53+54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LẦN NỮA LÀM EM YÊU ANH

Tác giả: ÁNH SÁNG TRONG LÁ CÂY (nickname Mộc Mộc)

Trans: PUPANDA

CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD PUPANDA, TRANG KHÁC LÀ ĂN CẮP!!!!!

53

"Sô pha, sô pha...." Mạc Bắc Thần buồn bực đi loanh quanh ở chỗ bán nội thất: "Sao không có kiểu sô pha đó a a a a a!"

"Lão đại, sô pha màu lam nhạt vốn không dễ tìm mà?" Tiểu Trần orz.

"Nhưng mà tôi muốn mua màu lam a a a a a!" Mạc Bắc Thần buồn bực la.

"A a a a a!"

"....." Mạc Bắc Thần oán hận lên án nói: "Anh bắt chước tôi"

"Không phải!" Tiểu Trần vội vàng chỉ phía sau Mạc Bắc Thần: "Lão đại, cậu xem!"

"A a a a a! Dừng tay! Đừng chuyển!" Mạc Bắc Thần hét lên với mấy nhân viên vận chuyển đang bưng bê một cái sô pha màu lam, hoặc nên nói là chạy đến chỗ sô pha.

Nhân viên bán hàng trong cửa hàng không biết nguyên do, nhưng thấy Mạc Bắc Thần vẻ mặt sốt ruột, vẫn kêu nhân viên vận chuyển dừng lại, đồng loạt nhìn Mạc Bắc Thần chờ nói.

"Sô pha này, còn không?" Mạc Bắc Thần gấp gáp hô lên hỏi nhân viên bán hàng.

"Xin lỗi anh, sô pha này là ông chủ chúng tôi đặc biệt đặt làm cho chính mình, là hàng không bán. Trong cửa hàng chúng tôi còn kiểu dáng khác, không bằng anh xem thử mẫu khác trong cửa hàng?" Cô gái bán hàng dịu dàng nói với Mạc Bắc Thần.

"Cô gọi điện cho ông chủ cô, hỏi xem sô pha này bao nhiêu tiền có thể bán! Tôi muốn mua cái này!" Mạc Bắc Thần đi đến trước sô pha, tỏ ý nhân viên vận chuyển đưa sô pha 'của hắn' về.

Cô gái phục vụ thấy Mạc Bắc Thần kiên trì, đành chịu đành phải gọi điện cho ông chủ, nói ngọn nguồn câu chuyện một lần. Ông chủ lập tức tỏ vẻ, khách hàng chính là thượng đế, báo một con số, bán sô pha cho Mạc Bắc Thần. Đương nhiên, loại chuyện trung gian ông chủ kiếm được giá chênh lệch gấp đôi, không có để nhân viên bán hàng truyền đạt.

Nhân viên bán hàng mỉm cười chuyển lời của ông chủ cho Mạc Bắc Thần, Mạc Bắc Thần thỏa mãn thanh toán, người có liên quan đến sự việc tỏ vẻ rất hài lòng:

Nhân viên vận chuyển hài lòng với thù lao___sô pha vẫn là do họ vận chuyển, do nhà Mạc Bắc Thần dường như xa hơn vị trí cũ chút, phí tổn, tất nhiên cũng nhiều hơn.

Ông chủ cửa hàng hài lòng với giá tiền___chênh lệch giá gấp đôi a! Dù sao sô pha này là nhà mình dùng, mẫu nào mà không phải là dùng? Thật sự không được nữa thì đặt làm cái khác không phải xong sao? Sau khi về nhà bà xã khẳng định sẽ khen mình giỏi!

Mạc Bắc Thần hài lòng với sô pha___ giống y chang cái kiếp trước Kỳ Kỳ mua cho hắn! Sau này hắn có thể ngồi trên sô pha giống cái lúc trước, cùng Kỳ Kỳ xem tivi___đây là chuyện hối hận nhất sau khi trùng sinh, sô pha! Vốn có thể xảy ra bao nhiêu câu chuyện ấm cúng hoặc JQ! Lại toàn bộ bị hắn dùng để ngủ!

Cô gái bán hàng thì hài lòng với tiền hoa hồng___giao sô pha cho nhà ông chủ đều có thể giao ra hoa hồng! Đây là cuộc sống tốt đẹp cỡ nào!

Thế là, cô gái bán hàng vô cùng hài lòng về tiền bạc quyết định bắt đầu thỏa mãn nhu cầu tinh thần của bản thân, chỉ thấy cô thần bí sáp đến trước mặt Mạc Bắc Thần nói: "Anh là Mạc Bắc Thần phải không?"

"Haizz," Mạc Bắc Thần ra vẻ đành chịu nói với cô gái phục vụ, "Rất nhiều người đều hỏi tôi như vậy, đáng tiếc tôi không phải, cô từng thấy Mạc Bắc Thần nọ có lúc động kinh như tôi chưa?"

Cô gái phục vụ vẻ mặt khinh thường: "Không phải nói trong cơ thể của mỗi công mặt liệt đều có một trái tim muộn tao sao?"

Mạc Bắc Thần kinh ngạc: "Chẳng lẽ các hạ cũng là một trong những hủ nữ?" Nhờ vị bạn học cấp 3 kia của Kỳ Lam, cùng với mấy hủ nữ YY hắn trên diễn đàn, hắn đối với loại sinh vật 'hủ nữ' này tuyệt đối là kính sợ.

"Quả nhiên là Mạc Bắc Thần ha?! Vậy anh rốt cuộc là tiểu công của nhà Đường Doãn Minh, hay tiểu thụ của nhà Long Xiết Phong vậy? Nói với tôi không sao đâu! Tôi tuyệt đối sẽ không truyền lung tung ra ngoài!" Cô gái bán hàng nói nhỏ bên cạnh Mạc Bắc Thần.

"Haizz," Mạc Bắc Thần thở dài nói: "Kỳ thực tiểu công nhà Đường Doãn Minh là Long Xiết Phong á! Chẳng qua Long Xiết Phong lúc trước là người quản lý của tôi, hai người có lúc sẽ lấy tôi làm cớ gặp mặt mà thôi! Tôi chỉ là một đám mây trôi bồng bềnh!" Mặc kệ thế nào, rút mình ra trước rồi nói!

"Ố? Quả nhiên chân tướng câu chuyện luôn là một trời một vực với YY của đám hủ nữ đông đảo bọn tôi sao?!" Cô gái bán hàng rất ngạc nhiên nói.

"Haizz, A Long hiện tại đã không phải người quản lý của tôi nữa," Mạc Bắc Thần ngửa đầu góc 45 độ ưu thương nhìn trời, "Đây chính là rước vợ vào nhà, ném ông mai qua tường!"

"Không sao! Bắc Thần!" Cô gái bán hàng khích lệ nói, "Trên đời tiểu gay nhiều như thế, luôn có một kiểu thích hợp anh!"

"...Không phải 'tiểu thụ trên đời' nhiều như thế sao?"

"Làm người không thể cứng miệng như thế! Sao anh biết tiểu thụ nhà anh sẽ không tâm huyết dâng trào phản công vào một ngày nào đó chứ?" Cô gái phục vụ vẻ mặt không tán đồng.

"Tiểu thụ nhà tôi....không đúng! Vì sao cô nhận định tôi nhất định là thích đàn ông hả?! Tôi không thể thích phụ nữ sao?" Xém chút bị cô tóm được!

"Đàn ông trên thế giới này tổng cộng chỉ có hai loại." Cô gái bán hàng vẻ mặt cao thâm nhìn Mạc Bắc Thần.

"Hai loại gì?"

"Một loại, là đã cong; một loại, là đang trên đường cong! Cho nên anh hiện tại là thẳng hay cong thật sự không quan trọng" Cô gái bán hàng thâm sâu nói hết.

Mạc Bắc Thần: "......."

54

((Trans: PUPANDA)) Cảnh sắc tươi đẹp, cuối hè, trước cửa tòa nhà lô ba dãy 1, một thanh niên tên Mạc Bắc Thần, đang chỉ huy các nhân viên vận chuyển khiêng đồ dùng trong nhà vào căn số 142.

Mạc Bắc Thần hiện tại đang tranh thủ thời gian___thứ sáu tuần trước là đau dạ dày, thứ sáu tuần trước nữa là đau bụng, thứ sáu tuần này là mọc răng khôn, tóm lại mặc kệ thế nào chính là không đến đoàn phim, tranh thủ tất cả thời gian xây dựng tổ ấm thân yêu của hắn và Kỳ Lam.

Ừm, thư phòng đã có hình dáng đại khái, chí ít tủ sách, bàn gì đó đều đã có; phòng khách cũng có hình thức ban đầu, sô pha lớn màu lam vừa mua mấy ngày trước đang thoải mái nằm trên sàn phòng khách, lười nhác phơi nắng; phòng ngủ....thứ quan trọng nhất đã có, cái khác....khụ khụ, không quan trọng.

Hài lòng chống hông đứng dưới tòa nhà nhìn lên, sau này, trong 'Hoa viên Hạnh Phúc' này, sẽ có một ngọn đèn sáng lên vì hắn.

"Bắc Bắc, nghe điện thoại! Bắc Bắc! Mau nghe điện thoại!" Tiếng chuông chuyên dụng cho Kỳ Lam trong di động Mạc Bắc Thần vang lên.

"Alo? Kỳ Kỳ?"

"Bắc Thần! Cậu ở đâu?!" Giọng Kỳ Lam rất mơ hồ, tuy ra sức hét, nhưng hoàn cảnh xung quanh quá ồn, vẫn chỉ có thể nghe thấy chút mà thôi.

"Ở...nhà chúng ta!" Mạc Bắc Thần không tự giác cũng hét lên.

"Bắc Thần, cậu nói gì?! Lớn tiếng chút!"

"Ở....Kỳ Kỳ, cậu ở đâu?!"

"Ga xe lửa Bắc Kinh!!"

"!!!!!!!!!"

"Kỳ Kỳ, ở yên đó đừng chạy lung tung! Tớ lập tức cho người đi đón cậu! Nhớ đó! Nhất thiết đừng tùy tiện nói chuyện với người kỳ lạ nha! Kỳ Kỳ cậu bộ dáng đáng yêu như vậy, lỡ như bị ông chú quái gở bắt đi thì sao? Còn có...."

Kỳ Lam: "......" Bắc Thần, cậu cũng quá gà mẹ rồi đi??

Vạn phần không nỡ cúp điện thoại của Kỳ Lam, Mạc Bắc Thần vội vàng lại gọi một số điện thoại: "Alo? Tiểu Trần? Anh hiện tại lập tức đến ga xe lửa, đi đón một người tên Kỳ Lam. Cậu ấy cao khoảng 1m73, bộ dáng trắng nõn đáng yêu, mặc....á? Quên hỏi Kỳ Kỳ mặc cái gì rồi! Anh chờ tôi gọi điện lại cho Kỳ Kỳ đã...."

"Cái kia.....lão đại...."

"Hả?"

"Thực ra lão đại cậu trực tiếp đưa số điện thoại cho tôi là được rồi...."

Mạc Bắc Thần u ám nói: "....Tiểu Trần...."

"Lão đại?"

"Hiện tại công việc không dễ tìm ha! Chỉ có không phạm sai lầm, mới có thể bảo vệ chén cơm, anh nói phải không?"

"Ừ ừ!" Cho nên y đều luôn lập chí làm một nhân viên ưu tú nè!

"Đã biết còn không nhanh đi đón người!" Mạc Bắc Thần hét người ta xong, tâm tình thoải mái.

.....Rõ ràng là lão đại tự hắn không nghĩ tới, còn ngược lại trách y.....tiểu Trần ủy khuất nghĩ.

Mặc kệ thế nào, tiểu Trần cuối cùng thành công tìm được Kỳ Lam, và đón Kỳ Lam đến trong căn hộ công ty cấp cho Mạc Bắc Thần.

"Kỳ lão đại, đi bên này! Chúng ta sẽ tới ngay thôi!" Tiểu Trần nịnh nọt dẫn Kỳ Lam lên lầu, hai tay dâng chìa khóa của nhà Mạc Bắc Thần lên___trên cả đường đi không biết Kỳ Lam nói những gì với tiểu Trần, tiểu Trần đã triệt để lén lút đặt Kỳ Lam trên vị trí của Mạc Bắc Thần ở trong lòng.

Kỳ Lam nói cám ơn, nhận lấy chìa khóa trong tay tiểu Trần. Đi đến tầng ba, Kỳ Lam đang chờ mở cửa, lại thấy một vị thần giữ cửa đứng ở cửa nhà Mạc Bắc Thần, thần giữ cửa đang dựa trên tường hút thuốc, trên đất đầy đầu lọc.

"Kỳ Lam?" Thần giữ cửa nhướng mày, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khiêu khích: "Khai giang sớm vậy à? Tôi nhớ.... đại học K cách đây rất xa nhỉ? Cần tôi lái xe đưa cậu đi không?"

Thần giữ cửa này chính là Long Xiết Phong, nghe nói Mạc Bắc Thần bệnh, hắn đặc biệt đến thăm. Kết quả? Người không ở nhà, điện thoại không bắt máy! Chờ nửa ngày lại chờ được Kỳ Lam?! Long Xiết Phong cảm thấy mình rất tức giận!

"Anh là....." Kỳ Lam nhìn người nọ như mới nhìn thấy lần đầu.

Long Xiết Phong nén tức giận xuống, từ trên cao nhìn xuống Kỳ Lam. Miệng nhếch lên một nụ cười hoàn mỹ. (Từ chiều cao mà nói, xác thật là từ trên cao nhìn xuống! Kỳ Lam: Đáng ghét!!!! (>﹏<)).

Vô luận từ phong thái, hay từ năng lực, một tiểu quỷ như vậy lại sao có thể so với hắn? Long Xiết Phong tin tưởng, Mạc Bắc Thần cuối cùng nhất định sẽ biết ai đối với cậu ấy mới là lựa chọn tốt nhất!?

"Anh là....ai vậy?" Kỳ Lam vẻ mặt ngây thơ ngửa đầu nhìn Long Xiết Phong nói.

"Tại hạ Long Xiết Phong." Nụ cười của Long Xiết Phong hơi cứng lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục độ cong mê người nhất, trong lòng không ngừng thôi miên mình, cậu ta là cố ý! Không thể nổi giận! Không cần so đo với cậu ta!

"A! Là chú Long à! Chào chú Long! Đến tìm Bắc Thần sao?" Kỳ Lam cười tít mắt nói.

.....Chú Long....nụ cười trên mặt Long Xiết Phong xuất hiện vết nứt.

"Đúng vậy, tôi đang chờ Bắc Thần, có điều cậu ấy không ở nhà! Cậu đành phải ở đây chờ với tôi rồi." Long Xiết Phong nghiến răng nghiến lợi nói.

"A, không cần! Tôi có chìa khóa!" Kỳ Lam tiếp tục cười tít mắt, lắc lắc chìa khóa trong tay mình.

......Long Xiết Phong cảm thấy mình đều sắp cười cứng đơ.

Kỳ Lam mở cửa, dẫn trước vào nhà, quay đầu nói với Long Xiết Phong: "Chú Long vào ngồi đi!"

Long Xiết Phong đứng ở cửa, đang do dự nên vào theo hay không, lần nữa nghe thấy tiếng 'chú Long' kia, dây thần kinh nào đó trong đầu triệt để đứt bặt!

"Không, cần, đâu!" Long Xiết Phong nghiến răng nghiến lợi nói: "Hôm khác tôi lại, đến!" Nói rồi xoay người muốn đi.

"A, đúng rồi! Chú Long thích Bắc Thần đúng không?" Kỳ Lam gọi hắn lại nói.

"Ừ thì sao?" Long Xiết Phong cao ngạo hất đầu, định mặc kệ lát nữa cậu ta nói gì, đều phải hung hăng chế giễu cậu ta!

"Ồ, không có gì." Kỳ Lam nhàn nhạt nói: "Chỉ là muốn nói với chú, luyến đồng là không đúng ~"

"!!!!!!!"

Lần này, Long Xiết Phong triệt để đi luôn đầu cũng không quay lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net