15+16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

15

"Alo, chào anh, xin hỏi có phải anh Lý không? Em là Mạc Bắc Thần. Xin lỗi muộn như vậy còn gọi điện cho anh, chuyện ký kết lần trước anh nói, bây giờ còn tính không?"

"....Vâng, vâng, em biết....vâng, được, trường bên này em sẽ bảo ba mẹ em báo trước, nhưng có thể cần anh liên hệ với ba mẹ em trước.....vâng, như thế anh chờ tin của em.... được, vậy tạm biệt."

Cúp máy, Mạc Bắc Thần thở thật dài, không ngờ đi một vòng lớn, hắn vẫn làm lại nghề cũ. Thở dài, Mạc Bắc Thần tùy ý tắm rửa một phen, chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi, thuận tiện suy nghĩ ngày mai nói với ba mẹ mình thế nào.

Tình huống của mình hiện tại và kiếp trước có thay đổi rất lớn, kiếp trước thì thành tích đội sổ, lại có tiền án đánh người khác vào bệnh viện, ba mẹ hắn chỉ hi vọng hắn có thể có một công việc đứng đắn làm đã rất vừa lòng, đối với chuyện hắn vào giới giải trí, hoàn toàn không có bất cứ cản trở mà đồng ý.

Nhưng hắn kiếp này, thành tích hạng 13 toàn thành phố thi vào cấp 3 tốt nhất trong thành phố, lấy thành tích thực nghiệm tỉnh những năm qua mà nói, chỉ cần Mạc Bắc Thần có thể luôn giữ nguyên thành tích này, thi vào đại học Bắc Kinh, Thanh Hoa đều không phải chuyện không thể.

Hỏi thử coi đứa nhỏ có thể có thành tích như vậy, có mấy người cha mẹ vui lòng cho con mình từ bỏ cơ hội thi vào trường danh tiếng, mà vào giới giải trí đây?

Nghĩ đến đây Mạc Bắc Thần đau đầu xoa huyệt thái dương, thành tích kiếp trước thì luôn khiến hắn buồn rầu, không ngờ kiếp này đổi hướng khác, vẫn khiến hắn đau đầu không thôi. Thôi, hết thảy chờ trời sáng lại nói đi!

Mở mắt chờ cho đến trời sáng, nghe thấy tiếng cha mẹ thức dậy rửa mặt, Mạc Bắc Thần nhảy từ trên giường xuống, vọt ra khỏi phòng, nói với cha mẹ còn chưa tỉnh táo: "Ba, mẹ, con có chuyện quan trọng thương lượng với hai người."

Thấy Mạc Bắc Thần vẻ mặt nghiêm túc đứng ở cửa nhà vệ sinh, ba mẹ Mạc sững sờ nhìn hắn, hiển nhiên chưa phản ứng kịp sao con trai nên ở nhà Kỳ Lam lại đột nhiên từ phòng nó chạy ra.

Nửa buổi, ba Mạc hồi thần đầu tiên, ho một tiếng, nói với Mạc Bắc Thần: "Chuyện gì quan trọng thế? Con chạy về tối qua hả?"

"Ba, mẹ, có một công ty giải trí muốn ký hợp đồng với con, con muốn đi thử xem."

Mạc Bắc Thần vừa nói ra, mẹ Mạc còn chưa định thần con trai nhà mình sáng sớm đột nhiên xuất hiện ở nhà, lần nữa bởi vì lời của Mạc Bắc Thần rơi vào trong một vòng hỗn loạn mới, cả ba Mạc cũng bị lời của Mạc Bắc Thần làm kinh hãi không hoàn hồn được.

Mắt thấy ba mẹ mình rõ ràng chưa phản ứng kịp, Mạc Bắc Thần đành chịu từng từ từng chữ chậm rãi lặp lại một lần: "Ba, mẹ, con nói, con, muốn, vào, giới, giải, trí."

"Con trai, không được rồi mẹ có chút rối, chuyện là sao con nói kỹ càng một lần cho mẹ?" Mẹ Mạc cuối cùng định thần nói.

Mạc Bắc Thần tường tận giải thích chuyện lúc họ ở Bắc Kinh, bản thân gặp Lý Tử Mộ thế nào, cùng với Lý Tử Mộ muốn ký hợp đồng cho hắn làm nghệ sĩ của công ty họ một lượt với cha mẹ hắn, sau cùng, Mạc Bắc Thần nói với cha mẹ: "Con cảm thấy đây là một cơ hội, sau này xem như lên đại học rồi, không phải cũng phải tìm việc làm sao, hơn nữa còn chưa chắc là nghề nghiệp yêu thích. Con rất thích làm nghệ sĩ, cho nên, con muốn đi thử."

"Con trai à, con có cách nghĩ của mình là tốt, nhưng, con mới 13 tuổi thôi!" Mẹ Mạc dịu dàng nói với Mạc Bắc Thần: "Tuy như con nói, lên đại học rồi vẫn phải tìm việc làm, nhưng cuộc đời học sinh, thì cả đời sau con cũng không thể trải nghiệm lại được. Cho nên mẹ vẫn hi vọng con có thể hoàn thành việc học, rồi suy xét chuyện khác sau, được không?"

"Mẹ, con sẽ không bởi vì đi làm nghệ sĩ mà sao nhãng việc học, phía công ty sẽ chuyển trường cho con đến Bắc Kinh, hơn nữa người mới không có quá nhiều công việc có thể nhận, phần lớn thời gian đều là học mấy thứ ca hát nhảy múa. Mẹ có thể xem như con đổi nơi khác học là được. Hôm nay giám đốc công ty sẽ liên lạc với ba mẹ, đến lúc đó để anh ấy nói rõ với ba mẹ, ba mẹ sẽ hiểu rõ."

Ba Mạc mẹ Mạc nhìn nhau, sau đó do ba Mạc mở miệng nói: "Ừ, vậy thì chờ bọn ta liên lạc rồi nói sau! Con trai, ba và mẹ đi làm trước, con và Kỳ Lam ở nhà ngoan, đừng cãi nhau! Tuổi này của hai đứa, cãi nhau, thậm chí đánh nhau, có xung động một tí cũng bình thường, có chuyện gì thì từ từ nói với Kỳ Lam, đừng hở tí là trở mặt!"

.....Mạc Bắc Thần thầm nói, hai đứa con giận dỗi xác thật là bởi vì 'xung động', có điều 'xung động' này không phải 'xung động' kia đâu!

Tiễn ba mẹ ra cửa xong, Mạc Bắc Thần không sang gõ cửa nhà Kỳ Lam, mà xoay người ngồi về trên sô pha phòng khách nhà mình, nhớ lại người và chuyện gặp được ở giới giải trí của mình kiếp trước, người nào có thể làm cộng sự, người nào phải tránh xa một chút, nhanh chóng liệt kê một danh sách trong đầu.

Khác với yêu thích ca hát đơn thuần kiếp trước, kiếp này hắn có một mục tiêu___ hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất để nổi, chờ hắn có đủ vốn, liền mang Kỳ Lam ra nước ngoài kết hôn.

Vừa nghĩ đến chuyện mình làm hiện tại có liên quan tới tương lai của hắn và Kỳ Lam, Mạc Bắc Thần không khỏi đặc biệt trở nên nghiêm túc.

Cũng không biết phía Lý Tử Mộ nói với ba mẹ Mạc Bắc Thần thế nào, tóm lại ba mẹ Mạc lúc buổi tối trở về vào trong phòng thương lượng một hồi, thì đồng ý cho Mạc Bắc Thần đi Bắc Kinh phát triển, sau đó hừng hực chuẩn bị đồ cho Mạc Bắc Thần mang đi Bắc Kinh.

Hôm sau, Mạc Bắc Thần và ba mẹ Mạc tiếp tục ở nhà sắp xếp đồ muốn mang đi Bắc Kinh ___Mạc Bắc Thần lấy ra hết những món đồ vô dụng mà mẹ Mạc bỏ vào, mẹ Mạc lại cố chấp nhét trở lại..... cứ lặp đi lặp lại như vậy.

Bên kia, cha của Mạc Bắc Thần liên hệ trước với trường cấp 3 Mạc Bắc Thần thi vào, nói rõ chuyện Mạc Bắc Thần muốn chuyển đến Bắc Kinh với nhà trường.

Không biết có phải phía Lý Tử Mộ sớm đã liên hệ với nhà trường hay không, lúc cha của Mạc Bắc Thần gọi đến, nhà trường không ngăn cản mà đồng ý cho Mạc Bắc Thần làm thủ tục chuyển trường, chỉ là khuyên nhủ Mạc Bắc Thần là một hạt giống tốt, trường học sẽ chú trọng bồi dưỡng, ở lại nơi này còn không bằng đi Bắc Kinh thi tốt hơn v.v

Người một nhà cứ vậy bận rộn đến tối, chờ lúc ba Mạc vào nhà, Mạc Bắc Thần đang tranh luận với mẹ Mạc vì một đôi vớ có cần nhét vào vali hay không.

Ba Mạc thay dép vào phòng khách, cười nói với đôi mẹ con dở hơi này: "Hai người dứt khoát chơi kéo búa bao cho rồi, ai thắng nghe người đó, không thì cứ vậy đến ngày mai cũng chưa xếp xong."

Mạc Bắc Thần nghe vậy nhìn ba mình, lại nhìn thấy Kỳ Lam phía sau ba Mạc, Kỳ Lam vẻ mặt cứng ngắc nhìn Mạc Bắc Thần nói: "Xếp hành lý? Cậu muốn đi đâu?"

"Kỳ Kỳ đến rồi? Mau vào nhà ngồi! Bắc Thần nó á! Muốn đi Bắc Kinh vào công ty diễn dịch gì đó, nó không nói với con sao? Dì tưởng nó nhất định sẽ thương lượng với con trước mới nói với bọn ta." Mẹ Mạc không biết chân tướng nói chen vào.

Mắt thấy sắc mặt Kỳ Lam ngày càng tái, đôi tay siết ngày càng chặt, Mạc Bắc Thần nhanh chóng kéo Kỳ Lam vào trong phòng mình, nói với Kỳ Lam: "Chúng ta vào phòng nói!"

Vừa vào phòng, Mạc Bắc Thần khóa trái cửa, Kỳ Lam liền giãy khỏi tay Mạc Bắc Thần, đấm một cái ngay bụng Mạc Bắc Thần.

"Ui...." Mạc Bắc Thần ôm bụng ngồi xổm trên sàn hồi lâu không đứng dậy được, mà vào lúc then chốt như vậy, hắn lại động kinh nghĩ đến là___hắn mang theo Kỳ Lam từ nhỏ rèn luyện quả nhiên hiệu quả rõ rệt ha! Nếu là Kỳ Lam kiếp trước, sẽ không đánh ra được một đấm mạnh như vậy........

"Vì sao đột nhiên đi Bắc Kinh? Vì tránh tôi? Bởi vì tôi là đồng tính luyến ái? Hay sợ tôi mẹ nó có bệnh, sẽ truyền nhiễm cho cậu?!"

Kỳ Lam đứng trước mặt Mạc Bắc Thần, từ trên cao nhìn xuống Mạc Bắc Thần ngồi trên sàn không đứng lên được, hai tay siết chặt, lại còn có thể nhìn thấy tay y hơi run rẩy.

Mạc Bắc Thần thấy thế cũng bất chấp mình có đau hay không, vội đứng dậy đau lòng ôm chặt Kỳ Lam, ôn nhu nói với y: "Đều không phải, ngày đó không phải tớ đã nói với cậu sao? Cậu chỉ cần nhớ rõ một chuyện, Mạc Bắc Thần rất yêu Kỳ Lam, cho nên, hắn sẽ không vứt bỏ cậu, càng sẽ không vứt bỏ đoạn tình cảm này."

Mạc Bắc Thần hôn tai Kỳ Lam, tiếp tục nói: "Tớ hiện tại còn chưa thể cho cậu một tương lai xác định, nên không thể hứa với cậu cái gì. Nhưng tớ đã chờ không kịp nữa, cho nên lần này rời đi, ngoài muốn để bản thân trở nên mạnh hơn, có năng lực cho cậu một tương lai xác định; còn có chính là tớ sợ ở quá gần cậu, tớ sẽ nhịn không được."

"Nhịn không được cái gì?" Kỳ Lam đỏ mặt hỏi.

"Nhịn không được cái gì? He he," Mạc Bắc Thần cười xấu xa nói, càng thêm sấn tới Kỳ Lam, "Cậu đoán xem?"

"Cậu....." Cảm nhận được biến hóa chỗ nào đó của Mạc Bắc Thần, mặt Kỳ Lam quả thật đỏ sắp bốc khói, nói không thành lời.

"Kỳ Lam, chờ tớ được không? Tớ biết yêu cầu như vậy rất ích kỷ, nhưng, đời này kiếp này, cậu chỉ có thể ở bên tớ!" Mạc Bắc Thần bá đạo tuyên thệ.

Kỳ Lam im lặng không nói, chỉ dựa trên vai Mạc Bắc Thần ra sức gật đầu, không chịu ngẩng đầu lên. Mạc Bắc Thần cảm giác trên vai ướt một mảng, kiên cường như Kỳ Lam, ngoài lúc hắn bị thương sau đầu kiếp trước từng thấy y khóc, trải qua hai kiếp, chưa hề thấy Kỳ Lam rơi lệ trước mặt hắn?((pupanda đồng hành cùng chương trình này))

Họ đều biết, lần biệt ly này, họ sẽ cả mấy năm, muốn gặp mặt đều là một loại xa xỉ. Mạc Bắc Thần giống như vuốt lông mèo, nhẹ nhàng xoa lưng Kỳ Lam, mặc cho Kỳ Lam úp trên vai mình khóc, hai người cứ vậy im lặng dựa vào nhau, rất lâu.

16

((Trans: PUPANDA)) Thời gian bận rộn thường trôi qua nhanh nhất. Cả nhà Mạc Bắc Thần hiện tại rất bận, đặt vé máy bay cho cả nhà, xin nghỉ cho chính mình, bận chết đi được. Mạc Bắc Thần thì mỗi ngày dưới tình huống bảo đảm có đủ thời gian ở riêng với Kỳ Lam, dành ra thời gian tạm biệt với mấy anh em của mình.

Tin tức Mạc Bắc Thần đột nhiên muốn chuyển trường, giữa đám anh em của mình đã tạo nên phản ứng kịch liệt. Âu Dương thì khỏi cần nói, tam giác sắt hiện nay sắp biến thành ba thiếu một, oa oa kêu Mạc Bắc Thần không phúc hậu, tới bây giờ mới nhớ đến nói cho anh em biết đồng thời chính là ở lì trong nhà Mạc Bắc Thần, mỹ kỳ danh nói phải để Mạc Bắc Thần an ủi tâm hồn nhỏ bị thương của cậu ta, đi quấy rầy không gian riêng tư của hai người Mạc, Kỳ.

Đám người Quý Mặc Dương, Trần Mặc không nói nhiều, trực tiếp kéo người đến quán bar, một chai Whisky vừa đặt trên bàn, liền nghe Quý Mặc Dương nói: "Cậu hôm nay cạn chai này, xem như đã bồi thương kinh hách của anh em!"

Mạc Bắc Thần đổ mồ hôi, nếu là mình mấy năm sau, uống một chai rượu hơn 50 độ như vậy, tuy say bất tỉnh nhân sự, nói không chừng còn có thể đứng để đi ra, chỉ dựa vào tửu lượng của hắn hiện tại, nếu cạn hết thật, phỏng chừng là trực tiếp nằm được khiêng ra. Biết hai người Quý Mặc Dương, Trần Mặc thực ra chỉ bất mãn hắn sắp đi mới nói với họ, nhanh chóng chủ động nói rõ đầu đuôi mọi chuyện, mong được xử lý khoan hồng.

"Tôi không phải cũng mới quyết định sao! Thời gian quá gấp gáp, đồ phải chuẩn bị còn nhiều, chưa kịp thông báo mấy người các cậu." Mạc Bắc Thần nói, khui rượu, mỗi người rót một ly.

"Giữa các cậu, còn có cách giải quyết khác." Trần Mặc luôn im lặng không nói chợt lên tiếng.

"Phải, còn có rất nhiều cách, nhưng đây là nhanh nhất, không phải sao?" Mạc Bắc Thần nói.

"Đã quyết định rồi, vậy thì chúc cậu mã đáo thành công! Có điều đừng sau này nổi tiếng rồi, anh em gọi cậu ra ngoài uống rượu thì ra sức khước từ tôi đấy!"

"Sao có thể chứ! Vả lại vợ tôi còn ở trên địa bàn của cậu! Cậu và Trần Mặc giúp tôi chiếu cố chút nhá! Cái khác thì không nói nhiều nữa, ly này tôi cạn trước!" Mạc Bắc Thần cụng ly với Quý Mặc Dương và Trần Mặc, tiên phong bưng ly rượu một hơi cạn sạch.

Do hôm sau Mạc Bắc Thần còn phải đi máy bay, hai người Quý Mặc Dương, Trần Mặc không chuốc Mạc Bắc Thần quá nhiều rượu đã thả người. Tuy nói là 'không nhiều lắm', nhưng số độ cao như thế, cũng đủ Mạc Bắc Thần say rồi, cũng không biết hai thằng nhãi kia sao có thể uống giỏi thế, cũng không sợ say rượu loạn tính! Mạc Bắc Thần oán thầm trước khi triệt để ngủ say như chết.

Hôm sau lúc thức dậy, Mạc Bắc Thần còn trong tình trạng tàn dư bị cha mẹ mang đến sân bay, cả nhà Kỳ Lam cũng theo đến sân bay tiễn cả nhà Mạc Bắc Thần. Lúc gần qua cửa soát vé, Mạc Bắc Thần cho Kỳ Lam một cái ôm thắm thiết, dùng âm thanh chỉ có hai người có thể nghe nói với Kỳ Lam: "Ngoan ngoãn chờ tớ về, không được trèo tường! Không được để người khác thích cậu! Tớ sẽ tùy thời kiểm tra, nếu để tớ biết cậu và đàn ông phụ nữ nào có một chân, hừ hừ.....cậu liền tắm sạch sẽ chờ đó cho tớ!" Sau đó liền tiêu sái xoay người, qua cửa soát vé lên máy bay.

Kỳ Lam đực ra. Kỳ Lam tự tin tình cảm đối với Mạc Bắc Thần sẽ không bởi vì hắn rời đi mà thay đổi, nhưng chuyện khiến người khác không thể thích y, phải làm sao mới có thể làm được? Mạc Bắc Thần đây là tìm cơ hội trá hình muốn ăn sạch y chứ gì? Kỳ Lam đỏ mặt xấu hổ nghĩ.

Hoa nở hai đóa, mỗi người một nhánh. Chuyển qua cả nhà Mạc Bắc Thần đến Bắc Kinh, do trợ lý của Lý Tử Mộ đi đón, dẫn ba người đến khách sạn đã sắp xếp sẵn bố trí ổn thỏa trước, sau đó dẫn cả nhà Mạc Bắc Thần đến trường học hoàn tất thủ tục nhập học của Mạc Bắc Thần, làm an lòng hai người lớn Mạc gia, mới dẫn ba người đến chỗ Lý Tử Mộ, thảo luận vấn đề hợp đồng.

Đây là thủ pháp chuyên dụng ký hợp đồng nghệ sĩ của Hoa Thần, giúp nghệ sĩ giải quyết một số vấn đề thiết thực trước, sau đó bàn chuyện ký kết. Không thể không nói, chiêu này của Hoa Thần có thể nói là khá thông minh lanh lợi, một mặt Mạc Bắc Thần nhập học làm an lòng hai người lớn Mạc gia, chứng minh Hoa Thần là một công ty có thực lực, có hiệu suất; mặt khác cũng đồng thời nhắc nhở phụ huynh Mạc gia, con trai hai người hiện tại ở trong tay chúng tôi, cho nên Hoa Thần sẽ không xử tệ nhân viên của mình, nhưng hai người cũng không thể mở miệng sư tử, hét giá trên trời. Muốn chơi gian không ký kết với Hoa Thần? Ok! Nhưng Hoa Thần đã có năng lực cho con trai hai người vào, hai người nghĩ sau khi trái với điều ước con trai hai người sau này còn sẽ tốt sao?

Một chiêu này của Hoa Thần đã lung lạc lòng người, làm nhân viên cam tâm tình nguyện bán mạng vì công ty, đồng thời cũng có tác dụng uy hiếp___Công ty Hoa Thần tuy nhỏ, nhưng ông chủ phía sau không phải người bình thường chọc nổi.

Hợp đồng ký kết rất thuận lợi, bởi vì Mạc Bắc Thần tuổi nhỏ, chưa từng được huấn luyện bài bản, cho nên nhiệm vụ trước mắt của Mạc Bắc Thần chủ yếu ở công ty là học___môn cơ bản như hát, nhảy, diễn xuất. Suy xét đến Mạc Bắc Thần còn đi học, cho nên khóa học của Mạc Bắc Thần tận lực được sắp xếp vào buổi tối, cùng với nghỉ hè nghỉ đông. Ngoài phim thích hợp với hình tượng của Mạc Bắc Thần, trong ba năm ký kết của Mạc Bắc Thần, công ty tận lực sẽ không sắp xếp cho Mạc Bắc Thần quá nhiều việc, đương nhiên, cũng sẽ không có lương quá cao.

Thời kỳ này nếu Mạc Bắc Thần nhận phim, có vai, như thế thu nhập nhận được 30%, còn lại 70% do Hoa Thần sở hữu. Sau khi Mạc Bắc Thần chính thức debut, Hoa Thần sẽ ký lại lần nữa với Mạc Bắc Thần, chi tiết bàn sau.

Ký hợp đồng xong, cả nhà Mạc Bắc Thần theo trợ lý rời khỏi chỗ Lý Tử Mộ, đến ký túc xá chuyên dành cho thực tập sinh của Hoa Thần___dẫu sao Mạc Bắc Thần là nghệ sĩ ký hợp đồng, tuy trong thời gian thực tập, nhưng vẫn phải tùy thời làm tốt chuẩn bị xuất hiện trước ống kính, tiện huấn luyện Mạc Bắc Thần hơn, cũng dễ bảo vệ riêng tư của nghệ sĩ hơn ở ký túc xá của trường.

Ký túc xá là một tòa nhà đơn độc bên cạnh tòa nhà chính của công ty, hắn được phân đến phòng bốn người, bên trên là giường, bên dưới là bàn. Điều kiện ký túc xá của Hoa Thần so với công ty hắn ký kết kiếp trước tốt hơn nhiều, khiến Mạc Bắc Thần không nén nổi bắt đầu suy đoán, ông chủ phía sau của Hoa Thần rốt cuộc có bao nhiêu thực lực, có thể bố trí cơ sở vật chất thiết bị tốt như vậy cho một công ty nhỏ vừa cất bước như thế.

Lúc Mạc Bắc Thần vào ở, ngoài giường sát cửa sau, ba giường khác đều đã có người, đồ trang điểm bày ngăn nắp trên bàn, mặt sàn sạch sẽ, làm Mạc Bắc Thần gần như tưởng mình vào là ký túc xá nữ. Bạn cùng phòng mới của Mạc Bắc Thần còn chưa về, nghe trợ lý tiểu Lâm của Lý Tử Mộ giới thiệu, cả phòng ký túc xá của hắn đều là nghệ sĩ thực tập như hắn, người đối diện giường hắn tên Cung Linh Thư; chếch đối diện là Liễu Không Minh; cùng bên với hắn tên Đường Doãn Minh.

Đường Doãn Minh? Nghe thấy cái tên kiếp trước rất quen thuộc này, Mạc Bắc Thần cảm thấy có chút kinh ngạc. Nếu Đường Doãn Minh này, chính là ảnh đế vạn hoa sau này.....như thế hắn thật là được lợi___hắn và Đường Doãn Minh một người là ca sĩ, một người là diễn viên, không cùng lĩnh vực, không tồn tại cạnh tranh nghề nghiệp giữa người mới, nhưng làm bạn với Đường Doãn Minh, chắc chắn rất có lợi cho tương lai của hắn.

Đưa cha mẹ về khách sạn, Mạc Bắc Thần vốn không định ở khách sạn với cha mẹ, nói với cha mẹ một tiếng, liền quay về ký túc xá, định gặp bạn cùng phòng mới một chút. Về ký túc xá đã 10h tối, Liễu Không Minh và Cung Linh Thư đã về, thấy Mạc Bắc Thần đẩy cửa đi vào, hai người đầu tiên sững sờ, sau đó mỉm cười hữu hảo với Mạc Bắc Thần, chỉ nghe Liễu Không Minh nói: "Cậu là Mạc Bắc Thần ha? Chào, tôi tên Liễu Không Minh, cậu ấy tên Cung Linh Thư. Lúc trước nghe trợ lý Lâm nói, cậu mới 13 tuổi, không ngờ bộ dáng cậu....." Liễu Không Minh nói đến đây hơi dừng lại, thưởng thức đánh giá Mạc Bắc Thần từ dưới lên trên nói: "Trưởng thành như vậy".

Liễu Không Minh và Cung Linh Thư thoạt nhìn 16-17 tuổi, nhưng chiều cao lại đều chỉ đến cằm Mạc Bắc Thần cao vọt đến 1m8, thêm vào tướng mạo hai người đều nghiêng về kiểu trắng nõn đáng yêu, so với Mạc Bắc Thần lãnh khốc (bề ngoài), trông trái lại sẽ cảm thấy Mạc Bắc Thần lớn tuổi hơn___tuy nếu tính cả kiếp trước, cũng xác thật là Mạc Bắc Thần lớn tuổi hơn.

"Khụ, thật ư? Cũng có người nói tôi bộ dáng khá già dặn, ha hả...." Mạc Bắc Thần cười khan nói, nhìn thấy ánh mắt như nhìn thấu không thèm che đậy của Liễu Không Minh quét đến mình, hắn luôn cảm thấy mình có một loại cảm giác sắp bị 'cừu ác ăn thịt sói'.

Mạc Bắc Thần lờ mờ từ tướng mạo của họ bây giờ nhận ra, hai người này, hình như cũng từng gặp qua ở kiếp trước, lúc debut là theo nhóm 4 người, chưa tới 2 năm, chỉ dựa vào tướng mạo trắng hồng của họ và vũ đạo xuất sắc làm manh chết một đám thiếu nam thiếu nữ. Tuy giọng hát không tính hạng nhất, nhưng cũng xem như bước lên hàng ngũ ngôi sao top đầu. Mạc Bắc Thần cười, xem ra, mấy bạn cùng phòng này của hắn, đều không phải nhân vật đơn giản!

Lúc mấy người đang nói cười, thì nghe thấy cửa nhà vệ sinh 'cạch' một tiếng mở ra, bên trong đi ra một thiếu niên thanh tú quấn khăn tắm, đang lau tóc___ Đường Doãn Minh. Đường Doãn Minh lúc này còn rất ngây ngô, lúc giơ tay nhấc chân còn chưa có phong thái thủ lĩnh sau khi anh nổi tiếng, lại có một loại vị tươi mát, khiến người cảm thấy ở cùng anh rất thoải mái.

"Ơ? Có người mới đến à?" Đường Doãn Minh nói: "Tôi là Đường Doãn Minh, chào cậu."

Tác giả có lời muốn nói:

C16 hoàn tất ~ [tiểu kịch trường] hôm qua đáp ứng mọi người nóng hổi ra lò

Bên dưới là đối thoại QQ:

[Manh Kỳ Kỳ]: Kỳ Kỳ! \(≧▽≦)/

[Manh Kỳ Kỳ]: Kỳ Kỳ? o(><)o

[Kỳ Lam]: ( o?)

[Manh Kỳ Kỳ]: Anh nhớ em! (3)

[Kỳ Lam]: Em cũng nhớ anh. O(_)O

[Manh Kỳ Kỳ]: Nhưng hôm nay chỉ có thể chat một chút. Lát nữa anh còn phải đi đối diễn với Đường Đường. ORZ

[Kỳ Lam]: (#′) Đường Đường, Đường Đường, kêu thân mật như thế! Anh đi mà sống với anh ta! Em đi đây!

[Manh Kỳ Kỳ]: ( o )

[Manh Kỳ Kỳ]: Vợ ơi em ghen hả?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net