31+32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

31

Chờ cảm thấy mỹ mãn? Mạc Bắc Thần đã ăn được bảo bối nhà mình (thật hả?), dẫn theo Kỳ Lam 'bị ăn' vẻ mặt e thẹn ra phòng khách, hai vị đầu bếp hiệu suất cao đã nấu xong một bàn thức ăn chờ hai người dọn cơm. Chờ mọi người vào chỗ, cảm giác ấm áp đã lâu không gặp trào lên___từ khi đi Bắc Kinh, đã rất lâu không có cảm giác rất nhiều người sum họp cùng ăn cơm trò chuyện.

"Nào nào nào, chúc mừng Bắc Thần về nhà, cạn ly!" Ba Kỳ nâng ly đề nghị.

"Cạn ly!" Mọi người nâng ly.

"Ba, chú Kỳ, chúng ta hôm nay chủ yếu là cao hứng, rượu thì chúng ta uống ít thôi! Sức khỏe quan trọng!" Chú ý đến cha uống cạn một hơi rượu trong ly, Mạc Bắc Thần uyển chuyển khuyên ngăn.

Nếu hắn không nhớ lầm, cha hắn kỳ thực vào lúc hắn 14, 15 tuổi đã bắt đầu có bệnh ở động mạch vành nhẹ, chẳng qua lúc đó không nghiêm trọng lắm, cũng không ai chú ý vấn đề này, kết quả chờ đến lúc chú ý, đã muộn rồi. Ừm, mấy ngày này phải dẫn ba mẹ đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe tổng quát.

"Ôi! Lão Mạc anh xem con anh kìa, ra ngoài làm việc quả nhiên liền khác nha! Học được quan tâm người khác rồi!" Mẹ Kỳ cười nói: "Hôm nay nha, hai người các anh đều nghe Bắc Bắc, chúng ta uống ít thôi!"

"Được được được, nghe Bắc Thần! Uống ít rượu, ăn nhiều cơm!" Ba Kỳ thê nô phụ họa.

"Được, nghe Bắc Thần!"

"Nào, ăn cơm ăn cơm!" Mọi người phụ họa, đều đặt ly rượu xuống, bắt đầu hoạt động ăn cơm và tán gẫu.

"Ài, tôi nói lão Kỳ à! Đều tại chú, khi không cũng sinh một đứa con trai, nếu Kỳ Kỳ là con gái, mấy năm nữa Kỳ Kỳ có thể là con dâu tôi rồi! Nếu là vậy thì mỗi năm tết đến chúng ta đều trải qua cùng nhau, thật tốt!" Ba Mạc nhắc lại chuyện cũ.

Khụ khụ, hiện tại cũng là con dâu của ba.....Mạc Bắc Thần bổ sung trong lòng.

"Ài, tôi nói lão Mạc, lời này của chú không đúng nhá! Lúc đầu khi mẹ Bắc Thần và mẹ Kỳ Kỳ mang thai, rõ ràng là Bắc Thần siêu âm ra là con gái mà! Sao ngược lại trách tôi?" Ba Kỳ kháng nghị: "Chú xem thằng bé và Kỳ Kỳ thân nhau như thế, nếu Bắc Thần là con gái, có phải bây giờ đã là bạn gái nhỏ của Kỳ Kỳ rồi không?!"

Kỳ thực.....làm bạn trai cũng rất tốt.....Kỳ Kỳ nói thầm trong lòng.

"Được rồi được rồi! Đã bao nhiêu năm rồi, vừa nhắc chuyện này liền cãi nhau! Cho dù sau này hai đứa nó đều lấy vợ, chúng ta không phải vẫn có thể ăn tết cùng nhau sao!" Mẹ Bắc Thần nói.

"Đúng vậy đúng vậy, khó lắm Bắc Bắc mới về được, còn phải nghe hai ông già các anh tính nợ cũ! Đúng rồi, Bắc Bắc à, lần này công ty con cho con nghỉ bao nhiêu ngày vậy?" Mẹ Kỳ hỏi.

"Dạ, ùng a ết (mùng 3 tết) là phải đi." Mạc Bắc Thần nhét đầy miệng thức ăn hàm hồ nói.

"Mùng 3? Sao sớm vậy?" Nghe thấy con trai chỉ có thể ở nhà đến mùng 3, mẹ Mạc không vui.

"Hết cách, lúc trước con quay một bộ phim, sắp xếp ra rạp vào năm mới. Nhân vật chính đều phải về chạy đi tuyên truyền." Cuối cùng nuốt thức ăn xuống, Mạc Bắc Thần đành chịu nói: "Hơn nữa, album cá nhân đầu tiên của con cũng đặt lịch vào năm sau, nhân lúc phim hot mà tung ra.

"A! Đây là chuyện tốt! Sự nghiệp làm trọng, chú Kỳ ủng hộ con!" Ba Kỳ tỏ thái độ đầu tiên.

"Đúng vậy, này nói rõ con trai chúng ta ưu tú, chúng ta nên cao hứng mới phải!" Ba Mạc an ủi vợ.

"Mẹ, không phải cách ngày con về Bắc Kinh còn nhiều ngày sao? Mấy ngày này, con đều ở bên mẹ, cái gì cũng không làm, được không?" Mạc Bắc Thần an ủi mẹ.

Vậy tớ thì sao? Kỳ Lam vẻ mặt ủy khuất nhìn Mạc Bắc Thần.

Đương nhiên là ở cùng tớ, nịnh mẹ chúng ta ~ Mạc Bắc Thần dùng ánh mắt ra hiệu.

"Đúng vậy, con và Bắc Thần cùng ở bên dì, dì thấy được không?" Kỳ Lam lập tức phụ họa.

Mẹ Mạc cuối cùng bị hai người chọc cười, liên thanh nói được, mọi người đã ăn cơm xong chạy đến sô pha ngồi xem tivi, chính mình thì cùng mẹ Kỳ thu dọn chén đũa.((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))

Kỳ Lam lặng lẽ kéo tay áo Mạc Bắc Thần, nhỏ giọng nói: "Sau này cậu cũng phải học rửa chén, biết không?"

......Kỳ Kỳ, cậu là có bao nhiêu cố chấp.....Mạc Bắc Thần khóc lóc ORZ.

Hai người cùng hai ông bố ngồi trên sô pha, vừa xem tivi vừa thảo luận đồ đến tết cần mua. Nào là ngày nào hai nhà cùng đi siêu thị, ngày nào phải tổng vệ sinh! Trên câu đối năm nay phải viết những gì!

Mấy thứ hắn kiếp trước cảm thấy rất bình thường này, bây giờ lại cảm thấy vô cùng quý trọng. Thật sự chỉ có từng mất đi mới sẽ cảm thấy quý trọng chăng! Gia đình cũng tốt, Kỳ Lam cũng tốt, kiếp này, không có gì sẽ quan trọng hơn họ. Tuy hắn vẫn thích ca hát, nhưng đã không còn cố chấp nhất định phải trở thành ngôi sao lớn, càng sẽ không như kiếp trước cảm thấy hết thảy phải lấy sự nghiệp làm trọng. Nói hắn tầm thường cũng được, nói hắn không có chí khí cũng được, nếu nhất định phải lựa chọn giữa người nhà, Kỳ Lam và sự nghiệp, hắn sẽ không chút do dự lựa chọn người nhà. Chờ có tiền để dành nhất định, thì rút khỏi giới giải trí, êm đềm mà sống thôi! Nhìn người một nhà trò chuyện hòa thuận vui vẻ, Mạc Bắc Thần nghĩ như vậy.

32

((Trans: PUPANDA)) Mọi người thường nói, thời gian tốt đẹp luôn ngắn ngủi, câu này đặt trên người Mạc Bắc Thần quả thật quá chính xác. Rõ ràng cảm thấy mới qua mấy ngày thôi, lại đã qua 23, 24 tháng chạp. Hắn chỉ cảm thấy mỗi ngày theo cha mẹ hai nhà mua đồ, nói chuyện với mẹ và dì Kỳ, mỗi tối ăn chút đậu hủ non của Kỳ Lam, ngày tháng liền xoạt xoạt xoạt trườn tới trước.

Còn có 1 ngày, không, nói chính xác, còn có mấy tiếng là sắp qua năm mới, người lớn hai nhà đã trên cơ bản đều chuẩn bị xong đồ nên chuẩn bị

____Kẹo là hai nhà mua chung, bởi vì do không ai thích ăn kẹo, mua không nhiều, vì là mong không khí vui mừng; hoa tươi là hai người mẹ mỗi năm phải mua, tượng trưng hoa nở phú quý, hạnh phúc an khang; thức ăn là hai nhà cùng bỏ tiền mua, đều để ở nhà Mạc Bắc Thần, dựa theo thứ tự thay phiên mỗi năm, năm nay họ ăn tết ở Mạc gia; quét dọn là hôm nay vừa hoàn tất; rèm cửa sổ vừa giặt xong là chuẩn bị sáng sớm ngày đầu năm thay; câu đối là ngày đầu năm mỗi năm, do chú Kỳ tự tay viết.

Mạc Bắc Thần và Kỳ Lam như mọi năm, được một bộ đồ mới___khụ, tuy loại áo len, giày thể thao kiểu đáng yêu thuần khiết này hắn về Bắc Kinh thật sự có vài cái không dùng tới, nhưng loại cảm giác được ba mẹ cưng chiều này, lại làm hắn cảm thấy, cái áo len thuần trắng bình thường này so với bất cứ cái quần áo diễn cao cấp nào kiếp trước của hắn đều quý trọng hơn.

Đương nhiên, bỏ qua tâm ý của ba mẹ không nói, cùng Kỳ Lam mặc đồ tình nhân gì đó....nhìn Kỳ Lam tuy mặc cùng kiểu với hắn, lại có vẻ vô cùng thanh tú đáng yêu....Hít! Mạc Bắc Thần hít máu mũi lại___đồ tình nhân gì đó, thật sự là chuyện không thể hấp dẫn hơn được nữa!

Mạc Bắc Thần đắc ý dắt Kỳ Lam ra cửa, bị Kỳ Lam xấu hổ tránh ra: "Bị người nhìn thấy không tốt!" Kỳ Lam nói.

"Được rồi ~" Mạc Bắc Thần tiếc nuối thả tay Kỳ Lam ra, nhưng nhìn quần áo trên người Kỳ Lam, lập tức lại hài lòng___dù sao cho dù không nắm tay, đồ tình nhân rõ ràng như vậy, cũng nên nhìn ra, đây là của nhà ai chứ nhỉ?

Cùng Kỳ Lam đến quán cơm đã hẹn với hai người Quý Mặc Dương, Trần Mặc___bởi vì dẫn theo Kỳ Lam, không tiện đi quán bar, Quý Mặc Dương và Trần Mặc đã chờ ở đó, dường như đang tranh luận điều gì.

"Các cậu nói gì đó?" Mạc Bắc Thần dẫn theo Kỳ Lam ngồi bên cạnh Trần Mặc, nói với Trần Mặc và Quý Mặc Dương.

"Trần Mặc không cho tôi uống rượu!" Quý Mặc Dương cáo trạng.

"Uống rượu không tốt cho cơ thể." Trần Mặc nói.

"Không phải chỉ sốt có tí! Đến mức đó sao? Uống chút rượu sẽ không có vấn đề! Đúng không? Lão Mạc?" Quý Mặc Dương ánh mắt lấp lánh nhìn Mạc Bắc Thần, cùng lúc ánh mắt lấp lánh (lấp lánh hàn băng) còn có Trần Mặc.

"Ách....khụ....kỳ thực tôi gần đây cũng đang cai rượu, uống rượu xác thật không tốt cho cơ thể, chúng ta hôm nay uống nước trái cây đi!" Nói đùa, thà đắt tội 10 Quý Mặc Dương, cũng không thể đắc tội một Trần Mặc a! Trần Mặc không cho Quý Mặc Dương uống, ai dám nói hộ cho cậu ta?

Kỳ Lam vốn chính là không uống rượu, hiện tại Mạc Bắc Thần cũng không ủng hộ cậu, Quý Mặc Dương đành phải ủy khuất nhìn Trần Mặc gọi phục vụ đến gọi đồ ăn, cùng 4 chai nước trái cây.

"Không uống rượu đến quán cơm có ý nghĩa gì?! Không uống rượu, còn không bằng đi KFC!" Quý Mặc Dương lẩm bẩm.

"Không được ăn loại đồ ăn chứa độc tố đó." Trần Mặc lại lên tiếng.

"Em fuck! Trần Mặc anh không phải chứ? Sự kiện Sudan Red G (một loại hóa chất gì đó, mình cũng k rõ lắm) đã qua mấy năm rồi? Mấy năm rồi a? Sao anh còn nhắc nữa?" Quý Mặc Dương phát điên.

"Tất cả thứ có uy hiếp với em đều phải ngăn chặn."

"......" Quý Mặc Dương như kỳ tích không biện bạch nữa, không tự nhiên cầm nước trái cây lên nghe lời mà uống. Mạc Bắc Thần chú ý thấy, lỗ tai Quý Mặc Dương đỏ rồi......

Nhìn Quý Mặc Dương, lại nhìn Trần Mặc vẻ mặt hờ hững, Mạc Bắc Thần bừng tỉnh nói với Trần Mặc: "Cậu.....bắt được rồi?"

"Chưa tính, còn có một chuyện quan trọng cuối cùng chưa làm." Nói rồi Trần Mặc nhàn nhạt nhìn Quý Mặc Dương, trong mắt dường như có chút ý lên án.

'Phụt....' Quý Mặc Dương phun một ngụm nước trái cây lên mặt Trần Mặc, lúc này không chỉ là lỗ tai, cả khuôn mặt đều đỏ. Quý Mặc Dương nhìn Trần Mặc cà lăm nói: "Trần Mặc.....anh.....anh.... anh......"

"Họ....cũng là?" Kỳ Lam kinh ngạc nhìn Mạc Bắc Thần, Mạc Bắc Thần gật đầu.

"Cậu cũng bắt được rồi?" Trần Mặc nhướng mày hỏi Mạc Bắc Thần.

"Ừ....cũng là 'chưa tính'. Thật muốn chuyển chính thức nhanh chút!" Mạc Bắc Thần cảm thán nói, lần này đến phiên Kỳ Lam đỏ mặt, liều mạng uống nước trái cây.

"Chờ họ lớn chút nữa đi!" Trần Mặc nhìn Quý Mặc Dương, trong ánh mắt đầy ôn nhu.

"Ừ, đúng vậy!" Mạc Bắc Thần gật đầu đồng ý, cầm nước trái cây lên, cụng ly với Trần Mặc, giữa hai người tỏa ra khí tràng người tài yêu quý lẫn nhau của người làm công quân.

Mà hai tiểu thụ tại chỗ thì mỗi người bưng nước trái cây trong tay mình, liều mạng cúi đầu uống, thỉnh thoảng nhìn công nhà mình, lại xấu hổ cúi đầu, y hệt một bộ dạng điều giáo đến rất đúng chỗ.

"Lão Mạc, cậu lúc nào về Bắc Kinh?" Hồi lâu, Quý Mặc Dương cuối cùng giải thoát mình ra khỏi xấu hổ, khôi phục dáng vẻ lưu manh trước kia, trò chuyện với Mạc Bắc Thần.

"Bay ngày mùng 3." Mạc Bắc Thần đáp.

"Sớm vậy?" Quý Mặc Dương bất mãn nói: "Có công ty bóc lột người như vậy sao? Chu lột da (1 nhân vật độc ác, hung tàn) hả? Trần Mặc, anh em tốt của anh bị người ta bóc lột như vậy, anh cũng không lo!"

Mạc Bắc Thần nhướng mày nhìn Trần Mặc, từ đối thoại ở quán bar lần trước, Mạc Bắc Thần liền cảm giác được trong nhà Trần Mặc không đơn giản. Có điều Trần Mặc không phải có quan hệ với công ty hắn kiếp trước ký kết hay sao? Sao lại có quan hệ với Hoa Thần?

"Anh gọi một cú hỏi thử." Trần Mặc vỗ về Quý Mặc Dương, nói rồi lấy di động ra, bấm số.

"Alo? Long ca. Công ty các anh có một nghệ sĩ tên Mạc Bắc Thần, cậu ta gần đây có việc quan trọng gì không?"

Thấy Quý Mặc Dương muốn nói xen vào, Trần Mặc dùng ngón tay làm một động tác 'xuỵt' trên môi Quý Mặc Dương, thành công làm Quý Mặc Dương biến thành cà chua chín ngậm miệng lại, chuyên tâm nghe Trần Mặc nói chuyện.

"....Ừ, là bạn em....Ồ? Thật ư? Ha hả, được. Năm mới vui vẻ." Nói rồi, Trần Mặc đưa di điện thoại cho Mạc Bắc Thần: "Trợ lý của cậu bảo cậu nghe điện thoại."

Mạc Bắc Thần nhận lấy điện thoại, tiếng của Long Xiết Phong từ bên kia điện thoại truyền đến: "Bắc Thần, năm mới vui vẻ ~" Tiếng của Long Xiết Phong rất hớn hở, cả âm sắc đều có vẻ không trầm thấp thế nữa.

"A! Năm mới vui vẻ! Anh và Trần Mặc là....?" Mạc Bắc Thần hỏi.

"Ha hả, dì cả của mẹ Trần Mặc là bà nội của tôi, nói ra, chúng tôi xem như anh em họ đi!" Long Xiết Phong giải thích.

"....." Dì cả của mẹ.....gần ghê ha..... "Chuyện công việc anh không cần lo lắng, Trần Mặc gọi cho anh giỡn thôi, tôi sẽ về đúng hạn."

"Ồ? Thật ư? Ha hả, em họ này của tôi, rất ít khi gọi điện thoại đường dài cho anh họ tôi đây, nói đùa sao! Xem ra quan hệ các cậu rất tốt ha!" Long Xiết Phong cười nói.

"Đúng vậy! Anh em chí cốt á!.....Thôi, như vậy trước, ăn tết vui!"

Mạc Bắc Thần cúp máy, trả di động cho Trần Mặc, hỏi Trần Mặc: "Long Xiết Phong này ở Hoa Thần rốt cuộc là làm việc gì vậy?" Luôn cảm thấy Long Xiết Phong không nói thật với hắn.

Trần Mặc cười: "Trợ lý của cậu, tự cậu hỏi tốt hơn chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net