5+6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

----------
5

Nói đến Mạc Bắc Thần này, chưa kể khuyết điểm một đống, còn thêm cá tính 'bệnh thần kinh'.

Có điều tên quái thai bệnh thần kinh này có thể lăn lộn trong giới giải trí hot đến như thế, ngoài tướng mạo xác thực đẹp trai ra, ưu điểm khẳng định vẫn có!

Mạc Bắc Thần này, tinh lực cực kỳ dồi dào, hơn nữa đồng hồ sinh học của hắn vô cùng kỳ quái___tuy hắn ngủ say là sét đánh không tỉnh, nhưng chỉ cần hắn muốn thức, nói mấy giờ dậy, thì hắn có thể dậy đúng giờ đó.

Chỉ cần là chuyện Mạc Bắc Thần hạ quyết tâm phải làm, dù phía trước khó khăn thế nào, hắn cũng sẽ không hề chùn chân.

Cho nên vào sáng sớm ngày thứ ba kể từ khi Mạc Bắc Thần trùng sinh, Mạc Bắc Thần trước giờ đều là nửa tiếng trước khi đi học mới sẽ lề mề thức dậy, mà lúc 5h30 sáng đã thoải mái thức dậy, thật sự kinh ngạc đến Kỳ Lam bị Mạc Bắc Thần lay tỉnh rớt cằm cũng không kéo về được.

Mạc Bắc Thần dẫn Kỳ Lam đến sân thể dục nhỏ gần tiểu khu của họ, suy xét đến thân thể hai đứa nhỏ họ vẫn chưa đủ cường tráng, Mạc Bắc Thần quyết định bắt đầu từ sáng sớm hôm nay luyện chạy bền một vòng, sau đó chờ đến khi Kỳ Lam thích ứng, lại dần dần tăng thêm huấn luyện cao độ.

Có điều nói thì dễ, nhưng đối với Kỳ Lam, một vòng 800m vẫn quá gian nan, Kỳ Lam không bằng Mạc Bắc Thần, từ nhỏ yên tĩnh không thích vận động, thần kinh vận động cũng không phát triển như Mạc Bắc Thần, vừa chạy 300m, Kỳ Lam đã nhịn không được thở hồng hộc, Kỳ Lam cảm giác, đau đớn không ngừng tập trung ở khoang ngực, sắp xé nát y.

Song, tuy rất khó chịu, nhưng Kỳ Lam nho nhỏ đã bày ra sự cứng đầu không chịu thua, chỉ thấy trên mặt tiểu Kỳ Lam nóng đến đỏ bừng, miệng nhỏ đầy đặn không ngừng thở ra hơi thở nặng nề. Nhưng mặc kệ mệt thế nào, mắt y đều gắt gao nhìn chằm chằm Mạc Bắc Thần đằng trước, cố gắng đuổi kịp bước chân của Mạc Bắc Thần.

Mạc Bắc Thần đương nhiên không muốn Kỳ Lam mệt như vậy, hắn muốn bảo bối nhà mình đến rèn luyện sức khỏe, không phải để y đến bị giày vò! Mạc Bắc Thần đã suy xét đến Kỳ Lam nho nhỏ không thể chịu đựng huấn luyện quá mạnh, nên mới đặt ra độ dài chạy bộ là một vòng.

Chẳng qua Mạc Bắc Thần không ngờ là, cho dù là một vòng, đối với một bạn nhỏ quanh năm không vận động, cũng rất khó chịu đựng. Mạc Bắc Thần muốn để Kỳ Lam qua một bên nghỉ ngơi, mình hắn chạy xong một vòng hai người liền về nhà.

Nhưng cố tình sự bướng bỉnh của tiểu Kỳ Lam nổi lên, y không những không đi nghỉ ngơi, còn không cho Mạc Bắc Thần chạy chậm chờ y, nhất định muốn tự mình cố gắng đuổi kịp Mạc Bắc Thần. Thấy thế Mạc Bắc Thần vừa kiêu ngạo vừa đau lòng.

Cuối cùng, hai người chạy xong một vòng, Mạc Bắc Thần vội vàng bảo Kỳ Lam đứng một bên nghỉ ngơi, bản thân thì nhẫn nại mát xa xoa bóp chân nhỏ tay nhỏ của tiểu Kỳ Lam, để giảm bớt căng cơ sau vận động cho tiểu Kỳ Lam.

Một hồi sau, Kỳ Lam từ từ thở bình thường lại, hai người nắm tay nhỏ đến chỗ dì mập bán bánh bao ở cổng tiểu khu, mua mấy cái bánh bao, hai chén cháo, sau đó về nhà.

Lúc hai đứa vào cửa, ba Mạc mẹ Mạc vừa thức dậy, nhìn hai đứa nhỏ tay nắm tay từ bên ngoài đi vào, còn xách đồ ăn, ngạc nhiên hết sức.

Vội vàng lướt qua Mạc Bắc Thần, kéo Kỳ Lam qua bảo bối ngắn bảo bối dài hỏi hai đứa đi đâu? Bánh bao và cháo ở đâu ra? Mạc Bắc Thần nhìn mà sọc đen đầy đầu ___Cha già mẹ già! Con trai ruột ở đây này! Tuy hai người thương Kỳ Kỳ con rất vui mừng, nhưng bất công cũng không cần rõ ràng như vậy chứ!

Kỳ Lam vội vàng giải thích hai người đến sân thể dục gần tiểu khu chạy bộ, bánh bao và cháo là lúc về, Mạc Bắc Thần dùng tiền tiêu vặt của hắn mua.

Nghe thấy hai người đi chạy bộ, cha Mạc vui mừng nhìn hai người nói: "Kỳ Kỳ lớn rồi! Biết mang Bắc Bắc đi rèn luyện thân thể! Đúng là bé ngoan!"

Kỳ Lam báo cáo đúng sự thật: "Chú Mạc, dì Mạc, thực ra là Bắc Bắc kéo con đi rèn luyện thân thể!"

Mẹ Mạc liếc xéo Mạc Bắc Thần nói: "Kỳ Kỳ không cần nói lời hay thay Bắc Thần, bọn ta còn không hiểu con trai mình sao? Nó hả? Còn luyện tập cơ đấy! Cả ngày trừ nghịch cũng chỉ biết nghịch! Nào hiểu chuyện giống Kỳ Kỳ!"

......((pupanda đồng hành cùng chương trình này))

Mạc Bắc Thần cạn lời, mẹ già mẹ thật sự hiểu con sao! Người ta nói cách ba ngày xem như nhìn bằng con mắt khác, cách ba ngày trước mẹ nhìn thấy con, nghiêm túc mà nói, là xa cách 19 năm đấy! Còn không thấy con trai mẹ có chút tiến bộ!

Đương nhiên, mặc kệ trong lòng Mạc Bắc Thần gào thét dữ dội hơn nữa, hình tượng của Mạc Bắc Thần trong lòng cha mẹ Mạc cũng sẽ không dễ thay đổi.

Cái gọi là thành Rome không phải một ngày xây thành, giống vậy, Rome sau khi xây xong, nếu không xảy ra bất ngờ gì như động đất, cũng không phải một ngày sập ngay được!

Muốn hủy hình tượng vốn có trong lòng cha mẹ Mạc xây lại, cũng không phải một chuyện hai chuyện thì có thể thành công! Cho nên, Mạc Bắc Thần cực kỳ thản nhiên tiếp nhận sự thật cha mẹ mình quy mọi công lao cho Kỳ Lam, nắm tay nhỏ của Kỳ Lam, đi học!

Mạc Bắc Thần đến trường cuối cùng không đờ ra sao lãng nữa, hắn quyết định phải nhân lúc hiện tại bổ sung thêm tri thức cho mình, dùng chuẩn bị phát triển tương lai.

Hai ngày này Mạc Bắc Thần tỉ mỉ suy nghĩ kiếp trước và kiếp này mới vừa bắt đầu của mình, cảm thấy hắn giống ký sinh trùng trên người Kỳ Lam, chỉ biết bóc lột Kỳ Lam, ỷ lại Kỳ Lam, đòi lấy từ trên người Kỳ Lam.

Tuy Mạc Bắc Thần kiếp trước cũng xem như một người thành công, nhưng trong thành công của hắn, có quá nhiều sự trả giá và tâm huyết của Kỳ Lam. Mạc Bắc Thần không cách nào tưởng tượng, không có Kỳ Lam, sẽ có Mạc Bắc Thần nổi danh cả nước năm đó không.

Cho nên Mạc Bắc Thần quyết định, kiếp này, hắn phải dựa vào sức mạnh của chính mình tạo ra một khoảng trời! Mạc Bắc Thần biết, Kỳ Lam là một người vô luận làm gì đều dễ dàng thành công, bởi vì y thông minh, còn chịu cố gắng, không chịu thua cuộc.

Kỳ Lam như vậy không cần Mạc Bắc Thần bảo hộ quá nhiều, ngược lại nhiều lúc là Kỳ Lam đang bảo hộ người bên cạnh. Nhưng ít nhất, Mạc Bắc Thần hắn tuyệt đối không thể là phiền toái của Kỳ Lam!

Mạc Bắc Thần muốn để mình đứng ở nơi có thể sát cánh với Kỳ Lam, khi Kỳ Lam mệt, kiệt sức, cũng không cần một mình khổ cực chống đỡ, hắn có thể vì Kỳ Lam chìa ra một bờ vai đáng tin cậy!

Mạc Bắc Thần hạ quyết tâm định bắt đầu từ chuyện có thể làm trước mắt, hắn quyết định____học tiếng anh thiệt tốt!

Cái năm Mạc Bắc Thần nổi nhất, kỳ thực có cơ hội tiến quân Hollywood. Nhưng hết cách, cơ sở tiếng anh của Mạc Bắc Thần thật sự quá kém, lúc đó thời gian hợp báo, diễn xuất, quay phim lại gần như kín mít, vốn Mạc Bắc Thần không phải người nhẫn nại cho lắm, lại không đặc biệt để ý việc có thể tiến quân Hollywood hay không, thế là vứt chuyện học tiếng anh ra sau đầu.

Hiện nay có nhiều thời gian, làm một người có trí nhớ siêu mạnh của một đứa bé 10 tuổi cùng với tư duy của người thành niên 29 tuổi, Mạc Bắc Thần cảm thấy nếu mình vẫn không nắm bắt thời gian không nhiều này học ít thứ, sẽ có lỗi ông trời cho hắn cơ hội sống lại này!

Tuy Mạc Bắc Thần kiếp này bước đầu dự định không muốn làm ngôi sao nữa___bởi vì kiếp trước đã làm ngôi sao, mới kéo đổ Kỳ Lam của hắn, kiếp này nói gì cũng phải lấy bảo bối Kỳ Kỳ làm trọng, Kỳ Kỳ muốn làm gì, thì hắn cùng Kỳ Kỳ làm đó.

Nhưng thế giới hiện nay, cạnh tranh toàn cầu hóa kịch liệt như vậy, vô luận làm gì đều không thoát khỏi tiếng anh, huống chi học được đều là kỹ thuật, đối với tương lai của mình và Kỳ Kỳ hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ có chút tác dụng.

Cho nên Mạc Bắc Thần trừ tiết tiếng anh nghiêm túc nghe giảng, còn tự chuẩn bị cuốn sách từ đơn tiếng anh cấp 4 nhỏ, định mỗi ngày học thuộc một ít, biết thêm vài từ.

Vì sao mua từ đơn cấp 4? Thực ra Mạc Bắc Thần không có khái niệm làm gì để học giỏi tiếng anh.

Chỉ là hắn nhớ kiếp trước mình làm ngôi sao, mà Kỳ Lam lúc còn học đại học, có một khoảng thời gian, Kỳ Lam mỗi ngày đều ôm cuốn sách đọc rồi học miết. Thậm chí trên desktop máy tính đều là từ đơn như vậy___bạn học của Kỳ Lam có một người phi phàm, phân loại từ đơn thành tranh ảnh lưu vào máy tính làm desktop, như vậy mỗi ngày mở máy đều có thể nhìn từ đơn một tí.

Người phi phàm còn thêm một lời khích lệ trong hình cho bản thân: 'Mỗi ngày xem một chút, mắt nhắm rồi mở, cấp 4 liền vượt qua, hú~!"

Kỳ Lam cảm thấy thần kỳ, cũng sao chép một phần cho chính mình bỏ trong máy tính. Chỉ đáng tiếc, nếu Mạc Bắc Thần không nhớ lầm, sau đó Kỳ Lam nói với Mạc Bắc Thần, do mình đây quá ham thích game online, sau khi mở máy căn bản không xem desktop, cuối cùng thiếu một điểm, thành tích cấp 4 không đạt; mà Kỳ Lam thì hình như đạt điểm số rất cao hiên ngang vượt ải.

Do vậy, chuyện Kỳ Lam thi cấp 4, cùng với cuốn sổ nhỏ từ đơn cấp 4 của Kỳ Lam, liền khắc sâu trong ký ức của Mạc Bắc Thần, đến mức Mạc Bắc Thần không có chút căn bản tiếng anh kiên định cho rằng chỉ cần học thuộc cuốn sổ nhỏ này, thì tiếng anh coi như rất lợi hại! Đương nhiên, từ góc độ nào đó mà nói, cách nghĩ của Mạc Bắc Thần cũng không hoàn toàn sai!

Mạc Bắc Thần từ đó về sau, sáng mỗi ngày dậy mang theo Kỳ Lam rèn luyện, đi học nghiêm túc nghe giảng, về nhà nghiêm túc hoàn thành bài tập, sau đó học thuộc từ đơn, kiểm tra nhỏ bình thường cũng bắt đầu liên tiếp xuất hiện thành tích tốt 99đ, 100đ, các giáo viên của Mạc Bắc Thần và phụ huynh hai nhà Mạc, Kỳ cuối cùng cũng phát hiện, đứa nhỏ này đã thật sự thay đổi rồi!

Giáo viên và cha mẹ Mạc Bắc Thần nhất trí tỏ vẻ, ừm, đứa nhỏ lớn rồi, biết học hành đàng hoàng, còn hiểu chuyện nữa! Khiến người thương hơn trước kia.

Ba Kỳ mẹ Kỳ thì tỏ vẻ, nói bậy, tôi trước giờ thấy Bắc Bắc đáng yêu hơn Kỳ Kỳ nhà tôi! Vừa nhìn chính là bé ngoan sớm muộn sẽ thành người hữu dụng! Không phải đều nói con nít quậy sẽ thành nhân tài sao! Kỳ Kỳ nhà tôi ấy à, chính là quá nghe lời, quá yên tĩnh!

Vẫn là Bắc Bắc của chúng ta như vậy khiến người thương ~! Mà Kỳ Lam thì muốn thêm một câu___ngày đó.....lúc ở sân vận động, thật đập hỏng đầu Bắc Bắc rồi chăng......?"

Thời gian cứ từng ngày trôi qua như vậy, trong sự khen ngợi vui mừng của giáo viên và phụ huynh, trong ánh mắt lo lắng của Kỳ Lam, Mạc Bắc Thần cuối cùng nghênh đón kỳ nghỉ hè đầu tiên sau khi trùng sinh!

Mặc kệ là đối với tiểu Mạc Bắc Thần 10 tuổi, hay Mạc Bắc Thần thành niên 29 tuổi, kỳ nghỉ, mãi mãi tốt đẹp! Đối với bạn học Tiểu Mạc 10 tuổi, nghỉ hè đến rồi, có thể chơi không kiêng nể gì cả!

Mà đối với bạn học Lão Mạc trong thân thể Tiểu Mạc, nghỉ hè đến rồi, mình càng có thể dính Kỳ Lam mọi lúc, cùng với___ hành động du thuyết nhảy lớp của hắn, sắp mở màn.....

Đêm hè, ngoài cửa sổ, tiếng ve kêu rả rích, sao lấp lánh êm dịu. Mạc Bắc Thần thỏa mãn nhìn tiểu Kỳ Lam cuộn thành một nhúm trong lòng mình, dùng giọng nói trong trẻo như mơ nói với Kỳ Lam: "Kỳ Kỳ, để tớ cố gắng cùng cậu, bù đắp hoài bão thi thố kiếp trước của cậu.

Âu Dương không nói tớ biết cậu ban đầu muốn làm việc gì, nhưng, mặc kệ kiếp này cậu thích gì, tớ đều nhất định cùng cậu thực hiện nó. Kiếp trước tớ nợ cậu một đời hạnh phúc, vậy thì để tớ kiếp này yêu cậu gấp bội!

Kỳ Lam của tớ, mơ đẹp, ngủ ngon."

Tác giả có lời muốn nói:

Vì cảm ơn mọi người, như cũ đăng 'tiểu kịch trường':

Đây là người qua đường A Vương Tiểu Lệ từng xuất hiện qua, cô ấy phàn nàn với tôi đất diễn của mình ít quá, vì thế, tôi cho cô ấy thêm một cảnh.....

Vương Tiểu Lệ: Mạc Bắc Thần, vì sao cậu tên Mạc Bắc Thần vậy?

Kỳ Lam: Bởi vì ba của Bắc Bắc họ Mạc, mẹ họ Bắc Thần! (Bánh bao Kỳ Lam sợ Mạc Bắc Thần bị gái đẹp cướp đi giành trả lời)

Mạc Bắc Thần: Ừ. (Xoay đầu nhìn Kỳ Lam) Kỳ thực mẹ t vốn muốn gọi tớ là Mạc Thần Bắc, nhưng ba tkhông đồng ý.

Kỳ Lam, Vương Tiểu Lệ: Tại sao?

Mạc Bắc Thần: Bởi vì như vậy đọc ngược lại là 'Bắc Thần Mạc', vừa nhìn liền biết trong nhà ai làm chủ á!

Kỳ Lam:............

Vương Tiểu Lệ:........

Tiểu kịch trường vô trách nhiệm đến hồi kết.

Vương Tiểu Lệ: Này! Họ Mộc nào đó! Cảnh của tôi vẫn rất ít a!

Tác giả nào đó: Hết cách, tôi chính là thích xem nhẹ người qua đường A! ╮(╯_╰)╭ Hơn nữa, các đọc giả muốn xem là Kỳ Kỳ và Bắc Bắc, người qua đường A gì đó, có đất diễn là phải cảm ơn rồi!

6

((Trans: PUPANDA)) Sáng hôm sau, Mạc Bắc Thần thức dậy trong nhà Kỳ Lam, nhẹ nhàng buông tiểu Kỳ Lam trong ngực ra, nhẹ tay nhẹ chân ra khỏi nhà Kỳ Lam, về nhà mình.

Lúc này ba mẹ của Mạc Bắc Thần đều đã dậy, chuẩn bị ra ngoài tập thể dục___từ khi Mạc Bắc Thần và Kỳ Lam mỗi sáng sớm ra ngoài tập thể dục sáng, ba mẹ Mạc gia và ba mẹ Kỳ gia cũng rất phấn khởi, sôi nổi tỏ ý học tập con trẻ, cũng ra ngoài tập thể dục sáng.

Chẳng qua, ba mẹ Kỳ gia chỉ kiên trì được một ngày, mà ba mẹ Mạc gia thì tốt hơn chút, thật sự chỉ là tốt hơn 'một chút'___kiên trì bữa đực bữa cái.

Nhìn thấy Mạc Bắc Thần lặng lẽ về nhà, hai người lớn Mạc gia rất kinh ngạc, bình thường lúc này, Bắc Bắc của họ không phải đã cùng Kỳ Kỳ ra ngoài tập thể dục rồi sao? Sao mình nó về nhà vậy? Không phải hai đứa nhỏ xảy ra mâu thuẫn gì đi?

"Ba, mẹ, con có việc thương lượng với hai người." Mạc Bắc Thần nói với ba mẹ vẻ mặt kinh ngạc, suy nghĩ bay xa.

"Hả? Ờ! Bắc Bắc con nói đi, đã xảy ra mâu thuẫn với Kỳ Kỳ hả? Cứ nói với ba mẹ đừng ngại." Mẹ Mạc hiếm khi dịu dàng nói với Mạc Bắc Thần.

"Không phải, mẹ, con với Kỳ Kỳ rất tốt. Con là muốn thương lượng với ba mẹ chuyện lúc nghỉ hè học kiến thức của học kỳ sau."

Vẻ kinh ngạc trên mặt ba mẹ Mạc gia lần này càng không che đậy được, con trai nhà mình chính mình hiểu rõ nhất, đứa con này lần nào được nghỉ không phải cũng nghĩ cách không làm bài tập ra ngoài chơi hả? Hiện giờ lại muốn học kiến thức mới?!

Tuy con trai đã tiến bộ, muốn giỏi là chuyện tốt, nhưng một đứa nhỏ vốn ngây thơ hoạt bát, đột nhiên phút chốc thay đổi nhiều như vậy, phản ứng đầu tiên của ba mẹ Mạc gia không phải vui mừng hớn hở, mà là lo lắng Mạc Bắc Thần có phải ở bên ngoài gặp phải chuyện gì mà không dám nói với gia đình hay không.

Ba mẹ Mạc nhìn nhau một cái, sau đó mẹ Mạc cẩn thận nói với Mạc Bắc Thần: "Bắc Bắc sao con đột nhiên muốn học kiến thức mới? Bắc Bắc không muốn ra ngoài chơi với Kỳ Kỳ và bọn Tiểu Mập sao? Nếu học trước kiến thức của học kỳ sau, thời gian của con sẽ rất eo hẹp, có khi không thể chơi đâu!"

Mạc Bắc Thần sọc đen đầy mặt, thầm nói may mà hắn lăn lộn giới giải trí nhiều năm, cho dù hắn thần kinh thô đi nữa, bản lĩnh đoán ý qua lời nói và sắc mặt ít nhiều cũng luyện được không ít, ba mẹ vẻ mặt như nhìn người bệnh thần kinh này của hai người có thể thu liễm chút không vậy!

Sọc đen thì sọc đen, trước mắt có sự cho phép của ba mẹ mới là vấn đề hàng đầu nhất. Mạc Bắc Thần lấy lại tinh thần, thay vào vẻ mặt ngây thơ lại kiên định của bạn diễn nhí diễn chung khi hắn lần đầu tham gia đóng phim truyền hình, nhìn ba mẹ chăm chú giọng non nớt nói: "Ba, mẹ, hai người biết không? Hôm đó con không cẩn thận nghe thấy chú Kỳ dì Kỳ nói, học kỳ sau muốn đưa Kỳ Kỳ lên học lớp 6, con...con muốn cùng đi với Kỳ Kỳ. Con không muốn tách ra khỏi Kỳ Kỳ!

Mạc Bắc Thần nói xong cúi đầu xuống, để ba mẹ không nhìn rõ vẻ mặt của hắn. Mau đáp ứng ba mẹ ơi! Con không nặn ra được nước mắt đâu! Mạc Bắc Thần nhẹ nhàng run rẩy vai, gào thét trong lòng.

Ba mẹ Mạc nhìn nhau, vẻ mặt sáng tỏ yên tâm.

Con trai nhà mình từ nhỏ thân nhất với Kỳ Lam, vừa nghe nói Kỳ Lam phải nhảy lớp, sốt ruột rồi đây. Mặc kệ cuối cùng Bắc Bắc có thể nhảy lớp không, con có tính tích cực vậy cũng tốt, thôi thì cứ để nó thử một lần trước, nếu thành, thì để nó theo Kỳ Lam nhảy lớp, cho dù không thành, một kỳ nghỉ con học thêm rất nhiều kiến thức, cũng vẫn có thu hoạch.

Ba Mạc trong lòng đã định chủ ý vỗ bàn nói: "Bắc Bắc, muốn học là chuyện tốt, ba mẹ ủng hộ con! Nhưng, mời gia sư cho con rồi, con không thể nửa chừng bỏ dở nhé!"

"Ba, mẹ, con sẽ không! Con nhất định dốc sức học tập với gia sư!"

Bạn học Lão Mạc bắt chước bộ dáng trẻ nhỏ hất mặt nhỏ lên, vẻ mặt thoạt nhìn vô cùng xán lạn, kỳ thực vô cùng dung tục.

Kỳ Kỳ à! Cách cuộc sống thế giới hai người của chúng ta lại vượt qua một bước lớn!

"Nhưng, ba, mẹ, hai người trước khoan nói chuyện nhảy lớp với chú Kỳ dì Kỳ được không? Con sợ họ lo lắng cho con." Mạc Bắc Thần thay vào vẻ mặt rối rắm, nhăn mặt nhỏ của mình nói___nếu bị ba mẹ Kỳ Lam biết được, chuyện này thôi luôn!

"Được, được! Bọn ta nghe Bắc Bắc, trước không nói, A! Bắc Bắc của chúng ta lớn rồi, cũng đã biết quan tâm người khác! Là bé ngoan." Mẹ Mạc vui mừng sờ đầu lỏm chỏm của Mạc Bắc Thần.

"Dạ! Cảm ơn ba, cảm ơn mẹ!" Nói xong, Mạc Bắc Thần nịnh hót hôn ba và mẹ mỗi người một cái, sau đó vui sướng về Kỳ gia tìm Kỳ Kỳ nhà hắn đi tập thể dục sáng.

Ba Mạc hiệu suất cực cao, tối đó tan làm đã tìm được gia sư cho Mạc Bắc Thần__ một sinh viên nghỉ hè về nhà.

Ba Mạc cảm thấy con nhỏ, không muốn để nó mệt quá. Vốn định mỗi tối ba mẹ Mạc đều tan làm rồi lại để Mạc Bắc Thần học hai tiếng.

Ai ngờ Mạc Bắc Thần sau khi gặp gia sư kiên trì nói muốn giống như khi đi học, sáng chiều mỗi ngày đều muốn học. Cuối cùng tổng hợp thời gian của sinh viên dạy kèm, ba bên nhất trí đồng ý, sau này mỗi ngày 8h sáng bắt đầu, đến 12h trưa kết thúc, học một ca buổi sáng.

Buổi chiều gia sư không đến, nhưng cho Mạc Bắc Thần bài tập, để Mạc Bắc Thần tự làm bài ở nhà, hôm sau gia sư lại đến kiểm tra cho Mạc Bắc Thần. Thu phí tính theo tuần, mỗi tuần 300 tệ.

Phía ba mẹ mình Mạc Bắc Thần xem như dàn xếp ổn thỏa, sau đó chính là phía ba mẹ Kỳ Lam.

Tối đó ăn cơm tối, tính theo ngày, hai đứa tối nay nên đổi sang Mạc gia ở. Mạc Bắc Thần trải xong giường nhỏ, sau đó lấy truyện cổ tích ra để cho Kỳ Lam xem, bản thân thì bưng đĩa dưa hấu, lấy cớ đưa dưa hấu cho chú Kỳ dì Kỳ, lại một mình quay lại Kỳ gia.

Ba mẹ Kỳ gia nhìn thấy Mạc Bắc Thần đem dưa hấu qua, khen không dứt Bắc Bắc thật hiểu chuyện, không uổng phí thương Bắc Bắc v.v. Lại cho Mạc Bắc Thần táo đào gì đó mang về, bảo Mạc Bắc Thần mang về cho mọi người ăn.

Ngồi một lát, Mạc Bắc Thần bắt đầu nói ra mục đích cuối cùng đến Kỳ gia lần này: "Chú Kỳ, dì Kỳ, hai người có biết
chưa ạ? Kỳ Kỳ nói với con, cậu ấy muốn nhảy lớp! Kiến thức lớp 4 lớp 5 cậu ấy sớm đã học xong hết!"

Ba mẹ Kỳ gia nhìn Mạc Bắc Thần nói: "Chuyện nhảy lớp chú dì lúc trước từng nói với Kỳ Kỳ, nhưng lúc đó thằng bé nói luyến tiếc Bắc Bắc con, cuối cùng bỏ qua. Kỳ Kỳ sau đó không nhắc chuyện nhảy lớp với chú dì nữa!"

"Hôm nay ba con nói với con, muốn để con từ ngày mai bắt đầu học kiến thức của lớp 4 lớp 5, muốn cho con nhảy lớp! Vừa nãy con đã nói với Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ nói cậu ấy cũng muốn nhảy lớp! Còn chưa kịp nói với hai người!"

"Ồ, thì ra là vậy...." Ba Kỳ trầm ngâm một lát, nói "Nếu chính Kỳ Kỳ muốn, vậy học kỳ sau các con liền cùng đi thử xem! Dù sao các con còn nhỏ, nếu không theo kịp thì về học lại cũng được."

Trận này kết thúc càng thêm đơn giản thoải mái, gần như không tốn miệng lưỡi gì đã trót lọt. Cuối cùng chỉ còn lại Kỳ Kỳ nhà hắn, với hiểu biết của Mạc Bắc Thần với Kỳ Kỳ, chỉ cần Mạc Bắc Thần làm nũng một tí, bán manh một cái, Kỳ Kỳ nhất định sẽ đáp ứng. Dù sao đối với Kỳ Kỳ, lớp 3 cũng được, lớp 6 cũng thế, đều đơn giản cả!

Thuận lợi giải quyết phía ba mẹ Kỳ, Mạc Bắc Thần mang theo một bọc trái cây về nhà mình. Đẩy cửa phòng ngủ ra nhìn, bảo bối Kỳ Kỳ nhà hắn vẫn ngoan ngoãn bất động xem cuốn truyện cổ tích Mạc Bắc Thần lấy cho y, nhìn từ trên độ dày mỏng của hai bên lật qua, hẳn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net