắn.

"Sao? Muốn gì? Chỉ có một buổi cũng không chịu được?" - Mile.

Apo nhìn dòng tin nhắn được gửi đến, cậu tức giận ném thẳng điện thoại vào túi quần.

- "Bây giờ mọi người đã đến đông đủ rồi, để tôi giới thiệu một chút. Tôi tên Win, bên cạnh tôi là Apo, người sẽ phụ trách chính trong dự án chương trình thực tế lần này."

- "Chương trình cũng sẽ được ghi hình trong nhóm của cậu ấy."

Sếp Win vừa dứt lời, Apo cũng đứng dậy gật đầu chào mọi người: "Xin chào mọi người. Xin mọi người giúp đỡ nhiều hơn."

Sau khi Apo ngồi xuống, người bên công ty M.Entertainment cũng bắt đầu chào hỏi: "Tôi là Lucy, người phụ trách chính trong dự án lần này của công ty chúng tôi. Người bên cạnh tôi là người đại diện kiêm quản lý nghệ sĩ của chúng tôi, mọi người có thể gọi là anh Yong."

- "Kế bên là nghệ sĩ của công ty chúng tôi. Đồng thời cũng là một trong những nghệ sĩ sẽ tham gia chương trình thực tế lần này."

Một trong những người?

Mọi người nghe xong đều hơi bối rối, Win lập tức hỏi Lucy: "Ban đầu theo như kế hoạch chỉ nói có một nghệ sĩ, sao bây giờ?"

- "Là thế này. Lúc đầu chỉ có Mile tham gia, nhưng chúng tôi vừa mới ký hợp đồng với một nhạc sĩ mới, người này mới từ nước ngoài trở về."

- "Cho nên cũng muốn dùng chương trình này để PR thêm cho cậu ấy. Về các phương án điều chỉnh, chúng tôi sẵn sàng hợp tác."

- "Vậy thời gian ghi hình sẽ dài hơn sao?" Apo hỏi, cậu không muốn ở cùng người này mọi lúc mọi nơi trong cái chương này. Nếu không phải vì được thăng chức, cậu sẽ không nhận tham gia.

- "Mùa đầu tiên vẫn quay trong ba tuần, không có gì thay đổi."

Apo nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không ảnh hưởng đến lịch trình công việc của cậu là được. Nhưng mà, người nghệ sĩ tham gia là Mile? Điều này cậu thật sự không nghĩ đến.

Nhưng nhìn thái độ bình tĩnh của Mile như thế, anh ấy chắc chắn đã biết trước sẽ tham gia ghi hình với cậu rồi đúng không?

- "Vậy hôm nay Apo hãy đưa Mile đi tham quan môi trường trước đi, sau đó chúng ta sẽ chính thức tham gia ghi hình vào ngày mốt. Tôi sẽ nhanh chóng gửi kịch bản của tập đầu tiên vào hộp thư, mong hai người tập làm quen trước."

- "Đến lúc ghi hình, đạo diễn sẽ hướng dẫn cụ thể, cũng không có áp lực gì đâu."

Lucy nhiệt tình sắp xếp mọi thứ và hẹn sếp Win đi ăn trưa. Đây cũng xem như bữa ăn gặp mặt đầu tiên của mọi người, vì vậy, anh ta liền gọi mọi người đi cùng.

Cuộc họp kết thúc lúc gần một giờ chiều, trợ lý đã đặt bàn tại một nhà hàng. Sếp Win mời mọi người của công ty M.Entertainment cùng nhau đi dùng bữa. Mọi người cùng vào thang máy đi thẳng xuống bãi đậu xe.

Khi mọi người đã quyết định hai công ty sẽ lái xe riêng và gặp nhau tại nhà hàng. Đột nhiên vị sếp của Apo mở miệng đưa ra ý kiến.

- "Hay là Apo đừng lái xe nữa, cậu đi cùng xe với Mile và quản lý của cậu ấy đi. Xem như làm quen để vun đắp tình cảm."

Apo mở to mắt nhìn sếp của mình. Đối với mối quan hệ hiện tại của cậu và Mile, dù cho có buộc chặt hai người họ lại với nhau cũng không thể bồi đắp thêm chút tình cảm nào được đâu!

                                                                         *Ảnh minh hoạ nụ hôn hơi đau của hai người =)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net