39+40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

39

Đánh Long Xiết Phong xong, tâm tình sa sút vì tách ra với Kỳ Lam của Mạc Bắc Thần chuyển biến tốt hơn___tuy bởi vì do ba mẹ hắn đã không chủ động đánh nhau rất nhiều năm, nhưng hệ số bạo lực trong xương tủy, lại sẽ không biến mất theo sự đổi thay của thời gian. Đánh một cú xong, tâm tình thoải mái, Mạc Bắc Thần bắt đầu___tìm nhà.

Theo độ nổi ngày càng cao của Mạc Bắc Thần, mặc kệ là fans bình thường, hay fans não tàn, số người đều đang tăng trưởng nhanh chóng. Điều này cũng dẫn đến chỉ cần hắn vừa về ký túc xá, ở cửa sẽ tụ tập một đám người chờ hắn. Nếu không nhanh chóng tìm nhà dọn ra ngoài, như thế bị quấy nhiễu không chỉ một mình hắn.

Độ nổi của Mạc Bắc Thần tăng lên rất nhanh, nhanh đến cả chính hắn đều không ngờ___tuy vì căn cơ của kiếp trước, hắn có giác ngộ kiếp này sẽ hot nhanh hơn kiếp trước chút, nhưng lại không ngờ sẽ nhanh hơn nhiều như thế. Tuy tiền càng kiếm càng nhiều, nhưng luôn khiến hắn có một loại cảm giác không thực tế.

Mạc Bắc Thần là loại người thích làm đến nơi đến chốn, vô luận làm chuyện gì, hắn đều thích từng bước tiến tới trước, cho nên hắn thà rằng nổi tiếng chậm chút, như vậy mới có thể ổn định hơn. Có điều đã hot rồi, nói mấy cái này nữa thì già mồm quá, không bằng nhanh chóng nhân lúc hiện tại tiền kiếm được xem như nhiều, giá nhà Bắc Kinh còn chưa tính mắc, nhanh chóng mua một căn nhà để yên ổn, chờ lúc Kỳ Kỳ đến cũng tiện có một nơi có thể yên tĩnh ở cùng nhau.

Từ trong 'tiểu khu Thanh Niên' gần đại học X đi ra, không hài lòng lắc đầu___ kém hơn nhiều nơi ở kiếp trước! Mạc Bắc Thần lại đi đến trung tâm tiêu thụ của 'Hoa viên Hạnh Phúc' vừa xây xong bên kia đường. Cụt hứng giở xem mấy căn hộ còn thừa lại của họ, không phải quá lớn thì là quá nhỏ, đều không thích hợp lắm....

Tuy biết Bắc Kinh không phải thành phố S, nhưng trong lòng Mạc Bắc Thần vẫn thoáng hi vọng có thể mua được căn nhà bố cục không khác mấy kiếp trước, ở đó, Mạc Bắc Thần đã từng cho Kỳ Lam hồi ức đau khổ nhất, hắn hi vọng có thể về lại tình cảnh khi đó, dốc sức bồi thường cho y___cho dù Kỳ Lam đã không còn ký ức kiếp trước, cho dù chỉ có thể bồi thường trên tâm lý.

Haizz, thất vọng lật đến trang cuối cùng, xem ra, lại phải đi nơi khác...Í? Í í í í í?

"Chính là cái này!" Mạc Bắc Thần 'yeah' một tiếng hoan hô, đập cuốn sổ giới thiệu lên bàn làm việc của nhân viên tiếp khách, nháy mắt kính trên mặt bàn xuất hiện vết nứt.

Cô gái tiếp khách đen mặt, nhưng nể lợi ích của tiền, nhịn lại xung động kêu bảo vệ ném tên bệnh thần kinh đập kính trên mặt bàn cô nứt một lằn ra ngoài.

"Ngài xác định lấy căn này sao?" Cô gái tiếp khách lộ ra mỉm cười chuyên nghiệp hóa.

"Ừ!" Mạc Bắc Thần gật mạnh đầu, căn 1 lô 3, số 142! 130m2! Hơn nữa bố cục của căn nhà y chang kiếp trước! Mạc Bắc Thần đột nhiên cảm thấy, hết thảy đều như đã định sẵn, một tháng hắn dùng để tìm nhà là hoàn toàn xứng đáng!

"Hợp đồng của ngài đã chuẩn bị xong cho ngài ở đây, xin hỏi ngài trả một lần, hay trả theo kỳ?....Ngài...?" Cô gái tiếp khách nhịn không được quơ quơ hợp đồng ở trước mắt Mạc Bắc Thần.

"Hả? À! Trả một lần, càng nhanh càng tốt!"

"...Được...." Cô gái tiếp khách trên đầu đầy sọc đen, ngữ khí nói chuyện đều không tự nhiên___lần đầu tiên gặp được loại người không hỏi han gì, còn bảo bên bán thu tiền càng nhanh càng tốt..... không phải bệnh thần kinh chứ?

"Chỗ các cô là quẹt thẻ hay trả tiền mặt?"

"....Ngài, quẹt thẻ là được"....Sẽ có người ra cửa mang theo hơn trăm vạn sao.....thật sự là bệnh thần kinh chăng? Tốt nhất hắn có thể lấy tiền ra, bằng không.....cô gái tiếp khách một mặt đưa Mạc Bắc Thần đi ký hợp đồng, đưa đến trước máy quẹt thẻ, một mặt làm xong chuẩn bị mời bảo vệ.

Chờ tất cả làm xong, cuối cùng tiễn Mạc Bắc Thần vừa lòng thỏa ý ra cửa, cô gái tiếp khách nhịn không được thở ra một hơi___cuối cùng tiễn tên bệnh thần kinh đi rồi, cô gái tiếp khách nhịn không được nhìn chăm chú bàn nứt một lằn của mình, cảm thán. Nhưng mà nể tình hắn không mặc cả cũng không xoi mói, trả tiền còn nhanh chóng, cô quyết định nhịn!

Nghĩ đến dáng vẻ sợ căn hộ bị người khác cướp mất của Mạc Bắc Thần, cô gái tiếp khách vui vẻ nghĩ: tiền hoa hồng lần này xem như chạy không thoát! Ừm, kỳ thực, nếu không nhìn cử chỉ của tên đó, chỉ nhìn ngoại hình, thực ra rất giống ngôi sao ca nhạc Mạc Bắc Thần hiện tại đang hot......

Cô gái tiếp khách ngồi về bên bàn của mình, không cẩn thận lại nhìn đến vết nứt trên bàn____nhưng chỉ dựa vào điệu bộ bệnh thần kinh của hắn, đánh chết cô cũng không tin, hắn và trai đẹp mặt lạnh Mạc Bắc Thần kia là cùng một người!
((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))

40

((Trans: PUPANDA)) Cảm thấy mỹ mãn mua được căn hộ lý tưởng, Mạc Bắc Thần lần nữa trút toàn bộ tinh lực vào công việc. 'Kiếm tiền nuôi Kỳ Kỳ' là động lực làm việc lớn nhất của hắn.

Còn có 1 năm 234 ngày, Kỳ Lam sẽ đến Bắc Kinh học đại học, Mạc Bắc Thần mỗi ngày bấm ngón tay tính ngày, một tháng sửa sang, một tháng bổ sung các loại đồ dùng trong nhà mới của họ, thêm một tháng làm album thứ hai.....hu, vẫn còn thời gian rất dài không gặp được Kỳ Kỳ.....Mạc Bắc Thần phiền muộn nhoài ra bàn, thời gian còn lại tiêu phí thế nào đây?

"Bắc Thần, xem kịch bản tí đi, đạo diễn Trần Trạch mời cậu đóng thử nam chính trong phim mới của y." Lý Tử Mộ ném kịch bản lên bàn Mạc Bắc Thần, trong lòng hối hận một trăm lần a một trăm lần___vì sao từ sau khi Mạc Bắc Thần đến, anh liền phải kiêm luôn công việc của người quản lý vậy? Còn không cho tiền tăng ca! Nếu năm đó anh không nhất thời lỡ tay thu Mạc Bắc Thần vào Hoa Thần....haizz, có tiền khó mua nếu như!

".....Có thể không đi không?" Mạc Bắc Thần nâng mắt nhìn Lý Tử Mộ, ánh mắt muốn bao nhiêu ai oán thì có bấy nhiêu___hắn trước đó rất rảnh! Nhưng hiện tại hắn không rảnh! Hơn nữa, cho dù hắn rất rảnh, hắn cũng muốn tổ chức concert, mà không phải đóng phim! Hắn là ca sĩ không phải diễn viên đâu khốn kiếp!

"Bắc Thần, đạo diễn Trần Trạch không thể đắc tội." Lý Tử Mộ lời nói thấm thía.

"Ờ." Mạc Bắc Thần ủ rũ nhoài ra bàn.

"Hơn nữa, chỉ bảo cậu đi diễn thử, có thể được chọn không còn chưa biết." Lý Tử Mộ an ủi nói.

Vậy có thể qua loa cho qua không? Ánh mắt Mạc Bắc Thần sáng lóa.

"Thù lao rất cao." Lý Tử Mộ yếu ớt bổ sung một câu.

"Tôi sẽ toàn lực ứng phó!" Mạc Bắc Thần nghiêm túc nói.

".....Cậu là yêu tiền bao nhiêu...." Lý Tử Mộ sờ mũi, không phải nói không đóng phim sao? Vậy anh chuẩn bị sẵn một đoạn lý do từ chối rốt cuộc là vì gì đây?

"Rất yêu!" Mạc Bắc Thần rất đương nhiên, kiếm tiền đều cho Kỳ Kỳ, như vậy Kỳ Kỳ có thể bao nuôi hắn sớm chút ~

"Cho dù là có người muốn bao dưỡng cậu cũng được?" Lý Tử Mộ trêu chọc nói.

"Vậy phải xem là ai muốn bao dưỡng tôi." Mạc Bắc Thần thản nhiên nói, nếu là Kỳ Kỳ, cho lại tiền cũng muốn.

"Nếu là tôi, được không?" Long Xiết Phong đẩy cửa đi vào, ánh mắt nhìn chằm chằm Mạc Bắc Thần mỉm cười nói.

"Anh còn chưa tỉnh ngủ à?" Mạc Bắc Thần hỏi Long Xiết Phong.

"Hử?" Long Xiết Phong khó hiểu nhìn Mạc Bắc Thần.

"Không thì sao có thể ban ngày nói mớ?"

"......." Long Xiết Phong không tự nhiên sờ mũi.

"Thế mà vẫn còn à...." Mạc Bắc Thần thương xót nhìn sống mũi của Long Xiết Phong, vậy mà không gãy......

"......" Theo ánh mắt thương xót của Mạc Bắc Thần, Long Xiết Phong nhịn không được bỏ tay ra khỏi mũi, khỏi cần nghĩ, tiểu tử này tuyệt đối là đang thất vọng vì sao mũi hắn chưa gãy!

"Ngày mai Trần Trạch đến công ty, Bắc Thần cậu hiện tại lập tức xem kịch bản, chuẩn bị cho tốt." Long Xiết Phong bình tĩnh đổi đề tài.

Mạc Bắc Thần gật đầu, sau đó mỉm cười một cái với Long Xiết Phong: "Xem kịch bản cần yên tĩnh, như thế ngài Long, ngài Lý, các anh hiện tại có thể ra ngoài không?"

"Nếu tôi không nhớ lầm, nơi này là văn phòng của tôi nhỉ?" Lý Tử Mộ bó tay nói.

"Ồ, được rồi, vậy tôi đi!" Mạc Bắc Thần xoay đầu đi ngay.

"Đi thong thả." Long Xiết Phong tiễn khách.

"Tuy tôi thật sự không muốn nhấn mạnh nhiều lần, nhưng, đây là văn phòng của tôi ha?" Lý Tử Mộ bó tay nói.

"Văn phòng của cậu?" Long Xiết Phong nhướng mày: "Từ bây giờ, tôi bổ nhiệm cậu làm tổ trưởng tổ vệ sinh, văn phòng này bắt đầu từ bây giờ không thuộc về cậu nữa."

".....Lão đại, nhàm chán cũng nên có mức độ....." Lý Tử Mộ cả phỉ nhổ đều vô lực.

"Ách....bình thường trong tiểu thuyết xuất hiện tình tiết như vậy, không phải đều nên là cấp dưới nước mắt đầy mặt cầu ông chủ đừng như vậy sao?" Long Xiết Phong buồn bực nói.

"Đó là bởi vì nhân viên của người ta là dưới lãnh đạo của ông chủ, làm công việc trong phận sự của mình, thoải mái kiếm tiền lương. Tôi là mỗi ngày đối mặt với lượng công việc lớn ngoài phận sự, thường cảm thán ông chủ bỏ bê công việc của mình." Lý Tử Mộ yếu ớt nói.

"Ặc....là vậy à, Tử Mộ, tôi đột nhiên nhớ ra tôi còn có một văn kiện chưa xem, tôi về văn phòng đây!" Long Xiết Phong chạy trốn.

".....Tất cả văn kiện cậu muốn phê duyệt không phải đều ở chỗ tôi sao...." Nhìn cửa khép lại lần nữa, ai oán nói một mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net