Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những lời Porsch vừa thốt ra giống như tiếng sét đánh bên tai, tất cả mọi người có mặt trong căn phòng đều sững sờ khi nghe thấy. Lúc cậu ta nói xong định đi đến ôm Mile nhưng Apo đã nhanh tay kéo Mile đi trước khi anh lấy chân đá Porsch.

- "Được rồi, anh bình tĩnh lại đi. Đừng để bản thân mất kiểm soát như thế." Apo ôm lấy anh, đầu anh gục lên ngực cậu. Lúc này cả hai đang ở trong một phòng họp nhỏ và Apo đứng dựa người lên cửa để Mile tựa vào mình. Cả người Mile vẫn còn đang tức giận, hai mặt đỏ bừng và hơi thở dồn dập phả lên ngực Apo.

Mile vòng tay ôm chặt Apo, nếu như lúc nãy Porsch không cố tình khiêu khích anh, anh cũng sẽ không mất khống chế như thế.

[Một tiếng trước tại phòng trang điểm]

Mile vừa mới bước vào phòng đã nhìn thấy Porsch đang ngồi trước gương. Anh khựng lại một lát rồi muốn quay người rời đi.

- "Mile! Đã lâu không gặp, anh không muốn chào hỏi tôi sao? Mối quan hệ của hai chúng ta không đến mức phải ngó lơ như thế chứ?"

Ngay khi Porsch vừa nói xong, những người có mặt trong phòng trang điểm dường như nhận ra có điều bất thường giữa hai người, bọn họ lập tức đứng sang một bên không quấy rầy.

- "Cút!"

- "Hôm nay tôi sẽ không đụng đến cậu, nhưng nếu còn dám xuất hiện trước mặt tôi thêm một lần nữa, đừng trách tôi ra tay tàn ác."

Mile nghĩ đến chương trình thực tế, hơn nữa đây là công ty của Apo, anh không muốn để xảy ra bất kỳ chuyện gì làm ảnh hưởng đến cậu ấy.

Nhưng rõ ràng Porsch đã chuẩn bị sẵn trước khi đến đây. Cậu ta không quan tâm đến lời đe dọa của Mile, ngược lại còn ngang nhiên từng bước đi đến trước mặt anh.

Porsch nhìn chằm chằm vào gương mặt đang nổi nóng của Mile, sau đó cậu ta hạ giọng chỉ để hai người nghe được: "Người hôm đó là chú của anh sao?"

- "Mày muốn làm gì?" Tiếng chuông cảnh báo lập tức vang lên trong đầu Mile.

- "Chú anh cũng được đấy, có vẻ hàng cực phẩm nhỉ! Xem ra hôm nào đó phải cho người nếm thử một chút." Porsch cúi sát đầu vào tai Mile thầm thì.

Cơn giận của Mile dường như lên đến đỉnh điểm, chỉ cần nghĩ đến những việc khốn nạn mà Porsch đã làm với anh, nếu như những điều này xảy ra với Apo...

Anh không dám nghĩ tiếp!

Nhìn thấy sự thay đổi trên gương mặt của Mile, Porsch liền nở một nụ cười đắc ý: "Tôi đã sẵn sàng trở về nước để phát triển sự nghiệp. Có điều, bài hát ra mắt vẫn chưa có, tôi muốn nhờ anh viết giúp tôi, không biết nhạc sĩ nổi tiếng Mile có nể mặt không?"

Cậu ta dám nói ra những lời đê tiện như thế này sao?

Cuối cùng, Mile không kiềm chế được cảm xúc của mình, và mọi chuyện biến thành như thế này.

"Cốc! Cốc!"

- "Mile, chú?"

Đó là quản lý.

Apo vỗ nhẹ lên mặt Mile, sau khi nhìn thấy hơi thở của anh đã dần ổn định, cậu kéo giãn khoảng cách của cả hai rồi quay người mở cửa.

Anh Yong vừa đi vào liền tìm đến một chiếc ghế nhỏ ngồi xuống, sắc mặt có chút khó coi: "Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tại sao hai người lại đánh nhau?"

Porsch là nghệ sĩ mới được công ty ký hợp đồng. Vốn dĩ không định để cậu ta đến tham gia chương trình này nhưng chính cậu ta nài nỉ muốn đến học hỏi. Lucy cũng có suy tính trong lòng, nếu như cậu ta đến có thể tạo thêm tính kịch tính cho chương trình. Sự cạnh tranh của hai thực tập sinh sẽ tạo nhiều điểm nhấn.

Muốn mâu thuẫn có mâu thuẫn, muốn xung đột có xung đột, nhưng sự cạnh tranh này không nằm trong kịch bản. Chương trình chưa kịp ghi hình đã xảy ra nội chiến, không biết còn có thể quay tiếp được không.

- "Ai cho cậu ta đến đây?" Mile nhìn chằm chằm vào quản lý.

Anh quản lý thật sự bị oan, hắn ta cũng chỉ làm trung gian dẫn người đến. Cấp trên ra lệnh nhét thêm người vào chương trình. Hắn ta nào dám cãi lệnh!

- "Là ý của bên trên, nói rằng cậu ta là người mới nên muốn đưa vào để PR cho cậu ta."

- "Hai cậu là sao vậy?" Anh Yong cũng tò mò. Mặc dù tính khí của Mile không tốt, nhưng đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy Mile nổi điên như thế.

- "Có em thì không có cậu ta. Có cậu ta thì bỏ em ra. Anh tự tính đi."

- "Này! Đừng có nói như thế chứ. Có chuyện gì thì chúng ta sẽ từ từ giải quyết." Anh Yong không biết phải xử lý như thế nào. Tại sao ngày nào hắn ta cũng phải nghe những lời đe dọa như thế này, có thể đừng xem công việc như trò đùa được không?

- "Không cần giải quyết. Em sẽ không ghi hình nữa. Chỉ cần đền bù tiền vi phạm hợp đồng thôi đúng không? 500 triệu chứ gì? Em sẽ trả hết." Mile đột nhiên bị kích động. Apo vội vàng giữ anh lại, sau đó nắm tay trấn an anh.

- "Em xem em kìa. Lại như thế nữa. Chú giúp tôi thuyết phục cậu ấy đi." Anh Yong đột nhiên kéo Apo vào chuyện này. Cậu hơi sững sờ, từ nãy đến giờ cậu chỉ mải suy nghĩ về cuộc tranh cãi của Mile và Porsch.

Không! Nói chính xác là Mile đơn phương đánh Porsch!

Lúc đó tại hiện trường có rất nhiều người, đám đông hỗn loạn như thế, Apo sợ có người lén quay video rồi đưa lên mạng. Hơn nữa, câu nói cuối cùng của Porsch rõ ràng là cố ý. Nếu câu này bị cư dân mạng nghe được, sự nghiệp của Mile sẽ bị ảnh hưởng.

Mặc dù xã hội ngày nay đã cởi mở và hòa nhập hơn lúc trước nhưng vấn đề về xu hướng tính dục vẫn chưa thể đặt lên bàn cân. Đặc biệt Mile còn là một nghệ sĩ.

- "Đừng lôi chú ấy vào chuyện này. Đây là vấn đề riêng của em, tự em giải quyết được." Mile bảo vệ Apo trong tiềm thức. Ngay cả bàn tay đang nắm tay đối phương cũng siết chặt hơn.

- "Anh cũng không muốn bị bắt giải quyết...." Anh Yong nhỏ giọng xấu hổ.

Với sự cố xảy ra vào buổi sáng, chương trình không thể tiếp tục được ghi hình. Lúc Lucy đến gặp Mile, anh vẫn giữ nguyên quyết định: Chỉ cần có Porsch thì anh sẽ không tiếp tục.

Về việc vi phạm, bao nhiêu tiền anh cũng chấp nhận trả.

Về phía Porsch, cậu ta ngoan ngoãn hơn nhiều. Cậu ta nói sẽ sẵn sàng hợp tác với mọi quyết định của công ty.

Những chuyện này xảy ra khiến Lucy rất khó xử. Vốn dĩ, trong đầu cô đã mường tượng ra khung cảnh cả hai cùng tham gia chương trình thực tế, đến cả những bản thảo cho các tập tiếp theo cũng đã chuẩn bị xong.

Bây giờ xảy ra chuyện lớn như thế, đây không còn là chuyện cô có thể tự quyết định được nữa. Bọn họ báo cáo sự việc cho cấp trên và chờ xem bên trên sẽ đưa ra thông báo gì.

Tạm thời Porsch sẽ không thể ở lại công ty của Apo và Mile vẫn tiếp tục công việc ghi hình của mình. Vẻ mặt hài lòng cuối cùng cũng xuất hiện trên gương mặt của Mile. Anh ấy là một thực tập sinh nghiêm túc, anh ấy được ở lại là chuyện đương nhiên.

Sự náo loạn buổi sáng khiến Apo không thể tập trung vào công việc. Ngón tay cậu ấn chuột một cách vô thức, trong đầu cậu lúc này chỉ xoay quanh những chuyện của Mile.

Lucy đưa mọi người trở về công ty. Máy quay đương nhiên cũng được thu dọn. Anh Yong vốn định đưa Mile trở về cùng nhưng hắn đã bị Mile xua đuổi.

Mile thò đầu nhìn trộm vị trí bàn làm việc của Apo. Sự riêng tư nơi làm việc của công ty Apo được thực hiện rất tốt. Từ hướng nhìn của Mile, tất cả những gì anh có thể nhìn thấy chính là những ngón tay thon dài của Apo đang gõ trên bàn phím.

Mile lặng lẽ ôm chiếc máy tính của mình đến bên cạnh bàn làm việc của Apo. Anh ngồi xổm xuống cạnh ghế ngồi của cậu với chiêu bài đặt câu hỏi. Cây cột phía trước giống như một cánh cửa hoàn hảo ngăn cách hai người với thế giới bên ngoài.

- "Anh đến đây làm gì?" Apo nhỏ giọng hỏi. Lúc này trong phòng tương đối yên tĩnh, ngoại trừ âm thanh lạch cạch gõ bàn phím, hầu như không có tiếng người nói chuyện.

- "Nhóm trưởng. Tôi có chuyện muốn nhờ cậu giải đáp." Mile nói chuyện rất nghiêm túc. Khi nói xong anh quay màn hình máy tính của mình đến trước mặt Apo.

Máy tính của Mile đang hiển thị cửa sổ soạn thảo văn bản. Bên trên chỉ hiển thị vài ký tự.

- "Chúng ta làm lành đi!"

Trái tim Apo đột nhiên đập thình thịch khi nhìn thấy dòng chữ này. Cậu lập tức đưa mắt nhìn xung quanh, sợ có người nhìn về phía này. Cũng may, mọi người đều chú tâm làm việc, trái tim căng thẳng của Apo cũng dần thả lỏng.

- "Được không?"

Mile lại gõ tiếp một dòng khác. Đôi mắt mong chờ ngước nhìn Apo. Apo thực sự không chịu được dáng vẻ của Mile những lúc như thế này. Trái tim cậu mềm nhũn, lồng ngực đập liên hồi giống như đang cấu kết với Mile thúc giục cậu. 

Nếu như Mile có đuôi, chắc chắn anh ấy sẽ ngúng nguẩy lắc lư trước mặt Apo.

Chính xác là như thế!

Apo tự nhủ trong lòng. Chú cũng được, bạn tình cũng chấp nhận, nhưng cậu không dám nghĩ đến hai chữ "người yêu" xa xỉ kia. Chỉ biết rằng bản thân cậu thích anh, đây là sự thật!

Ai có thể dùng lí trí của mình để kiểm soát sự rung động của con tim?

Cậu không có cách nào để lừa dối cảm xúc của bản thân được nữa!

Cậu thích anh ấy!

Apo lấy tay gập máy tính của Mile lại, sau đó đưa tay vuốt ve gò má của anh. Apo cúi đầu, nhẹ nhàng áp môi mình lên môi anh. Trong khoảng trống giữa môi và lưỡi, Apo thì thầm điều gì đó với Mile.

- "Được!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net