Trẻ trâu dại khờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình sinh ra ở miền quê nghèo khó. Tuổi thơ gắn với những cánh diều no gió, những tiếng sáo vi vu, những cảnh sương mù buốt giá, những trận bão lớn phải chui xuống gầm giường vì sợ nhà đổ sập… Tuổi thơ mình cũng gắn liền với sông nước, bờ đê, với những lần đánh nhau theo hội…… việc học hành là một khái niệm xa vời với một thằng trẻ trâu như mình…
Năm đó là những năm cuối 80, đầu 90. Nhà mình nghèo lắm. Ông cụ muốn tìm đường sống cho gia đình, không muốn các con sau này nối nghiệp theo đít trâu, nên phiêu bạt khắp nơi mở đường sống nơi thành thị. Ở nhà chỉ có mấy mẹ con nheo nhóc. Mẹ hay phải đi cấy thuê, làm công khoán cho người ta theo hội, đến tối mịt mới về. Mấy anh em được gửi bên nhà ngoại. Nhà ngoại có một bác là chị của mẹ và cũng đi làm cùng mẹ, bác có một chị gái tên là Thoa. Chị hơn mình tầm 5-6 tuổi. Mình chơi thân với chị Thoa từ ngày lọt lòng mẹ. Ngay từ lúc bé tí chị đã cõng mình đi chơi khắp xóm, rồi khi mình mọc răng thì cắn chị chảy máu tùm lum… nhưng chị với mình lúc nào cũng quấn lấy nhau rất là thân thiết… Năm đó chị học tầm lớp 5 lớp 6, còn mình thì mới học lớp 1 lớp 2 (mình học sớm một năm). Lúc đó tụi mình được nghỉ hè nên suốt ngày được quản thúc bên nhà ngoại.
Như thường lệ, mẹ đem mình vào gửi nhà ngoại để đi cấy, làm công thuê. Buổi sáng mình ra quán hàng xén của bà ngoài chợ Huyện, ăn hết bánh rán, kẹo vừng, kẹo lạc… của bà. Đến nỗi bà bảo: “Mày ăn thế thì bà bán hàng cho ai?” Bà mắng thế thôi chứ mình ăn bao nhiêu thì bà đều lấy cho, mà bà không lấy thì mình tự lấy mà ăn. Ăn xong bánh lại lấy trầu của bà ra nhai. Nhai đỏ hết cả răng miệng, phì phì lung tung, rồi có mấy bác đến hút thuốc lào ở quán của bà, mình cũng rít vài hơi sái… Sau đó là say lử khử khật khưỡng… Mình bỏ về nhà bà nằm ngủ.
Chiều, anh Khải là anh hơn chị Thoa hai tuổi rủ đi bắn chim. Ở quê ngày xưa bắn chim bằng súng cao su nhé. Ông anh mình có súng “xịn” lắm, bắn rất chuẩn. Súng thì được thợ mộc đẽo gọt bằng gỗ quý màu đen hình chữ “Y”, dây cao su được cắt đều đặn bằng săm xe đạp, phần găm đạn thì bằng dây thắt lưng da, đạn thì được ông ấy mài tròn đều đặn từ các-tút vỏ đạn. Mình cứ đòi xin cái súng xịn của anh thì mới đi bắn chim… nhưng ông không cho. Ông anh dỗ mình mãi không được bèn hứa làm cho mình một khẩu xịn và ra vườn chặt cành ổi, rồi cũng làm cho mình một cái súng từ cái chạc ổi chữ “Y” đấy. Nhưng ông bắn được mấy con, chào mào, sẻ… đủ cả, mình chả được con nào. Súng mình lởm và đạn thì chỉ là mấy viên gạch đá thì cũng chả bắn được phát nào trúng cả. Nói chung đi chơi với ông anh, mình thấy “kém miếng” toàn diện, nên hôm sau, ông ấy rủ đi chơi nữa, mình bảo không thích, rồi ở nhà chơi với chị Thoa.
Hai chị em buổi sáng chơi trò đánh quãng, lấy quả bưởi non tung tung và lấy mấy cái đũa để nhặt và đếm. Chơi một hồi chán, rồi hai chị em bảo bà về nhà bác trông nhà. Nhà chị Thoa thực ra cũng chẳng có gì phải trông, ngoài căn buồng u tối và cái giường cũ nát thì chỉ có bộ ấm chén tiếp khách là quý giá. Quê nghèo mà! Trộm xưa ở quê cũng chỉ trộm gà vịt và chó thôi. Làm gì có đài đóm, ti vi mà trộm?! Hai chị em lại chơi quãng, rồi chị rủ chơi cái trò gì (giờ không nhớ và không biết chơi thế nào nữa) mà vẽ trên mặt đất mấy hình ô vuông, đặt mấy viên gạch nhỏ vào đó rồi cứ lò cò nhảy nhảy ở mấy cái ô đấy… Đến trưa, mình đòi chị đi ngủ. Giường ngủ của chị nó lạnh lẽo u ám lắm, nên mình sợ ma, chả ngủ được. Chị thì loay hoay thổi cơm để ông anh đi chơi về có cơm ăn. Sau một hồi mình đòi chị phải lên nằm cùng thì mới chịu ngủ. Hai chị em xưa này vẫn quý nhau nên chị chẳng phản đối, lên giường nằm cạnh, xoa lưng cho mình ngủ. Nhưng có chị nằm cạnh cũng không ngủ được, thế là lại bày trò chọc lét nhau cười rúc rích. Mình cậy sức con trai nên cứ vật chị, và chị cũng nhường nữa, đè chị xuống rồi cưỡi lên bụng nhong nhong và hai tay thì chọc lung tung. Mình có máu buồn, nhưng chị còn nhiều máu buồn hơn, nên chị cứ co quắp người lại và không phản ứng được gì. Đùa nhau một hồi mệt lử hai đứa lại nằm thuỗn ra…
Buồn buồn chẳng có gì chơi, chị bảo:

– “Hay chúng mình chơi trò vợ chồng đi!”
Mình bảo:

– “Chơi thế nào?”
Chị bảo:

– “Không biết!”
Hai đứa lại nằm chềnh ềnh trên giường, rồi chị bảo:

– “Em làm chồng, em nằm sấp lên người chị!”
Mình tò mò và nằm lên người chị. Lúc trước nô đùa phi ầm ầm trên người chị thì chả cảm giác gì, giờ mình từ từ nằm lên, thấy êm và thích lắm. Mình cứ nằm yên như thế, nghe chị thở và chị cũng nằm im, rồi mình ngủ khì lúc nào không hay.
Anh Khải đi chơi về, thấy hai chị em ôm nhau ngủ ngon lành thì vỗ đít mình dậy, bảo rửa mặt ăn cơm rồi chiều đi chơi. Mình đang ngủ ngon thì bị vỗ đít dậy nên rất là bực, tính mình từ bé đã thế rồi, càu nhàu với anh, chẳng chơi, phát xít luôn. Mình ăn cơm với trứng luộc chấm nước mắm, đánh đều 3 bát rồi lăn quay lên giường ngủ tiếp. Chị Thoa thì dọn chén bát để rửa. Con gái ở quê ngày xưa là thế, chỉ được quyền làm, cấm có quyền chơi bời như tụi con trai. Thấy chị nấu cơm rồi lại phải rửa bát mình thương lắm. Chiều ông anh rủ đi thả diều thì mình nhất định không đi, bảo ở nhà chơi với chị thích hơn. Ông anh cũng chẳng ép, vì ép thêm là mình lại bắt ông làm diều và mua sáo lắp nữa thì cũng chết ông. Nên ông bỏ đi với lũ bạn của ông. Còn mình và chị Thoa lại lặp lại cái trò chơi “vợ chồng”.
Cứ thế khoảng một tuần trôi qua. Chị và mình cứ chơi trò “vợ chồng” mỗi khi chơi hết các trò chơi của trẻ con thôn quê, và lần nào mình cũng ngủ ngon lành trên bụng chị. Một hôm chị thò tay ra sờ trym mình. Mình không phản ứng gì, vì ở quê, trẻ con bị sờ trym là chuyện bình thường. Mình thì chuyên mặc quần thủng đũng (mẹ bảo để đi đái cho tiện, đỡ phải thay quần dính nước tiểu) nên hay bị các anh các chị sờ trym lắm. Chị sờ kỹ và lâu lắm, rồi mình cũng cảm thấy thích thích và cứ để chị sờ như thế. Và mình lại chìm vào giấc ngủ, còn chị cứ sờ và mân mê trym mình…
Ngày lại qua ngày, sau đó mình cảm thấy mỗi lần chị sờ trym mình là trym lại cứng hơn và to lên một chút. Nói thật là nó to bằng… ngón tay trỏ của người lớn bây giờ, nhưng chỉ dài bằng 2/3. Và mình không hiểu tại sao cứ chơi trò “vợ chồng” là chị lại mân mê trym mình lâu thế. Kệ, mình thích thì cứ để cho mân mê thôi. Rồi một hôm mình cũng tò mò, hỏi chị có trym không sao không sờ chim mình, mà cứ sờ trym em thế? Chị im lặng không trả lời. Mình càng tò mò tụt người xuống xuống phía chân chị và thò tay sờ sờ vào cái khu vực mà mình nghĩ là có trym như của mình. Mình nhớ rất rõ, hôm đó chị mặc chiếc áo đồng phục màu trắng, một cái quần học sinh màu xanh tím than, ở khu vực mình sờ là cái phẹc-mơ-tuya cài bằng cúc. Chị không phản ứng gì mà nằm im. Mình lại tò mò cởi cúc quần chị và cởi cúc phẹc-mơ-tuya để tìm trym…

xem nó có khác của mình không. Chị vẫn nằm im còn mình thì ngây thơ vô tội. Cởi xong phẹc-mơ-tuya thì mình không biết cởi quần của chị xuống thế nào, mình chọc tay vào và… chẳng thấy trym chị đâu cả, sờ tới sờ lui chỉ thấy một chút ẩm ướt và có cái rãnh nhỏ nhỏ thôi. Mình ngạc nhiên bảo chị: “Chị không có trym như em”, chị vẫn nằm im không nói gì.
Lại ngày qua ngày hai chị em lại tiếp tục trò chơi “vợ chồng”. Chị vẫn mân mê trym mình và thi thoảng mình lại cho tay sờ soạng bướm chị. Chị có vẻ rất thích khi mình sờ, đôi khi mình còn cho tay lên mũi ngửi ngửi, thấy có vị nồng nồng, ngai ngái và … hơi khai, đôi khi chị còn cầm tay mình miết miết vào bướm chị. Một hôm mình nằm trên bụng chị, chị bảo: “Em thử cho buồi của em vào lồn chị đi!” (quê mình nói tục lắm, xin phép các bạn giữ nguyên câu thoại cho nó chân thực). Mình răm rắp nghe theo, mà không nảy sinh bất kỳ ý nghĩ nào. Từ từ tụt xuống, cởi khoá quần chị. Chị khẽ nhấc mông lên và tụt quần xuống phía cuối chân, nhưng không cởi hẳn. Mình nhìn thấy một cái khe nho nhỏ và ẩm ướt. Có một vài sợi lông to hơn bình thường chút xíu. Đấy là bây giờ nhớ lại kể thế thôi, chứ lúc trước chẳng ý thức được nó là lông hay khe, chỉ thấy nó hơi lạ lạ, thế thôi. Rồi mình đút trym mình vào bướm chị, cũng loay hoay mãi mới vào được, khó khăn lắm. Khi đút vào được một chút mình thấy ấm ấm. Cảm giác đó rất thích và mình cứ để trym ngâm trong bướm chị mãi. Mình có cảm giác là nó ẩm ướt, mặc dù lúc đấy bao quy đầu còn chưa tuột. Sau một hồi chán chê, mình rút trym ra và chị kéo quần lên.
Chị hỏi:

– “Em có thích không”.
Mình:

– “Thích lắm!”
Chị:

– “Từ nay chị em mình cứ chơi trò này nhé!”
Mình:

– “Vâng!”
Chị: “Nhưng mà đây là bí mật của hai chị em mình, em không được cho ai biết nhé!”
Mình:

– “Em hứa!”
Cho đến bây giờ mình là người rất tôn trọng lời hứa. Có lẽ cũng bắt đầu từ lời hứa đầu đời giữ bí mật chuyện này với chị. Cứ như thế gần 3 tháng hè mình và chị chơi trò vợ chồng mà chẳng ai hay. Dường như việc hai đứa cứ suốt ngày quấn lấy nhau càng làm cho người lớn yên tâm vì có chị trông em.
Một buổi sáng phiên chợ, mọi người đi ra chợ hết, còn hai chị em ở nhà. Sáng ở quê là lúc gà gáy, không phải sáng như ở thành phố bây giờ 9-10 giờ đâu. Tức là tầm 4-5 giờ sáng là mình đã bị thốc dậy và lôi vào nhà ngoại hoặc nhà bác rồi. Hôm nay không chơi đánh quãng, cũng chẳng nhảy dây, chẳng nhảy lò cò gì nữa vì còn sớm. Mình thì vẫn đang ngái ngủ nên bò lên giường với chị ngủ thêm. Mọi người bận việc đi hết, chị thì có việc trông em, trông nhà và nấu cơm. Mình và chị trùm chăn nằm. Mình lại thò tay vào nghịch bướm chị. Một lúc chị tụt quần xuống và nói “Mình địt nhau đi”. Ở quê mình nghe người ta chửi nhau nhiều từ tục tĩu rồi, nhưng lần này nghe thật từ miệng chị nói “địt nhau đi” thì mình không hiểu, ngơ ngác. Chị cho tay ra sờ trym mình rồi bảo: “Tức là em nhét buồi em vào lồn chị ấy”. Thế là mình hiểu ngay, quần mình thì không cần tụt thì trym đã tòi ra rồi. Thế là lại bò lên bụng chị, rồi nhét trym vào bướm chị. Cảm giác sáng sớm trời còn sương lạnh man mác, đắp chăn và có chị để ôm rất ấm. Một cảm giác thật không bao giờ quên. Nhét trym vào bướm chị xong, mình cũng chẳng biết phải nhấp lên nhấp xuống như bây giờ, cứ đển yên trym trong đó mà cảm nhận cảm giác ấm nóng, ẩm ướt. Mình thấy chị cũng thích lắm. Chị cũng cho tay mân mê rồi xoa lưng mình. Hai tay mình thì chả biết làm gì, nên tiện trong tư thế, vục tay vào áo chị một cách vô tình. Và mình cảm thấy có cái gì đó nó không như… ngực mình. Bây giờ mô tả lại thì nó chính là hai quả táo nho nhỏ nhô nhô lên thôi. Nhưng tay mình lúc đó cũng bé, nên nghịch nghịch bóp bóp cũng thoả mái. Mình hoàn toàn không ý thức được việc bóp vú chị như thế, vì đấy đâu phải là vú. Mình thấy người lớn cho em bé bú sữa thì vú to lắm. Và việc “lớn rồi” học lớp một lớp hai mà còn sờ vú thì ở quê coi là trẻ con lắm, lũ bạn mà biết thì cười cho tẹt mũi. Nhưng chả nhẽ cứ nhét trym vào bướm chị, mà không làm gì đôi tay, nên mình cứ sờ, cứ bóp cho nó thích tay thôi. Còn mình cảm thấy chị cũng thích thú với việc mình làm, người chị ấm hơn nhiều. Bướm chị ra nhiều nước hơn, cảm giác thấy nó nhờn nhờn, trơn trơn… Mình chỉ có cảm giác lúc đó và mô tả theo hiểu biết bây giờ thôi, chứ lúc đấy chỉ cảm thấy rất là thích thôi, biết đâu là nước với chả nhờn.
Đang nằm trên bụng chị như thế thì nghe con Ki sủa mừng và tiếng bước chân của anh Khải về nhà. Anh quên cái đồ gì đó ở nhà nên quay về nhà rất vội. Không hiểu sao mặc dù không ý thức được việc mình đang làm, nhưng mình và chị rất sợ. Chị kéo chăn che kín nửa lưng mình, mình thì rút tay ra ngoài áo chị, nhưng không kịp rút trym và chuyển tư thế. Chị nháy mắt ra hiệu nằm im, mình nằm trên bụng chị giả vờ ngủ như mọi khi. Anh khải tiến lại gần giường làm mình cảm giác muốn vỡ tim. Ngực chị cũng đập liên hồi… Sau đó anh Khải cúi xuống gầm giường tìm kiếm cái gì đó. Anh quay lại bảo hai chị em: “Muộn rồi, hai đứa dậy đi! Mặt trời lên đến ngọn tre rồi mà vẫn còn nằm ườn ra thế!”. Chả hiểu mình nghĩ gì mà mình lải nhải nói với anh “Em không đi chơi với anh đâu, muốn ngủ thêm cơ!”. Anh Khải cằn nhằn mấy câu gì đó rồi vội vã bước ra cổng. Chắc cũng biết tính mình thích ngủ, mà mình dậy là lại phiền anh đi chơi, nên thấy mình nói thế, anh té vội.
Trước đây có hai chị em ở nhà thì chẳng phải trùm chăn. Cứ nhét trym vào bướm, khi nào chán thì thôi. May hôm nay buổi sáng sớm lạnh lạnh nên trùm tí chăn, thoát hiểm ngoạn mục. Anh Khải đi rồi, mình nhìn mặt chị, hai má đỏ bừng. Nhưng mắt chị long lanh đẹp lắm, đến bây giờ mình chưa thấy đôi mắt nào đáng yêu như thế. Môi chị cũng đỏ một cách tự nhiên (ngày xưa ở quê cơm còn chả có ăn lấy đâu ra son với phấn như bây giờ!).
Từ đó cứ mỗi lần vào ngoại là mình nằng nặc đòi qua nhà chị chơi. Và chẳng chơi cái trò gì khác ngoài trò vợ chồng. Một lần đang nhét trym trong bướm chị, chị bảo: “Em đái vào lồn (bạn đang đọc Truyện sex tại Vgat.Net) chị đi”. Mình lại ngơ ngác không hiểu. Mình bảo: “Đái ra thì ướt hết giường à?”. Chị bảo: “Ừ nhỉ”. Mà thực sự lúc trym mình ngâm trong bướm chị thì không có cảm giác muốn đái và có muốn cũng không đái được.
Đến trưa, chị đi nấu cơm. Chiến hữu nào ở quê những năm 80 thì biết là nấu cơm bằng rơm với rạ thôi chứ bếp ga bếp điện chưa có trong từ điển người dân quê như mình. Rơm mùa gặt mới thơm lắm, mình hay lấy những đọn rơm còn có hạt lúa sót lại để nướng bỏng, cho vào lửa hạt lúa nổ bép rồi nở ra bỏng. Đôi khi mình hay ngồi cùng chị bên bếp lửa để chị nướng bỏng cho ăn. Trưa đó lúc vùi cơm vào đống tro nóng rồi, mọi người vẫn chưa về. Mình lại đến ôm chị bảo “Mình địt nhau đi chị”. Chị kéo mình vào lòng và tụt quần xuống, ngả người vào đống rơm mới, mùi rơm và mùi của chị thơm lắm, không có thứ nước hoa nào bây giờ sánh bằng đâu. Đôi khi mình tò mò rút trym ra, chọc tay vào bướm chị ngoáy ngoáy, chỉ để được ngửi chút mùi ngái ngái, nồng nồng và… hơi khai. Những hôm không có người thuê việc, mẹ không cho vào nhà ngoại và bác, mình không được gặp chị, mình nhớ da diết cái mùi đó. Cho đến tận bây giờ, đã bao nhiêu người đàn bà đến với mình, vẫn không có được mùi thơm như thế. Sâu lắm, thấm tận đến từng tế bào khứu giác, mà đến giờ vẫn không thể quên. Đang sung sướng tận hưởng cảm giác trym ngâm trong bướm chị thì tiếng con Ki lại sủa ầm ngoài ngõ, và tiếng trò chuyện của mấy người lớn đi làm đồng về. Mình theo phản xạ bật dậy và rút trym ra ngay. Còn chị kéo quần và chỉnh lại áo. Mồ hôi vẫn đầm đìa, tóc tai bết vào mặt. Mặt chị hồng hào và rất đẹp. Nhưng theo mình đoán bây giờ thì mọi người nhìn thấy chị sẽ nghĩ do chị đun bếp nóng nên mặt bị hồng lên, mồ hôi bết lại, chứ không ai nghĩ mình và chị lại vừa làm cái việc vợ chồng.
Chiều mọi người lại rục rịch đi làm, chị rủ mình ra ngoài vườn chuối chơi. Vườn nhà chị không rộng bao la bạt ngàn, nhưng vườn chuối thì cũng đủ sum suê, và che kín một khoảng diện tích lớn. Bên ngoài hàng rào là những rặng tre trúc, rồi mây (một loại cây để đan lát và làm hàng rào) che không cho ánh mặt trời xuyên xuống. Chị bảo: “Vợ chồng mình dựng nhà ở đây đi”. Thế là mình vui vẻ nhận lời. Hai chị em quét dọn rồi líu ríu nhặt tàu lá chuối khô làm giường nệm, bẻ thêm ít cành tre cắm vào mấy cây chuối làm xà, rồi bẻ cả lá chuối tươi làm mái nhà, cánh cửa… sau nửa buổi chiều thì được một “căn nhà” dựng bằng cành tre và lá chuối. Hai “vợ chồng” vui mừng chui tọt vào căn nhà mới để khánh thành. Chị bẻ được ít chuối ương ương để ăn, tìm đâu mấy quả dại nữa mà giờ mình quên mất tên gọi (quả duối, quả bòm bọp, sung gì đấy… ăn rất ngọt). Hai chị em ăn xong rồi lại quấn lấy nhau chơi đùa. Chị lại thủ thỉ vào tai mình “Mình địt nhau nữa nhé!” mình hăng hái đồng ý luôn. Lần này trong “căn nhà” bí mật của hai chị em trong khu vườn tối tăm chẳng ai để ý đến nữa. Chị cởi hẳn quần chị ra, và tụt luôn cả cái quần đùi thủng đũng của mình xuống. Nằm lên trên đống tàulá chuối khô hai đứa lại chơi trò vợ chồng. Được một lúc lâu, chị thủ thỉ vào tai nói như van xin: “Em đái vào lồn chị đi!”. Mình rặn mãi không đái được, mình bảo chị: “Em không đái được!”. Chị có chút ngạc nhiên rồi lại ôm và xoa người mình, bảo: “Thế hai chị em mình đái vào nhau nhé! Chị đái vào buồi em, em đái vào lồn (bạn đang đọc Truyện sex tại Vgat.Net) chị nhé!”. Mình nghi ngờ: “Vâng!”. Một lúc sau, chị rặn và đái tung ra, cảm giác nóng nóng lan dần trym mình rồi chảy dần ra ngoài bướm chị. Cái cảm giác nóng đấy khiến mình cảm thấy khó chịu và cũng mót đái. Sau khi chị đái xong thì mình vẫn ngâm trym trong bướm, rồi mình rặn, cũng đái được và đái vào bướm chị, và cũng cảm thấy nó chảy ra ngoài. Thấy chị có vẻ thích thú. Sau khi đái xong thì mình thấy bẩn bẩn, chả muốn nhét trym vào bướm chị nữa. Chị lấy tay sờ trym mình rất thoả mãn, rồi còn ít nước dính lên trym mình, chị lấy tay quệt quệt, và đưa lên mũi ngửi. Mặt chị dãn ra trông thật đáng yêu. Cái dáng mặt ấy, cái ánh mắt ấy cho đến hơn hai mươi năm sau, không thể phai nhạt.

Trò chơi vợ chồng lại tái diễn suốt ngày tháng tại căn chòi riêng bằng lá chuối của đôi “vợ chồng” đó, và mỗi lần lại được tu bổ xây dựng thêm. Kết thúc có vài lần là việc tè vào trym vào bướm nhau. Có lần sau khi xong, chị còn cúi xuống nâng trym mình lên rồi ngắm nghía thích thú lắm. Chị còn cúi sát mặt và đột nhiên mút chụt trym của mình còn dính đầy nước tiểu. Mình ghê ghê rút trym vội (lúc đó sợ bị cắn mất trym). Sau tò mò hỏi chị “Nước đái thế nào hả chị?”. Chị bảo: “Mặn mặn, khai khai!”. Chị bảo mình: “Có muốn thử không?” – ý bảo mình mút bướm chị như chị mút trym mình, nhưng mình kiên quyết không, bảo: “Bẩn lắm! Ai đi uống nước đái bao giờ!”. Mình thấy chị mút nước tiểu ở trym mình thì cũng không lạ, vì ngày xưa ở quê, có mấy người mang bát đến nhà mình, xin mình tè một bãi đầy bát để về chữa bệnh bằng mẹo gì đấy, cho khỏi đau đầu thì phải, mình chẳng biết họ chữa kiểu gì, hỏi mấy anh thì họ bảo mang về uống. Mình nghĩ, chắc chị cũng bị đau đầu như mấy bác già gần nhà, thi thoảng lại vác bát sang xin mình tè một bãi – nhưng đấy là nước tiểu của con trai. (Quê mình lạc hậu lắm, cái gì liên quan đến đàn bà là bẩn hết. Chửi nhau mà nói câu: “Cả họ nhà mày ra đây mà mút máu lồn bà” là chuyện… nghe rất quen & rất nhục cho ai nghe chửi, còn cái gì liên quan đến con trai cũng đều tốt – như nước tiểu của mình ấy, he he…). Chứ với kiến thức như bây giờ thì… đưa trym cho chị mút thoải mái luôn.
Thấm thoát rồi cũng hết hè. Mình và chị vào năm học mới. Mẹ cũng không cho vào ngoại nữa. Ngay từ ngày học tiểu học mình đã nổi tiếng là dốt văn. Cô giáo bảo đọc diễn cảm bài thơ gì gì về con cò bay lả bay la, rồi thanh minh trong tiết tháng ba gì gì đấy… mình đọc chưa hết bài cô đã bắt ngồi xuống. Cô gọi bạn Trúc lên đọc. Trúc đọc rất hay, rất diễn cảm. Cô khen nhiều lắm, mình rất nể. Rồi đến môn tập viết, mặc dù rất cố gắng nắt nót chữ, nhưng cho đến bây giờ mình vẫn không đọc được chữ mình viết… nên cô xếp cho Trúc ngồi cạnh để kèm chữ cho mình. Ngoài giọng đọc hay, chữ Trúc viết cũng là đẹp nhất lớp, nét chữ tròn trịa, nắt nót từng nét phẩy. Năm đó hình như mình học lớp 3 thì phải. Không nhớ rõ. Khi Trúc chuyển xuống ngồi cạnh, ban đầu cũng chẳng để ý gì, sau thấy bạn nhiệt tình giúp đỡ, mình để ý thì rất là xinh. Thế rồi dần dần cũng thành quen nhau, thân nhau lắm.
Giờ ra chơi đôi khi cũng tung tung quả bóng cao su nhỏ nửa xanh nửa đỏ (nếu bạn nào sống cùng thời, chắc biết) và mấy cái que kem xếp lại để đánh quãng với Trúc. Mình học dốt nên cô cho ngồi gần cuối lớp. Góc khuất khuất phía trong. Có lần trong giờ nghỉ mình tò mò không hiểu trong cái quần của của Trúc có giống của chị Thoa không mà cùng là con gái, nghĩ trong đầu thì như thế nhưng tay đã thò ra sờ vào cái vùng nhạy cảm của Trúc rồi. Con gái ở quê nó khôn nhanh hơn đàn ông và biết ngượng sớm lắm, chả dám kêu đâu, mình sờ ngoài quần thấy chả có mẹ gì, rồi thấy Trúc khép chặt chân lại, xấu hổ mà không dám kêu với ai. Mình cũng chẳng để ý thấy Trúc thay đổi tâm trạng như thế nào, thấy trong đầu nghĩ: chả có mẹ gì! Vài lần như thế cũng thấy chán, chẳng để ý nữa, chơi với Trúc như bạn thân vậy thôi, không sờ bướm nó nữa.
Vào học được mấy tháng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net