25+26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

25

Chúng ta đều biết, trên thế giới này cửa sau mãi mãi nhiều hơn cửa trước, mặc kệ bạn có nhiều thực lực hay không có nhiều thực lực, chỉ cần bạn có một cánh cửa sau, bạn liền cách thành công gần hơn một bước so với người khác, thậm chí, rất nhiều bước. Cho nên, bạn học Mạc Bắc Thần được Long Xiết Phong mở rộng cửa sau của chúng ta, vào ngày thứ hai nêu ra lời xin với Lý Tử Mộ, liền nhận được thông báo___đi phòng thu thử giọng.

Nhưng chúng ta đồng dạng cũng biết, cho dù đi 'cửa sau', cũng chỉ là đang trên đường hướng đến thành công nhanh hơn người khác một bước, không có nghĩa là thành công chân chính, mặc kệ là cửa trước hay cửa sau, sau khi vào cửa này, muốn đi tốt, thì phải xem bản lĩnh của bản thân.

Cho nên, Mạc Bắc Thần với tinh thần 12 vạn phần, mang theo ca khúc chọn lựa tỉ mỉ từ trong album kiếp trước của mình, mong một lần chinh phục nhà soạn nhạc.

8h sáng, Mạc Bắc Thần ngồi xe của Long Xiết Phong đến Phòng thu @, không sai, bạn không nhìn lầm, nó xác thực tên 'Phòng thu @'___hài âm là phòng thu 'Yêu em'*, ông chủ là một nhà soạn nhạc râu ria, nghe nói phòng thu này là anh ta thành lập vì người yêu của anh ta, về em này là ai, là 'anh' hay là 'cô' thì không biết được.

*(nguyên văn là ái tā, tā là cách đọc của anh ấy hoặc cô ấy trong tiếng trung /: tā)

Vào phòng thu rồi, Mạc Bắc Thần liền nhìn thấy ông chủ có gương mặt râu ria bảng hiệu đã chờ họ trong phòng thu. Ngắn gọn chào hỏi râu ria, Mạc Bắc Thần hít sâu một hơi, đi vào phòng nhỏ hắn đã từng cực kỳ quen thuộc kia.

Đeo tai nghe, Mạc Bắc Thần hát một bài hát cũ trong album kiếp trước của mình___Ký Ức:

Khi anh lần nữa gặp em trong dòng người,

Anh biết anh tìm lại được duy nhất của đời này.

Mỗi khi anh im lặng ôm em,

Luôn nhịn không được hoài nghi,

Đây là kỳ tích của thượng đế.

Khi anh từ trong dòng người lần nữa tìm lại em,

Anh biết anh đã tìm lại được ý nghĩa của sinh mệnh.

Chờ chúng ta già rồi lại giở nhật ký ra,

Từng trang viết tay,

Là ký ức tình yêu của chúng ta.......

Nhạc vẫn là nhạc kiếp trước, lời lại là Mạc Bắc Thần gần đây mới viết vào. Lúc hát ra bài hát này, trong lòng Mạc Bắc Thần đang nghĩ kiếp trước kiếp này của hắn và Kỳ Lam, không tự giác trong giọng vốn trầm thấp thêm vào phần ôn nhu, khiến giọng vốn thiên về lạnh của Mạc Bắc Thần nghe qua như thủ thỉ bên tai người yêu, chạm đến nơi mềm mại nhất trong lòng người nghe.

Long Xiết Phong trong lòng hơi ngạc nhiên, mắt chứa ý cười nhìn Mạc Bắc Thần trong phòng thu, ca sĩ có thể làm lão Thang (râu ria) không kêu dừng vào lúc ca sĩ thu âm giữa chừng, cho đến nay còn chưa có mấy người. Có những ca sĩ đã nổi tiếng thu nhạc ở chỗ lão Thang, đều sẽ thường bị lão Thang giữa chừng kêu dừng xoi mói một trận.

Mạc Bắc Thần lần đầu tiên đến đây, cư nhiên có thể làm lão Thang im lặng không lên tiếng nghe hết cậu ta hát hoàn chỉnh bài hát, hơn nữa còn thanh xướng cả bài, xem ra, hắn không phải mở cửa sau cho Mạc Bắc Thần, mà là hắn đào được một bảo bối cho chính mình!

Đang tính toán làm sao nhanh chóng đẩy Mạc Bắc Thần ra trước tầm mắt của công chúng trong lòng, Long Xiết Phong liền nghe thấy lão Thang nói với hắn: "Người tình nhỏ của anh cũng không phải vô dụng như thế! Còn đến mức anh đích thân đưa đến sao?"

"Cái kia, cậu ấy không phải...." Long Xiết Phong giải thích.

Lão Thang râu ria dùng một loại ánh mắt 'tôi hiểu rõ' cắt ngang Long Xiết Phong nói: "Yên tâm, cậu ta có phải người tình của anh hay không sẽ không ảnh hưởng yêu cầu về độ chuyên nghiệp của tôi với một ca sĩ. Nếu cậu ta hát dở tệ, cho dù cậu ta là người của anh vợ tôi cũng sẽ bảo cậu ta mời người tài khác. Anh không cần che giấu quan hệ của hai người với tôi."

Nói rồi, lão Thang chuyển hướng Mạc Bắc Thần đi ra từ phòng thu âm, nói với Mạc Bắc Thần: "Cậu, sáng mai đến thu âm, tự mình đến là được, không cần mang vệ sĩ nhà cậu đến. Đúng rồi," Lão Thang lại xoay đầu nhìn Long Xiết Phong nghiến răng nghiến lợi nói: "Sau này cấm anh xuất hiện ở trong bán kính 100km quanh tiểu Bảo! Tôi sắp tan làm, hai người mời đi cho!"

.....Này này! Hiện tại mới 8h30 sáng được không? Có người tan làm sớm vậy sao? Muốn đuổi người cũng đừng đuổi trắng trợn như vậy chứ? Tuy không rõ rốt cuộc là sao, nhưng đối mặt với vị nhà soạn nhạc bảng vàng trong truyền thuyết này, Mạc Bắc Thần cũng chỉ dám oán thầm một chút, liền ngoan ngoãn theo sau Long Xiết Phong đi khỏi.

Ra khỏi cửa lớn của 'Phòng thu @', Mạc Bắc Thần nhịn không được nhiều chuyện: "Râu ria....ách, tôi là nói tiểu Bảo mà anh Thang nói là ai vậy? Tại sao anh ta muốn anh cách tiểu Bảo xa chút?"

"Tiểu Bảo à, là em trai út nhà tôi. Còn tại sao lão Thang kêu tôi cách tiểu Bảo xa chút à...." Long Xiết Phong cười xấu xa: "Bởi vì em trai tôi thích tôi hơn hắn, cho nên hắn ăn giấm đó!"

"Anh là nói.....anh Thang thích em trai anh? Anh vậy mà không phản đối sao?" Mạc Bắc Thần kinh ngạc nói.

"Có liên quan gì?" Long Xiết Phong cười rộng rãi, "Dù sao anh cả anh hai đều đã kết hôn sinh con, nhà chúng tôi lại không có áp lực nối dõi tông đường, nhà chúng tôi luôn khá thoáng, thích ai chỉ cần bản thân thích thôi!"

.....Nếu ba mẹ của hắn và Kỳ Lam cũng thoáng như vậy thì tốt.....Mạc Bắc Thần hâm mộ nghĩ, đáng tiếc hắn và Kỳ Lam đều là con một trong nhà, cần động viên họ sinh thêm đứa thứ hai không đây?___Ấy ấy ấy? Nhìn phong cảnh ngày càng không quen thuộc ngoài cửa sổ, Mạc Bắc Thần nhịn không được nhắc nhở: "A Phong, có phải anh đi lộn hướng không?"

"Không đi lộn, chỉ đi hướng nhà tôi không có lộn." Long Xiết Phong vô cùng tự nhiên trả lời.

"....Tôi nhớ trước đó chúng ta chưa từng nói muốn đến nhà anh nhỉ?" Mạc Bắc Thần nghiến răng nói.

"Hiện tại không phải đang nói à? Dù sao cậu cũng không có chỗ đi, vả lại tôi hiện tại là người quản lý của cậu, làm đối tác làm việc trong tương lai, giữa đôi bên nên hiểu biết nhiều chút mới đúng." Long Xiết Phong nghiêm mặt nói.

Ai muốn cùng người không biết từ đâu nhảy ra như anh trở thành đối tác làm việc hả?!!! Cái gọi là người quản lý cũng là anh cưỡng ép ràng buộc ấy nhỉ?!! Anh chỗ nào là đối tác làm việc, anh đây rõ ràng là mục đích khác đi?! Xe đón xe đưa mang người về nhà, loại thủ đoạn này nhìn thế nào cũng giống như thủ đoạn kiếp trước hắn dùng để tán gái a mịa nó! ((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))

Mạc Bắc Thần trong lòng hơn vạn con thần thú không ngừng cuồn cuộn chạy qua, trong lòng oán thầm lợi hại, ngoài mặt lại tỉnh bơ, tặng một cái mỉm cười hướng Long Xiết Phong xoay đầu nhìn hắn___trước không nói hắn còn chưa rõ sinh vật bất minh nửa đường từ trên trời rơi xuống này rốt cuộc là làm gì, người ta lại không có mở miệng nói với hắn muốn như này như kia, lại như kia như này, trước tình huống chưa rõ ràng, vô luận hắn nói gì đều sẽ có vẻ tự mình đa tình.

Im lặng ngồi trong xe không nhiều lời nữa, Mạc Bắc Thần quyết tâm tạm thời án binh bất động trước, nếu Long Xiết Phong thật sự chỉ muốn kéo gần tình hữu nghị giữa đồng nghiệp, như thế hết thảy dễ nói, nếu Long Xiết Phong thật sự có ý nghĩ khác gì với hắn.... hừ hừ, Mạc Bắc Thần cười lạnh, nhiều năm như vậy hắn đánh nhau còn chưa từng thua!

"Hoan nghênh đến chơi hàn xá ~ mời vào!" Mở cửa lớn nhà mình, Long Xiết Phong làm một thế tay 'mời', nghênh đón Mạc Bắc Thần vào trong nhà.

"Ồ, xem ra đãi ngộ của công ty chúng ta thật sự không tốt lắm nhở!" Mạc Bắc Thần muốn nói___tiền lương của nhân viên quản lý cấp cao của công ty vậy mà chỉ đủ ở tầng thượng của tiểu khu (tầng thượng tương đối rẻ), tuy là tiểu khu cao cấp, nhưng diện tích nhà 80m2 đối với một quản lý cấp cao mà nói, nhìn thế nào cũng giản dị.

"Công ty không có xử tệ nhân viên nha! Chẳng qua bởi vì mình tôi ở, lại không thích mời người lạ đến chơi, cho nên mới mua nhỏ chút. Hơn nữa, tầng thượng của khu nhà này có kèm gác lửng, lúc trời tối lên gác lửng ngắm sao vẫn rất đẹp." Long Xiết Phong cười giải thích với Mạc Bắc Thần.

Hỏng bét! Mạc Bắc Thần câm nín nhìn Long Xiết Phong___lại nói ra lời trong lòng rồi! Mạc Bắc Thần mày nói chuyện sao luôn không thông qua đại não vậy hả chết tiệt! Có điều, nói đi cũng phải nói lại, Long Xiết Phong một đại nam nhân lại tự mình leo mái nhà ngắm sao gì chứ! Phiền anh đừng đeo gương mặt tinh anh thành thục lại làm loại chuyện ấu trĩ vậy được không?! Mạc Bắc Thần phỉ nhổ trong lòng.

"A! Thật ư? Haha....hahaha....bài trí nhà anh rất đẹp, nhà thiết kế anh mời rất lợi hại!" Mạc Bắc Thần cười khan đổi đề tài.

"Ha hả, cảm ơn khen ngợi. Có điều nghe khen ngợi của cậu xong, tôi đều muốn rời khỏi giới giải trí, làm lại nghề cũ rồi! Đến lúc đó Tử Mộ chắc sẽ đến nhà tôi phá nhà!" Long Xiết Phong trêu đùa nói.

"Nghề cũ? Nhà này là anh thiết kế?" Mạc Bắc Thần nhìn quanh phòng khách, kinh ngạc nói.

"Tôi chưa từng nói với cậu, tôi vốn dĩ học thiết kế nội thất sao? Xem ra, chúng ta đúng thật là nên xúc tiến hiểu biết lẫn nhau! Người cộng tác tương lai của tôi." Long Xiết Phong mỉm cười nhìn Mạc Bắc Thần nói: "Tôi tên Long Xiết Phong, Xiết trong phong trì điện xiết, Phong trong phong trì điện xiết (nhanh như chớp). Tốt nghiệp chuyên ngành thiết kế nội thất đại học C, năm nay 28 tuổi, từng đảm nhiệm tổng giám kế hoạch, hiện nay đảm nhiệm người quản lý của cậu." Nói xong, nhướng mày nhìn Mạc Bắc Thần.

........

Thì ra làm quản lý ngôi sao kỳ thực cùng thiết kế nội thất một căn nhà có chỗ hiệu quả như nhau sao....Mạc Bắc Thần cạn lời, không tình nguyện mà giới thiệu bản thân: "Mạc Bắc Thần, Bắc trong Mạc Bắc Thần, Thần trong Mạc Bắc Thần. 14 tuổi, học sinh cấp 3, nghệ sĩ ký kết của Hoa Thần."

"14 tuổi đã lên cấp 3 rồi?" Long Xiết Phong kinh ngạc nói: "Có điều, bề ngoài của cậu trông thật không giống 14 tuổi. Cậu thường sẽ cho người khác loại ảo giác thực ra cậu là một người trưởng thành."

Mạc Bắc Thần đành chịu nhún vai, nửa thật nửa giả nói với Long Xiết Phong: "Tôi đây là vỏ ngoài 14 tuổi, nhân trong hơn 30 tuổi a!"

"Ha hả, ví dụ này mới mẻ. Có điều nói đến ăn, chúng ta cũng nên ăn cơm trưa, chúng ta ra ngoài ăn hay gọi thức ăn?"

"Gọi thức ăn là được, tôi muốn thịt bò sốt cà, cà ri gà viên và đậu hủ chưng thịt." Vừa nói đến ăn, Mạc Bắc Thần lập tức lên tinh thần, há miệng gọi ngay ba món.

___Này! Làm một nghệ sĩ ăn nhiều như vậy cậu không sợ mất dáng hả? Trừ tiền lương cậu nha! Long Xiết Phong một mặt oán thầm một mặt móc di động ra gọi điện đặt cơm, trên cơ sở ba món Mạc Bắc Thần muốn lại thêm hai món một canh và cơm trắng phần bốn người___khụ, khi thùng cơm gặp được thùng cơm, chúng ta nên nói này kỳ thực cũng là một loại duyên phận không nhỉ?

Bên này Long Xiết Phong vừa cúp máy, chuông di động hắn liền reo vang, Long Xiết Phong tiện tay ấn nghe: "Alo? Tử Mộ, chuyện gì?....Tôi hả? Ở nhà tôi!....Cậu ấy hả? Ở nhà tôi luôn!.....Cậu nói gì vậy, người cộng tác mà thôi....ừ, ừ, tôi biết rồi. Một tiếng, không, hai tiếng sau chúng ta đến công ty gặp. Được rồi, cúp trước."

Long Xiết Phong cúp máy, vừa lật nhật ký cuộc gọi vừa nói với Mạc Bắc Thần: "Công ty quyết định gần đây thêm làm album của cậu vào chương trình, bảo hai chúng ta nhanh chóng về công ty thương lượng chi tiết cụ thể. Chúng ta phải ăn cơm nhanh chút!" Đang nói chuyện, Long Xiết Phong gọi đi, chỉ nghe thấy Long Xiết Phong nói với người bên kia điện thoại: "Alo? Tiệm cơm Bách Hợp sao? Cảm phiền giao cơm nhanh chút, bên chúng tôi lâm thời có việc gấp, tranh thủ thời gian.....ừm, được, cảm ơn." Nói xong, Long Xiết Phong cúp máy, không đếm xỉa nhân viên công tác đang chờ bên kia, cùng Mạc Bắc Thần ngồi trên sô pha xem tivi, và....chờ, cơm, trưa.....

___Này! Tên thùng cơm Long Xiết Phong! Làm tổng giám đốc công ty anh còn có thể không chịu trách nhiệm hơn chút nữa không?!

*thịt bò sốt cà

*cà ri gà viên:

*đậu hủ chưng thịt:

26

((Trans: PUPANDA)) Khi Mạc Bắc Thần và Long Xiết Phong cuối cùng ăn no uống đủ (ý trên mặt chữ), lái xe về công ty, Lý Tử Mộ đã cười xòa nghe người chế tác giảng quan niệm thời gian hai tiếng, nội tâm đả kích Long Xiết Phong thấy sắc quên nghĩa một vạn lần a một vạn lần.

Đẩy ra cửa lớn phòng họp, Mạc Bắc Thần cảm giác một luồng khí ai oán dày đặc bổ nhào tới mình. Không rõ nội tình nhìn Lý Tử Mộ ủy khuất đầy mặt và người chế tác vẻ mặt còn chưa tận hứng, Mạc Bắc Thần sờ mũi, cảm thấy mình vẫn là không mở miệng trước thì hơn, để tránh kéo toàn bộ cừu hận của Lý Tử Mộ đến trên người mình.

Lý Tử Mộ thấy hai người đẩy cửa đi vào, gần như là nhảy khỏi chỗ ngồi của mình, một cái lăng ba vi bộ bay đến trước mặt Mạc Bắc Thần, kéo Mạc Bắc Thần đến trước mặt người chế tác: "Nào nào nào, Bắc Thần à, tôi giới thiệu cho cậu một chút, vị này là Vạn tiên sinh Vạn Khôn Bằng, biên đạo MV nổi tiếng giới chúng ta." Cũng là biên đạo lải nhải nhất giới, Lý Tử Mộ bổ sung ở trong lòng.

"Vạn tiên sinh, tôi tên Mạc Bắc Thần, sau này còn xin Vạn tiên sinh chỉ bảo nhiều." Mạc Bắc Thần khẽ cúi chào nói.

"Ừ, cậu chính là Mạc Bắc Thần? Tôi lúc trước từng nghe lão Lý giới thiệu cậu. Tuổi nhỏ đã có thể học đến cấp 3, rất khá! Nhưng, làm nhạc và học vẫn có khác biệt nhỏ nhất định! Không phải cậu học tốt, thì làm nhạc tốt. Đại học Bắc Kinh, Thanh Hoa không nhất định có thể cho ra ca sĩ giỏi! Tốt nghiệp tiểu học cũng chưa hẳn không thể làm một ca sĩ giỏi!" Vạn Khôn Bằng vỗ cái bụng trung niên phát tướng của mình, nói một hơi tiếng phổ thông khẩu âm phía nam rất nặng, lại bắt đầu diễn thuyết.

"Cho nên tiểu Mạc! À, tôi kêu cậu tiểu Mạc cậu không để ý chứ? Ha hả, tôi chính là thích hòa mình cùng người trẻ tuổi! Cậu cũng có thể kêu tôi lão Vạn! Ờm? Vừa nãy nói đến đâu rồi? A, đúng, cho nên tiểu Mạc à, muốn trở thành một ca sĩ giỏi, cậu còn có rất nhiều thứ phải học! Nói đến việc học này ấy....."

"Lão Vạn, anh cảm thấy album này đi theo phong cách gì tốt hơn?" Long Xiết Phong hiểu rõ thuộc tính 'lải nhải' của lão Vạn thuần thục cắt ngang lời của Vạn Khôn Bằng.

Có thể là đã quen lúc nói chuyện bị người cắt ngang, Vạn Khôn Bằng bị Long Xiết Phong cắt ngang cũng không cáu, ngược lại rất có hứng thú bàn luận đề tài Long Xiết Phong nói đến: "Phong cách này! Tiểu Mạc về tuổi tác vẫn là một đứa trẻ ha! Nhưng, tôi cảm thấy với điều kiện ngoại hình của tiểu Mạc, cậu ấy hoàn toàn có thể đi theo lối trưởng thành! Về vấn đề tuổi tác của cậu ấy, chúng ta hoàn toàn có thể khoan hãy công khai! A, đúng rồi, tôi thấy tiểu Mạc cũng không nói nhiều, hoàn toàn có thể đi theo loại kia.....trên mạng gọi là gì nhỉ? Ờ! Muộn tao!....'Muộn Du Bình' gì kia trên mạng, không phải rất nhiều cô gái đều thích sao!"

.....Không nói nhiều....Lý Tử Mộ, Long Xiết Phong và Mạc Bắc Thần đồng thời đổ mồ hôi, so với lão Vạn anh, người cả Hoa Thần đều không nói nhiều bằng!

"Ừ, tuy nói tên thoạt nghe có chút....đặc biệt, nhưng cũng không phải không thể thử. Vậy cứ thế đi! Tử Mộ, cậu ngày mai đưa hết ca khúc Bắc Thần viết cho lão Thang xem chút, để lão Thang chọn vài bài ra, Bắc Thần, hai ngày này cậu phải tăng cường thu xong demo cho biên đạo Vạn nghe, chúng ta tranh thủ trong năm nay phát hành album đầu tiên!" Long Xiết Phong vỗ bàn nói.

Tuy hiện tại 'đổi nghề' làm người quản lý, nhưng khí thế làm ông chủ vẫn còn, Long Xiết Phong ra lệnh một tiếng, mọi người bắt đầu bận rộn.

Mạc Bắc Thần dựa vào nền tảng của kiếp trước, nhanh chóng từ dưới tay 'Thang độc miệng' ra từng bài hát, có bài hát thậm chí thu hai ba phiên bản, để lão Thang và Vạn Khôn Bằng lựa chọn. Mặt khác, theo từng bài demo đưa đến trong tay Vạn Khôn Bằng, 'Vạn lải nhải' nhanh chóng điều chỉnh về chế độ làm việc, bắt đầu tiến hành trù tính sắp xếp cảnh của mỗi bài.

Long Xiết Phong 'người quản lý' mới đến nhậm chức lại không có việc để làm thì đảm nhiệm vai 'tài xế' kiêm 'người ship đồ ăn', mỗi ngày đón người, đưa cơm, sau đó ở bên ngoài phòng thu vừa chờ Mạc Bắc Thần thu âm vừa chơi PSP.

Mấy ngày đưa cơm này, nhìn Mạc Bắc Thần bởi vì bận rộn vóc người vốn không mập còn gầy đi, Long Xiết Phong cuối cùng không thể không thừa nhận, trên thế giới này chính là có một loại người, ăn thế nào cũng sẽ không mập. Nhìn thiếu niên đang độ tuổi phát triển trong phòng thu, lại nhìn vóc người mấy ngày nay có chút phát tướng của mình, Long Xiết Phong thầm nói: Ặc, phải đi phòng tập thể hình rồi....ừm, công việc gần đây thì toàn bộ nhờ Lý Tử Mộ vậy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net