Chương 44: Không Đáng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Trương Quân Lan rời khỏi, Trương Việt Linh cũng ngủ được một giấc.

Lúc cậu tỉnh dậy phòng vẫn sáng trưng, không biết mình đã ngủ bao lâu.

Cậu ngửa đầu nhìn trần nhà, tự hỏi căn phòng này lúc nào cũng sáng à?

Trương Việt Linh mở màn hình lập thể lên kiếm tra.

Kho vật phẩm vẫn hiển thị số lượng hiện có là 1, tấm thẻ vàng viền cầu vồng vẫn nằm yên ở đó.

Cậu nghĩ có lẽ Trương Chính lo lắng về mình lắm, định gọi hắn ra.

Nhưng ngẫm lại, sau khi cậu triệu hồi nhân vật, đối phương phải hoàn thành ước nguyện của cậu mới biến mất được.

Đắn đo về độ quấn người của Trương Chính, ngón tay sắp chạm vào màn hình khựng lại.

Để sau vậy.

[Ting! Chế độ livestream cá nhân đã mở.]

Nháy mắt phòng livestream của Trương Việt Linh có rất nhiều chấm đỏ tràn vào.

[Thấy thương ghê hu hu. Chuông Nhỏ có đau lắm hơm? Hun miếng bớt đau nè.]

[Ái chà ngài Volkov thương hoa tiếc ngọc hở?]

[Kiểm tra mắt đi, ổng đâm người ta cỡ đó mà yêu thương huần hoè gì ba.]

[No.1 tha cho cậu newbie thật hả trời? Hình như mắt tui hơi mờ, để móc ra đi rửa xíu quay lại.]

[Vừa mừng vừa sốc.jpg]

[Ngài Volkov canh giờ chuẩn phết.]

Ô hình chữ nhật trên cùng hiển thị lượng 'khán giả' đang xem là 100. Sau đó con số lại tiếp tục tăng.

Có vẻ sau khi cậu bị Kẻ Chấp Pháp đâm, các 'fan' đang xem lúc ấy đều rất tò mò.

Trương Việt Linh không thể thấy bình luận, chỉ thấy trên màn hình lập thể là hình ảnh cậu đang nằm trên giường. Góc quay 360 độ không góc chết, chất lượng ảnh cũng rất tốt, có thể quay được chính xác sắc mặt chàng trai trong màn hình.

Màu môi nhợt nhạt, mặt cũng tái nhợt, thần sắc uể oải như xác sống mới đội mồ sống dậy. Nhờ video cậu mới phát hiện mình đang mặc áo bệnh nhân, quả thật rất hợp với không gian phòng bày trí chả khác gì bệnh viện tâm thần, càng dòm càng sợ.

Trương Việt Linh không hiểu sao chế độ livestream lại tự động mở, loay hoay không biết cách tắt.

Trương Việt Linh định tắt màn hình cho xong, khoé mắt bỗng chú ý đến mục người theo dõi.

Khi nhìn thấy con số hiển thị 500 tròn trịa, cằm cậu suýt chút rớt xuống đất.

N-Năm trăm?

Trương Việt Linh không tin nổi dụi mắt một cái, con số rớt xuống 499.

Trương Việt Linh: "..." Ừm, rớt fan là chuyện bình thường ở huyện nhỉ.

Ai bảo cái mặt bây giờ của cậu thấy ghê quá.

Trương Việt Linh trầm tư một hồi, chọn truy cập cửa hàng hệ thống.

499 lượt theo dõi tương đương 4.990 điểm tích luỹ, bây giờ không shopping thì còn đợi lúc nào.

Nhưng khi cậu vào cửa hàng, lại phát hiện mình chỉ còn 1490 điểm.

Trương Việt Linh sững sờ.

Cậu vội vàng mở lịch sử giao dịch.

[Thưởng nhiệm vụ phụ R1: + 1500 điểm.]

[Quy đổi điểm từ lượt theo dõi: + 5000 điểm.]

[Chữa trị cơ thể: - 3.000 điểm.]

Trương Việt Linh toát mồ hôi. Thật điên rồ. Tận ba ngàn điểm ư? Cậu đang ở đâu? Nước Mỹ à?

Nếu không có điểm từ lượt theo dõi của 'fan' cậu đã bay màu rồi, 1000 điểm thưởng nhiệm vụ phụ không đủ chi trả.

Trương Việt Linh nén đau thương, bỏ qua dòng chi phí y tế đắt đỏ đi đến dòng tiếp theo.

[Nâng hạng phòng đơn: - 1500 điểm.]

[Rớt lượt theo dõi: - 10 điểm.]

Trương Việt Linh: "..."

Cậu nhìn số điểm còn sót lại. 1990 điểm. Được rồi, vẫn còn hơn không điểm dính túi.

Trương Việt Linh cắn răng thoát lịch sử giao dịch, quay lại cửa hàng.

Cậu chọn mục công cụ chuyển ngữ. Trên kệ hàng có một chiếc nhẫn hắc diệu thạch, một chiếc vòng cổ bằng bạc và một chiếc khuyên tai đá Topaz.

Trương Việt Linh sờ cằm cân nhắc, sau đó chọn đổi khuyên tai.

Chiếc khuyên khá đặc biệt, cậu đang đắn đo có nên xỏ khuyên không, vừa đưa lên lỗ tai ướm thử thì nó chợt tan ra rồi dính vào tai cậu.

Ể? Trương Việt Linh vui vẻ sờ sờ tai.

Trong phòng livestream đang phát sáng, màn hình phát sóng vẫn chưa tắt, các 'fan' trông thấy cảnh cậu vui vẻ sờ tai mình liền phấn khích bình luận.

[Awwwww Chuông Nhỏ của chị dễ huông quá.]

[Sao không có nút share vậy?]

[Tôi muốn chụp màn hình ư ư. Đáng yêu quá phài làm sao phải làm sao!]

Trong lúc Trương Việt Linh đang vọc khuyên tai mới, hộp thư bỗng thông báo có tin nhắn mới.

[Bạn có lời mời kết bạn mới: Kẻ Chấp Pháp.]

[Chấp nhận] hoặc [Xoá].

Trương Việt Linh lập tức sởn gai ốc.

Cậu lấy tay dụi mắt tận ba lần, không tin nổi dí sát mắt vào màn hình: "Ai cơ?"

[Thông báo mới: Kẻ Chấp Pháp chuyển khoản cho bạn 5000 điểm.]

Trương Việt Linh tắt màn hình, ngồi bó chân trên giường. Hai con mắt của cậu trợn tới nỗi sắp rớt ra ngoài rồi. Hoặc là hắn bị điên, hoặc là cậu bị ảo.

Có phải cậu vẫn chưa thật sự tỉnh lại không? Thật ra đây vẫn là giấc mơ?

[Tin nhắn đang chờ: Linh ơi, Kẻ Chấp Pháp muốn gửi tin nhắn cho bạn.]

Trương Việt Linh tiếp tục tắt màn hình.

Thế nhưng mỗi khi có thông báo mới từ Kẻ Chấp Pháp, màn hình lại tự động nhảy lên.

Lẽ nào đây cũng là đặc quyền của No.1 à? Không được cho hắn ăn bơ?

Trương Việt Linh không thể không xem, buộc phải mở tin nhắn chờ lên.

Tin nhắn đang chờ hiển thị cái tên ngắn gọn nhưng toả ra tử khí nặng nề - Kẻ Chấp Pháp.

Kẻ Chấp Pháp: Là tôi.

Kẻ Chấp Pháp: Chấp nhận lời mời đi.

Trương Việt Linh nghĩ thầm: 'Cái giọng điệu ra lệnh chết tiệt gì đây?'

Trong lúc cậu tắt màn hình có rất nhiều thông báo mới đến, cậu tiếp tục kéo tin nhắn xuống.

Kẻ Chấp Pháp: Ký túc xá rất chật chội.

Kẻ Chấp Pháp: Không nhiều. Nhận đi.

Hai dòng này chắc là đang đề cập đến khoản điểm kia. Đờ mờ đúng là tư bản.

Trương Việt Linh ngậm ngùi kéo tiếp.

Kẻ Chấp Pháp: Là tôi.

Vâng, biết là thằng chó nhà anh rồi.

Kẻ Chấp Pháp: ...

Kẻ Chấp Pháp: Không cần cảm ơn.

Cảm ơn? Mặt Trương Việt Linh viết đầy dấu chấm hỏi, hoang mang cực: "Hả?"

Cảm ơn vì chuyện gì? Vì điểm sao?

[Kẻ Chấp Pháp đang gõ chữ...]

Như nhìn thấy được sự hoang mang của cậu, No.1 thong thả gõ chữ.

Kẻ Chấp Pháp: Cứu em.

Kẻ Chấp Pháp: Em. Nợ. Tôi.

Trương Việt Linh lật bàn: "Nợ? Nợ cái nách thâm độc của mày đó!"

Mặt cậu kìm nén cơn giận đỏ bừng, xuống giường buồn bực đi qua đi lại.

Nợ hắn sao? Cứu cậu? Nếu không phải tại hắn xuất hiện thì Trương Chính đã không phải dùng đến hạ sách đưa cậu vào thế giới người chết.

Trong phòng livestream, các 'fan' ngơ ngác coi cậu nén giận đi tới đi lui.

[Ẻm mở chế độ màn hình tàng hình nên tui không biết vụ gì đang diễn ra hết trơn.]

[Ai chọc Chuông Nhỏ của chị giận dạ?]

[Giận mà cũng đẹp nữa. Tự nhiên tui muốn thấy ẻm khóc quá đê.]

[???]

[Bị "làm" khóc =))))))))))]

[Thôi đi bà! =)))))))) Nụ cười dần trở nên thiếu đạo đức.jpg]

Tay Trương Việt Linh vẫn đang đặt kim truyền dịch, cậu bèn kéo theo bình nước biển đi qua đi lại.

Đi một hồi đã bớt nóng hơn, lúc này cậu mới quay về giường ngồi.

[Ting!]

[Thông báo mới: Kẻ Chấp Pháp chuyển khoản cho bạn 419 điểm.]

Kẻ Chấp Pháp: ...

Trương Việt Linh: "..."

Trương Việt Linh ôm cánh tay nghĩ ngợi, chọn biểu tượng thỏ trắng. Thỏ trắng nhỏ chào hỏi trăm lần như một: "Việt Linh thân mến, bạn có điều gì..."

Trương Việt Linh cắt ngang lời nó, vào thẳng vấn đề chính không vòng vo: "Các người chơi có thể tặng điểm cho nhau ư?"

Thỏ trắng nhỏ trả lời bằng giọng khó hiểu: "Vâng. Bạn muốn tặng điểm cho ai ư?"

Trương Việt Linh hỏi tiếp: "Sau khi tặng điểm có thể lấy lại không?"

"Nếu người được tặng chưa nhận điểm thì có thể."

Trương Việt Linh nghe xong vội vào hộp thư nhận điểm.

Bên kia màn hình, thông báo giao dịch đã hoàn tất nhảy lên.

Trương Quân Lan tròn mắt: "Em ấy nhận hả?"

Volkov nhếch môi.

Đột nhiên màn hình lại nhảy lên một thông báo khác màu đỏ rực.

[Thành thật chia buồn! Lời mời kết bạn đã bị người chơi Trương Việt Linh từ chối.]

Volkov nhíu mày, vào tin nhắn chờ.

Kẻ Chấp Pháp: ?

Kết quả tin nhắn không thể gửi đi.

[Hệ thống: Bạn đã bị đối phương chặn.]

Volkov ngẩn người.

Trương Quân Lan ôm bụng cười ngặt nghẽo: "Cậu cũng có ngày này."

"No.1 ăn lóc rồi ăn lóc." Trương Quân Lan dựa vào bàn cười ngả nghiêng.

Nét mặt Volkov trầm xuống.

Tiếng cười của Trương Quân Lan dai dẳng như chó gặm xương, Volkov đứng dậy định nổi điên thì lại có thông báo đến.

[Bạn có lời mời kết bạn mới: Trương Việt Linh.]

[Chấp nhận] hoặc [Xoá].

Trương Quân Lan dụi mắt: "Sao cậu lại hack tài khoản em ấy hả?"

Volkov nhăn mày nhìn màn hình, không biết nhóc quỷ to gan này có ý đồ gì.

Trong lúc hắn nghiền ngẫm, Trương Quân Lan đột nhiên duỗi tay chọn chấp nhận.

Volkov xoay mặt lại: "Cậu..."

Trương Quân Lan nói: "Coi ẻm nhắn gì."

[Bạn bè: Trương Việt Linh chuyển khoản cho bạn 10 điểm.]

Volkov, Trương Quân Lan: "?"

Trương Việt Linh: Mua một đêm của mày.

[Bạn bè: Trương Việt Linh đã thu hồi 10 điểm.]

Trương Việt Linh: Nghĩ lại rồi. Không đáng.

[Hệ thống: Trương Việt Linh đã chặn bạn. Hai bạn không còn là bạn bè.]

Một khoảng yên tĩnh.

Lần này Trương Quân Lan cười tới nỗi không nhặt được mồm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net