Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- "Chúng ta chính thức hẹn hò đi!"

Giờ phút này, Apo không thể không thừa nhận, trái tim của mình đã bị Mile cướp lấy bởi vì nhịp đập của nó, Apo không thể tự điều khiển được nữa. Lúc này vẻ mặt của đối phương vô cùng nghiêm túc, không còn dáng vẻ đùa giỡn như những lần trước nhưng lần này Apo lại có chút do dự.

Mile đang xảy ra chuyện, cậu sợ liệu sự tồn tại của mình có trở thành mối nguy hiểm cho anh?

- "Sao không nói gì vậy?" Trán hai người vẫn đang chạm vào nhau. Sau khi Mile nói xong muốn cúi đầu hôn. Apo theo phản xạ ngửa đầu ra sau, gáy đột nhiên chạm vào lòng bàn tay nóng rực của đối phương.

Khoảnh khắc tiếp theo, một làn hơi ấm bao phủ lấy đôi môi mềm mại của cậu.

Đôi môi người kia vừa chạm vào đã không kìm được mà bắt đầu thăm dò bên trong.

Cơ thể Apo đột nhiên căng thẳng, đôi bàn tay yếu ớt của cậu đặt lên eo của người kia và cố gắng đẩy đối phương ra. Mile cảm nhận được sự kháng cự của Apo, bàn tay đang đặt sau đầu từ từ di chuyển xuống gáy bóp nhẹ nhàng. Apo dần dần thả lỏng người, bàn tay chống cự lúc nãy cũng vòng ra phía sau ôm chặt lấy eo anh. Hai thân thể áp sát, hơi thở hòa quyện cùng nhau.

Một người dè dặt, một người điên cuồng.

- "Anh có thể không gọi em là chú nữa không?" Mile rời đôi môi đang sưng đỏ, giọng nói dịu dàng phát ra giữa khe hở của cả hai.

- "Vậy anh muốn gọi thế nào?" Apo thở hổn hển, sau khi hỏi xong, cậu đảo mắt nhìn xung quanh một vòng. May mắn thay, hiện tại không có ai chú ý đến bên này.

Gọi như thế nào sao? Những xưng hô tình thú kia chỉ nên dùng để gọi trên giường. Mile suy nghĩ một lúc, "Anh gọi em là lãnh đạo đi."

- "Từ giờ, em chính là cấp trên của anh!"

Lãnh đạo sao?

Apo cắn môi nghĩ ngợi, hình như xưng hô này cũng thú vị.

- "Thế này là muốn bị em sai vặt đúng không?" Apo nghiêng đầu nhếch miệng nhìn Mile, cậu cố tình trêu chọc anh.

- "Anh sẵn lòng chờ em sai vặt cả đời." Mile lại cúi đầu ngậm lấy đôi môi của người kia. Nụ hôn lần này vừa mạnh bạo vừa chứa cả dục vọng, dường như trong cơ thể anh đã bùng lên ngọn lửa gian tà.

- "Bao lâu rồi chúng ta không...."

Một nụ hôn không thể dập tắt được ngọn lửa đang bùng cháy bên trong. Phía cuối hành lang là phòng vệ sinh, Mile vừa hôn vừa đẩy người vào bên trong. Apo đắm chìm trong nụ hôn để mặc người kia dẫn mình vào phòng.

Vừa qua cửa lớn, Mile lại đẩy Apo vào thẳng một phòng nhỏ và khóa chặt cửa lại. Anh bắt đầu đưa đầu lưỡi của mình xâm chiếm khuôn miệng của cậu. Một lúc sau, bàn tay đang đặt sau đầu Apo đột nhiên chạy thẳng vào trong cạp quần của cậu và bắt lấy bộ phận nóng như lửa đốt bên dưới. 

Apo không chịu thua "đứa cháu" của mình, cậu trực tiếp cởi quần của Mile và đưa cả hai tay nắm lấy bộ phận đang cương cứng bên dưới liên tục xoa nắn. Bất ngờ bị phản công khiến Mile không kìm được nhịp thở của mình. Anh cắn lấy môi của người phía trước trêu chọc: "Em cũng biết cách làm anh sướng nhỉ!"

- "Quá khen! Hôm nay lãnh đạo sẽ dạy cho anh một bài học."

Vừa mới vênh mặt được một chút, giây tiếp theo, Apo hoàn toàn nằm trong tay người kia. Bàn tay bên dưới của Mile đột nhiên vòng thẳng ra phía sau người cậu. Hai cơ thể nóng rực đang dán sát vào nhau, Apo cảm nhận được ngón tay của đối phương đang thăm dò lối vào của mình, có vẻ ngón tay ấy đang cố gắng phá cánh cửa để đi vào trong nhưng cửa vẫn khóa chặt.

- "Ở đây không được."

- "Chỉ cần em không la lớn là được."

Dục vọng ngày càng mạnh mẽ, Mile nhanh chóng cởi quần của đối phương và lật úp người lên cửa. Ngón tay tìm đến lỗ nhỏ từ từ đi vào trong. Cả người Apo trở nên căng thẳng, làm tình ở một nơi như thế này khiến cậu nơm nớp lo sợ, Apo cứ có cảm giác lúc nào cũng có thể bị người ta phát hiện. Sự mất bình tĩnh của Apo chính là cực hình của cả hai.

- "Em thả lỏng đi."

Mile chỉ duỗi một ngón tay nhưng dường như đã gây khó khăn cho việc đi vào trong. Cổ của Apo ngửa ra sau tạo nên một đường cong hoàn mỹ.

- "Mẹ kiếp chỉ giỏi nói mồm. Anh ngon đến đây thử đi."

- "Ưm!"

Apo còn đang muốn mắng người thêm vài câu nhưng ngón tay chai sạn của đối phương đã đẩy thẳng vào trong. Cơ thể cậu không tự chủ được run lên một cái, da đầu tê rần, hai chân cũng bắt đầu run rẩy. Cả người dường như co rút theo phản xạ, bên dưới bất ngờ kẹp chặt lại. 

Sau vài lần ma sát bằng đầu ngón tay, Mile dùng nước bọt để bôi trơn phía dưới và bắt đầu đưa vật kia vào.

Đầu Apo như muốn nổ tung, sao anh ấy có thể đi vào đột ngột như thế chứ?

- "Lãnh đạo, xin ngài chịu đựng một chút!"

Chết tiệt, anh giỏi đổi chỗ đi, xem có chịu đựng được không?

Không để cái miệng mắng người của Apo kịp hoạt động, người phía sau đã bắt đầu di chuyển. Chỉ riêng việc giúp Apo thư giãn cũng đủ khiến Mile mất hết kiên nhẫn. Anh không dám động cho đến khi cảm nhận được người phía trước thả lỏng hoàn toàn. 

Bên dưới phát ra âm thanh va chạm của cả hai, Apo cắn chặt môi để khống chế bản thân không phát ra tiếng.

Mile phát hiện ra sự kiềm chế của Apo, anh vội đưa tay của mình lên miệng cậu.

- "Đừng cắn môi nữa."

- "Cắn anh đi."

Apo không do dự, cậu há miệng cắn ngay vào tay anh.

- "Shh! Em cắn thật à?"

Mile vừa thở dốc vừa ngẩng đầu nhìn Apo cười: "Tại sao em lại thích cắn người như thế?" Sau khi nói xong, người phía sau bắt đầu đẩy nhanh tốc độ bên dưới.

Có lẽ đã lâu không làm nên lần này Mile là người thua cuộc. Khi cả hai chỉnh lại xong quần áo, Apo nhếch môi cố ý nghiêng người ghé sát vào tai anh: "Không được nữa rồi! Chậc! Hay là em mua cho anh một ít thuốc bổ nhé?"

- "Fuck! Đừng khiêu khích anh!"

- "Em cứ chờ đêm nay đi, anh sẽ làm cho em không xuống được giường."

- "Đi ra ngoài đi. Làm việc trước đã."

Apo mở hé một khe cửa nhỏ, sau khi quan sát không thấy ai bên ngoài, cậu lén lút đi ra khỏi phòng sau đó đến bồn rửa tay với một tâm trạng cắn rứt lương tâm.

Trái ngược với Apo, Mile đẩy cửa đi ra ngoài một cách hiên ngang, thậm chí anh còn huýt sáo chào Apo đang đứng rửa tay.

- "Yo! Thật trùng hợp! Lãnh đạo cũng ở đây sao!" 

Apo liếc xéo anh một cái sau đó vung hết nước lên mặt người kia trước khi đi ra ngoài.

Lúc cả hai quay trở lại phòng họp, Lucy đã chuẩn bị sẵn sàng. Sau khi Mile nói thêm một vài sự thật đã xảy ra ở ở Mỹ, người quay phim thiết lập máy quay và bắt đầu ghi hình.

Đoạn video được quay hai lần. Sau khi mọi người xem và cảm thấy không có vấn đề gì thì Mile mới đăng lên trên tài khoản mạng xã hội của anh.

Sau khi video được đăng tải, tất cả mọi người trong phòng họp đều dán mắt vào điện thoại để xem phản ứng của dư luận. Đoạn video của Mile ngay lập tức trở thành xu hướng tìm kiếm.

Bởi vì Mile đã đưa ra được thời gian cụ thể của việc sản xuất ra bản demo cũng như thời gian trao đổi bản demo với công ty ở Mỹ, kết hợp với thời điểm Porsch cho phát hành single tại Mỹ, tất cả đã có thể chứng minh được rằng Porsch là người đã lấy cắp sản phẩm âm nhạc của Mile.

Làn gió dư luận lập tức đổi chiều, Porsch bị cáo buộc là kẻ cắp và cư dân mạng bắt đầu nghi ngờ về tính chính xác của nội dung trong đoạn video mà cậu ta vừa đăng tải.

Lúc trước gọi vô số cuộc điện thoại vẫn không bắt máy, bây giờ chính cậu ta lại là người chủ động gọi đến.

- "Mở loa đi." Lucy nói với anh Yong. Anh Yong ấn nút nghe và mở loa ngoài. Sự chú ý của mọi người trong phòng đều tập trung vào chiếc điện thoại đang được đặt trên bàn.

- "Alo!"

Porsch là người lên tiếng trước, cậu ta cũng đoán ra được tất cả mọi người đều đang ở đây. Sau khi nở một nụ cười chế giễu, cậu ta bắt đầu vào vấn đề: "Cao tay thật, thủ đoạn của tôi không bằng các anh."

- "Porsch! Là cậu đã cắn chúng tôi trước, nếu không việc gì chúng tôi phải đăng video này lên." Giọng của Lucy trở nên lạnh lùng. Sau khi thấy bên kia không có động tĩnh gì, cô lại nói tiếp: "Sự việc đang xảy ra đều không tốt cho đôi bên. Nếu như tôi là cậu, tôi sẽ xóa đoạn video đó."

- "Hừ! Tôi xóa hay không cũng không còn đường lui, tôi chỉ muốn khiến cho Mile phải nhận lấy thất bại." Mục đích trở về lần này của cậu ta chính là hủy hoại sự nghiệp của Mile.

Tại sao anh ta có thể theo đuổi giấc mơ âm nhạc của mình, được đứng trên sân khấu biểu diễn giữa hàng ngàn khán giả, còn bản thân cậu ta liên tục nhận những sự chê bai từ mọi người?

- "Nếu tôi nhớ không lầm, khi chúng ta ký hợp đồng, trong hợp đồng có quy định về tính trung thực của các tác phẩm âm nhạc. Bây giờ, bên chúng tôi có quyền đề nghị chấm dứt hợp đồng và cậu phải bồi thường tiền quy phạm hợp đồng."

Sau khi nghe xong những lời Lucy nói, Porsch lập tức nổi giận: "Cô muốn như thế nào?"

- "Xóa video và xin lỗi."

- "Nếu tôi làm như lời cô nói thì sao nữa?"

- "Tôi có thể đảm bảo việc chấm dứt hợp đồng sẽ diễn ra trong hòa bình."

Porsch im lặng một lúc, giống như cậu ta đang cân nhắc lợi hại. Mãi một khoảng thời gian sau, điện thoại đột nhiên bị ngắt. Sau khi đối phương tự động tắt máy, phòng họp chìm trong sự yên tĩnh, chính tiếng la của sếp Win đã phá tan bầu không khí nặng nề ấy: "Thằng nhóc này đã xóa video."

Vất vả suốt cả một đêm, mọi chuyện cũng đi đến kết quả tốt đẹp. Cũng nhờ sự việc lần này mà Mile đã nhận thêm được làn sóng yêu mến của dư luận và lượng người hâm mộ của anh tăng lên rất nhiều.

- "Mọi người trở về nghỉ ngơi đi. Lịch ghi hình ngày mai sẽ được nghỉ một ngày, cho mọi người thư giãn một chút." Lucy vỗ tay khích lệ mọi người sau đó cùng những người trong nhóm xử lý phần còn lại.

Về phía công ty của Apo, sếp Win rời khỏi phòng họp cùng Apo. Khi cả hai đi vào trong thang máy, nhìn thấy Mile cũng đi vào cùng, anh ta chỉ nghĩ Mile cũng đi về nên chỉ lịch sự chào hỏi vài câu.

- "Apo, sáng mai cậu cũng nghỉ ở nhà đi. Chiều có việc thì hẳn đến công ty." Sếp của Apo ngồi trong xe, anh ta kéo cửa sổ xuống nói với Apo đang đứng bên ngoài.

- "Vâng! Sếp lái xe cẩn thận!"

Sau khi chào tạm biệt sếp, Apo đi đến nơi đậu xe của mình. Trong suốt quá trình này, Mile bám theo cậu như một cái đuôi. Mãi cho đến khi cả hai đều ngồi vào trong xe, Apo mới quay sang hỏi anh: "Anh đi theo em làm gì?"

- "Có thể làm gì chứ? Tiễn lãnh đạo về nhà!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net