23+24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

23

Khi Mạc Bắc Thần thức giấc, phản ứng đầu tiên của hắn là...ngớ ra, hoàn toàn chưa định hình được mình đang ở đâu, cùng với, tại sao bài trí nơi này trông rất quen thuộc.....mà cuối cùng khi Mạc Bắc Thần định hình được trong lòng mình ôm một người nóng hổi, thì Mạc Bắc Thần từ ngớ người biến thành ngây dại....

Mình đã làm gì tại sao cùng Kỳ Lam trần truồng nằm ôm nhau trên sàn hoàn toàn không nhớ nổi hôm qua đến đây thế nào và đã xảy ra chuyện gì....trong đầu Mạc Bắc Thần loạn cào cào như xe lửa chạy, làm một tràng liên tùng tục không chấm phẩy, sau đó nhìn Kỳ Lam trong lòng ngây đơ ra tiếp, cho đến khi Kỳ Lam thức giấc.

"Au!" Sàn cứng ghê! Kỳ Lam không thoải mái khẽ kêu một tiếng.

Mà một tiếng rên khẽ này, nghe vào tai Mạc Bắc Thần thì là một ý khác: "Kỳ Kỳ....tớ.... hôm qua.....đã làm gì....với cậu?" Mạc Bắc Thần cẩn thận hỏi.

Kỳ Lam nheo mắt, nghiền ngẫm nhìn Mạc Bắc Thần, xem ra, chuyện hôm qua hắn đều không nhớ? Cái này.....phải ra sức lợi dụng một chút.....Kỳ Lam giả bộ đau xót nói: "Cậu hôm qua đã làm gì với tớ, cậu đều không nhớ hả?"

Tiêu rồi! Trong lòng Mạc Bắc Thần vang hồi chuông cảnh báo, hắn khẳng định là làm Kỳ Lam như này như kia, lại như kia như này! Nhưng hắn vậy mà chết tiệt không nhớ được! Mạc Bắc Thần ôm lấy Kỳ Lam, như bộc trực thành khẩn không ngừng nói: "Kỳ Kỳ, xin lỗi tớ cũng không nhớ được gì, nhưng tớ nhất định chịu trách nhiệm với cậu, tớ đời này chỉ yêu một mình cậu mãi mãi đều không thay lòng, Kỳ Kỳ cậu đừng khó chịu, nếu cậu vẫn khó chịu thì đánh tớ đi, nhất thiết đừng tự mình nghẹn ở trong lòng nhé!"

Mạc Bắc Thần đau lòng Kỳ Lam khi hắn uống say bị mình khẳng định không chút kỹ xảo làm cái đó, mà mặt khác, hắn lại rối rắm.....khốn kiếp thiệt! Không dễ dàng ăn người đến miệng, vậy mà không ăn ra được vị gì! Này có khác gì Trư Bát Giới ăn quả nhân sâm đâu! Khốn kiếp!

"Cái kia.....Kỳ Kỳ, cậu còn.....đau không?" Mạc Bắc Thần xoa eo Kỳ Lam, đau lòng hỏi.

Kỳ Lam tâm tình tốt nhìn Mạc Bắc Thần, cố gắng kìm khóe miệng nhếch lên, ứa nước mắt nhìn Mạc Bắc Thần nói: "Đau!"___bị sàn nhà cấn đến cả người đều đau đây nè!

Mạc Bắc Thần tức khắc sắc tâm bị diệt hết, chột dạ đau lòng trong nháy mắt chiếm lĩnh cao điểm, Mạc Bắc Thần áy náy nói với Kỳ Lam: "Kỳ Kỳ, cậu....tức giận sao?"

"Tớ sao có thể giận cậu? Nhưng, Bắc Thần, tớ đau quá! Tớ không muốn ở dưới....."

"Kia...." Mạc Bắc Thần do dự nói: "Sau này đều tùy cậu, được không?"

"Thật sự?" Kỳ Lam kinh hỉ nói.

"Thật." Mạc Bắc Thần cưng chiều sờ tóc mềm mại của Kỳ Lam nói.

Lúc ở cùng Kỳ Lam, thời gian luôn qua nhanh chóng. Mạc Bắc Thần cảm thấy mình thậm chí chưa nói được mấy câu với Kỳ Lam, thì không thể không lên máy bay quay về đoàn phim làm việc~

Lần nữa trở về dưới ma trảo của 'Đỗ lột da', Mạc Bắc Thần bất ngờ chưa 'làm cu li' cho địa chủ bao ngày, đoàn phim đã tuyên bố đóng máy. Song đóng máy đối với ba vị diễn viên Đường Doãn Minh, Mạc Bắc Thần, Diệp Băng không có nghĩa là kết thúc công việc, kế tiếp còn có tuyên truyền, tham gia hoạt động, làm thông cáo, ba người mỗi người đều không thoát được.

Ba người không nổi tiếng, không lai lịch, không bối cảnh, vô luận đi đến đâu đều không được người xem trọng. Chỉ là chịu đựng xem thường của người khác cũng được đi, Mạc Bắc Thần và Đường Doãn Minh còn phải chịu đựng bệnh công chúa của Diệp Băng, nghe cô ta phàn nàn sao mình không được xem trọng đáng có, còn phải chịu đựng vênh mặt hất hàm sai khiến của cô ta, nhưng làm một người đàn ông, hắn còn không thể so đo với một cô gái, quả thật là không có khổ bức nhất, chỉ có khổ bức hơn!

Mạc Bắc Thần nhàm chán bưng ly rượu đứng ở trong góc, xót xa cảm thán___ loại tiệc rượu ăn không no, không thể ngồi, phải bày ra thế đứng hoàn mỹ 360 độ không góc chết rốt cuộc phải duy trì đến lúc nào đây! Kiếp trước hắn rốt cuộc làm sao chịu đựng được loại tiệc rượu nhàm chán này vậy?! Mạc Bắc Thần tự hỏi trong lòng.

Kiếp trước mỗi lần sau khi tham gia loại tiệc rượu này xong, Kỳ Lam thông thường đều sẽ chuẩn bị bữa khuya rất phong phú cho hắn đền bù dạ dày bị ủy khuất của hắn. Kỳ Lam......Mạc Bắc Thần như nhụt chí thở dài, cách lúc Kỳ Lam học đại học còn ít nhất hai năm......

"Một mình đứng ở đây thở dài, sẽ không có bất cứ lợi ích nào với cậu cả!" Một giọng đàn ông vang lên bên tai Mạc Bắc Thần, một đôi giày da trông giá không rẻ xuất hiện trước mắt Mạc Bắc Thần.

Im lặng ngẩng đầu nhìn người đến, phản ứng đầu tiên của Mạc Bắc Thần là___ thật cao! Mạc Bắc Thần hiện tại chiều cao 1m82, người trước mắt vậy mà cao hơn Mạc Bắc Thần nửa cái đầu! Mạc Bắc Thần đột nhiên nhớ đến vấn đề lúc trước Đường Doãn Minh hỏi hắn___ăn gì mà cao thế?

"Phì....khụ, tôi là uống Lộc Trường X (tên một nhãn hiệu sữa) mà cao như vậy." Người đàn ông nhịn cười, giả vờ nghiêm túc đáp.

Hỏng bét! Vậy mà lại hỏi ra! Nhưng..... "....Anh đã uống Lộc Trường X còn có thể khỏe mạnh sống đến bây giờ thật không dễ dàng nha!" Mạc Bắc Thần cạn lời phỉ nhổ.

"Phì....ha ha ha...." Người đàn ông cười nhẹ ra tiếng: "Cậu thật thú vị. Long Xiết Phong, còn cậu?"

Mạc Bắc Thần tỉ mỉ đánh giá người đàn ông tự xưng 'Long Xiết Phong' trước mắt, im lặng đánh giá trong lòng. Vóc dáng thon dài, cường tráng, lại không nhìn thấy cơ bắp cuồn cuộn, ừm, 10 điểm. Tướng mạo thiên về lạnh, cả cười lên đều mang chút vị nghiêm túc, nhưng thắng ở góc cạnh rõ ràng, con ngươi sâu, miễn cưỡng có thể hợp nhãn Mạc Bắc Thần hắn! Khụ, 10 điểm. Giọng thiên về thấp, trong ngữ khí như có như không mang chút ý ra lệnh, 8 điểm. Mặc bộ đồ suit full đen tuy cắt may vừa người, nhưng bị Kỳ Lam bình luận 'chỉ có tham gia tang lễ mới nên mặc', 3 điểm........

Một người đàn ông ngoài trang phục cũng xem như chất lượng tốt này ra, Mạc Bắc Thần lại không nhớ mình kiếp trước từng gặp người như vậy. Nếu không phải ngôi sao.....như thế....

"Mạc Bắc Thần, chào anh." Lộ ra mỉm cười luyện không biết bao nhiêu lần trước gương, tuyệt đối hữu hảo, tuyệt đối thuần lương, tuyệt đối vô hại với người và vật vô cùng chuyên nghiệp hóa, Mạc Bắc Thần xu nịnh nói.

___Hễ là đến loại tiệc rượu này, nếu không phải ngôi sao, thì nhất định là bọn phú nhất đại, phú nhị đại, nhìn tuổi tác của Long Xiết Phong, khả năng phú nhị đại tương đối lớn. Cho dù không ôm chặt đùi, bảo trì quan hệ hữu hảo đối với người mới như hắn mà nói, tuyệt đối có ích.

"Ồ? Mạc Bắc Thần? Người của Hoa Thần?" Long Xiết Phong hỏi.

"Hử? Anh biết tôi ở Hoa Thần?" Mạc Bắc Thần kỳ quái nói, phim còn chưa trình chiếu, hắn còn chưa tính chính thức debut, người biết hắn hẳn không nhiều mới đúng.

"Ách.....các cậu gần đây không phải đang tuyên truyền một bộ phim sao? Tôi xem qua phim tuyên truyền của các cậu. Hơn nữa, tôi cũng xem như....người.... của Hoa Thần. Bộ phim này là Hoa Thần đầu tư, mà bộ phim này của Hoa Thần, ngoài nữ chính còn lại đều là người của mình, cho nên tôi suy đoán cậu là người của Hoa Thần."

"Ha, anh thật kính nghiệp! Có nhân viên như anh, hèn gì ông chủ thần bí kia của chúng ta luôn yên tâm chơi trò mất tích." Thì ra là đồng nghiệp! Mạc Bắc Thần thả lỏng cười nói: "À, đúng rồi, anh ở bộ phận nào?"

"Bộ phận kế hoạch." Long Xiết Phong trả lời.

Bộ phận kế hoạch? Hoa Thần còn có bộ phận kế hoạch à? Sao hắn chưa từng thấy bảng của bộ phận này? "Bộ phận kế hoạch.....quản về cái gì? Tôi hình như chưa từng thấy bộ phận này?"

"Tôi bình thường không hay đi làm, hơn nữa bộ phận kế hoạch tổng cộng chỉ 3 nhân viên, chịu trách nhiệm làm quyết sách giúp ông chủ, cho nên công ty không có đặc biệt thành lập bộ phận cho chúng tôi." Long Xiết Phong giải thích.

"Bộ phận kế hoạch.....ông chủ của chúng ta thật là.....ổng không sợ công ty bị các anh bán sao? Đúng rồi, anh từng gặp ông chủ chưa?"

"Gặp rồi." Long Xiết Phong đáp.

"Ổng có phải bộ dáng rất khó coi không?" Mạc Bắc Thần bát quái hỏi.

"Khụ....xem như.....cũng được đi? Vì sao hỏi như vậy?" Long Xiết Phong lúng túng nói.

"Nếu không phải bộ dáng rất khó coi, thì tại sao ông chủ muốn trốn không gặp người?"

"Khụ....đó là bởi vì...." Long Xiết Phong chuyển đề tài, chậm rì nói: "Tôi nói, sau lưng thảo luận bát quái của ông chủ.....không tốt lắm đi?"

Hỏng rồi! Vậy mà bát quái về ông chủ với người bên cạnh ông ta! "Ách...anh sẽ không nói với ông chủ chứ!"

"Ừm~" Long Xiết Phong khoanh tay hứng thú nhìn Mạc Bắc Thần, tà ác cười nói: "Vậy phải xem có lợi ích gì không!"

"....Muốn tiền không có muốn mạng có một cái, tôi rất nghèo!" Mạc Bắc Thần chân thành nhìn Long Xiết Phong nói: "Tôi chỉ có thể nói, anh bắt chẹt lầm người rồi."

".....Tôi không nhớ Hoa Thần khắt khe với nhân viên." Long Xiết Phong bó tay nói.

"Ừm, là một người mới, đãi ngộ coi như không tồi. Nhưng," Mạc Bắc Thần vô tội nhún vai: "Vẫn không đủ dùng á!"

"Tiền mời tôi ăn bữa khuya chắc có chứ? Nếu không thì, tôi không bảo đảm lời tôi với cậu nói hôm nay có bị ông chủ biết không đâu...." Long Xiết Phong nói ra lời uy hiếp.

"Chỉ có quán lề đường...thích đi không, không thể mặc cả!" Thật phục người này! Mạc Bắc Thần đành chịu nhượng bộ nói.

Long Xiết Phong hơi nhếch khóe miệng, tâm tình tốt đáp: "Ok!"

24

((Trans: PUPANDA)) Nhìn hoành thánh vừa bưng đến trước mặt, Long Xiết Phong nhịn không được đổ mồ hôi-- lớn đến từng này, vẫn là lần đầu tiên có người mời hắn ăn quán lề đường, còn là tô hoành thành, hơn nữa là tô hoành thánh không có cả giá hẹ! Làm Long Xiết Phong không nén nổi ai oán kiểm điểm mấy năm qua có phải hắn sống ngày càng kém không, kém đến mức chủ động xin người mời ăn, còn là.....quán lề đường.....

"Muốn uống ước ông?" Mạc Bắc Thần nhai hoành thánh trong miệng hàm hồ nói.

"Hả?"

"Tôi nói, muốn uống nước không?" Nuốt hoành thánh xuống, Mạc Bắc Thần hỏi lại một lần.

"Hả? À, không cần, cảm ơn." Hình người nhỏ trong lòng Long Xiết Phong nháy mắt u ám ngồi ở góc tường--hắn bây giờ đã rẻ mạt tới không đáng giá bằng cả chai bia sao??

"Ờm, phục vụ! Một chai nước suối!" Mạc Bắc Thần hô gọi phục vụ.

"....." Có một chuỗi đả kích trước đó, nghe thấy Mạc Bắc Thần chỉ gọi một chai nước suối, Long Xiết Phong đã bị đả kích đến quen không cáu nổi. Ai oán chọt rong biển còn lại trong tô, Long Xiết Phong buồn bực nhớ lại tại sao mình muốn bỏ đám người nịnh hót không để ý mà tự chuốc khổ kêu thằng nhóc đối diện coi mình như người qua đường mời ăn hoành thánh lề đường....

Hài lòng ợ một hơi, Mạc Bắc Thần hài lòng lau miệng, sau đó nhìn Long Xiết Phong cứ chọt tô nói: "Ăn no rồi?"

"....Ăn no rồi...." Câu này rất rõ ràng không phải đang quan tâm hắn ăn no hay chưa, mà là đang đuổi người ha?

"Ừm, vậy thì đi thôi! Tôi về ký túc xá công ty, còn anh?"

"Tôi dạo ở đây một chút, cậu đi trước đi! Cảm ơn bữa khuya của cậu." Long Xiết Phong vươn tay bắt tay với Mạc Bắc Thần nói.

"Khách khí rồi, dù sao bản thân tôi cũng muốn ăn mà!"

....Có cần biểu đạt câu 'chỉ là thuận tiện dắt anh theo mà thôi' này rõ ràng như vậy không hả.....Long Xiết Phong đã không biết đây là lần thứ mấy than thở tối nay. Nhìn theo Mạc Bắc Thần ngồi xe rời đi, Long Xiết Phong lấy di động ra, bấm một chuỗi số: "Alo? Tiểu Trần, đường XX phố XX.....khụ, quán hoành thánh Hạnh Phúc....không, không phải khách sạn Hạnh Phúc, đúng, cậu không nghe nhầm, là quán hoành thánh Hạnh Phúc, một quán lề đường, đến đây đón tôi."

Nhìn hướng Mạc Bắc Thần rời đi, Long Xiết Phong cười tự giễu, cho dù không biết địa vị của hắn ở Hoa Thần, chỉ dựa vào địa vị tam thiếu Long gia của hắn, người bình thường cũng hẳn là đi tới nịnh hót, mà không phải vì một bữa ăn khuya mặc cả với hắn đi? Thật là một thằng nhóc thú vị! Thật muốn xem thử khi cậu ta biết mình là ai, sẽ là vẻ mặt thế nào!

Nghĩ đến đây, Long Xiết Phong tà ác cười, Mạc Bắc Thần phải không? Sau này sẽ gặp lại!

*******

Sau khi tách ra với Long Xiết Phong ở quán hoành thánh, Mạc Bắc Thần về đến ký túc xá của mình, định tiếp tục kế hoạch bước đầu quay về giới âm nhạc của hắn.

"Hi, Doãn Minh! Hôm nay lại chỉ có mình anh ở à?" Mạc Bắc Thần nhìn vị trí của hai người khác nói.

"Ừ, đúng vậy! Chỉ mình tôi rảnh rỗi! A Minh và Linh Thư đều rất bận!" Đường Doãn Minh cảm thán.

.....Đúng vậy, đại nhân vật chính vì trốn tránh 'Diệp Băng truy kích' mà giả bệnh không tham gia tiệc rượu thật là rất rảnh.....Mạc Bắc Thần nội tâm phỉ nhổ.

"Tôi đi tắm đây!" Mạc Bắc Thần đổi đề tài, để tránh mình thật sự nói hớ.

Kỳ thực, bọn Liễu Không Minh và Cung Linh Thư 'bận' những gì, Mạc Bắc Thần cũng đại khái có thể đoán được một chút___vô luận làm gì, đều phải bỏ ra một cái giá, chẳng qua có người lựa chọn bỏ ra mồ hôi, mà có người thì lựa chọn phương thức 'bỏ ra' khác, nhất là giới giải trí, có những chuyện càng nhìn nhiều riết quen, đều là người vì ước mơ mà cố gắng, ai lại có tư cách chê cười ai đây?

Mạc Bắc Thần lắc đầu, không nghĩ chuyện của người khác nữa, tắt vòi sen ra khỏi nhà tắm, định tiếp tục hoàn thành bản nháp của mình. Ngày đó từ quê trở lại, đối thoại với Trần Mặc ở trong quán bar Mạc Bắc Thần gián đoạn nhớ đến một ít, Trần Mặc nói đúng, hắn tắc trách lựa chọn quay về giới giải trí như vậy, lại chưa từng nghĩ qua vấn đề sau này phải làm sao bảo vệ Kỳ Lam, đúng thật là....khụ khụ, não ngắn.....

Mấy ngày nay Mạc Bắc Thần vẫn luôn suy xét vấn đề này, hắn đã ký hợp đồng với Hoa Thần, hiện tại muốn rút lui là không thể. Mà quay phim [Ban Sơ] khẳng định sẽ đẩy hắn ra tầm mắt của công chúng, tiếp theo Hoa Thần khẳng định sẽ phân việc nhiều hơn cho hắn. Mạc Bắc Thần đã từng nghĩ tương lai mình có thể làm gì, mà kết luận của hắn là, làm người hai kiếp, việc hắn quen thuộc nhất, có thể làm tốt nhất chính là nghệ sĩ.

Nếu lấy thân phận diễn viên debut, hắn chưa hẳn sẽ có phát triển tốt, mà hắn đối với đạo diễn và chế tác điện ảnh truyền hình đều không hiểu rõ cho lắm, tương lai muốn chuyển việc về hậu trường khẳng định khó khăn; nhưng nếu lấy thân phận ca sĩ debut, làm một ca sĩ khởi đầu, tương lai vô luận chuyển thành người sáng tác nhạc thì dễ như chơi.

Nhìn bản nháp ca khúc vừa hoàn thành, Mạc Bắc Thần nghĩ, vì tương lai của hắn và Kỳ Lam, ca sĩ chuyển thành nhà soạn nhạc là đầu ra tốt nhất trước mắt hắn có thể nghĩ đến. Mạc Bắc Thần hít sâu một hơi, âm thầm siết nắm tay: Mặc kệ thế nào, hắn ngày mai đều phải thuyết phục Lý Tử Mộ, để hắn debut với thân phận ca sĩ mà không phải diễn viên!

Sáng hôm sau, mang theo bản nháp ca khúc trong album kiếp trước của mình, và quyết tâm tất thắng, Mạc Bắc Thần gõ cửa lớn văn phòng Lý Tử Mộ.

"Mời vào." Người bên trong nói.

Mạc Bắc Thần đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Lý Tử Mộ đứng bên cạnh bàn, và....Long Xiết Phong ngồi ngay ngắn phía sau bàn làm việc?!

"Hi! Chúng ta lại gặp mặt!" Long Xiết Phong mỉm cười nhìn Mạc Bắc Thần đã hoàn toàn ngây người.

"A....hả?" Mạc Bắc Thần tiếp tục ngơ ngác nhìn tổ hợp kỳ lạ một đứng một ngồi này, thì ra địa vị của Long Xiết Phong ở công ty cao như vậy sao?

"Ách....giám đốc Lý, ghế sửa xong rồi, ngài ngồi thử xem, lần này tuyệt đối sẽ không lắc nữa!" Đang nói, Long Xiết Phong từ trên ghế đứng lên, nói với Mạc Bắc Thần: "A, khiến cậu chê cười rồi, bởi vì gần đây một công việc chưa làm tốt, bị ông chủ phạt làm việc vặt."

......Lý Tử Mộ cứng đờ ngồi vào ghế, không phải chỉ là một nhân viên mới vào, không muốn để cậu ta biết mình là ai, trực tiếp nghĩ cách bịt miệng là được, tìm cái cớ củ chuối gì vậy! Mà nhìn Mạc Bắc Thần vẻ mặt sáng tỏ, Lý Tử Mộ đỡ trán, cái cớ củ chuối như vậy cũng có người tin......

"Giám đốc Lý, rất xin lỗi không hẹn trước đã trực tiếp xông đến văn phòng của anh. Hôm nay đến chủ yếu là muốn thương lượng với anh về vấn đề debut của tôi. Đóng xong [Ban Sơ] tôi không muốn đóng phim nữa. Tôi muốn debut với thân phận ca sĩ. Đây là bản nháp lời và nhạc gần đây tôi viết, muốn nhờ anh xem một chút." Mạc Bắc Thần vào thẳng vấn đề.

Lý Tử Mộ tùy tay lật xem bản nháp của Mạc Bắc Thần, sau đó kẹp bản nháp vào trong cặp tài liệu màu vàng, thong thả ung dung nói với Mạc Bắc Thần: "Mấy bản nháp này để chỗ tôi trước, tôi sẽ đem đi cho nhạc sĩ xem, chuyện này chúng ta sẽ bàn tiếp sau đó."

"À, đúng rồi, ông chủ gần đây đã phạt tôi làm cu li, nhờ giám đốc Lý nói hộ giúp tôi, để tôi làm người quản lý cho Mạc Bắc Thần đi!" Long Xiết Phong nói chen vào, tuy là giọng điệu thương lượng, nhưng ánh mắt nhìn Lý Tử Mộ thì lại chắc nịch không cho bác bỏ.

Tay mở ngăn kéo của Lý Tử Mộ dừng một chút, vẻ mặt cứng đờ nhìn Long Xiết Phong nói: "Tôi sẽ truyền, đạt, cho ông chủ!" Hai chữ 'truyền đạt' gần như là rít qua kẽ răng, Lý Tử Mộ tiếp theo chuyển hướng Mạc Bắc Thần, thần sắc phiền muộn nói với Mạc Bắc Thần: "Cậu về trước, chờ tôi thông báo."

Chờ Mạc Bắc Thần rời khỏi, Lý Tử Mộ nháy mắt không chút hình tượng nhoài đến trên bàn, uể oải nói với Long Xiết Phong: "A Long, cậu rốt cuộc đang làm khỉ gì vậy? Đang yên lành lại muốn đi làm người quản lý gì? Nếu thật nhàn rỗi như vậy về giúp tôi quản công ty đi? Nếu tôi không nhớ lầm, đây hẳn là công ty của cậu nhỉ? Cậu có biết làm ông chủ cứ luôn biến mất, làm đám nhân viên sẽ gây rối không!"

"Ừm ~ bởi vì ông chủ bộ dáng khó coi mà! Cho nên không ra ngoài hù dọa nhân viên ó!" Long Xiết Phong một tay ôm cánh tay, một tay chống cằm nghiêm túc nói với Lý Tử Mộ.

Hả? Lý Tử Mộ ngẩng mặt đán trên bàn lên, trên dưới đánh giá Long Xiết Phong, nếu dáng vẻ như vậy tính khó coi, vậy phần lớn nghệ sĩ dưới trướng hắn há không phải đều nên về nhà tự kiểm điểm?

Nhìn thần sắc không tán đồng của Lý Tử Mộ, Long Xiết Phong nghiêm túc gật đầu nói: "Thật sự! Là thằng nhóc tên Mạc Bắc Thần kia nói. Tóm lại, chuyện người quản lý liền giao cho cậu, tôi tan làm trước nha! Bye~" Nói rồi, Long Xiết Phong tự mình mở cửa đi khỏi, hoàn toàn mặc kệ nhân viên nhà mình tỏa ra oán niệm mãnh liệt phía sau.

Nắm chặt cặp tài liệu chứa bản nháp của Mạc Bắc Thần trong tay, Lý Tử Mộ oán hận nghĩ, tôi muốn đổi nghề....tôi nhất định phải đổi nghề!!!

Tác giả có lời muốn nói:

Long Xiết Phong keo dính người này, gần đây sẽ luôn dính lấy Mạc Bắc Thần nha~ có điều, cũng may mà có hắn, Diệp Băng mới không tạo nên sóng to! Cố gắng xem thử có thể trong hai chương để Bắc Thần và Kỳ Kỳ gặp nhau không ha! Kỳ Kỳ sắp lên đại học rồi! Sống chung sống chung~ (^ω^)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net