Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Apo cũng nhận ra mình vừa gây ra tội nên cậu lập tức rửa sạch bọt trên tay sau đó quay sang ôm mặt Mile kiểm tra.

- "Đứng yên! Để tôi xem."

Hai mắt Mile nhắm nghiền vì bị bọt bắn vào. Apo nhanh tay lấy khăn lau sạch quanh vùng mắt sau đó đỡ Mile đi đến vòi nước rửa sạch.

- "Sao rồi? Thấy đỡ hơn chưa?"

Apo rất lo lắng, lúc này hai mắt của Mile đỏ ửng lên.

- "Hơi cay." Mile vừa nói vừa nheo nheo đôi mắt của mình. Thật ra anh cũng không cảm thấy khó chịu lắm nhưng khi nhìn thấy gương mặt lo lắng của Apo, Mile lại muốn giả vờ làm lớn chuyện hơn.

Anh thích cảm giác được người kia quan tâm.

- "Hay là đi đến bệnh viện kiểm tra đi!" Apo nói xong định lên phòng thay đồ nhưng Mile lập tức kéo tay cậu lại.

- "Không nghiêm trọng vậy đâu. Hay là chú giúp tôi thổi xem thế nào!" Mile ngồi lên ghế, một bên mở mắt một bên nhắm mắt trông rất buồn cười. Nhưng lúc này Apo nào có tâm trạng chú ý đến những việc khác, thậm chí cậu còn không nhận ra bàn tay của người kia đang cố tình đặt lên eo mình. Apo thật sự lo sợ đối phương sẽ xảy ra chuyện gì đó.

- "Để tôi xem xem."

Apo cúi đầu xuống, hai tay ôm lấy mặt Mile, miệng từ từ nhích lại gần sau đó thổi vào mắt anh một luồng hơi.

Mí mắt Mile cảm nhận được sự mát lạnh. Khóe miệng Apo hơi bĩu ra, hai mắt rũ xuống nhìn chăm chú vào đôi mắt đỏ hoe của người trước mặt.

- "Ưm."

Mile cảm thấy người này như đang cố tình dụ dỗ mình vì vậy anh lập tức nắm lấy cằm cậu và hôn. Apo bị hôn một cách bất ngờ, trước khi cậu kịp phản ứng, người kia đã bắt đầu xâm chiếm vào trong khuôn miệng của cậu.

Nụ hôn của Mile rất mạnh bạo. Anh bắt lấy đầu lưỡi của Apo đưa vào miệng mình sau đó ngậm mút liên tục. Apo dùng tay đẩy đối phương ra nhưng lại bị bàn tay trên eo giữ lại. Đến lúc này làm sao cậu có thể không hiểu ra được? Tất cả những chuyện này đều do Mile cố tình trêu chọc cậu.

Nghĩ đến điều này, Apo liền cắn một cái thật mạnh lên cái lưỡi đáng ghét kia. Mile đau đớn kêu lên.

- "Còn biết cắn người nữa hả? Đồ chó con!" Mile lấy tay kiểm tra, cũng may không bị chảy máu. Nếu không sắp tới có buổi biểu diễn, anh không biết phải làm sao.

- "Cậu mới là chó! Mau thả tay ra." Cuộc đời Apo ghét nhất là bị người khác trêu đùa như thế. Vừa rồi còn nóng lòng muốn đưa đến bệnh viện, kết quả chỉ là sự giả vờ của người kia!

- "Tôi là chó! Tôi là chó được chưa! Lại đây cho tôi hôn lại một cái đi!"

Mile hơi mất tập trung vì vòng eo mảnh khảnh đang nằm trong vòng tay anh. Anh bắt đầu nhớ đến cảm giác được vuốt ve làn da nơi ấy.

Mile lại nghiêng đầu hôn một lần nữa. Nụ hôn lần này của anh vừa nhẹ nhàng vừa kiên nhẫn. Anh ngậm lấy môi dưới mềm mại của Apo và từ từ dỗ dành cậu. Apo bị cuốn theo sự dịu dàng của đối phương, đến khi cậu muốn phản kháng thì cả cơ thể đã bị người kia khóa chặt bên dưới.

- "Chú ơi, tối nay chúng ta thử hết đống đồ cháu mua lúc trước đi."

Mile cố tình xưng hô chú - cháu để nhắc lại mối quan hệ của hai người. Apo nghe xong, cả người lạnh đi. Cậu cảm giác mình như một kẻ trộm không có đạo đức.

Lúc Apo vừa nâng chân lên thì bị Mile bắt được. Anh hôn lấy tai của Apo trong lúc dùng tay phục vụ phía bên dưới của cậu.

- "Đi vào phòng tắm." Apo đẩy người bên trên ra.

Mile kéo Apo vào phòng tắm. Vừa đóng cửa, anh liền bật vòi sen. Dòng nước lạnh lẽo bất ngờ chảy xuống người Apo khiến cậu không khỏi rùng mình.

- "Lạnh hả?" Mile cởi bỏ quần áo trên người Apo xuống, sau đó nhanh tay vứt luôn đồ trên người mình ra.

Cơ thể Mile rất nóng, Apo bị kẹt giữa anh và bức tường gạch lạnh lẽo. Bàn tay người kia cũng bắt đầu chạm lên cơ thể quyến rũ của Apo.

Được người phía trước vuốt ve một lúc, cuối cũng Apo cũng mất kiên nhẫn, cậu ngẩng đầu hỏi Mile: "Đống đồ kia đâu?"

Những đồ dùng này được Mile ném vào hộc tủ trong phòng. Lúc này anh sắp chạm tới mục tiêu, chỉ còn một chút nữa thôi, anh liền cắn vào tai Apo thì thầm.

- "Để lần sau đi. Bây giờ để tôi..."

- "Không được. Mau đi lấy đi."

Apo vẫn còn khô, cứ thế mà đi vào, nửa đời còn lại của cậu coi như xong!

Mile cắn Apo một cái thật mạnh sau đó trần truồng đi về phòng ngủ lục lọi đống đồ kia. Đến khi anh đẩy cửa phòng tắm một lần nữa, cả người Apo lập tức bị lật ngược lại phía sau.

Sau khi chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, Mile bắt đầu tấn công. Apo phát ra một âm thanh rên rỉ, trước khi kịp thích nghi với thứ đồ đang ở trong cơ thể mình, người phía sau đã ra sức đưa đẩy liên tục.

Phía trước là tường gạch lạnh, sau lưng là cơ thể nóng, Apo bị bao vây giữa băng và lửa, một bên giống như đang ở thiên đường, bên còn lại giống như rơi xuống địa ngục.

Da gà nổi lên từng lớp, dòng điện chạy dọc sống lưng. Trong phòng tắm chỉ còn lại tiếng nước chảy và âm thanh của tiếng thở dốc.

Mile siết chặt ngón tay đang bám chặt trên tường của đối phương. Khi đến thời khắc quyết định, anh ngậm lấy tai của Apo cho vào miệng sau đó dùng đầu lưỡi liếm quanh nhiều vòng.

- "Chú.."

...

- "Chồng..."

Apo xoay người, tiếng rên rỉ nghẹn lại nơi cổ họng, cơ thể chỉ còn âm thanh của hơi thở dồn dập.

Suốt một đêm, Mile dụ dỗ Apo thực hiện nhiều loại tư thế khác nhau. Từ phòng tắm cho đến chiếc giường rộng lớn, nơi nào cũng có dấu vết của hai người họ.

Sáng hôm sau thức dậy, Apo cảm thấy cơ thể mình như bị tách làm đôi. Lúc này, kẻ chủ mưu lại thản nhiên vòng tay lên eo cậu ngủ ngon lành.

Apo nghiêng người đối mặt với anh, tại sao ngay lúc ngủ người này cũng cau mày như thế!

Mile mở mắt trước khi Apo kịp chạm vào hàng lông mày của mình. Nhìn thấy người trước mặt là Apo, Mile lại nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

- "Ngủ thêm chút nữa đi!" Mile ôm chặt Apo và vùi đầu vào cổ cậu.

Apo phát hiện, người này không có cảm giác an toàn.

Hai người ngủ một giấc ngon lành tới trưa. Vào buổi tối, sau khi cả hai dùng bữa xong, Mile ôm cây đàn ngồi trên ban công, Apo cầm ly nước đứng dựa lên tường.

Apo chưa bao giờ thú nhận với Mile rằng cậu rất thích nhìn Mile chơi đàn. Mile nhìn cây đàn giống như nhìn người mình yêu, trong mắt chỉ toàn là sự chân thành và khao khát.

Apo thích Mile như thế này.

Hấp dẫn và bí ẩn.

Cậu muốn khám phá những chuyện đã xảy ra trong quá khứ của người này.

- "Buổi diễn của cậu diễn ra khi nào?" Apo uống một ngụm nước để che giấu đi tâm tình của mình.

- "Thứ bảy tuần tới." Mile chuyển sang chơi một hợp âm khác. Sau khi kết thúc, anh quay đầu hỏi Apo, "Nghe hay không?"

- "Hay."

Apo không hiểu rõ về âm nhạc, cậu cũng không biết đánh giá về kỹ thuật hay những thứ liên quan đến chuyên môn, cậu chỉ biết Mile chơi đàn rất hay.

- "Tôi dự định sẽ sử dụng bài này làm bài hát chính cho EP tiếp theo. Hiện tại chỉ mới có phần khung thôi, chưa có bản phối và lời."

- "Đợi cậu phát hành, tôi sẽ mua mười bản ủng hộ."

- "Tặng chú một món quà, tôi cho chú nghe một đoạn bài hát sẽ diễn vào thứ bảy. Bài này tôi chưa biểu diễn bao giờ."

- "Muốn nghe không?" Mile ngẩn đầu nhìn Apo.  Tóc mái dài buông xõa một bên gương mặt cộng thêm ánh sáng mờ của ben công chiếu rọi lên khiến Mile trông mềm mại và ấm áp.

Apo đưa tay làm cử chỉ đồng ý. Mắt cậu lướt qua liền bắt gặp được ánh mắt chân thành của Mile.

- "Bài hát này vốn dĩ chưa có tên nhưng đột nhiên tôi lại có cảm hứng vào lúc này." Mile hằn giọng một cách nghiêm túc.

- "Một đoạn <For you> dành tặng chú."

Lồng ngực Apo không tự chủ đập mạnh liên tục. Cậu vội cúi đầu né tránh đôi mắt mê hoặc của đối phương. Mile mỉm cười sau đó bắt đầu gãy đàn.

Đó là một bài hát trữ tình nhẹ nhàng.

Lời bài hát rất đơn giản và thẳng thắng, đó là một lời tỏ tình với người yêu.

Apo biết bài hát này chắc hẳn không phải dành riêng cho cậu. Cả hai quen biết nhau trong thời gian ngắn, có lẽ khi Mile viết ra bài này, hai người còn chưa gặp nhau.

Nhưng điều này cũng không thể ngăn được cảm giác rung động của Apo.

Đêm càng tĩnh lặng, tiếng đàn càng say lòng người nghe.

- "Nghe hay không?" Mile ôm đàn hỏi Apo.

- "Hay."

- "Vậy có thích không?"

- "Thích."

Mile mỉm cười giống như được cổ vũ. Không đợi anh nói tiếp, Apo liền mở miệng: "Tôi đi ngủ trước. Sáng mai có cuộc họp sớm."

Mile nhìn bóng lưng người kia rời đi. Đợi đến khi trên ban công chỉ còn một mình, anh lấy điện thoại ra và đăng lên trang cá nhân của mình một dòng trạng thái.

"Tối đêm nay thật hạnh phúc, bài hát mới có tên là < For you> :)"

Bức ảnh đi kèm chính là môt trong những bức tự sướng được Mile chụp lúc ngồi trên xe của Apo.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net