Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng họp đột nhiên im lặng một lúc, mọi người đều lấy điện thoại ra xem theo lời anh Yong nói. Sau khi nhấp vào ấn dụng mạng xã hội, danh sách tìm kiếm đang trên xu hướng chính là Porsch.

Cậu ta đã đăng tải một đoạn video.

Trong video, Porsch ngồi đối diện với máy quay và kể lại tất cả những gì đã xảy ra ở Mỹ với Mile. Cậu ta ngang nhiên bỏ qua tất cả những mưu mô, tính toán và cả những hành vi sai trái của mình để tự buộc bản thân trở thành một người yêu cũ tốt đẹp của Mile. Sau đó những giọt nước mắt từ từ rơi xuống khi buộc tội Mile đã bỏ rơi cậu ta.

- "Có phải nó bị điên rồi không?"

Mile tức giận ném thẳng điện thoại xuống đất. Đúng là đồ vô liêm sĩ!

Từ đen có thể chuyển thành trắng!

- "Anh bình tĩnh đã!" Apo giữ chặt bàn tay của Mile và hai hàng lông mày của cậu cũng vô thức cau lại khi xem đoạn video ấy. Bộ dạng làm kẻ yếu đuối này giống hệt như lúc cậu ta đứng trước mặt Apo tuyên bố mình là người yêu của Mile ở siêu thị.

Hiện tại có vẻ như mọi thứ đều đang kẹp chặt Mile. Không chỉ anh Yong mà ngay cả Lucy hay sếp của Apo cũng có ánh nhìn nghi ngờ anh. 

Mile vuốt ngược phần tóc mái ra sau và hỏi: "Nhìn tôi làm gì?"

- "Mọi người thật sự nghĩ rằng tôi bỏ rơi cậu ta ở Mỹ sao? Tài năng diễn xuất này của cậu ta mà không đi làm diễn viên thì thật phí! Mỗi câu của cậu ta nói ra đều không có câu nào là thật cả!"

Apo nắm chặt lấy bàn tay Mile và xoa nhẹ mu bàn tay như một hành động trấn an anh. Apo tin tưởng Mile nhưng nếu muốn chiến đấu với Porsch, Mile chỉ còn cách  phải kể hết mọi chuyện đã xảy ra ở Mỹ.

Điều này chắc chắn sẽ động lại vết thương chưa kịp lành của Mile.

Apo không thể chịu được cảm giác thấy anh đau thêm một lần nữa!

- "Cái video này hơi kì lạ nhỉ!" Anh Yong tự lẩm bẩm sau khi xem lại đoạn video.

- "Kì lạ sao?" Lucy lập tức tiếp lời.

- "Mọi người không thấy là Porsch quá kỹ tính sao? Khi tôi phóng to màn hình lên thì phát hiện cậu ta có trang điểm."

- "Có vấn đề gì với việc trang điểm sao? Dù gì cậu ta cũng làm trong giới giải trí, trang điểm khi lên hình là chuyện bình thường mà."

- "Không phải, lúc này chẳng phải cậu ta bị Mile bỏ rơi sao?" Anh Yong nói xong, Mile lập tức trừng mắt với hắn. Nói hay lắm, giờ anh bị coi là kẻ bỏ rơi người khác rồi!

- "Không phải, ý anh là, chẳng phải Porsch nói cậu ta bị em bỏ rơi sao? Nếu theo lẽ thường, cậu ta đang là kẻ thất tình, thế mà vẫn còn tâm trạng để chăm chút bản thân xinh đẹp khi lên hình sao?"

- "Ít nhất cũng nên có bộ dạng suy sụp hay buồn bã chứ, nhưng mọi người nhìn xem? Có chỗ nào giống bị người ta bỏ rơi không?"

Sau khi anh Yong nói xong, Lucy im lặng một lúc lâu mới quay sang hỏi trợ lý bên cạnh: "Vẫn không liên lạc được với cậu ta sao?"

Người trợ lý lắc đầu, điện thoại vẫn đang tiếp tục hiển thị màn hình đang gọi.

- "Bây giờ phải làm sao? Tập đầu tiên có thể được phát sóng vào thứ sáu không?" Sếp Win lo lắng, công ty BS đã đầu tư rất nhiều tiền vào dự án này, nếu như chương trình gặp vấn đề, công ty cũng sẽ bị tổn thất không nhỏ.

- "Ưu tiên hàng đầu bây giờ chính là kiểm soát dư luận và đặc biệt không thể để cho Porsch dắt mũi. Mọi người có ý kiến gì không?" Lucy quay sang hỏi anh Yong và Mile.

- "Tôi nhất định phải vạch trần cậu ta. Tôi cũng đăng video."

- "Không được!"

Mile chưa kịp nói xong thì giọng nói của Apo đã ngăn anh lại. Từ lúc vào phòng họp tới giờ, Apo không nói gì, bây giờ đột nhiên lên tiếng khiến cả phòng đều bất ngờ quay sang nhìn cậu.

- "Tại sao không được? Tôi cũng nghĩ cách này phù hợp, không thể để Porsch tự biên tự diễn như thế." Lucy không hiểu ý Apo.

Apo không nói được. Phải nói như thế nào? Nói là cậu lo lắng cho Mile, sợ anh ấy tự tay xé rách vết sẹo của mình sao?

- "Đúng đó, chú, chú thấy có vấn đề gì sao?"

Một từ "chú" của anh Yong lại khiến Apo trở thành tâm điểm một lần nữa. Ánh mắt của mọi người lại đổ dồn về phía Apo rồi lại quay sang nhìn anh Yong. Chú? Ai là chú?

- "Đừng nhìn nữa, là chú của tôi."

- "Hả?"

Câu nói của Mile khiến ai nấy đều há hốc mồm kinh ngạc. Lại là chuyện gì nữa đây? 

Biếu cảm trên gương mặt của Apo chưa bao giờ sống động như lúc này. Mile đúng là tự chuốc họa vào người, sao lại có thể vạch áo cho người xem lưng như thế?

- "Mọi người cứ tiếp tục đi, đừng quan tâm đến tôi." Apo hận không thể tìm một cái lỗ nào đó chui xuống. Mặc dù mối quan hệ chú - cháu không có gì sai nhưng đột nhiên bị phơi bày trước tất cả mọi người như thế này cũng khiến Apo cảm thấy xấu hổ.

- "Được rồi, c..chú..." Lucy cũng hơi ngượng. Lúc trước, khi hai người hợp tác cô vẫn xem Apo như một người đồng nghiệp bình thường, bây giờ đột nhiên cậu ấy lên một bậc, phải làm sao đây!

- "Vậy có cần phải quay video nữa không?" Lucy lấy lại tinh thần. Cô đảo mắt một vòng.

- "Tôi đề nghị vẫn nên quay video. Sự việc lần này Mile buộc phải ra mặt để giải quyết nhưng chúng ta có thể chuẩn bị để sắp xếp câu từ một cách kỹ càng.

- "Nhưng có một việc cần phải chắc chắn. Mile, em phải nói sự thật cho mọi người biết. Em thật sự không bỏ rơi Porsch, đúng chứ?" Anh Yong nhìn chằm chằm vào Mile.

Mối quan tâm của hắn không có gì quá đáng. Đừng để khi vừa mới công bố cả hai không có quan hệ tình cảm, đột nhiên bị Porsch tung ra ảnh giường chiếu hay những bức ảnh thân mật gì đó, chẳng phải sẽ bị ăn một cú tát vào mặt sao!

- "Nếu em có bất kỳ mối quan hệ không đứng đắn nào đó với cậu ta, hôm nay em sẽ lấy đầu làm ghế cho anh ngồi."

- "Được rồi, đừng có nói bậy. Nếu đã quyết định quay video thì phải nhanh chóng chuẩn bị nội dung. Mile, cậu xem xem có điểm nào cần thiết để làm sáng tỏ không?" Lucy vỗ tay với mọi người và sắp xếp những việc cần làm.

Sau khi rời khỏi phòng họp, Mile kéo Apo lại: "Anh cần phải về nhà, có một số thứ cần lấy từ máy tính."

- "Anh ở lại đây đi, để em về lấy cho." Chắc chắn bên ngoài đang nổi gió to, nếu như Mile xuất hiện, bọn phóng viên nhất định không để anh thoát.

- "Hay là gọi anh Yong đi cùng em đi?" Mile lo lắng nhìn Apo, anh nắm chặt tay cậu không buông. Mối quan hệ của hai người vừa mới tiến triển tốt đẹp thì lại gặp ngay chuyện rắc rối này.

- "Thế này là không tin tưởng chú của mình đúng không? Ngoan ngoãn ở lại đây chờ em!"

- "Cái gì mà chú, rõ ràng là vợ!" Mile dùng đầu ngón tay gãi nhẹ lòng bàn tay của người bên cạnh nhưng bị đối phương đẩy ra.

- "Anh nghiêm túc đi!" Apo nói xong thì lấy chìa khóa đi ra ngoài.

- "Em nhớ cẩn thận đó."

Apo nhanh chóng trở về nhà lấy máy tính và quay lại công ty trong vòng chưa đầy một giờ.

Mile dùng máy tính một hồi lâu sau đó thở ra một hơi: "May là vẫn còn."

- "Có gì sao?" Apo ngồi yên bên cạnh anh, lồng ngực cậu phập phồng, hô hấp vẫn chưa ổn định . Vừa rồi thang máy dưới lầu của công ty đang gặp sự cố, Apo phải chạy cầu thang bộ lên đến đây.

- "Em còn nhớ lúc trước anh có nói Porsch đã lấy cắp bản demo của anh không?"

- "Nhớ, có chuyện gì sao?"

- "Bản demo đó, lúc trước anh có nộp cho một công ty âm nhạc ở Mỹ nhưng bị từ chối. Cũng may email lúc đó anh vẫn còn giữ."

- "Anh là thành viên SSVIP nên mọi email và tệp tin đính kèm có thể được lưu giữ trong mười năm. Với tài liệu này, có thể trực tiếp chứng minh được Porsch đã đánh cắp bản demo của anh khi ở Mỹ."

- "Dư luận sẽ không tin một kẻ ăn cắp."

Mile nói xong, hai mắt Apo lập tức sáng lên: "Cho nên, những lời nói dối của cậu ta đương nhiên sẽ bị vạch trần bởi chính cậu ta, đúng không?"

- "Thế nào? Chồng em thông minh không?" Mile hào hứng nghiêng đầu ghé sát vào tai Apo.

- "Anh mau tránh ra." Apo đấy Mile ra xa.

- "Làm sao? Có phải là em chơi chán rồi bây giờ không muốn chịu trách nhiệm với anh, muốn bỏ rơi anh đúng không? Em có tin anh đăng video tố cáo em không?"

- "Anh có thôi nói mấy lời nhảm nhí đó không?" Apo đánh vào vai Mile, đối phương lập tức la lên: "Giờ em còn muốn giết chồng mình nữa!"

- "Anh nhỏ tiếng đi!" Apo vội vàng bịt miệng người kia lại, hai mắt lo lắng nhìn xung quanh.

Mile nắm lấy tay Apo bỏ xuống, trong mắt anh đột nhiên hiện lên sự nghiêm túc: "Vừa nãy trong lúc họp, sao em lại không cho anh quay video phản bác?"

- "Em đang sợ điều gì sao?"

Lúc này cả hai đang đứng bên ngoài hành lang, cách khu làm việc một khoảng nhất định.

- "Em lo cho anh. Phản bác đồng nghĩa với việc anh phải nói ra những chuyện ở Mỹ. Việc này đối với anh chẳng khác nào tự tay moi ra vết thương của mình."

- "Em sợ anh lại bị thương." Apo nghiêm túc đối mặt với Mile. Rõ ràng nói sợ làm anh bị thương nhưng vành mắt cậu lại đỏ hoe hơn cả anh.

- "Nhóm trưởng..." Mile không kìm được cảm xúc của mình, anh cúi đầu xuống áp trán mình vào trán Apo.

- "Hả?" Giọng nói của Apo trở nên nghẹn ngào.

- "Chúng ta chính thức hẹn hò đi!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net