Chương 15: Ngôi Làng Bị Quỷ Ám (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lông mày Trương Việt Linh nhíu chặt ngay lập tức khi nhìn thấy nhiệm vụ phụ. Cậu ngẩng đầu lên định xem thử phản ứng của No.3, trùng hợp bắt gặp Trương Quân Lan cũng đang nhìn cậu.

Trương Quân Lan nói: "Đừng chọn vội. Nhiệm vụ phụ không bắt buộc, cẩn trọng chút sẽ tốt hơn."

Trương Việt Linh cũng nghĩ vậy, gật đầu đồng ý.

Trương Quân Lan thấy cậu ngoan ngoãn nghe lời như vậy, trái lại hơi ngạc nhiên.

Rõ ràng mới nãy còn lạnh lùng ngó lơ hắn, bây giờ lại như chú thỏ con hiền lành. Còn tưởng cậu sẽ lại bơ hắn rồi kiêu ngạo tự làm theo ý mình chứ.

Trương Quân Lan day day thái dương, nghĩ thầm vừa rồi hắn chủ động lên tiếng nhắc nhở, chả khác nào đang ngỏ ý mời cậu vào đội.

Hai người cũ đứng gần đó vừa khéo nghe hết toàn bộ cuộc đối thoại của Trương Quân Lan và Trương Việt Linh. Khoảnh khắc nghe thấy No.3 chủ động nhắc nhở Trương Việt Linh về nhiệm vụ phụ, vẻ mặt cả hai đều không thể giấu được sự ghen tỵ.

Bình thường có không ít kẻ hay lén lút chạy đến phòng riêng của No.3, chẳng lẽ tên này cũng leo lên giường anh ấy rồi?

Hai người thầm trao đổi ánh mắt với nhau.

Cô gái trang điểm diêm dúa giậm chân bất mãn, hừ lạnh: "Trông bộ dạng bình tĩnh của thằng đó không giống người mới tẹo nào, chắc chắn cũng là người cũ giống chúng ta. Tôi cá tối hôm trước khi vòng một bắt đầu nó đã trèo lên giường No.3 rồi bị ảnh chơi chán chê, bằng không sao hôm nay anh ấy lại chủ động bắt chuyện với nó chứ?"

Nam thanh niên cao ráo mặc quần bò che miệng nói nhỏ: "Chắc rồi! No.3 lại để ý một thằng newbie cỏn con sao? Tao không tin vì mặt nó đẹp!"

Trương Quân Lan thấy Trương Việt Linh gật đầu rồi chẳng có phản ứng gì nữa, không rõ cậu có ý định lập đội với hắn không. Hắn đã lỡ chủ động lên tiếng rồi, cứ tưởng đối phương sẽ nhân cơ hội đó bám theo làm phiền. Ai ngờ cậu thanh niên này lại không tỏ ra mặn mà gì, thậm chí còn không nhìn hắn lấy một lần, từ đầu đến cuối chỉ nhìn màn hình rồi liên tục nhăn mày lẩm bẩm điều gì đó.

Trương Quân Lan hiếm khi đứng không ngượng tay ngượng chân thế này, hắng giọng một cái thu hút sự chú ý của cậu.

Trương Việt Linh bị tiếng ho của anh ta làm giật bắn người, khó hiểu ngẩng đầu lên.

Trương Quân Lan hỏi: "Em không ngạc nhiên chút nào khi gặp lại tôi sao?"

Khoé miệng Trương Việt Linh chợt cong lên: "Có lẽ do chúng ta có duyên. Trong mấy trăm ngàn người mà tôi lại được xếp vào cùng thế giới với anh."

Trương Quân Lan im lặng. Đúng là ngoài duyên phận thì không còn cách giải thích nào khác, quả thật không có gì đáng phải ngạc nhiên.

Trương Việt Linh tắt màn hình rồi bước đến gần, nhìn xoáy sâu vào mắt anh ta: "Thưa ngài No.3, ngài có hứng thú với cái mông của em à?"

Một khoảng tĩnh mịch.

Ngay khi tiếng cuối cùng của Trương Việt Linh vừa dứt, gần như toàn bộ người chơi đứng trên khoảng đất trống đều quay đầu nhìn cậu.

Trương Quân Lan mở to mắt.

Trên màn hình phát sóng trực tiếp khổng lồ, biểu cảm sửng sốt của No.3 được phóng to cực đại.

Sau màn hình, biểu cảm của Dâm Dục cũng cực kỳ đặc sắc: "Nhân loại này... Này các anh, nhường cục cưng này cho tôi chơi được không?"

Các tồn tại ẩn trong bóng tối lần lượt cười phá lên, Tham Ăn vừa nhâm nhi các linh hồn đang gào thét giãy giụa trên đĩa vừa cười lớn: "Chớ động tay vào các tội nhân của 'Nó' trừ khi anh muốn chết."

Vì các người chơi tạm thời chưa có biểu hiện nổi bật, thỉnh thoảng camera lại quay gần vào No.3. Đúng lúc camera vừa lia đến, vừa vặn quay được câu nói của Trương Việt Linh không sót chữ nào.

Camera có tâm phóng to gương mặt điển trai sửng sốt của Trương Quân Lan hết cỡ.

Khu bình luận bùng nổ ngay lập tức.

[Chiếc fuck boy đi qua vạn bụi hoa của tôi vừa bị gạ tình công khai đó phỏng?]

[Kính râm cũng không che nổi cú sốc này.jpg]

[Trời ơi răm quá... Núi này răm có núi khác răm hơn là thật =))))))) Cười khùng.]

[Why? Dòm mặt đằng ấy đúng kiểu thiếu nam ngây thơ trong sáng mà...]

[Nếu giờ tui đổi qua chèo Newbie x No.3 có tà đạo quá không?]

[1m9 sao nằm dưới được?]

[1m9 nằm dưới bị top 1m8 phạt đánh mông vì thói thích trêu ong ghẹo bướm vẫn ngon nhé?]

[Không nghe không nghe! Ta phải dùng bùa để xua đuổi tà ma! Xua đuổi tà ma!]

[Từ hôm đầu tiên là tui biết tỏng No.3 nhìn trúng mặt cậu newbie rồi. Tất cả chúng ta đều là nô lệ của cái đẹp.]

[Dé lần nào có người mới ảnh cũng đi vòng vòng tia hết. Đồ đàn ông trăng hoa, phận vợ hiền như tui chỉ biết cắn răng nén nước mắt mà thôi hức hức.]

[Hờ hờ mấy người đừng vội, có khi chỉ là bình hoa di động mà thôi. Mới đây mấy người đã quên cậu ta xếp chót bảng nhiệm vụ tân thủ à? Không khéo vừa bước vào vòng một đã chết đầu tiên rồi.]

[Thẻ triệu hồi nhân vật SR chắc để trưng á? Đồ tốt không vội xài.]

[Tui không quan tâm! Ai đẹp là tui mê! Sau vòng này nếu cậu ấy còn sống tui sẽ theo dõi cậu í.]

Trương Việt Linh nói dứt lời, không quan tâm biểu cảm mắt chữ O mồm chữ A xung quanh, lại đặt tay lên bờ vai rộng của Trương Quân Lan, nắm sợi dây đeo kiếm vắt ngang ngực anh ta từ từ kéo về phía mình: "Lúc ở hội trường ngài nói với em, rằng ngài không hề tốt bụng nói cho em thông tin đó, lại tự giới thiệu mình là Tội đồ Dâm Dục. Hừm..."

Cậu kéo Trương Quân Lan đến gần, vòng tay ra sau gáy anh ta rồi nhẹ nhàng ấn xuống để mặt hai người kề sát vào nhau: "Ám chỉ rõ ràng như thế, sao lại không nghe ra được?"

Trương Quân Lan luồn cánh tay qua eo cậu, nheo mắt cười: "Em muốn lấy gợi ý?"

Trương Việt Linh chỉ cười không nói, thái độ không nóng không lạnh giống như có sợi lông vũ cào lòng Trương Quân Lan ngứa ngáy.

Nhưng nháy mắt sau, nụ cười mập mờ bên môi Trương Việt Linh đột nhiên tắt ngấm, lạnh lùng đẩy anh ta ra: "Cũng có thể nói vậy. Nhưng tiếc là..."

Mặt Trương Quân Lan giăng đầy sương mù, nắm chặt đôi bàn tay trống rỗng vẫn còn vương hơi ấm từ người cậu.

Trương Việt Linh đứng thẳng lưng, lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm: "Tôi không có hứng thú ôm ấp đàn ông."

Khu bình luận lại ầm ĩ lần nữa.

[Á á ai ngờ lại là như vậy chứ =))))) Tiêu rồi anh Lan mừng hụt rồi.]

[Lẳng lơ chuyên nghiệp vậy mà bảo không thích ôm ấp đàn ông. Chắc thích bị đàn ông ôm hả?]

[Yêu cầu bạn phía trên tích khẩu đức! Bạn muốn bị cắt lưỡi à?]

[Report bình luận trên kia đi, sao cái miệng nghiệp quá vậy.]

[Lần đầu tui thấy No.3 bị từ chối đó tía má ơi, lý do còn là đối phương không phải gay nữa.]

[Double kill! Mở mang tầm mắt.jpg]

Sắc mặt Trương Quân Lan thay đổi.

Ngay lúc này, tiếng cười khúc khích của thỏ ú vang lên vọng khắp không gian.

[NPC của thế giới <Ngôi Làng Bị Quỷ Ám> đang tỉnh dậy.]

Sau khi tiếng cười biến mất, bối cảnh đang bị đóng băng bắt đầu chuyển động.

Hình ảnh trước mặt mọi người thay đổi, từ khoảng đất trống chuyển tới nhà của trưởng làng.

Trước mặt mọi người là khuôn mặt già nua tràn đầy lo lắng.

Do bối cảnh ngôi làng miền núi thiếu thốn không có điện, ánh sáng vàng vọt từ ngọn nến hắt lên khuôn mặt đầy nếp nhăn của trưởng làng, phối hợp cùng bọng mắt chảy xệ và làn da nhăn nheo khiến tổng thể gương mặt ông ấy chợt trở nên hơi đáng sợ.

"Sau khi trời tối các cô cậu nhất định không được ra ngoài."

Trưởng làng hạ thấp giọng, liếc ra cửa: "Bởi vì làng của chúng tôi đã bị ma quỷ nguyền rủa."

Lúc này trên bầu trời bỗng xuất hiện hình chiếu lập thể khung thời gian bắt đầu đếm ngược.

[Thời gian còn lại: 6 ngày 23 tiếng 59 phút 59 giây.]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net