47+48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

47

Long Xiết Phong vô thức sờ mũi, bỗng phản ứng lại động tác này quả thật rất ngố, không tự nhiên bỏ tay xuống, vội vàng làm ra một bộ dáng phong lưu hào phóng.

"Nếu tôi không nhớ lầm, Bắc Thần hẳn vẫn là học sinh cấp 3 nhỉ? Sao lại đến đại học K?" Long Xiết Phong mở miệng nói.

Mạc Bắc Thần nhướng mày: "Nếu tôi nhớ không lầm, ngài Long là một lão nam nhân gần 30 tuổi, hẳn sớm đã tốt nghiệp mới phải, sao cũng đến đại học K?"

.....Lão nam nhân 30 tuổi.....trông hắn già đến vậy sao? Hắn mới 28 tuổi, đang độ tuổi tốt nhất của cuộc đời! Hay là người hễ ở cùng Trần Trạch đều sẽ bị truyền nhiễm độc miệng? Long Xiết Phong bắt đầu suy xét tính khả năng bây giờ gọi người về.....

"Tôi đến thăm em trai tôi, em trai tôi học nghiên cứu sinh ở đại học K." Nghĩ thì nghĩ, phong độ vẫn phải giữ vững, tam công tử Long gia không phải dễ phá công như thế!

"Em trai anh? Em trai anh không phải nhà thiết kế thích mặc vải thả rông chạy lông nhông sao? Sao còn chưa tốt nghiệp?"

....Trần, Trạch! Trong lòng Long Xiết Phong lẩm nhẩm phong độ, phong độ, phong độ....100 lần, mới cười giải thích với Mạc Bắc Thần: "Đó là thằng tư Xiết Vân, tôi hôm nay đến thăm là thằng năm Xiết Phàm."

"Các anh là anh em ruột?" Mạc Bắc Thần hiếu kỳ nói.

"....Phải." Long Xiết Phong dè dặt trả lời, lờ mờ có một loại cảm giác cậu tiếp theo sẽ nói những gì.

"Nhà các anh....." Mạc Bắc Thần chậm rãi nói.

Đến rồi! Trong lòng Long Xiết Phong thầm kéo lên đường cảnh giới, làm xong chuẩn bị chiến đấu cấp 1, mặc kệ cậu nói cái gì, hắn đều nhất định phải không thất lễ mà phản bác lại!

Chỉ nghe Mạc Bắc Thần nói tiếp: "Sinh nhiều con như vậy, trên cơ quan không nói gì sao?"

........
((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))

Ý chí chiến đấu của Long Xiết Phong nháy mắt tắt ngúm, câu hỏi này hắn nên trả lời thế nào? Lúc ba mẹ hắn sinh hắn cũng chưa từng nói với hắn vấn đề này?!

Đang lúc rối rắm, điện thoại của Mạc Bắc Thần vang lên: "Alo? Kỳ Kỳ? Xong nhanh vậy à?.....Phải phải phải! Kỳ Kỳ nhà ta lợi hại nhất! Cậu và chú dì ở cổng trường chờ tớ một lát ha! Tớ đến ngay đây!"

Chờ Mạc Bắc Thần cúp máy, Long Xiết Phong nói với Mạc Bắc Thần: "Không bằng tôi làm tài xế cho cậu?"

"Không cần đâu cảm ơn, tôi biết lái." Người này sao da mặt dày như vậy?

"Có bằng lái không?" Long Xiết Phong nói trúng tim đen.

Mạc Bắc Thần: "......"

Thấy Mạc Bắc Thần im lặng không nói, Long Xiết Phong nhoẻn cười thắng lợi, 'mời' Mạc Bắc Thần đến vị trí phó lái, chính mình ngồi vào ghế lái, tâm tình vui vẻ lái đến cổng đại học K.

Mà chờ lúc Mạc Bắc Thần phản ứng lại kỳ thực chú Kỳ cũng biết lái xe, căn bản không cần Long Xiết Phong nhiều chuyện, họ đã lái đến cổng đại học K, mà cả nhà Kỳ Lam đã chờ ở đó.

Chờ cả nhà Kỳ Lam lên xe, Kỳ Lam mới chú ý thấy người lái xe không phải Mạc Bắc Thần.

Kỳ Phụng Vũ giành trước con trai hỏi: "Bắc Thần, vị này là?"

"À, chú, đây là người quản lý của con." Lời ít mà ý nhiều___đây không phải nhân vật quan trọng gì, tên cũng không cần phiền hà đi nhớ.

Có điều Mạc Bắc Thần rất hiển nhiên đánh giá thấp năng lực thích ứng của Long Xiết Phong, chỉ thấy Long Xiết Phong cực kỳ tự nhiên nói với Lý Phụng Vũ: "Chào chú, cháu là Long Xiết Phong."

Thực ra với tuổi của Lý Phụng Vũ, với thân phận của Long Xiết Phong, kêu một tiếng anh Kỳ đều ngại khách khí, nhưng hết cách, ai kêu hắn muốn bao cháu của người ta? Vai vế hạ xuống, tương đối dễ tiến công.

"Người quản lý của Bắc Bắc à.....lúc trước chưa từng nghe Bắc Bắc nhắc tới! Chào chú, cháu tên Kỳ Lam, sau này quan tâm nhiều! Chú, Long" Kỳ Lam nhìn như đáng yêu, kỳ thực nói chuyện mang tính sát thương. Ý trong đó hết sức rõ ràng___Mạc Bắc Thần thực ra không coi trọng anh chút nào, anh vẫn nên làm gì thì làm đi thôi!

Nghe thấy tiếng 'Bắc Bắc' đã lâu không được nghe, Mạc Bắc Thần cả thể xác và tinh thần sung sướng, nhưng nghe thấy mấy lời phía sau của Kỳ Lam, trong lòng bật chuông cảnh báo. Không phải sợ y và Long Xiết Phong cãi nhau, mà là nghe xong lời của Kỳ Kỳ, đây rõ ràng là đang tức giận.

Mạc Bắc Thần vội vàng giải thích: "Haha, chuyện công việc có gì hay để nói đâu? Không phải chỉ là đến giờ đi làm, đến giờ tan làm sao, tớ không phải sợ cậu nhàm chán sao, nên không nói mấy cái ấy. Hay là nói chút chuyện trường của Kỳ Kỳ thế nào rồi?"

Long Xiết Phong hắn là người gì? Lăn lộn trên xã hội nhiều năm như vậy, thông thường đều là đối phương mở lời, hắn liền biết người này tiếp theo muốn nói gì....ách, tuy gần đây thường chịu ấm ức ở chỗ Mạc Bắc Thần và Trần Trạch, nhưng đó tuyệt đối là ngoài ý muốn! Vừa nghe lời của Kỳ Lam, thêm vào thái độ của Mạc Bắc Thần, Long Xiết Phong trên cơ bản đã đoán được đại khái, tiểu quỷ này còn thị uy với hắn! Tưởng Long Xiết Phong hắn sợ sao?

Khóe miệng Long Xiết Phong khẽ nhếch, không trả lời Kỳ Lam, ngược lại nói tiếp lời của Mạc Bắc Thần: "Bắc Thần, lời của cậu nói cứ như cậu là dân văn phòng bình thường ấy nhỉ? Nếu để fans của cậu nghe thấy, sẽ rất thương tâm nha!" Nói rồi, Long Xiết Phong đổi đề tài, nói với cả nhà Kỳ Lam: "Bắc Thần ấy, chính là thích chuyện gì đều một mình im lìm, kỳ thực làm nghệ sĩ cũng không phải chỉ nở mày nở mặt trên sân khấu như mọi người thấy. Mà vất vả chính mình thầm bỏ ra, sợ rằng chỉ có chính cậu ấy, và người, quản, lý của cậu ấy biết thôi? Lấy ví dụ hai ngày trước đi! Tôi còn cùng Bắc Thần luyện ca trong phòng thu, hai người luyện cả buổi tối luôn!"

Lời này nghe qua như đang khen Mạc Bắc Thần, thật thì là nói cho Kỳ Lam nghe. Ý trong lời lại là: Đừng tưởng Mạc Bắc Thần đối với Kỳ Lam cậu tốt lắm, kỳ thực hiểu biết của cậu về Mạc Bắc Thần, còn không nhiều bằng Long Xiết Phong hắn. Về giúp đỡ trong sự nghiệp, một sinh viên đại học còn là năm nhất chờ xác định, một người là người quản lý kim bài....khụ, ít nhất hiện tại là người quản lý......

Cái gì mà hai người luyện trong phòng thu cả tối?! Hắn lúc nào luyện ca cả tối vậy? Còn hai người là hắn và Long Xiết Phong? Đánh nhau đánh cả tối còn tạm được! Cảm giác được khí lạnh phía sau ngày càng nặng, Mạc Bắc Thần lại chỉ có thể nén lại bực tức___ dẫu sao chú dì còn ở đây!

Mạc Bắc Thần chỉ có thể cười khan nói: "Thực ra.....cũng không nghiêm trọng như thế! Chỉ là tối đó ngủ không được, dù sao rảnh rỗi cũng là rảnh....haha.... ahaha...."

"Ồ? Nửa đêm ngủ không được à? Cho nên chạy đến phòng thu hả? Bắc Bắc cậu quả nhiên siêng năng!" Kỳ Lam u ám 'khen ngợi' Mạc Bắc Thần. Nửa đêm ngủ không được chạy đến phòng thu?! Loại lý do tồi tệ này cũng nghĩ ra được?! Mạc Bắc Thần cậu chết chắc rồi!

"Chú Kỳ, không biết địa chỉ khách sạn mọi người hiện tại ở là đâu? Bắc Thần gần đây mới nhận một bộ phim, còn phải đến đoàn phim. Mấy ngày này cứ để cháu thay cậu ấy đãi khách, dẫn mọi người đi dạo khắp nơi ở Bắc Kinh. Chú Kỳ, chú thấy thế nào?"

"Ha hả, cảm ơn ý tốt của cậu Long. Có điều chúng tôi ngày mai sẽ về, không bằng lần sau đi!" Kỳ Phụng Vũ không ra vẻ thân thiết đáp.

Những tin đồn của Mạc Bắc Thần ông ít nhiều biết chút, Long Xiết Phong này chính là một trong số 'bạn trai tin đồn' kia. Vốn tưởng chỉ là truyền thông thổi phồng, xem thế trận hôm nay, lại không như là giả. Tuy ông không muốn con trai mình yêu một người đàn ông, nhưng ông cũng không thể trơ mắt nhìn con trai mình bị một người đàn ông bắt nạt công khai hoặc ngấm ngầm! Nghĩ đến mấy cái này, ngữ khí tất nhiên liền lạnh nhạt.

Mạc Bắc Thần nghe thấy Kỳ Lam phải đi, nào còn quản được chú dì nghĩ thế nào? Lập tức muốn từ chỗ ngồi đứng lên: "Kỳ Kỳ, mọi người phải đi? Au ~" Mạc Bắc Thần ôm đầu, nước mắt đều sắp bị đau mà chảy ra.

Nhưng hắn mặc kệ cái gì đau hay không, cả người xoay qua nhoài trên lưng ghế, ánh mắt khẩn cầu nhìn Kỳ Lam nói: "Thật sự đi gấp sao? Phim của tớ thực ra là tuần sau lận, tớ sẽ luôn ở bên cậu! Không cần người khác theo! Thật sự không được, từ chối phim cũng được, lại không phải phim quan trọng gì. Ở lại thêm mấy ngày nữa, được không?"

48

((Trans: PUPANDA)) "Kỳ Kỳ, ba mẹ ngày mai phải về đi làm, con xem con là ở lại chơi thêm vài ngày nữa, hay về cùng ba mẹ?" Kỳ Phụng Vũ đại khái nghe hiểu, có lẽ Long Xiết Phong và Bắc Thần, hẳn là hoa rơi có ý, nước chảy vô tình. Nghe đối thoại giữa họ chỉ có thể cảm giác được Mạc Bắc Thần không kiên nhẫn với Long Xiết Phong, chỉ là ngại họ ở đây, không tiện phát tác mà thôi.

Nếu Long Xiết Phong thật sự có quan hệ đặc biệt gì với Bắc Thần, với tính cách của Mạc Bắc Thần, sẽ không giả điếc như vậy trước mặt họ, càng sẽ không....thấp giọng nhỏ nhẹ như vậy với con trai ông. Kỳ Phụng Vũ nhìn Mạc Bắc Thần lớn lên, đứa nhỏ Mạc Bắc Thần này tuy thấy ôn hòa, đối với con trai ông càng là nói gì nghe nấy, nhưng ngạo khí trong xương tủy, lại nặng hơn nhiều đứa nhỏ bình thường khác.

Tuy Kỳ Phụng Vũ không phải người trong giới, nhưng ông cũng biết, một bộ phim đối với một nghệ sĩ, tuyệt không phải không đáng là gì như Mạc Bắc Thần nói. Thấy hắn có thể đối đãi con trai mình như vậy, Kỳ Phụng Vũ rất cảm động, cũng không tự giác nói giúp Mạc Bắc Thần.

Kỳ Lam trầm ngâm một hồi, dưới ánh mắt mong chờ của Mạc Bắc Thần, chậm rãi nói: "Ba, con về nhà cùng hai người."

"Kỳ Kỳ....." Nghe thấy Kỳ Lam vẫn muốn đi, Mạc Bắc Thần đáng thương nhìn Kỳ Lam, gấp đến sắp bất chấp sự tồn tại của ba mẹ Kỳ Lam, chỉ tay lên trời thề mình và Long Xiết Phong gì này không chút quan hệ!

"Khi khai giảng con muốn đến sớm chút, đến lúc đó để Bắc Thần đón con, được không?" Kỳ Lam nói với Kỳ Phụng Vũ.

Vợ chồng Kỳ Phụng Vũ nhìn nhau, con trai sớm muộn sẽ trưởng thành, họ không thể quản cả đời, chuyện của con trai thì để tự con quyết định đi! Kỳ Phụng Vũ nói với Kỳ Lam: "Được thì được, chỉ là không biết Bắc Thần có thời gian không....."

"Con có!" Mạc Bắc Thần lập tức tích cực tỏ thái độ___cho dù không có, bỏ hết thảy cũng phải có!

"Vậy thì phiền Bắc Thần rồi!" Kỳ Phụng Vũ nói với Mạc Bắc Thần.

"Không phiền, không phiền!" Mạc Bắc Thần nịnh nọt nói.

"Chú Kỳ, chúng ta đến rồi!" Dừng xe ở cửa 'nhà khác Hạnh Phúc', Long Xiết Phong luôn bị xem nhẹ mở miệng nói.

"Vậy Bắc Thần con lo đi làm, bọn ta về khách sạn trước. Con bận việc, ngày mai không cần đến tiễn bọn ta." Kỳ Phụng Vũ nói với Mạc Bắc Thần.

Mạc Bắc Thần vừa muốn nói, chỉ thấy Kỳ Lam từ trên xe đi xuống, lập tức liền gấp, "Kỳ.....! Chú Kỳ.....con có thời gian...." Mạc Bắc Thần nói thì nói với Kỳ Phụng Vũ, người lại nước mắt giàn giụa nhìn Kỳ Lam.

Kỳ Lam cười ngọt một cái với Mạc Bắc Thần: "Bắc Thần, công việc quan trọng, nếu muốn ở cùng tớ, chờ lúc tớ khai giảng, ha?" Trong lòng Kỳ Lam tuy nén giận, nhưng nhìn biểu hiện của Bắc Thần, không giống như ngoại tình. Huống chi, y cũng không muốn để tên Long Xiết Phong chê cười nhìn y. Chuyện của y và Mạc Bắc Thần, còn chưa đến phiên người ngoài như hắn ta gây chia rẽ!

Thấy nụ cười chói mắt của Kỳ Lam, đại não của Mạc Bắc Thần chết máy, người đều đã đi hắn cũng không có cảm giác, vẫn cười ngốc không ngừng với cửa lớn khách sạn.

"Chúng ta đi đâu?" Long Xiết Phong bên cạnh mở miệng nói___bên cạnh còn ngồi một người sống! Nghĩ Long Xiết Phong hắn đi đến đâu không phải nở mày nở mặt vô hạn? Một người hai người đều xem hắn như chết rồi sao?

"Về đoàn phim quay phim! Công việc quan trọng!" Mạc Bắc Thần bất khuất nói.

"Đoàn phim?" Long Xiết Phong chần chừ nói, nhớ đến Trần Trạch, đầu hắn thoáng đau. "Được rồi....tôi hiện tại đưa cậu đi." Thua người không thua trận! Hắn không tin! Trần Trạch còn có thể làm gì hắn!

"Anh? Tôi cảm ơn ngài! Ngài từ đâu đến thì nhanh về đó đi! Ngài đến đoàn phim làm gì? Tự tìm bực bội?" Mạc Bắc Thần ám chỉ chuyện ngày đó, Long Xiết Phong bị Trần Trạch nói đến vô lực đánh trả.

"Không để tôi đưa cậu, chẳng lẽ cậu định tự mình lái đi?" Long Xiết Phong nói.

"Tôi định....." Mạc Bắc Thần vừa nói vừa mở cửa xe: "Đi xe buýt!"

Long Xiết Phong: ......

Thành công làm Long Xiết Phong á khẩu, Mạc Bắc Thần ngâm nga bài hái đi xe buýt, định đến đoàn phim xem thử. Nói là cho hắn thời gian 7 ngày chuẩn bị kịch bản, có điều muốn diễn tốt một bộ phim, kịch bản là một mặt, hiểu rõ người hợp tác của mình cũng rất quan trọng___ nhất là một đám người hợp tác không chuyên nghiệp.

"Có tin nhắn! Có tin nhắn!" Chuông di động trong túi Mạc Bắc Thần vang lên.

Mạc Bắc Thần móc di động ra, là tin nhắn của Kỳ Lam. Mạc Bắc Thần cuống cả lên mở tin nhắn ra: "Bắc Thần, ngày mai đi rồi, đừng đến tiễn, dốc sức quay phim. Ngoài ra, cho cậu thời hạn một tháng giải quyết dứt quản lý, chuyện hôm nay còn chưa xong đâu! Cậu tắm sạch chờ đó cho tớ! Hừ!"

Mạc Bắc Thần xem tin nhắn cười ngốc, Kỳ Kỳ của hắn, quả nhiên vẫn tin tưởng hắn! "Ha hả....ha ha hả....."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net