Chương 59: Trận Thứ Ba (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Việt Linh lúng túng cầm cây giáo, biểu cảm đặc sắc hết chỗ chê.

Michael mỉm cười khi trông thấy sự bối rối hiện lên trên mặt chàng trai: "Đừng xao lãng. Hãy tập trung vào trận đấu."

Như cũ, tiếng trống ra trận lại vang lên. Hàng trăm triệu đôi cánh trắng vẫn che khuất bầu trời, có điều lần này người họ ủng hộ đã thay đổi.

Sự xuất hiện của Michael đã làm lu mờ loài người nhỏ bé như cậu, các thiên thần giáp trắng liên tục gọi tên cổ vũ anh ấy.

"Ngài Michael!"

Michael ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, giọng nói hờ hững mà quyền uy: "Trật tự."

Tiếng hô vang lập tức lắng xuống.

Bầu không khí cực kỳ yên tĩnh.

Michael lại nói: "Theo luật, trận cuối cùng cậu sẽ tiếp tục sử dụng dấu ấn Địa Ngục. Tuy nhiên các hoàng tử đã rời khỏi, vì thế điều kiện chiến thắng của trận đấu thứ ba đã thay đổi."

Michael nói xong thong thả chắp tay sau lưng: "Bắt đầu đi."

Trương Việt Linh rất ngạc nhiên.

Bắt đầu? Nhưng anh vẫn chưa nói về điều kiện đã thay đổi kia.

Cơ mà...

Trương Việt Linh nắm chặt cây giáo, không cảm nhận được bất cứ cảm xúc gì.

Dấu ấn im lặng một cách khó hiểu.

Khuôn mặt Trương Việt Linh viết đầy dấu chấm hỏi, ánh mắt lại rơi trên người Michael.

Phải rồi, sao dấu ấn lại chia sẻ cảm xúc với cậu khi chủ nhân nó đang ở ngay đây chứ.

Vậy nên đây chính là lý do tại sao biểu tượng hoa tử đinh hương "khen" cậu may mắn.

Trương Việt Linh nghĩ thầm: 'Thôi được, hoa tử đinh hương nói đúng. Mình đúng là chúa tể may mắn, vị vua số đỏ, ông hoàng lựa chọn.'

Đây là tổng lãnh thiên thần Michael, anh ấy chỉ cần ho một cái cũng đủ làm cậu bay màu rồi.

Không có cơ hội thắng thì thôi, bây giờ cả dấu ấn cũng không sử dụng được.

Đúng vào lúc Trương Việt Linh định bỏ cuộc, bên tai cậu đột nhiên vang lên một giọng nói.

[Việt Linh.]

Lỗ tai Trương Việt Linh nhói lên đau điếng, ngẩng đầu nhìn Michael.

Anh ấy đang nói bằng giọng thật.

[Cậu thật sự là ai?]

Trương Việt Linh cắn răng che tai: "Tôi không hiểu anh đang nói gì."

Michael nói: [Ta có thể cho cậu đến Akashic với một điều kiện.]

Có máu từ tai cậu chảy ra, Trương Việt Linh loạng choạng ngồi bệt xuống đất: "Điều kiện gì?"

[Hãy để ta "nhìn" cậu.]

Trương Việt Linh cắn răng nhịn đau: "Được."

Sáu con mắt màu vàng tuyệt đẹp buông xuống nhìn cậu từ trên cao.

Cùng lúc đó, các tổng lãnh thiên thần đang chăm chú theo dõi màn hình cũng giật mình.

Gabriel ngạc nhiên: "Anh ấy đang tiêu tốn rất nhiều xác suất để 'nhìn' con người đó."

Các thiên thần trao đổi ánh mắt: "Đó là một quyền hạn nằm trong vùng xám."

Uriel lên tiếng: "Tại sao anh ấy phải làm vậy?"

Raziel nhìn màn hình chằm chằm: "Có lẽ Michael đã cảm nhận được điều gì đó. Chúng ta đều biết rằng trực giác của anh ấy rất nhạy bén."

Gabriel quay sang Raziel: "Phải chăng anh đã nhìn thấy điều gì?"

Raziel không trả lời.

Lòng hiếu kỳ của Gabriel dâng lên, nói: "Ôi, hỡi Trí Tuệ Thần Thánh Của Torah."

Raziel thở dài: "Gabriel, tôi không thể nói."

Gabriel thất vọng quay đi: "Rồi rồi. Tôi biết anh sắp nói gì."

Quả nhiên như Gabriel dự đoán, vị tổng lãnh thiên thần của trí tuệ và những điều huyền bí nói: "Đó là điều ắt phải xảy đến."

Gabriel: "..."

Mặt khác, sau năm phút đồng hồ, rốt cuộc Michael cũng thu hồi ánh mắt của mình.

Ánh nhìn trực tiếp từ sáu con mắt của vị tổng lãnh thiên thần quyền năng khiến Trương Việt Linh phải gánh chịu khá nhiều áp lực. Khi Michael thu mắt lại thì toàn thân cậu đã phủ một tầng mồ hôi mỏng.

[Thì ra là vậy.]

[Việt Linh, Uriel sẽ dẫn đường cho cậu đến Thư viện Vũ trụ Akashic.]

[Hãy đặt câu hỏi thật khôn ngoan, tại đó cậu sẽ tìm được câu trả lời cho những băn khoăn của mình.]

Trương Việt Linh cảm giác cơ thể cậu được năng lượng thần bí nâng lên không trung, chớp mắt đã thấy mình đối diện với sáu chiếc cánh lớn nọ.

Bàn tay cậu bị dòng nước cuốn lấy, kéo đến chạm vào một trong những đôi cánh kia.

Khi Trương Việt Linh vẫn chưa thoát khỏi kinh ngạc, bỗng nghe thấy âm thanh thông báo máy móc của hệ thống vang lên.

[Vòng hai: Quyết Chiến Điện Sinh Tử.]

[Xác nhận: Đã thông qua.]

[Bạn là người chơi đăng điện thứ 144,000.]

[Quà tặng ngẫu nhiên: Đang đợi người chơi Trương Việt Linh xác nhận rút thăm...]

Trương Việt Linh ngẩng đầu nhìn Michael một cái, duỗi ngón tay chọn xác nhận.

Michael bỗng nói: "Khoan đã."

Ngón tay Trương Việt Linh dừng giữa không trung ngay tức khắc: "Vâng?"

Michael cất giọng dịu dàng: "Vì cậu đã hoàn thành vòng hai rất tốt, đây là phần thưởng cho cậu."

[Linh à, tổng lãnh thiên thần Michael đã tài trợ vận may cho bạn. Vận may hiện tại là 10/10.]

Trương Việt Linh mở to mắt. Đù, cái này gọi là bao tạch gacha hả?

Michael nói: "Tiếp tục."

Không hiểu sao tự nhiên nội tâm Trương Việt Linh thấy hồi hộp kinh khủng.

Cảm giác khác hẳn với lần đầu. Lần này cậu được hẳn một tổng lãnh thiên thần buff luck.

Trương Việt Linh ôm đầy chờ mong chọn xác nhận rút thăm.

Sau khi kết thúc vòng một, do kết quả của cậu suýt soát quá nên không được rút thưởng. Lần này cậu sẽ rút được gì nhỉ?

[Xin chúc mừng Việt Linh, vận may hôm nay của bạn không tồi, rút được đạo cụ cấp S - Phước Lành Của Các Tổng Lãnh Thiên Thần.]

Đồng tử của Trương Việt Linh giãn lớn trong chớp mắt, kích động dán mắt vào màn hình.

Cấp S? Đạo cụ cấp S?

Cậu mở to mắt nhìn vòng hào quang be bé cỡ một lòng bàn tay bay đến trước mặt: "Đây là?"

Michael sử dụng xác suất để nguỵ trang giọng nói thật đồng thời chữa lành tai cho cậu: "Tuy rằng nói là ngẫu nhiên, nhưng thực tế vật phẩm rút được sẽ dựa trên biểu hiện của cậu trong vòng chơi đó."

Trương Việt Linh mở thông tin giới thiệu của đạo cụ mới rút được.

[Phước Lành Của Các Tổng Lãnh Thiên Thần.]

[Cấp đạo cụ: S.]

[Công dụng: Mỗi vòng chơi có thể sử dụng dấu ấn của các tổng lãnh thiên thần một lần.]

[Thời gian sử dụng: Ba mươi phút.]

[Điều kiện kích hoạt: Bạn phải có sự hiểu biết nhất định về tồn tại đó.]

Trương Việt Linh mừng như điên. Trước mắt chỉ có dấu ấn của Uriel là cậu từng dùng qua, vậy nghĩa là sau này cậu có thể sử dụng dấu ấn của Uriel?

Ngọn lửa thiêng là một dấu ấn rất tuyệt vời.

Trương Việt Linh cẩn thận ôm lấy vòng hào quang nhỏ xíu. Bỗng vòng hào quang giãn ra theo kích cỡ cổ tay cậu rồi biến thành một chiếc vòng đeo tay.

Ngay khi chiếc vòng ôm vào cổ tay, Trương Việt Linh bỗng thấy cơ thể như được tắm trong làn nước mát lạnh, cả người vô cùng khoan khoái.

Dòng nước thả Trương Việt Linh xuống đất, cậu tắt màn hình rồi nói với Michael: "Cảm ơn anh."

Michael im lặng nhìn cậu lâu thật lâu, lúc sau mới từ tốn đáp: "Ừ."

Bầu không khí chợt lắng xuống.

Trương Việt Linh hỏi: "Anh còn điều gì muốn nói với tôi sao?"

Michael nhìn cậu với vẻ nghiền ngẫm sâu sắc: "Ký ức của cậu..."

Trương Việt Linh không hiểu: "Vâng?"

Michael muốn nói lại thôi, sáu con mắt chan chứa ý cười: "Hoá ra... cậu đã luôn ở đó."

Trương Việt Linh tập trung lắng nghe nhưng hoàn toàn không hiểu Michael đang nói gì.

Vào lúc này, không gian trên đầu Trương Việt Linh bỗng xuất hiện biến hoá.

Bầu trời mở ra và đại sảnh đường lộng lẫy hiện ra, những thiên thần cánh trắng mặc áo giáp vàng bay xuống chào mừng Michael.

Sáu chiếc cánh lớn của Michael giương lên, mạnh mẽ xoay người bay về trời.

"Người bạn tặng cậu chiếc huy hiệu kia đang đợi ở cuối cầu. Cậu nên nhanh chóng đến đó nếu không muốn thấy Uriel nổi giận."

Trương Việt Linh giật mình. Uriel cực kỳ căm ghét ác ma, mà No.1 lại là Tội đồ Kiêu Ngạo.

Cậu cúi đầu nhìn huy hiệu đầu sói nhe nanh bằng vàng cài trên ngực áo. Nếu không có nó bảo vệ cậu đã bị đoạ sứ giết chết rồi.

Trương Việt Linh sờ đôi mắt được điêu khắc sống động của vua sói, chất liệu vàng ròng mang đến cảm giác lạnh lẽo.

Cậu nghĩ thầm: 'Lạnh thật, y như hắn vậy.'

Trương Việt Linh vội gọi thỏ ú rồi mở màn hình lập thể lên nhắn tin cho Volkov.

Đậu Đỏ: Tôi đang đến.

Ngoài dự đoán của cậu, không ngờ No.1 vẫn còn có thể trả lời tin nhắn.

Tốc độ gõ chữ trả lời còn nhanh như chớp, cứ như hắn đang sốt ruột đợi tin nhắn từ cậu vậy.

Kẻ Chấp Pháp: Em còn sống.

Trương Việt Linh cứ thấy biệt danh Đậu Đỏ hắn đặt là toàn thân không được thoải mái.

Nhưng nghĩ đến nếu không phải nhờ hắn thì cậu đã mất mạng ở trận thứ hai, não Trương Việt Linh bèn tự động làm mờ biệt danh biến thái kia.

Đậu Đỏ: Cảm ơn anh.

Kẻ Chấp Pháp: ...

Đậu Đỏ: ?

[Thông báo mới: Kẻ Chấp Pháp chuyển khoản cho bạn 5000 điểm.]

Trương Việt Linh kinh ngạc dụi mắt. Sao lại chuyển điểm cho mình?

Kẻ Chấp Pháp: Có gì muốn nói với tôi không?

Đậu Đỏ: Có.

[Bạn bè: Đậu Đỏ đang gõ chữ...]

[Thông báo mới: Kẻ Chấp Pháp chuyển khoản cho bạn 5000 điểm.]

"..." Trương Việt Linh há hốc mồm nhìn dòng chữ "Anh vẫn chưa chết ha." cậu chuẩn bị gửi đi.

Kẻ Chấp Pháp: Tôi vui.

Đờ mờ. Hoá ra đây là cách người giàu bày tỏ mình đang vui sao? Tư bản thật đáng sợ.

Kẻ Chấp Pháp: Nói đi.

Trương Việt Linh xóa câu trước đó rồi gõ lại câu mới. Nhưng cậu không biết nói gì, nghĩ đi nghĩ lại chỉ có đúng một chuyện kể với hắn.

Đậu Đỏ: Tôi rút được đạo cụ cấp S á.

Trương Việt Linh chuẩn bị tắt màn hình, tin nhắn từ Kẻ Chấp Pháp lại nhảy lên.

Kẻ Chấp Pháp: Chúc mừng em.

Trương Việt Linh cũng thấy rất vui, khóe miệng cong lên.

Volkov tiếp tục nhắn.

Kẻ Chấp Pháp: Mau đến đây.

Kẻ Chấp Pháp: Nhớ em rồi.

Trương Việt Linh: "..."

Da đầu cậu run lên, xém chút đã buột miệng thốt lên ụ á vì kinh hãi.

******

(*) Giải thích về xác suất: Là những khả năng sẽ xảy ra khi nhân vật A làm gì đó và A phải trả giá bằng những thứ mình sở hữu để loại bỏ các khả năng khác có thể xảy ra, để đảm bảo hành động của mình cuối cùng chỉ dẫn đến một kết quả duy nhất.

Ví dụ chương này, khi Michael "nhìn" Linh thì sẽ xảy ra nhiều khả năng là "nhìn" không thành công hoặc Linh đổi ý không cho nhìn nữa, nên Michael sử dụng lượng xác suất lớn để đảm bảo kết quả cuối cùng chỉ có một: "Nhìn" thành công và chính xác.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net