49+50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

49

Đi xe buýt một đường đến điểm cuối, đi bộ thêm khoảng 10p, đến chỗ đoàn phim. Người còn chưa vào đoàn phim, đã nghe thấy một đám đàn ông hát quân ca___là một ca sĩ, Mạc Bắc Thần bày tỏ, giai điệu còn chờ bàn bạc.

Đi vào trong đoàn phim, khắp nơi lều bạt rực rỡ, binh lính huấn luyện khẩn trương trật tự, nếu không phải máy quay phim bên cạnh nhắc nhở nơi này kỳ thực là đoàn phim, Mạc Bắc Thần gần như thật sự tưởng mình đi vào trại lính.

"Đạo diễn Trần" Mạc Bắc Thần đi đến trước mặt Trần Trạch bên cạnh máy quay, Trần Trạch đang thong dong ở trước máy quay xem....[300 bài thơ Tống]?

"Ơ? Sách cho cậu nhanh vậy đã xem xong?" Trần Trạch từ trang sách ngẩng đầu lên, nhìn Mạc Bắc Thần nói.

"....Xem xong rồi...." Mạc Bắc Thần chột dạ sờ mũi___bìa sách xác thực xem xong rồi.

"Vậy đọc bài [Thủy Điệu Ca Đầu] (một bài thơ của Tô Thức) nghe thử?" Trần Trạch hiển nhiên không tin.

"....Đạo diễn Trần, cái này trong cuốn ngài đưa tôi không có....." Mạc Bắc Thần đổ mồ hôi.

"Ái chà? Không ngờ, cậu đúng thật xem xong rồi! Không tệ không tệ! Trẻ nhỏ dễ dạy!" Trần Trạch hài lòng gật đầu.

.....[Thủy Điệu Ca Đầu] căn bản không phải thơ Đường đi? Căn bản không thể xuất hiện trong [Thơ Đường] ha? Này căn bản là thường thức nhỉ? Mạc Bắc Thần lần này triệt để hiểu Trần Trạch rốt cuộc cần xem mấy cái 'môn học của học sinh tiểu học' này bao nhiêu rồi.

"Hèn gì cậu sớm như vậy đã về đoàn phim" Trần Trạch một bộ dáng sáng tỏ, "Này! Vậy cuốn này cho cậu mượn, cậu về tiếp tục xem đi!"

....Nhìn cuốn thơ Tống trong tay Trần Trạch đưa tới, mắt Mạc Bắc Thần im lặng híp thành hai đường, "Đạo diễn Trần, cuốn này....giáo dục 9 năm của chúng tôi đã phổ cập rồi...."

"Vậy....[Sử ký]?" Trần Trạch kiên trì nỗ lực.

"....Cái này giáo dục 9 năm cũng phổ cập rồi." Mạc Bắc Thần tiếp tục từ chối khéo.

"Không ngờ a không ngờ, thời thơ ấu của tôi lại bỏ lỡ nhiều như vậy!" Trần Trạch từ bé sống ở nước ngoài bóp cổ tay, "Thứ cậu nên chuẩn bị đều đã chuẩn bị xong, vậy cậu hôm nay bắt đầu luôn đi!"

"Hả?" Trần Trạch đột nhiên đổi ý, Mạc Bắc Thần có chút trở tay không kịp___ hắn vốn chuẩn bị đọc một đoạn [Thơ Mộc Lan] để biểu thị ngữ văn năm đó của mình thật sự đạt tiêu chuẩn....Mạc Bắc Thần nửa ngày mới phản ứng lại đáp một tiếng, "A!"

"Thủ trưởng, cảnh tôi vừa quay thế nào? Ơ? Nhị sư đệ, cậu đến đoàn phim à?" Vừa quay xong một cảnh vật lộn, Vương Tiểu Bảo lau mồ hôi trên mặt, cười ngây ngô nói với Mạc Bắc Thần.

"Vì sao anh gọi tôi nhị sư đệ, lại gọi Trần Trạch 'thủ trưởng'?" Mạc Bắc Thần tò mò nói, "Nhi sư đệ' không phải nên đi chung với 'sư phụ' sao?

"Bởi vì thủ trưởng là thủ trưởng, nhị sư đệ là nhị sư đệ a!" Vương Tiểu Bảo nói đương nhiên.

"Tiểu Bảo à! Lát nữa có một cảnh đánh nhau với nhị sư đệ của cậu, phải chân thật, nhưng không thể thật sự làm người bị thương, không sao chứ?" Trần Trạch nói với Vương Tiểu Bảo.

"Được, không sao!" Vương Tiểu Bảo nói với Mạc Bắc Thần: "Nhị sư đệ, đi, chúng ta luyện tập chút!"
((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))

....Địa vị 'nhị' này xem như triệt đệ mặc định rồi, Mạc Bắc Thần hiện tại cả khí lực biện giải đều không có, buồn bực sờ mũi, theo Vương Tiểu Bảo đến đất trống bên cạnh.

"Nhị sư đệ, cậu trước." Làm đại sư huynh, Vương Tiểu Bảo cảm thấy mình cần phải nhường sư đệ chút.

Suy xét đến xuất thân đối phương là làm lính, Mạc Bắc Thần cũng không khiêm nhường, động tác rất lưu loát, một đấm đánh đến mặt Vương Tiểu Bảo.

Động tác của Vương Tiểu Bảo lưu loát hơn___một móc, một xoay, một gạt.

Theo động tác này của Vương Tiểu Bảo, Mạc Bắc Thần chỉ kịp nghĩ ba chuyện: Ừm, người này khí lực rất lớn!___Ồ? Chiêu này dùng rất tốt, lần sau mình cũng thử xem___ Ờ! Mặt đất này.....rất cứng....

Mạc Bắc Thần đang tiêu hóa sự cứng chắc của mặt đất, Vương Tiểu Bảo quật ngã hắn lại luống cuống chạy đến chỗ Trần Trạch la lên: "Thủ trưởng! Thủ trưởng! Nhị sư đệ không biết võ!"

"Ừ, cậu ấy không biết! Cậu ấy là diễn viên mà." Trần Trạch rất đương nhiên.

"Vậy cậu ấy không biết võ đến đoàn phim làm gì?" Vương Tiểu Bảo cảm thấy rất kỳ lạ.

....Mạc Bắc Thần bên cạnh đang chuẩn bị muốn bò dậy lại im lặng nằm sắp trở về___chỗ này là đoàn phim đi? Nếu hắn không nhớ lầm, hắn là diễn viên ha? Vì sao một diễn viên nghiệp dư sẽ cảm thấy một diễn viên chuyên nghiệp ở đoàn phim quay phim là một chuyện kỳ lạ?

Trần Trạch trầm ngâm nửa buổi, nói với Vương Tiểu Bảo: "Không biết, không liên quan đến tôi!"

......Mạc Bắc Thần im lặng nằm sấp trên đất giả chết, thôi đi, thì ra ở đây hắn kỳ thật mới là ngoại tộc!.

50

((Trans: PUPANDA)) "Vậy cậu ấy không biết võ đến đoàn phim làm gì?" Vương Tiểu Bảo cảm thấy rất kỳ lạ.

....Mạc Bắc Thần bên cạnh đang chuẩn bị muốn bò dậy lại im lặng nằm sắp trở về___chỗ này là đoàn phim đi? Nếu hắn không nhớ lầm, hắn là diễn viên ha? Vì sao một diễn viên nghiệp dư sẽ cảm thấy một diễn viên chuyên nghiệp ở đoàn phim quay phim là một chuyện kỳ lạ?

Trần Trạch trầm ngâm nửa buổi, nói với Vương Tiểu Bảo: "Không biết, không liên quan tới tôi!"

......Mạc Bắc Thần im lặng nằm sấp trên đất giả chết, thôi đi, thì ra ở đây hắn mới là ngoại tộc!

Vương Tiểu Bảo vui sướng chạy qua kéo Mạc Bắc Thần từ trên đất lên, vỗ vai Mạc Bắc Thần an ủi: "Không sao nhị sư đệ, lúc bọn tôi vừa làm lính cũng không xong, luyện nhiều chút là được!"

Mạc Bắc Thần im lặng không nói, trong lòng thôi miên bản thân: Hắn là đến đóng phim không phải đến làm lính.....hắn là đến đóng phim không phải đến làm lính....mịa nó! Hắn là đến làm lính không phải đến đóng phim!

Trần Trạch bên cạnh cười tít mắt nói: "Tiểu nhị, lát nữa cứ diễn như vậy là được! Đến lúc đó phải bày ra khí thế không khuất phục của cậu! Hiểu không?"

.... "Hiểu", vị trí nhị sư đệ còn chưa ngồi nóng, lại giáng xuống điếm tiểu nhị (tiểu nhị tửu lâu) rồi. Mạc Bắc Thần hiện tại đã bị Trần Trạch luyện đến triệt để hết cáu kỉnh___đối với Trần Trạch, nhất định phải học được 'Nghe lời nên nghe, lời không nên nghe, xem nhẹ là được'.

Mạc Bắc Thần im lặng theo Vương Tiểu Bảo, đi đến trước ống kính. Vừa đi Vương Tiểu Bảo còn vừa nhỏ giọng nói với Mạc Bắc Thần: "Nhị sư đệ, cậu xem cái máy quay kia, cậu sợ không?"

Mạc Bắc Thần nói: "Ha hả, quen rồi, không có gì sợ hay không."

Vương Tiểu Bảo: "Tôi vẫn có chút khẩn trương. Nè, nhị sư đệ, cậu mấy tuổi?"

".....15."

"Cái gì? Cậu mới 15? Sao cậu cao dữ vậy? Cậu ăn gì cao thế?" Vương Tiểu Bảo kinh ngạc nói.

....Lời này sao nghe quen tai vậy nhỉ? Hắn nhớ lúc trước hình như cũng có ai từng hỏi hắn như vậy.

"Ăn cơm." Một lần lạ hai lần quen, người hỏi nhiều, đáp án của hắn cũng liền tiêu chuẩn thống nhất.

Không cho họ cơ hội nói nhiều, Trần Trạch bên kia đã hô 'bắt đầu'.

Cảnh quay này không có lời thoại, là một cảnh đánh nhau. Diệp Thiên Hạo lần đầu từ trường quân đội điều đến bộ đội đặc chủng binh, lý luận mạnh, thực chiến yếu, cố tình con người lại kiêu ngạo, nhất là đối với đồ nhà quê Ngô Kiên Quả do Vương Tiểu Bảo thủ vai, càng là hoàn toàn không phục.

Cho nên khi Ngô Kiên Quả một lần lại một lần đánh bại Diệp Thiên Hạo, Diệp Thiên Hạo lựa chọn một lần lại một lần đứng lên, cho đến khi hắn triệt để đứng không nổi mới thôi.

Cảnh này nói dễ diễn thì cũng dễ, chính là hai người đánh nhau, Mạc Bắc Thần kiếp trước thêm kiếp này cũng diễn không ít phim, đối với đánh góc độ nào tư thế nào đẹp nhất, tất nhiên hết sức rõ ràng, cộng với đối phương là một quân nhân giải ngũ, cảnh này đánh tất nhiên sẽ không khó coi.

Nhưng cảnh này nói khó diễn lại cũng khó___cảnh này có rất nhiều chỗ quay cận cảnh, trọng điểm quay biểu cảm của Ngô Kiên Quả và Diệp Thiên Hạo. Bản thân làm sao cũng xem như nửa chuyên nghiệp, cái này hắn trái lại không lo lắng, nhưng Vương Tiểu Bảo là lần đầu quay phim, nếu biểu cảm của anh ta chưa được....như thế không cần nghĩ cũng biết, hắn nhất định sẽ bị đánh nhiều hơn.

Nhưng nghĩ thì nghĩ, nên đánh vẫn phải đánh, huống chi....hắn cũng muốn biết, hắn và lính trong bộ đội luyện ra, có chênh lệch bao lớn.

Có giáo huấn vừa rồi, Mạc Bắc Thần không chủ động xuất kích nữa, ngược lại chờ tiến công của Vương Tiểu Bảo. Vương Tiểu Bảo cũng không hàm hồ, đến liền muốn quật ngã Mạc Bắc Thần.

Mạc Bắc Thần tuy chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nhưng Taekwondo vẫn luyện qua mấy ngày, thêm vào hắn trời sinh thần kinh vận động phát triển hơn người khác, muốn quật ngã Mạc Bắc Thần cũng không phải dễ như thế. Chỉ thấy Mạc Bắc Thần né người một cái, hiểm hiểm né tránh tiến công của Vương Tiểu Bảo, thuận tay đánh đến mặt Vương Tiểu Bảo.

Vương Tiểu Bảo thấy nắm đấm của Mạc Bắc Thần đến cũng không hoang mang, cơ thể tự nhiên lách qua bên cạnh, chân quét một cái đến dưới thắt lưng Mạc Bắc Thần___ 'Oành!' Mạc Bắc Thần lại ngã ra đất.

Mạc Bắc Thần nhanh chóng bò dậy___ một lần bị người ta quật ngã, có thể là trùng hợp; mỗi lần đều bị người quật ngã, đó chính là thực lực chênh lệch xa. Mạc Bắc Thần triệt để bị lực chiến đấu của Vương Tiểu Bảo kích lên ý chí chiến đấu, triệt để quên mất bây giờ đang quay phim, tiến công đến bên sườn Vương Tiểu Bảo.

Vương Tiểu Bảo lần này không tránh, tóm cánh tay Mạc Bắc Thần kẹp đến bên người....

'Rầm!' Không cần hỏi, Mạc Bắc Thần lại ngã xuống.

Mạc Bắc Thần cũng không nhụt chí, bò dậy bay lên đá một cái, lại bị Vương Tiểu Bảo tóm lấy cổ chân, đẩy ra sau....

'Rầm!'

Mạc Bắc Thần lần ngã này không nhẹ, kéo dài nửa ngày mới bò dậy, nói với Vương Tiểu Bảo: "Làm lại!"

"Đừng đánh nữa! Cậu....cậu lại đánh không lại tui!" Mắt thấy Mạc Bắc Thần té một lần lại một lần, nhưng lại từng lần làm hắn ngã, Vương Tiểu Bảo bắt đầu sốt ruột, cả tiếng phổ thông đều quên.

"Làm lại!" Hắn không tin! Hắn còn có thể một lần đều không đánh được Vương Tiểu Bảo!

Mạc Bắc Thần một đấm lại đánh tới, nhắm ngay sống mũi của Vương Tiểu Bảo. Vương Tiểu Bảo đành chịu tiếp quả đấm của Mạc Bắc Thần, một cái quật sau lưng___ 'Rầm!'

"Cậu làm gì?! Đây là quay phim, cậu lại đánh thật?!" Một bóng người xông vào trường quay, đỡ Mạc Bắc Thần, đánh đến hướng Vương Tiểu Bảo!

"Long Xiết Phong anh làm gì vậy?!" Mạc Bắc Thần rống với bóng người xông qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net