Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sắc mặt Apo thật sự không tốt, môi cũng tái nhợt. Khi Mile đến gần, anh còn cảm nhận được hơi thở nóng bừng phả ra từ miệng của đối phương. Mile đưa tay lên trán sờ thử.

- "Sốt hả?"

Mới hết bệnh được mấy ngày, giờ lại sốt tiếp? Cái người này sao lại không chịu xem trọng cơ thể như thế chứ!

- "Đêm qua ngủ lạnh nên mới bị cảm thôi."

Apo cố gắng tạo khoảng cách giữa hai người. Bên ngoài còn rất nhiều người đang đợi, Apo biết không thể để ra sai sót gì được.

- "Cái chương trình nhảm nhí này không quay nữa. Để tôi đưa đi bệnh viện." Mile nói xong muốn kéo Apo đi ra ngoài nhưng bị đối phương phản đối.

- "Không thể không quay."

- "Hơn nữa tôi cũng không sao."

- "Bộ dạng này mà còn nói không sao?" Mile nhướng mày tức giận.

- "Tôi nói không sao thì chính là không sao. Hơn nữa, chuyện của tôi không cần anh quan tâm."

Apo hơi mất bình tĩnh, cậu vẫn chưa quên chuyện của Porsch. Hai người còn chưa nói chia tay một cách rõ ràng, thế mà dám ở đây nặng nhẹ với tôi!

- "Chú là chú của tôi, sao tôi không quan tâm được." Mile không muốn nhưng vẫn phải mở miệng nói ra câu này. Quan hệ của hai người, không biết đã lăn lộn trên giường bao nhiêu lần, thế mà vẫn phải dùng quan hệ chú cháu để níu giữ sao?

Apo lấy tay đẩy người phía trước ra nhưng Mile lại càng giam chặt cậu hơn. Apo thầm mắng bản thân, vì sao cơ thể lại ngày càng yếu ớt như thế chứ? Sau khi kết thúc chương trình này, mình phải đăng ký thẻ tập một năm mới được!

Tốt nhất là phải tìm một huấn luyện viên cá nhân!

- "Rốt cuộc cậu làm sao thế?"

Mile thấp giọng hỏi Apo. Mấy ngày nay anh thật sự khó chịu, đột nhiên bị đối phương chấm dứt mối quan hệ, một điều anh chưa bao giờ nghĩ đến.

Trước giờ hai người vẫn chung sống vui vẻ, nếu có vấn đề, chắc chắn phải là chuyện gì đó lớn mới có thể dứt khoát đuổi người như thế.

- "Không có gì." Apo nghiêng đầu né tránh ánh mắt của Mile.

- "Vậy tại sao đột nhiên muốn chia tay với tôi?"

- "Anh biết mà, từ trước đến nay, chúng ta chưa bao giờ nói rằng chúng ta đang ở bên nhau, vì vậy bây giờ tôi cảm thấy không hợp thì không muốn qua lại nữa."

- "Tôi là một người rõ ràng, cho dù là chia tay hay từ chối ai cũng sẽ nói rõ, không giống như một số người, thích nhập nhằng mối quan hệ của mình, có việc chia tay cũng không giải quyết được."

Apo không muốn ôm cục tức trong người nữa, cậu quyết định sẽ nói ra mọi chuyện. Tại sao cậu phải trở thành người dự bị khi mối quan hệ của hai người kia gặp vấn đề. Dù sao cũng đang bị bệnh, nóng nảy một chút cũng chẳng sao!

Cùng nhau giải quyết một lần luôn đi!

- "Cậu nói ai không giải quyết tốt mối quan hệ?" Mile biết đối phương đang ám chỉ anh nhưng từ trước đến nay anh luôn là người cắt đứt với người khác, giải quyết không tốt? Đối với anh không thể có chuyện này!

- "Vậy tại sao anh vẫn không chịu tháo cái mặt nạ kia xuống?" Apo lấy tay ôm bụng, từ sáng đến giờ chưa cho gì vào bụng, cơn đau dạ dày lại bắt đầu hành hạ cậu.

Mile biết sự tồn tại của Porsch chính là một quả bom giấu kín! Anh thật sự không ngờ có thể gặp Porsch trong siêu thị, đồng thời cũng hối hận tại sao ngay từ đầu không giải thích rõ mọi chuyện cho Apo mà lại chọn làm một con rùa!

Nghĩ đến đây, Mile lại càng ghét Porsch hơn. Cậu ta còn mặt mũi để quay trở về sao? Lại còn chạy đến trước mặt anh nói này nọ!

- "Chuyện này tôi sẽ giải thích rõ ràng, nhưng bây giờ chúng ta đi đến bệnh viện trước, được không?" Sau khi biết được lý do Apo tức giận, cuối cùng Mile cũng thở phào nhẹ nhõm. Nếu là chuyện này, anh có thể giải thích tất cả và những vấn đề giữa hai người cũng sẽ dễ dàng giải quyết.

- "Tôi không rảnh để nghe anh giải thích. Để dành mấy lời ngon ngọt này đi lừa bạn trai nhỏ của anh đi." Apo dùng sức đẩy người trước mặt, sau đó ôm bụng đi ra ngoài.

Ai muốn nghe anh giải thích chứ? Tôi không quan tâm đâu!

Mile rất muốn giận người này! Bạn trai nhỏ gì chứ? Rõ ràng chỉ có một người bạn trai là ông chú nhỏ này thôi! Anh muốn kéo tay Apo lại nhưng đã quá muộn, người đã đi ra ngoài từ lâu.

- "Apo, mọi thứ đã sẵn sàng, có thể ghi hình được rồi."

Lucy đến trường quay để quan sát tiến độ ghi hình. Khi đến gần Apo, cô phát hiện sắc mặt cậu không được tốt.

- "Cậu không sao chứ? Có thể ghi hình được không? Nếu không thì chúng ta sẽ quay phần của Mile trước?" Lucy làm việc rất chuyên nghiệp, nếu Apo thật sự không thoải mái, cô cũng không muốn ép cậu.

- "Tôi không sao, quay đi!"

Khi Mile chạy đến anh chỉ kịp nghe câu nói sau của Apo. Anh cũng biết người đàn ông này cố chấp như thế nào, vì vậy anh chỉ có thể phối hợp với cậu diễn tốt cảnh nghệ sĩ thực tập đứng ngoài cửa chờ chỉ thị từ cấp trên.

- "Một lát nữa khi Mile ra khỏi cửa và ngồi đợi trên ghế thì PD hãy quay một vài cảnh, sau đó Apo mới từ từ đi ra."

Mặc dù đã đọc trước kịch bản nhưng Apo không ngờ chương trình lại quay một cách chi tiết như thế.

- "Sau khi Apo xuất hiện trong máy quay, Mile nhớ đứng dậy chào hỏi trước, sau đó Apo sẽ bắt đầu giới thiệu làm quen. Lúc này hai người sẽ đi song song với nhau và Apo sẽ giới thiệu cho Mile về một vài thông tin về nhóm hậu kỳ."

- "Chúng ta cứ quay phần này trước đi."

Lucy làm việc rất hiệu quả, sau khi cô phổ biến nội dung và vỗ tay một cái, phim trường lập tức hoạt động. Qua vài lần ghi hình, Apo cũng  bắt đầu thích ứng và quá trình sau đó cũng trở nên suôn sẻ hơn. Đến lúc quay cảnh hai người đang ngồi trong phòng họp thảo luận với nhau.

Mục đích chính của phần này là thể hiện sự nghiêm khắc của Apo dành cho Mile. Giống như tạo một sự khó khăn trong giai đoạn đầu để mở đường cho sự phát triển của Mile ở giai đoạn sau.

Một nhóm người lại chạy vào phòng họp, camera được lắp đặt khắp nơi và phần này Apo sẽ có lời thoại. Lời thoại này được biên kịch chuẩn bị sẵn và nó gần như miêu tả Apo chính là một vị cấp trên thích đàn áp những người mới đến.

Trong cuộc họp lúc trước, Lucy có hỏi qua ý kiến của Apo về những chuyện này. Bởi vì Mile là một nghệ sĩ có lượng người hâm mộ nhất định, cô sợ sau khi chương trình được chỉnh sửa và phát sóng, nó sẽ ảnh hưởng xấu đến cuộc sống của Apo.

Vào lúc đó, Apo chỉ quan tâm đến hiệu quả của chương trình cũng như muốn hoàn thành tốt công việc để được thăng chức vì vậy cậu không quan trọng những việc Lucy nói. Hơn nữa Apo không hiểu giới giải trí, đương nhiên cũng không hiểu được fan cuồng ủng hộ thần tượng là như thế nào.

Đoạn thoại khá dài, Lucy lo lắng Apo sẽ không thể nhớ hết nhưng hình như cô đã đánh giá sai khả năng ghi nhớ của cậu. Quá trình ghi hình diễn ra rất thuận lợi, một đoạn thoại dài như thế nhưng Apo đã thể hiện một cách rõ ràng rành mạch và không kém sự kiêu ngạo của một người cấp trên.

Gương mặt ốm yếu và sự khó chịu do cơn đau dạ dày càng khiến cảnh quay đạt hiệu quả không ngờ tới.

Ngay cả Apo khi xem lại cảnh vừa rồi cũng muốn tự đánh mình một cái. Trông cậu chẳng khác gì một nhân vật phản diện ở nơi làm việc thích bắt nạt nhân viên cấp dưới của mình.

Sau khi ghi hình xong cảnh này, Apo được nghỉ ngơi vì những cảnh tiếp theo chỉ quay một mình Mile, chẳng qua cũng chỉ là những cảnh quay xung quanh nơi làm việc của Mile. Apo ôm bụng đi đến bàn làm việc của mình. Cậu mở ứng dụng tin nhắn và nhờ Tiểu Danh mua cho mình một phần cháo.

Bụng trống rỗng, dạ dày lại tiếp tục đau và cảm giác buồn nôn lại kéo đến. Apo đi vào phòng vệ sinh, cậu muốn nôn nhưng chỉ nôn ra một ít nước vì thế bụng lại càng khó chịu hơn.

Khi trở lại khu làm việc, trên bàn xuất hiện một phần thức ăn, bên trong là một phần cháo hạt kê và một ít món ăn nhẹ.

Cháo hạt kê là thức ăn tốt nhất cho dạ dày.

Apo cứ tưởng là do cô gái nhỏ mang về nên muốn nhắn tin cảm ơn cô. Kết quả lại nhìn thấy dòng tin nhắn lúc trước của mình vẫn chưa được đối phương đọc.

Không phải Tiểu Danh à?

Vậy là ai?

Apo đứng dậy nhìn xung quanh, khắp nơi đều là những thiết bị ghi hình, mọi người đều đã đi ăn trưa.

- "Chú, món cháo này hợp khẩu vị của chú không?" Quản lý vừa đi vào liền nhìn thấy Apo đang đứng lên nhìn xung quanh.

- "Cháo?" Apo hơi khó hiểu, anh ta mua sao?

- "Tôi cũng không biết chú thích ăn gì nên mới hỏi cửa hàng xem món nào tốt cho dạ dày, bọn họ giới thiệu món cháo này cho tôi vì thế tôi mua luôn."

-  "Đúng rồi, Mile đâu? Chú có nhìn thấy cậu ấy không? Một lát nữa Lucy phải thảo luận gì đó với cậu ấy." Anh Yong đến tìm Mile nhưng nhìn một lúc cũng không thấy người đâu.

Hóa ra là Mile mua à!

Trong lòng Apo có chút phức tạp, đã nói chia tay rồi tại sao anh ấy vẫn còn đối xử với mình như thế? Chẳng lẽ thực sự coi mình là chú thật à?

- "Alo? À, tôi đến ngay đây!" Anh Yong cười với Apo sau khi cúp điện thoại: "Công ty đột nhiên gọi điện, chắc là tôi phải trở về gấp."

- "Chú, nếu chú thấy Mile thì giúp tôi nói với cậu ấy một tiếng, nói là Lucy đang tìm cậu ấy."

- "Sau đó nói cậu ấy ăn cơm."

Ha!

Nhiệm vụ đi tìm đưa cháu trai lại đổ lên đầu mình!

Apo tìm kiếm khu vực làm việc một lúc, sau đó cậu phát hiện Mile đang trốn trong một góc nhỏ hút thuốc. Apo cau mày nói: "Trong tòa nhà cấm hút thuốc, anh không sợ khói thuốc khiến chuông báo cháy kêu lên sao?"

Nghe vậy Mile liền dập tắt điếu thuốc sau đó vung tay quạt mạnh làn khói.

- "Anh Yong gọi anh đi ăn cơm." Apo nói xong thì quay người đi.

- "Anh Yong đâu?" Mile đi theo sau cậu.

- "Đi rồi!"

Vậy là chú bị người ta sai vặt sao!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net