Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm người bọn họ cùng nhau quay trở lại công ty BS. Sếp của Apo vừa về đến công ty liền đi thẳng vào phòng để làm việc, bỏ lại Apo một mình đối diện với Mile và quản lý của anh.

Apo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dẫn hai người đến khu vực làm việc của nhóm hậu kỳ. Văn phòng của BS thuộc không gian mở, mặc dù mọi người đang ngồi làm việc ở một sảnh lớn nhưng mỗi bàn làm việc đều có một tấm ngăn cách dài nửa mét để tạo sự riêng tư cho mỗi nhân viên.

Còn đối với Apo, bàn làm việc của cậu nằm ở cuối dãy, là một góc chết, phía trước còn có một cây cột lớn, nếu không cố ý đi vòng qua phía sau hoặc đi đến bên cạnh thì không ai biết được cậu đang làm gì.

- "Đây là nơi làm việc của tổ hậu kỳ. Phía bên kia còn ba, bốn cái bàn trống, hai người muốn ngồi vị trí nào thì nói chúng tôi sẽ sắp xếp." Apo vừa đi vừa giới thiệu.

Sau khi nhìn thấy có người lạ đến, cả nhóm đều dừng làm việc và ngước đầu lên nhìn. Apo đưa Mile đến và giới thiệu với mọi người trong nhóm: "Mọi người ngừng tay một chút."

- "Lúc trước tôi đã nói qua với mọi người, bắt đầu từ thứ sáu tuần này, nhóm chúng ta sẽ hợp tác cùng M.Entertainment để ghi hình chương trình thực tế, và đây là nghệ sĩ sẽ đến tham gia cùng với chúng ta."

- "Mọi người hãy cùng chào đón Mile nào!"

- "Aaaaaaaa! Là Mile!" Apo chưa kịp nói xong đã có tiếng la từ phía cô gái nhỏ trong nhóm. Cô đã may mắn thế nào mới có thể được làm việc chung với thần tượng của mình!

- "Này! Bình tĩnh đi!" Apo hơi xấu hổ, mặc dù không phải bản thân cậu nhưng dù sao cũng là cấp dưới của cậu, nhìn nhân viên không giữ bình tĩnh như thế, Apo cũng cảm thấy mặt mình hơi nóng.

- "Mọi người hãy giới thiệu trước đi!"

Phần lớn những người còn lại trong nhóm không theo đuổi thần tượng vì thế họ không cần biết người này là ai, người này nổi tiếng như thế nào, có sức hút ra sao, bọn họ vẫn xem Mile như một thực tập sinh bình thường.

Chỉ là tuổi tác của thực tập sinh này hơi vượt quá tiêu chuẩn một xíu!

Đến khi tới lượt của cô gái nhỏ lúc l nãy, cô gái không còn lộ vẻ phấn khích như lúc trước mà thay vào đó là sự ngượng ngùng: "Xin chào, em là Tiểu Danh, là fan của anh."

- "Hi vọng trong ba tuần tới, chúng ta sẽ hợp tác thuận lợi và cùng nhau tạo nên những kỷ niệm đẹp..."

- "Được rồi!" Apo ngắt ngang lời cô gái, sao càng nói càng hăng hái như thế chứ!

- "Hay là, anh cũng giới thiệu bản thân mình với mọi người đi." Apo quay đầu nhìn Mile, đối với những tình huống như thế này, cậu thật sự không biết phải làm như thế nào. Lúc trước cậu còn hỏi ý kiến Mile về việc làm thế nào để có thể hòa hợp với nghệ sĩ và bây giờ người nghệ sĩ đó lại chính là Mile, Apo cảm thấy dường như cậu còn phải kiềm chế nhiều hơn nữa.

- "Tôi là Mile, hi vọng thời gian tới sẽ hợp tác vui vẻ với mọi người." Apo ngạc nhiên nhìn Mile, anh ấy chịu hợp tác sao? Mặc dù Apo nói Mile hãy giới thiệu bản thân nhưng cậu cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị đối phương từ chối.

Cô gái nhỏ là người vỗ tay đầu tiên, sau đó mọi người trong nhóm bắt nhịp cùng với cô. Đoạn giới thiệu cũng đã xong, ngày hôm nay có thể dừng lại tại đây. Trước khi tiễn hai người họ ra về, Apo thản nhiên hỏi: "Ngày mốt anh muốn ngồi ở đâu?"

Apo phải nhờ dì dọn dẹp chuẩn bị sẵn khu làm việc. Mặc dù đã có bàn trống nhưng cũng cần bổ sung thêm một vài thiết bị cần thiết.

Không thể để đến lúc quay với bắt đầu sắp xếp được!

- "Cậu ngồi đâu?" Mile hỏi.

- "Tôi ngồi ở góc cuối, phía sau cây cột kia."

Apo không muốn che giấu cũng không có gì cần phải giấu. Dù sao đến lúc quay cũng sẽ biết, hơn nữa trong suốt ba tuần ghi hình, chắc chắn không thể nào chỉ quay mà không làm việc được.

- "Vậy cậu cứ bố trí cho tôi một vị trí gần bàn của cậu đi, đến lúc đó tôi có thể dễ dàng hỏi cậu những vấn đề không biết."

Mile nói xong liền đi thẳng vào thang máy, quản lý gật đầu chào tạm biệt Apo rồi đi theo Mile. Apo nhìn chằm chằm vào người đang rời đi kia, trong lòng thầm nghĩ, cái con sói này, định che giấu cái đuôi to của mình sao! Có thể đến hỏi? Hỏi cái gì? Hỏi phần mềm chỉnh ảnh phải mở như thế nào sao?

Apo vừa mới trở lại khu làm việc đã bị nhóm người chặn lại. Nhìn thấy người nổi tiếng trong cuộc sống thường ngày đã là một điều mới lạ, chưa kể bọn họ còn được làm việc chung với người nổi tiếng, ai ai cũng thi nhau bàn tán rôm rả, Apo cảm thấy giống như một bầy vịt đang kêu ầm ỉ bên tai.

- "Dừng! Từng người một nói! Tôi chỉ người nào người đó nói!"

- "Cậu nói trước!" Apo chỉ vào một chàng trai trong nhóm.

- "Người nghệ sĩ đó, thật sự đến nhóm chúng ta thực tập sao? Nếu như là chương trình thực tế, vậy tất cả chúng ta sẽ được lên TV đúng không?"

Sau khi chàng trai nói xong, tất cả những người xung quanh đều gật đầu và ánh mắt đồng loạt hướng về phía Apo.

- "Có thể nói thế này, thực tập là giả nhưng chương trình là thật. Nói thẳng ra là bọn họ đang đóng một vở kịch nên mọi người cứ bình thường. Nhưng mà phải làm sao đây, tôi cũng cảm thấy hơi bất tiện, cứ coi như không có máy quay đi."

- "Còn có máy quay?"

Ngoại trừ cô gái nhỏ thì tất cả những người còn lại đều không hiểu rõ những mánh khóe của những chương trình trong ngành giải trí. Vì vậy khi nghe có máy quay xung quanh, gương mặt ai cũng trở nên khó nhìn.

- "Phần lớn camera sẽ được lắp trên tường và một số bàn làm việc, cơ bản đều là loại camera giấu kín. Nói chung chủ yếu quay nghệ sĩ thôi, không tập trung vào mọi người đâu."

Những điều này đều được Apo tìm hiểu từ Lucy trong bữa trưa. Những người trong nhóm nghe xong đều sửng sốt một lúc lâu.

- "Còn có chuyện gì nữa không?" Sau khi nghe Apo nói xong, một số người đều không còn hứng thú để buôn chuyện nữa, có vài người bắt đầu quay trở về bàn làm việc thực hiện những công việc còn đang dang dở của mình. Dù sao thì người trả tiền lương cho bọn họ là ông chủ, không phải những người nổi tiếng này.

Vì vậy chỉ trong một thời gian ngắn, ngoại trừ cô gái nhỏ vẫn đang giơ tay mong đợi Apo gọi tên mình, những người còn lại không ai có tâm trạng hóng hớt nữa.

- "Anh ơi, nếu Mile là thực tập sinh của nhóm chúng ta, vậy em có nên thêm anh ấy vào nhóm không? Em có thể kết bạn với anh ấy không?"

- "Sau đó, chẳng phải thực tập sinh sẽ kèm theo một người hướng dẫn sao, anh nghĩ em thế nào?"

Sự hào hứng gần như viết rõ trên gương mặt của cô gái nhỏ, Apo gõ đầu cô và nói: "Làm việc chăm chỉ đi, đừng nghĩ lung tung nữa!"

- "Còn nữa, tất cả những nội dung trong quá trình ghi hình đều phải được giữ bí mật, không ai được phép chia sẽ lên các trang mạng xã hội."

Sau khi trả lời xong câu hỏi của cô gái nhỏ, tất cả mọi người đều quay lại bàn làm việc của mình. Cả buổi chiều cứ như thế trôi qua. Bởi vì nhóm của Apo sẽ phụ trách trong quá trình ghi hình nên sếp cũng không giao thêm việc cho bọn họ.

Đúng tám giờ tối, Apo lấy chìa khóa xe ra về. Bữa cơm trưa có nhiều dầu mỡ nên lúc này bụng Apo bắt đầu khó chịu và cảm giác nôn nao khiến cậu mệt mỏi.

Sau khi về đến nhà, Apo bật ngọn đèn để phá tan bầu không khí tối tăm vắng vẻ kia. Apo lấy điều khiển bật TV trong phòng khách để ngôi nhà trở nên ồn ào hơn. Mặc dù bụng trống rỗng nhưng cảm giác đầy hơi vẫn không giảm.

Apo tìm kiếm món ăn một lúc lâu, cuối cùng cậu chọn một món gà siêu cay để có thể lấn át đi sự buồn nôn trong bụng mình.

Bữa tối của Apo kết thúc cùng với bia lạnh và gà cay.

Ngủ đến nửa đêm, bụng bắt đầu chống đối cậu. Cảm giác đau trướng và nóng rát khiến Apo đổ mồ hôi lạnh, mấy lần chạy vào nhà vệ sinh, muốn nôn nhưng lại không nôn ra được gì.

Tám giờ sáng hôm sau, Apo lê lếch tấm thân mệt mỏi của mình vào phòng tắm. Cả đêm ngủ không ngon giấc, làn da có màu lúa mạch cũng trở nên trắng bệch, môi tái nhợt, cả người dính mồ hôi, toàn thân đều trở nên yếu ớt.

Apo đứng dưới vòi sen, vì để giữ tinh thần tỉnh táo, cậu điều chỉnh nước ở nhiệt độ không quá cao và cậu không nhận ra được vấn đề của mình cho tới khi ngồi lên xe và mở máy sưởi.

Apo rệu rã chân tay.

Lúc đầu, buổi ghi hình được lên kế hoạch vào ngày mai nhưng đêm hôm qua họ thông báo điều chỉnh lịch quay. Buổi quay vào thứ sáu đã được đẩy lên vào sáng nay.

Apo đi thẳng lên tầng làm việc, cửa thang máy vừa mở ra, cậu liền nhìn thấy một nhóm người đang đứng trước khu làm việc của nhóm hậu kỳ, trên tay ai cũng mang theo thiết bị ghi hình.

Nội dung của ngày quay đầu tiên đã được thảo luận trong cuộc họp. Tạo hình của Mile được thiết kế giống như những chương trình thực tế khác, một người nghệ sĩ không biết gì về công việc này, giai đoạn đầu bị cấp trên thường xuyên la mắng, sau đó nhờ sự giúp đỡ của cấp trên cùng với những người trong nhóm, người nghệ sĩ đã nổ lực để hoàn thành tốt công việc và được cấp trên ghi nhận.

Và người cấp trên khó tính trong giai đoạn đầu chính là Apo.

- "Apo đến rồi, có cần tôi nhờ người trang điểm giúp không?" Lucy nhìn thấy Apo đang đi tới liền chào hỏi cậu. Cô phụ trách công việc quan sát quá trình ghi hình.

Apo biết rằng gương mặt hiện tại của bản thân cực kỳ tệ nhưng cũng không còn thời gian để trang điểm nữa.

- "Tôi đi vào phòng vệ sinh chuẩn bị một lát." Apo đặt túi của mình lên bàn làm việc sau đó đi vào phòng vệ sinh.

 Sáng sớm không có người trong phòng, Apo đứng trước gương soi mặt mình, thật sự rất xấu.

Apo vặn vòi nước và cúi đầu rửa mặt bằng nước lạnh, đến khi ngẩng đầu lên thì phát hiện Mile đang đứng phía sau nhìn cậu.

Anh ấy đến khi nào vậy? Sao đi mà không phát ra tiếng động gì hết?

Mile nhìn bộ dạng của Apo, lông mày cau lại, sắc mặt cũng trở nên khó nhìn. Mặc dù trong lòng đang rất lo lắng nhưng cái miệng lại thốt ra những lời khó nghe: "Trông mệt mỏi thiếu sức sống như thế, tối qua đã đi chơi điên cuồng ở đâu đúng không?"

Lúc này bụng của Apo vẫn còn khó chịu, cậu không muốn ở đây chơi trò cãi nhau như mấy đứa học sinh tiểu học vì vậy sau khi lấy giấy lau mặt, Apo liền quay đầu rời đi. Nhìn thấy sắc mặt không tốt của Apo, Mile liền tiến lên một bước giam cầm đối phương trước bồn rửa mặt và cúi đầu nhìn gương mặt của cậu.

- "Sao vậy?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net