C10: Card game - Có chị người yêu thích hỏi khó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày gần đây Minh Triệu đột nhiên rất muốn ra ngoài chơi, nhưng lịch quay của Kỳ Duyên kín mít, mỗi lần về nhà đều là dáng vẻ mệt mỏi. Minh Triệu nhìn đau lòng, vẫn luôn nhắc nhở cô không nên quá sức.

Tối hôm đó, giống như mọi ngày ngày đây, Kỳ Duyên vừa về đến nhà liền vứt hết túi xách mắt kính sang một bên mà nằm ngả ra sopha, hai mắt cứ díu lại không mở lên nổi. Minh Triệu ngồi xuống bên cạnh cô mở hai tay ra, Kỳ Duyên không chút do dự liền nhào vào lòng chị, cô thực sự mệt quá.

- Gấu ngủ một chút đi rồi tí Triệu gọi dậy ăn cơm. - Chị xoa xoa đầu cô đầy cưng chiều.

Kỳ Duyên gật gật đầu, có lẽ vì quá mệt mà không bao lâu cô đã chìm vào giấc ngủ. Minh Triệu thở dài, nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt của Kỳ Duyên. Sau khi xác định cô đã ngủ an ổn, chị mới từ từ đứng dậy đi vào bếp chuẩn bị bữa tối của cả hai. Vốn dĩ là có thể nấu sớm, nhưng giờ về nhà mỗi ngày của Kỳ Duyên rất khác nhau, đồ ăn để nguội hâm lại cũng không ngon như lúc mới nấu, vì vậy mỗi lần chị đều đợi cô về nhà rồi mới chuẩn bị.

Kỳ Duyên ngủ cũng không sâu, được một lúc cô cũng mơ màng dậy. Kỳ Duyên nhẹ nhàng đi về hướng phòng bếp, đứng ở một bên nhìn chị bận rộn. Thật ra Kỳ Duyên biết gần đây cô có chút bỏ lơ chị, đôi khi còn đem cảm xúc bực bội ở bên ngoài về nhà, nhưng mỗi một lần chị đều bình tĩnh và bao dung với cô, mỗi một lần đều sẽ ôm lấy cô an ủi đầy kiên nhẫn.

Cảm giác này thật tốt, mỗi ngày về nhà đều sẽ có một người ở đó chờ mình, nuông chiều mình, tiếp thêm năng lượng cho mình. Chỉ cần ôm chị một cái, Kỳ Duyên cảm thấy dù có mệt mỏi bao nhiêu cũng đều có thể được xoa dịu.

Minh Triệu đang đứng nấu canh thì chợt cảm nhận được một vòng tay ôm lấy mình từ phía sau. Chị có hơi giật mình, giảm lửa lại một chút nhưng không có xoay người mà để cô ôm.

Ôm một lúc, Kỳ Duyên tựa đầu lên vai chị, ách giọng "Triệu... Có phải Gấu thật tệ không?"

Minh Triệu lúc này mới xoay người, chị thấy hốc mắt cô đã đỏ lên từ lúc nào thì dùng tay lau đi, hỏi lại "Sao Gấu lại nghĩ như vậy?"

- Bởi vì gần đây đều là Triệu chăm sóc Gấu, Gấu không những không quan tâm Triệu mà còn đem bực tức bên ngoài về nhà.

- Gấu áp lực, Triệu biết. Cho nên Triệu không có trách Gấu.

- Nhưng mà..

Còn không đợi Kỳ Duyên nói, Minh Triệu nắm lấy cằm cô hôn xuống. Dù có hơi ngơ ngác nhưng Kỳ Duyên rất nhanh đã đón nhận nụ hôn, giành lấy quyền chủ động về phía mình, đôi tay còn không an phận lần mò xuống phía dưới.

Chị giữ lấy tay cô, dứt khỏi nụ hôn, "Nè, đừng có nháo.", tuy vậy nét mặt lại không có vẻ gì là tức giận.

Bạn Gấu hừ một cái bất mãn, chị cười, "Nói chuyện rõ ràng. Không cần cảm thấy áy náy, Triệu không có trách Gấu.", dừng một lát, nghiêng đầu cọ cọ vào hõm vai cô, tone giọng có chút nhõng nhẽo "Còn nếu Gấu cảm thấy có lỗi, vậy thì nhanh chóng quay xong rồi dẫn Triệu đi chơi bù, thế nào?"

- Nhất định dẫn Bé con đi vòng quanh trái đất! - Ai đó hung hăng gật đầu, nâng tay nhéo mũi chị.

- Ba hoa. - Chị cười vỗ vỗ mặt cô.

- Hì hì, thương Bé nhất. - Bạn Gấu ôm lấy người ta, cũng không có quậy phá gì, ngoan ngoãn để chị nấu ăn.

Lại qua mấy ngày, rốt cuộc có thời gian trống để nghỉ ngơi. Vốn dĩ cả hai định hôm nay sẽ đi ra ngoài dạo phố hóng mát cho bớt ngộp ngạt, nhưng khổ nỗi lại mưa. Thế là suy nghĩ một lúc, Kỳ Duyên kéo Minh Triệu vào phòng "Nèee, Bé chơi boardgame không? À cũng không phải boardgame, chơi deep love một tí.", nói xong còn giơ ra một bộ bài.

Dù sao bây giờ cũng không ra ngoài được, thấy cô có hứng như vậy, chị cũng tò mò "Chơi sao?"

- Đơn giản thôi, mỗi người rút một lá bài rồi thực hiện thử thách hoặc là trả lời câu hỏi ở bên trên. Nếu câu trả lời không hợp lý hoặc không muốn trả lời, không hoàn thành thử thách thì sẽ bị một vết phạt, ai dính năm vết phạt trước thì thua. Người thua phải nghe lời người thắng trong suốt một tuần. Chơi không?

Nghe có mùi gài bẫy đâu đây nha, chắc chắn là có ủ mưu gì rồi.

Thấy chị do dự, Kỳ Duyên lại nhanh chóng hất mặt nói thêm "Sao? Bé sợ hả?"

Phép khích tướng vụng về nhưng vô cùng hiệu quả, nữ vương nhà chúng ta cắn câu rồi. "Chơi thì chơi, Gấu rút trước đi."

Kỳ Duyên không vội, cô đứng dậy tắt đèn trần, lại mở đèn LED màu tím tím ánh đỏ cùng đốt nến hương khiến cho không gian càng có thêm chút cảm giác cho cuộc deep love, sẵn tiện còn cầm lấy chai vang cùng vài thứ linh tinh gì để ở một bên.

- Này, tắt đèn còn đốt nến hương làm gì đấy?

- Chơi game người lớn, dĩ nhiên là phải chuẩn bị cho có cảm giác người lớn rồi.

Nhìn Kỳ Duyên thần thần bí bí, Minh Triệu có cảm giác lọt hố không hề nhẹ, nhưng dù sao cũng đồng ý chơi rồi, với lại rút bài là ngẫu nhiên, ai thắng ai thua còn chưa biết đâu.

Chuẩn bị đâu đấy xong xuôi, Kỳ Duyên rút lá đầu tiên.

- Có người yêu lần đầu vào năm bao nhiêu tuổi? - Đọc xong câu hỏi, cô lập tức muốn sặc một cái, mở màn có cần phải chơi khó thế không?

Minh Triệu rất hứng thú nhướn mày "Trả lời nghe xem nào."

- Ờ thì...

- Này, không được nói xạo đâu đấy nhé.

- Thì là năm cấp 3, cỡ lớp 10 11 gì đấyy. - Trả lời xong liền có chút rén, cẩn thận quan sát biểu tình của chị đối diện.

- Sớm nhỉ, nam hay nữ? - Minh Triệu không hề có vẻ gì là giận dỗi ghen tuông.

- ... Nữ.

- Gấu Béo quả nhiên là rất đào hoa. - Chị cười, nhưng Kỳ Duyên cứ cảm thấy rợn rợn. "Mà hỏi này, lúc trước làm sao Gấu biết Gấu sẽ yêu Bé mà lại quen người cũ?"

Thôi xong rồi, nữ vương quả nhiên không dễ dàng buông tha. Kỳ Duyên đổ mồ hôi hột, còn Minh Triệu thì chống cằm tủm tỉm cười nhìn cô.

- Gấu sai rồiii. - Trong những tình huống như thế này, thành khẩn nhận sai là cách tốt nhất để bảo toàn tính mạng.

- Thế phạt nhé? - Cũng không thèm chờ người ta nói gì đã nhào sang cắn một cái thật mạnh trên cổ con Gấu hình người kia.

Kỳ Duyên ngoan ngoãn ngồi yên cho chị cắn, một tay còn vuốt tóc chị từ phía sau. Đừng tưởng ngồi yên là không đau nhé, đau thật các bác ạ, nhưng mà hó hé là chết ngay.

Cắn đủ rồi, Minh Triệu ngồi lại chỗ cũ, buồn cười nhìn ai kia đau mà không dám la.

- Tới Bé. - Kỳ Duyên đưa sấp bài ra.

- Quay một video cùng đối phương và đăng story.

Thử thách này, Kỳ Duyên hớn hở ra mặt, còn Minh Triệu nhìn vẻ mặt đắc ý kia cảm thấy đáng ghét thật. Chị lấy điện thoại của cả hai ra, nghĩ nghĩ rồi nói "Gấu quay Gấu, Bé quay Bé. Hai góc, Bé đăng một cái Gấu đăng một cái nha."

Mặc dù không biết chị muốn làm gì, nhưng Kỳ Duyên vẫn nghe lời mở boomerang của insta lên chuẩn bị quay.

- 1.. 2.. 3..

- Rồi đó. Chọn cái filter nào tối tối cho người ta bớt thấy đi nha. - Quay xong, chị bấm up lên rồi bỏ điện thoại xuống. Còn Kỳ Duyên thì ngơ ngác, ủaa, thử thách gì dễ vậy ta?

Kỳ Duyên nhìn lại vid của hai người, cô quay một phần gương mặt, khuất đi nửa vai, trong vid có sự xuất hiện của phần trán của một người khác tựa vào vai cô. Còn phía Minh Triệu thì quay cảnh chị đang nghiêng đầu tựa vào một ai đó. Kỳ Duyên khóc không ra nước mắt, cái hint này có bị rõ ràng quá không mọi người?

———
Ở một diễn biến khác, con dân hú hét rầm rộ chỉ sau 2s khi story của hai người được đăng lên.
———

Tới lượt Kỳ Duyên, sau khi rút lá bài lướt qua, cô lập tức bị sặc khù khụ, "Cái này... mình có quyền đổi bài không?"

- Nèee, đừng có ỷ rủ tui chơi rồi muốn luật gì luật nha. Không cho đổi. - Minh Triệu lườm cô một cái, rồi lại tò mò "Đưa xem nào... Hahahaha."

Đọc xong nội dung, chị không nhịn được mà bụm miệng lăn ra cười

"Hãy rên như trong một cuộc đê mê trong vòng 10 giây"

- Cần giúp đỡ không? - Chị hỏi.

Đang lúc Kỳ Duyên tự hỏi giúp là giúp thế nào thì Minh Triệu đã đè cả người cô xuống, bàn tay luồn vào trong áo cô không nặng không nhẹ xoa nắn hai viên hồng đậu. Khoái cảm đến bất ngờ, Kỳ Duyên vô thức rên rỉ thành tiếng "Ưmm..."

Sau đó, chị dùng móng tay khẩy khẩy, mang đến một loại ngứa ngáy khó chịu. "Đừng... Bé chơi với lửa! A... đau,..."

Kỳ Duyên muốn bắt lấy cánh tay làm loạn của chị, nhưng không còn tay thì người ta vẫn còn răng môi lưỡi a. Minh Triệu thấp đầu, dùng răng day day phần hạt đậu. Cả người Kỳ Duyên đều mau bốc lửa, gương mặt cô đỏ bừng, phát ra những âm thanh rên rỉ thực kích thích.

Cắn một hồi, chị rốt cuộc dừng lại, đầu lưỡi nóng bỏng liếm một chút lên nhũ hoa lúc này đã ướt át khiến cho Kỳ Duyên lập tức run rẩy. Minh Triệu chống hai tay trên giường, cúi thấp người, giọng khàn khàn thì thầm vào tai Kỳ Duyên "Không thích sao?"

Kỳ Duyên không thể hiểu được mà đột nhiên có chút thẹn thùng, cô xoay mặt qua hướng khác, nhắm mắt gật đầu.

Khoé môi Minh Triệu nhếch lên, ngón tay vuốt ve dọc theo cơ thể cô rồi dừng lại ở phía dưới, "Cởi ra."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net