29+30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

29

Bị Kỳ Lam trêu chọc như vậy, Mạc Bắc Thần tức thì tinh lực tuôn ra, cảm thấy khí lực toàn thân đều tập trung ở nơi nào đó. Mạc Bắc Thần mạnh mẽ ôm lấy Kỳ Lam, không cho phân trần gặm lên, ấn ngã người trên giường, sau đó..... "Cậu từ đâu học mấy thứ linh tinh này?" Mạc Bắc Thần hung tợn gặm trên mặt Kỳ Lam.

"Au, đau!" Kỳ Lam kháng nghị.

"Nói không? Hửm?" Mạc Bắc Thần vươn ma trảo đến khóa quần của Kỳ Lam.

"Truyện tranh đó! Là trong truyện tranh tiểu Doanh cho tớ xem!" Tiểu Doanh xin lỗi! Vì giữ địa vị công quân của tớ, đành phải khai cậu ra....Kỳ Lam nói thầm trong lòng.

Hắn biết mà! Kỳ Lam của hắn sao có thể tự dưng làm loại chuyện này! Rõ ràng đều khẩn trương đến phát run, còn học người ta trêu chọc. Èo, có điều hiệu quả rất tốt thì phải.... Hít! Máu mũi sắp chảy ra! Có điều........

"Tiểu Doanh là ai?" Mạc Bắc Thần như người chồng ghen tuông hỏi.

"Tiểu Doanh....chính là bạn nữ ngày đó cùng dạo phố! Cậu từng gặp, còn hiểu lầm nữa." Kỳ Lam giải thích.

"Chính là cái người thích cậu kia?" Quả nhiên có gian tình!

"Nói chính xác.....bạn ấy là thích cả hai chúng ta." Kỳ Lam nhỏ giọng lẩm bẩm.

"Cậu nói gì?" Mạc Bắc Thần kê sát lỗ tai tới Kỳ Lam.

"Tớ nói....bạn ấy thích hai chúng ta! Tớ nói chuyện của chúng ta cho bạn ấy biết. Nhưng mà tớ chỉ nói bạn ấy biết, bạn ấy sẽ không ra ngoài nói lung tung....." Kỳ Lam càng nói càng nhỏ giọng: "Xin lỗi Bắc Thần, tớ....có phải gây rắc rối rồi không?"

Mạc Bắc Thần cười, hôn trán Kỳ Lam: "Không có, Kỳ Kỳ làm rất tốt. Tớ ước gì người cả thiên hạ đều biết cậu là của tớ."

"Nhưng.....đầu tớ vừa nóng lên liền nói người khác biết, lỡ như có người biết rồi....cậu là nghệ sĩ, có ảnh hưởng tới cậu hay không?"

"Ha hả, nếu thật có ngày đó, tớ sẽ phóng khoáng thừa nhận, nếu mọi người không tiếp nhận, vậy thì tớ rút lui khỏi giới giải trí. Ừm....tớ nghĩ xem, sau này làm gì tốt đây....?"

"Làm gì?" Kỳ Lam ngơ ngác tiếp lời.

"Ừm ~ thì làm....gối ôm, tài xế độc quyền của Kỳ Lam, cả đời được Kỳ Lam bao nuôi được không ~" Mạc Bắc Thần đáp, bên dưới vẻ mặt pha trò, lại là giọng vô cùng nghiêm túc____lần này.....tớ sẽ ngoan ngoãn được cậu 'bao nuôi', dốc sức hưởng thụ ôn nhu của cậu. Mạc Bắc Thần im lặng bổ sung trong lòng.

"Ừm!" Kỳ Lam vui vẻ nhìn Mạc Bắc Thần đè trên người y, mắt long lanh lóe tia sáng hạnh phúc.

"Có điều.....sau này không được xem mấy thứ linh tinh kia! Cô gái Doanh gì kia, sao có thể có loại sách này vậy?!" Mạc Bắc Thần nhíu mày nói.

"À! Tiểu Doanh là hủ nữ mà! Truyện tranh bạn ấy cho tớ xem đều là nam nam! Có điều tình tiết câu chuyện hẳn là cậu bởi vì trêu chọc của tớ mà khẩn trương không thôi, cuối cùng bị tớ đẩy ngã...."

Kỳ Lam ai oán nhìn Mạc Bắc Thần đè trên người y rõ ràng lại cao hơn rồi___y đã quên suy xét nhân tố hình thể...... đáng ghét! Rõ ràng đều là 14 tuổi (chưa tròn)! Sao kém nhiều như vậy! o(>﹏<)o

"Phì....ha ha ha...." Mạc Bắc Thần nhịn không được cười ra tiếng, sau khi bị Kỳ Lam trừng một cái, lập tức chuyển thành chế độ 'chấn động', nằm sấp trên người Kỳ Lam rung không ngừng.

"Cho nên....phì....khụ, cậu trước đó cố gắng như thế....mục đích chính là muốn đè tớ?" Mạc Bắc Thần hứng thú nhìn Kỳ Lam nói.

"Ừm!" Kỳ Lam gật đầu.

"Kỳ thực....nếu cậu muốn ở trên, tùy thời đều có thể nói với tớ, không cần nghĩ mấy cách vớ vẩn này, biết không?" Tớ chỉ là muốn ở cùng cậu, không để ý hình thức. Mạc Bắc Thần bổ sung trong lòng.

"Thật sao?" Kỳ Lam hai mắt phát sáng.

"Nhưng, không phải bây giờ! Phải đợi cậu tốt nghiệp đại học." Mạc Bắc Thần một bạt tay ấn Kỳ Lam muốn nổi dậy 'phản công' xuống.

"Ờ...." Kỳ Lam tức thì ủ rũ.

"Ha hả, cho nên, cậu phải nhanh lớn chút! Hơn nữa, Kỳ Kỳ à, không phải tớ nói cậu chứ, cậu xem thử vóc dáng của hai đứa mình ~ hì hì, cho dù tớ nằm ngửa cho cậu đè, cậu xác định cậu đè được tớ sao?" Mạc Bắc Thần hài hước nói.

"Đáng ghét!" o(>﹏<)o

"Còn 6 năm lận....lâu quá, không thì tớ nhảy lớp nữa được không!" Kỳ Lam lại lên tinh thần.

"Không được nhảy lớp nữa! Cậu muốn làm mình mệt chết sao?" Mạc Bắc Thần bất mãn cắn một cái trên mặt Kỳ Lam, ừm, vị rất tốt.....

"Au...đau!" Kỳ Lam lần thứ n kháng nghị.

"A! Đúng rồi, công ty cậu khi nào cho cậu nghỉ vậy? Còn chưa đến 20 ngày thì tết rồi!" Kỳ Lam hỏi.

"Nghỉ à....này tớ thật chưa nghĩ tới, gần đây nhiều việc quá, đều bận quên luôn. Tớ thậm chí cả trường học khi nào cho nghỉ đều không biết......để ngày mai tớ hỏi giám đốc thử xem!" Khụ, người quản lý kia thật sự quá không đáng tin, vẫn là trực tiếp hỏi giám đốc đi!

"Ừm! Tớ chờ cậu cùng về nhà ăn tết!"

"Chờ tớ cùng về nhà? Cậu sẽ không phải vì cái này mà đến đi?"

"Ừm! Tớ đến đón cậu về nhà ăn tết ~" Kỳ Lam cười tít mắt nói. ((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))

30

Hôm sau xin nghỉ với công ty xong, Mạc Bắc Thần mang theo Kỳ Lam bay về quê. Trên đường Kỳ Lam đều có vẻ rất hưng phấn, vẫn cứ như lúc trước yên tĩnh ngồi trên vị trí của mình, tay lại không an phận chủ động lén lút nắm lấy Mạc Bắc Thần, mười ngón đan chặt.

Cứ vậy cả đường hạnh phúc ngọt ngào về đến nhà___nói thật Mạc Bắc Thần cũng có chút kích động, dẫu sao đã lâu chưa về nhà......

Về đến nhà lâu nay không về, khụ, nửa đường về lần đó không tính, uống say gần như cái gì cũng không nhớ....hết thảy trong nhà đều giữ nguyên hình dạng lúc hắn đi, từng chút một của hắn và Kỳ Lam như hiện ra trước mặt, làm hắn gần như cảm thấy, đi Bắc Kinh, diễn xuất, ca hát chỉ là một giấc mơ, mà hắn như cũ có thể mỗi ngày ở bên cạnh Kỳ Lam, lúc này chẳng qua là cùng Kỳ Lam nghỉ học về nhà mà thôi.

Lúc cùng Kỳ Lam về, ba mẹ Mạc còn chưa về nhà, vì cho hai người lớn một kinh hỉ, hai người không có nói với người trong nhà họ hôm nay sẽ về.

Hai người đi tới phòng nhỏ của Mạc Bắc Thần, vẫn dáng vẻ lúc Mạc Bắc Thần đi, giường lớn như vậy, cái bàn như vậy, cái ghế hai người thường dùng, thậm chí cả ga giường đều là cái lúc trước. Thật hoài niệm.....hiện tại hắn đi hủy bỏ hợp đồng còn kịp không......

'Cách!' tiếng mở cửa vang lên.

Ba mẹ Mạc thay dép xong đi vào, nhìn thấy Mạc Bắc Thần từ trong phòng đi ra....ngớ người.

Mạc Bắc Thần nhìn ba mẹ mình, ba mẹ Mạc nhìn Mạc Bắc Thần;

Mạc Bắc Thần nhìn ba mẹ mình, ba mẹ Mạc nhìn Mạc Bắc Thần.......

Cuối cùng, Mạc Bắc Thần đi nhanh tới trước, ôm lấy ba mẹ mình: "Ba, mẹ, con về rồi!"

"Hả? Ôi! Về rồi! Con trai mẹ về rồi!" Mẹ Mạc ôm Mạc Bắc Thần, lén gạt nước mắt.

"Về thì tốt! Con trai à, con và Kỳ Kỳ chơi một lát trước, ba làm đồ ngon cho hai đứa! Nè! Con trai, con và Kỳ Kỳ đi mời chú Kỳ dì Kỳ tới trước, chúng ta đã lâu không tụ hợp với nhau!" Ba Mạc cao hứng nói.

Mạc Bắc Thần nghe lệnh, theo Kỳ Lam về nhà, mời hai vị trưởng bối Kỳ gia tới Mạc gia, mẹ Kỳ lập tức ngồi đến bên cạnh mẹ Mạc bắt đầu huyên thuyên chuyện nhà, ba Kỳ thì tự giác gia nhập trong hàng ngũ chử phu (chồng nấu cơm)___thật là có cách trị chồng! Mạc Bắc Thần và Kỳ Lam đồng thời cảm thán trong lòng.

Kỳ Lam khẽ chạm cánh tay Mạc Bắc Thần một cái: "Bắc Thần, sau này tớ cũng mỗi ngày nấu cơm cho cậu."

......Kỳ Kỳ, cậu là có bao nhiêu muốn xác định địa vị công quân của mình....cho nên bởi vì quan hệ của cha mẹ chúng ta, trong ấn tượng của cậu, 'chồng' liền tương đương với 'nấu cơm' sao?

Mạc Bắc Thần đổ mồ hôi, nhưng làm thùng cơm, Mạc Bắc Thần vẫn cao hứng đáp ứng, có điều loại chuyện công quân này....khụ khụ, câu nói 'ưu thế mang tính áp đảo' của mọi người, kỳ thực cũng không phải không có đạo lý, phải không? Ai 'áp đảo', người đó có ưu thế.....khu khụ, đúng chứ?!

Hai người vừa về nhà, cũng không tiện lập tức về phòng hú hí riêng, ở cửa thảo luận nho nhỏ vấn đề địa vị 'vợ chồng' một chút, à không, 'chồng chồng', rồi hai người ngồi vào sô pha, gia nhập hàng ngũ bát quái của hai mẹ, làm thính giả.

"Bắc Bắc à, sao con về đột ngột như vậy! Nếu con nói sớm chút, có phải bọn ta còn có thể chuẩn bị thêm chút đồ ngon cho con không? May mà hôm nay Kỳ Kỳ từ nhà bạn học trở về, nếu không thì con về không gặp được Kỳ Kỳ, còn không sốt ruột hả?" Thấy Mạc Bắc Thần ngồi qua, mẹ Kỳ lập tức quên đề tài vừa thảo luận với mẹ Mạc, nói với Mạc Bắc Thần.

"A, con thật không phải muốn cho mọi người một kinh hỉ sao! Dì nói xem, dì đột nhiên nhìn thấy con, có phải rất cao hứng không?" Mạc Bắc Thần hí hửng nói với mẹ chồng tương lai....khụ, dì Kỳ: "Có điều, Kỳ Kỳ bình thường đều không hay ra khỏi nhà, con thật không ngờ cậu ấy sẽ đến nhà, bạn, học đó ~" Mạc Bắc Thần cố ý đặc biệt nhấn mạnh ba chữ nào đó, sau đó mỉm cười xoay đầu nhìn Kỳ Lam___tuy nụ cười đó nhìn thế nào cũng thấy u ám.

Đến nhà bạn học? Là sao? Mạc Bắc Thần nhướng mày nhìn Kỳ Lam, dùng ánh mắt hỏi. Xin lỗi mà! Lát nữa nói sau! Kỳ Lam lộ ra một vẻ mặt có lỗi, lại bán manh le lưỡi, mong được xử lý khoan hồng.

"Dì, mẹ, con và Kỳ Kỳ cũng đã lâu không gặp, bọn con vào phòng chơi nha! Lúc ăn cơm lại ra! Đi thôi, Kỳ Kỳ ~" Nói rồi, Mạc Bắc Thần nhìn như ôn nhu, kỳ thực mạnh mẽ kéo Kỳ Lam từ chỗ ngồi lên, dắt về phòng mình.

Cửa phòng khóa lại, khóa cái 'cách', hai người ở bên trong rốt cuộc nói lời thì thầm gì, ba mẹ Mạc không biết được. Còn Kỳ Lam lần nữa bị Mạc Bắc Thần miễn phí tặng một trận 'thịt rang tay' (aka tay không đánh mông), cùng với sau đó Mạc Bắc Thần lại dùng 'ưu thế mang tính áp đảo' đẩy ngã Kỳ Lam, loại chuyện hôn hôn sờ sờ, lại sờ sờ hôn hôn, Kỳ Kỳ tỏ vẻ: Bạn cảm thấy tôi sẽ nói với mấy bạn sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net