Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo đuổi anh ta?

Đúng là hài hước!

Từ trước tới nay, đều là người khác theo đuổi cậu. Người có thể khiến Apo theo đuổi sao? E rằng còn chưa được sinh ra đâu!

- "Theo đuổi cậu?" Apo cố ý làm giọng điệu ngạc nhiên nhưng không kém phần chế giễu.

- "Đúng thế. Cho chú theo đuổi tôi. Tôi sẽ ký hợp đồng với chú. Nhạc viết ra chỉ dành riêng cho chú. Thế nào? Theo đuổi tôi đi."

Mile cũng dùng ngữ điệu nửa thật nửa đùa để đáp lại đối phương. Người đang đứng trước mặt anh có thân hình cân đối và khỏe khắn, đôi chân thon dài được giấu sau chiếc quần tây đen khiến vòng eo cậu trông thật nhỏ nhắn và quyến rũ.

- "Không muốn."

- "Tại sao không muốn."

- "Tôi sợ sập phòng." Apo trả lời tùy ý sau đó cầm ly nước đi ra ngoài. Ngày hôm nay quá mệt mỏi, lúc này cậu chỉ muốn lên giường ngủ một giấc thật ngon.

- "Này! Đừng đi! Còn chưa nói xong mà!"

Mile nắm lấy tay người kia một cách bất ngờ khiến Apo không giữ vững trọng tâm, suýt ngã nhào về phía anh. Khi hai người ở khoảng cách gần, Mile phát hiện có một điếu thuốc được nhét trên tai Apo.

- "Chú còn hút thuốc nữa à?" Mile lấy điếu thuốc xuống và đưa lên miệng ngậm.

Apo sững sờ nhìn điếu thuốc trong miệng đối phương. Lúc chiều có đồng nghiệp rủ cậu hút nhưng vì đang mải suy nghĩ chuyện gì đó nên đã nhét nó lên tai và quên luôn tới giờ.

Có ai lại hút một điếu thuốc suốt cả một đêm?

Đúng là đồ ngốc!

- "Cậu cũng hút thuốc à?" Apo hỏi ngược lại.

Chẳng phải những người làm nhạc đặc biệt chú trọng đến cổ họng nhất sao?

- "Tôi không hút thường xuyên. Chỉ khi nào có tâm trạng hoặc muốn tìm cảm hứng sáng tác mới hít vài hơi thôi."

- "Không được phép hút thuốc trong nhà tôi." Apo giật lấy điếu thuốc trên miệng Mile và bóp nát trong lòng bàn tay.

Lúc Apo đang cầm bộ đồ ngủ để đi vào phòng tắm thì phát hiện Mile đang đứng chặn trước cửa. Người này cố tình chặn đường cậu.

- "Hôm nay mẹ của chú gọi điện cho tôi."

Sau khi nghe điều này, cả người Apo trở nên căng thẳng. Người này có nói bậy bạ gì không?

- "Sao mẹ tôi lại gọi cho cậu."

- "Sao tôi biết được. Là mẹ chú mà. Sao chú lại hồi hộp như thế?"

- "Bà ấy nói gì?" Apo bước đến gần Mile và hỏi anh.

- "Chú muốn biết hả?" Mile dựa lưng vào tường, hai tay ôm lấy eo Apo kéo lại gần. Biểu cảm trên gương mặt cũng trở nên xấu xa hơn.

- "Mau nói đi!"

- "Hai trong ba điều chú quy định, tôi vẫn thực hiện nghiêm túc. Nhưng chú lại không giữ đúng lời."

Apo khẽ cau mày nhìn Mile. Tên này lại lên cơn cái gì thế?

Mile thấy Apo không nói gì thì lập tức bổ sung: "Lúc chỉ có hai người, chú có nhớ phải gọi tôi là gì không?"

- "Gọi chồng xem nào!" Mile lấy tay nhéo cằm Apo, trên mặt chỉ còn lại sự lưu manh.

Apo sống tới ngần tuổi này, có dạng người nào chưa từng gặp qua. Bao nhiêu ý nghĩ đều hiện lên trên mặt hết kia! Cũng nên đáp lại thành ý của người ta chút nhỉ?

- "Chồng à!" Apo vừa nói vừa áp cả người lên ngực đối phương. Một bàn tay đồng thời đưa xuống nắm lấy bộ phận bên dưới của Mile.

Hơi thở người kia lập tức thay đổi. Apo vừa xoa vừa hứng thú quan sát vẻ mặt của đối phương. Cậu cảm nhận được vật bên dưới đang dần thức dậy trong lòng bàn tay mình.

Lúc Mile định nghiêng đầu hôn lên cổ Apo thì cậu liền quay đầu tránh. Cậu tựa đầu vào ngực đối phương, dùng giọng điệu quyến rũ người kia: "Nghiện hút thuốc thì phải làm sao đây?"

- "Tôi muốn hút một điếu."

Hút cái gì? Điếu thuốc nào? Trong hoàn cảnh này cũng không cần nói rõ!

Hô hấp của Mile ngày càng gấp gáp và trở nên nặng nề. Anh nắm lấy bàn tay của Apo đặt lên môi vừa hôn vừa thì thầm: "Tôi cũng muốn hút."

- "Để tôi thử xem mùi vị thế nào." Nói xong, Mile liền liếm một vòng lòng bàn tay Apo. Trong tay cậu vẫn còn mùi thuốc lá vừa mới bóp nát, lúc này mùi nicotin giống như một liều thuốc kích thích.

Apo cảm nhận lòng bàn tay mình trở nên ẩm ướt, cậu cũng cảm nhận được những biến đổi trên cơ thể của người kia. Lúc đối phương chuẩn bị tiến lại gần, Apo nhanh tay đẩy ra.

- "Sao vậy?" Mile nhích người muốn đến lần nữa, cả người anh đang rất khó chịu.

- "Mệt rồi. Để hôm khác." Apo cố ý tặng Mile một cái hôn gió sau đó nhanh chóng trốn vào phòng tắm khóa cửa lại.

Một loạt hành động được Apo thực hiện một cách khéo léo và nhanh nhẹn đến mức khi Mile kịp phản ứng thì cửa phòng tắm không thể mở ra được nữa.

Mile cúi đầu nhìn bộ phận bên dưới vẫn còn thức giấc, anh tức giận đến mức buồn cười.

- "Chú à! Lần sau đừng để tôi bắt được."

- "Cháu trai yên tâm. Chú của cháu chưa từng ngán ai bao giờ."

- "Trong tủ lạnh có sữa đó. Trước khi đi ngủ nhớ uống một ly. Cả người sẽ thấy dễ chịu hơn." Apo còn bổ sung thêm câu này, chính xác là muốn đổ thêm dầu vào lửa. Mile tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Lần này gặp trúng cao thủ rồi, lơ là một chút là trượt khỏi tay!

Apo áp tai vào cửa lắng nghe tiếng động bên ngoài. Mile thật sự mở tủ lạnh sau đó đi vào phòng

Đứa cháu này cũng biết nghe lời đó!

Lúc trở về phòng, Mile vẫn không ngủ được. Anh mở điện thoại để kiểm tra tin tức. Chỉ vài phút sau, anh liền nhận được cuộc gọi từ quản lý của mình. Mile không muốn trả lời nên lập tức ấn nút tắt.

Đầu dây bên kia vẫn rất kiên trì. Gọi lần một, tắt máy. Gọi lần hai, vẫn tắt máy. Sau vài lần như thế, cuối cùng Mile cũng miễn cưỡng chừa mặt mũi cho người ta.

- "Chuyện gì? Đêm hôm thế này, anh còn không đi ngủ đi à?" Thái độ của Mile không được tốt nhưng người kia cũng không thèm quan tâm, hắn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

- "Công ty đã bố trí chỗ ở, sao em vẫn không dọn về."

- "Không muốn. Tại sao phải chuyển đến đó? Làm theo ý các anh để các anh xào CP à?"

Lúc trước, Mile có ký hợp đồng với công ty M.Entertainment. Trước khi ký, bên công ty đã hứa với anh sẽ thực hiện một chuyến lưu diễn và phát hành album nhưng đến lúc ký hợp đồng, bọn họ lại sắp xếp cho Mile thêm những công việc ngoài lề khác.

Vừa tham gia chương trình thực tế vừa gắn kết tạo CP với người khác, đây là những việc khiến Mile cảm thấy khó chịu nhất. Nếu lúc đó không bốc đồng, có lẽ Mile cũng không thèm ký kết với những công ty như thế này.

- "Cái này sao lại gọi là xào CP được? Chỉ là muốn em cùng với Min thân thiết hơn một chút thôi. Dù sao cậu ta cũng là nhà sản xuất, cũng không có rầm rộ nhiều.

Tên Min này đúng là đồ chó mà! Mỗi khi nhìn thấy Mile, hắn ta hận không thể dán mắt lên người anh mọi lúc mọi nơi, điều này khiến Mile cảm thấy thật kinh khủng. Nếu không phải hắn có tài, Mile sẽ không bao giờ giao tiếp với loại người như thế.

- "Dù sao thì em cũng không chuyển chỗ, cũng không hợp tác với anh ta. Anh từ bỏ hi vọng đi."

- "Vậy em muốn tương tác với ai?" Quản lý buộc miệng hỏi. Câu này cũng chỉ hỏi một cách vô tình, dù sao Mile cũng vừa mới ký hợp đồng với công ty, làm sao có thể lôi từng nghệ sĩ ra tạo CP với anh được.

Tương tác với ai?

Mile hơi mất tập trung, khi vừa nghĩ đến điều này, gương mặt của Apo lập tức xuất hiện trong đầu anh. Xét về ngoại hình, Apo có đôi chân dài, mặt đẹp trai, tỉ lệ cơ thể cân đối, nếu so sánh với dàn nghệ sĩ trong giới giải trí, chắc chắn không thua kém ai.

Cùng người này tạo CP cũng thú vị.

Thấy Mile không trả lời, quản lý tiếp tục nói: "Thôi được rồi, ngày mai đến công ty tham gia cuộc họp đi."

- "Em phải tham gia chọn lựa những bài hát trong chuyến lưu diễn này đúng không? Những công việc sau này sẽ thảo luận lại sau, dù sao công ty cũng không muốn ép buộc nghệ sĩ."

- "Ừm, vậy anh gửi địa chỉ công ty cho em đi." Cuối cùng Mile cũng hợp tác.

- "Thằng này! Gia nhập công ty bao lâu rồi mà đến địa chỉ của công ty cũng không biết thế? Hiện tại đang ở đâu? Ngày mai anh qua đón."

- "Tiện thể mang theo hành lý luôn đi."

- "Em không ở ký túc xá của công ty đâu."

Mile vẫn chưa muốn rời khỏi nhà của Apo. Lúc này anh không muốn đi đâu cả, chỉ muốn ở lại bên cạnh Apo, từng bước thu phục người này!

- "Không phải ký túc xá cho nghệ sĩ. Anh đã thuê một căn hộ rộng lớn, có cả phòng tập và phòng thu âm. Công ty đã tốn nhiều tiền cho em đấy."

Quản lý nghĩ Mile không thích ở ký túc xá nên vội vàng giải thích. Sợ Mile không tin, hắn ta còn gửi một loạt những hình ảnh về căn hộ mới thuê cho anh.

- "Dù sao hiện giờ em cũng có chỗ ở rồi. Anh không cần lo lắng nữa đâu."

- "Mà này, anh cứ giữ căn hộ này cho em." Mile những thấy những tấm ảnh được gửi đến, căn hộ nằm trên tầng cao nhất, có sân thượng rộng lớn và cửa kính trong suốt được lắp đặt từ trần xuống sàn.

Mile nhớ lại lúc anh lên giường cùng Apo, đối phương từng nói rằng rất thích nhà có sân thượng và lắp cửa kính từ trần nhà xuống sàn. Đợi có thời gian, phải lừa người này đến đây một chuyến!

Đầu Mile bắt đầu hiện lên những suy nghĩ không được trong sáng, chỉ cần nghĩ đến Apo, cả người anh lại bắt đầu nóng lên.

- "Anh cứ gửi địa chỉ công ty đi. Mai em sẽ tự đi đến đó."

Quản lý gửi địa chỉ qua và không quên nhắc nhở Mile không được đến muộn. Mile đồng ý trước khi tắt điện thoại nhưng sau đó anh lại không ngủ được.

Tất cả là tại vì những hình ảnh xuất hiện không đúng lúc trong tâm trí anh!

So với việc lăn lộn trên giường không ngủ được của Mile thì phòng kế bên, Apo đang ngủ rất ngon giấc. Như thường lệ, Apo thức dậy khi chuông đồng hồ báo thức reo. Khi Apo từ trong phòng bước ra, cậu bất ngờ khi nhìn thấy Mile đang ngồi ngay ngắn trên bàn ăn.

- "Ăn sáng không? Lúc nãy chạy bộ nên tiện thể mua bữa sáng luôn."

Apo nhướng mày, mặt trời mọc đằng Tây à?

- "Sáng nay tôi có cuộc họp sớm, cậu tự ăn đi." Apo vừa xỏ giày vừa nói chuyện với Mile.

- "Đợi một lát!" Mile gọi Apo khi cậu đang định mở cửa.

- "Sao?"

- "Cho tôi đi nhờ với."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net