Chương 67: Pheromone (4) - H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn đón ánh mắt nhuộm màu tình dục của cậu, thở hắt một hơi rồi phủ người đè lên người cậu, bắt đầu một hồi nhấp hông điên cuồng.

Trương Việt Linh bị hắn chơi hoa cả mắt, ngửa cổ kêu lung tung: "Anh ơi... Em... Em..."

Sung sướng kịch liệt ập tới như thuỷ triều dồn dập làm cậu oà khóc: "Hức hức... Tha cho em..."

Cậu thấy cơ thể không còn thuộc về mình nữa, không chỉ vậy mà cả người anh em đang kêu gào được giải thoát bên dưới cũng bị người đàn ông này chiếm đoạt. Hắn nắm quyền khống chế cậu, mà cậu chỉ có thể nương theo tiết tấu của hắn.

Trương Việt Linh không thể khống chế biểu cảm rối loạn khi lên đỉnh của mình, thét chói tai rồi bắn ra phùn phụt.

Volkov bóp chặt hai cánh mông Trương Việt Linh, không vì vậy mà dừng lại.

Hắn vẫn chưa bắn.

Khoái cảm lên đỉnh chưa kịp tan đã lại bị tấn công liên tục, tuyến tuyền liệt bị nghiền ép không thương tiếc làm cơ thể Trương Việt Linh co giật.

Suốt quá trình cậu không nói được lời nào, thậm chí chẳng thể thốt ra tiếng rên rỉ.

Toàn thân cậu đều thuộc về hắn, khóc lóc bị chơi lên đỉnh liên tục.

Trương Việt Linh lên đỉnh không ngừng, mỗi lần anh em vừa mềm xuống lại bị hắn làm cương lên rồi chà đạp thô bạo: "Không được..."

"Hức hức... Không bắn được nữa..."

Trương Việt Linh ôm mặt khóc nức nở: "Không còn gì để bắn nữa..."

Volkov nhìn gương mặt ửng hồng ướt át của chàng trai, nghiến răng nhấp hông nhanh hơn rồi gầm khẽ dán chặt vào người Trương Việt Linh.

Giọt mồ hôi chảy dọc từ trán người đàn ông xuống cằm, nhỏ xuống cặp mông xinh đẹp vểnh cao đang run rẩy không ngừng.

Hai cánh mông Volkov siết chặt, từng đợt tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào cơ thể cậu, tưới ướt vách tường đang cực kỳ nhạy cảm.

Đã rất lâu rồi Volkov mới bắn, chất dịch vừa nhiều vừa nóng phun mãi không ngừng, vì bên trong bị nhồi quá nhiều nên bắt đầu tràn ra ngoài.

Volkov nhìn chằm chằm nơi mềm mại hồng hào bị hắn chơi tới sưng đỏ.

Làn da trắng trẻo ánh lên sắc đỏ vô cùng mê người, kèm theo chất dịch trắng đục đặc sệt mờ ám đang liên tục tràn ra từ nơi kết hợp khiến đôi đồng tử màu ngọc lục bảo chợt tối sầm.

Cơ thể Trương Việt Linh vẫn chưa thoát khỏi khoái cảm lên đỉnh, biểu cảm rối loạn, sống lưng giật giật như vừa bị chích điện.

Chàng trai há miệng thở dốc, khuôn mặt đẫm lệ vì bị sung sướng kịch liệt đánh úp.

Tuy nhiên Volkov không dừng lại, tiếp tục đưa đẩy hông một cách nhẹ nhàng và chậm rãi.

Tuyến tuyền liệt đáng thương của cậu không chịu nổi sự giày vò ấy, nức nở gọi: "Thằng chó này..."

"Gọi sai rồi." Volkov vung tay đánh mông cậu một cái, há miệng cắn gáy cậu.

Pheromone lại được rót vào.

Trương Việt Linh híp mắt, tham lam hít vào mùi gỗ tuyết tùng quyến rũ: "A... Anh Volkov..."

Volkov vui vẻ đáp ừm một tiếng, cúi người ghé vào tai cậu hỏi: "Sướng không?"

Trương Việt Linh rên khẽ, chôn mặt vào gối trả lời bằng giọng run rẩy: "D-Dạ sướng."

Cậu thở dốc nói: "Sướng lắm... Ư ư... Anh Volkov chơi em sướng... sướng lắm ạ..."

Volkov ôm chàng trai ngồi lên, để lưng cậu dán vào ngực hắn.

Người đàn ông đặt tay lên ngực cậu, vừa sờ đậu đỏ vừa nắm cằm Việt Linh xoay mặt cậu qua.

"Để anh Volkov xem mặt em nào."

Khuôn mặt chàng trai đẫm nước mắt, viền mắt đỏ hồng, cơ thể ướt mồ hôi nóng hừng hực.

Quả thật gợi cảm chết người.

Volkov dừng một chốc, đột nhiên rút ra.

"A..." Trương Việt Linh giật mình, luống cuống thít chặt lấy hắn: "Đừng đi... đừng mà..."

Volkov rời khỏi người Trương Việt Linh, nhìn chàng trai mệt rã rời nằm gục xuống giường, bờ mông gợi cảm vẫn vểnh cao.

Trương Việt Linh nghiêng mặt nhìn hắn, nước mắt lại chảy ra: "Anh không thương em..."

Volkov duỗi tay ôm cậu ngồi lên đùi hắn. Hai người đối mặt với nhau, hắn thì dựa vào đầu giường.

Người đàn ông hôn mí mắt cậu, nói: "Anh chỉ đổi tư thế thương em thôi mà."

Trương Việt Linh giật mình, cúi đầu thấy hắn đang ngậm ngực cậu. Đậu đỏ nhà trồng bị răng nanh của hắn cắn nhẹ khiêu khích rồi day nghiến, ngay cả quầng thâm xung quanh cũng bị ngậm vào.

Volkov vừa nhéo đậu đỏ vừa ngước lên nhìn Việt Linh không chớp mắt.

Bị đôi mắt màu ngọc lục bảo hút hồn nhìn chăm chú làm cơ thể cậu nóng bừng.

Volkov mỉm cười nói: "Bên trong nhớp nháp quá, tôi giúp em lấy ra."

Vừa dứt lời, hắn không đợi Trương Việt Linh gật đầu đã cắm hai ngón tay vào.

"Ưm..." Sống lưng Trương Việt Linh cứng đờ.

Ngón tay của hắn khuấy tung bên trong, banh rộng nơi đó để chất dịch đặc sệt mờ ám chảy ra.

Trương Việt Linh bị hắn dùng ngón tay chơi mạnh bạo hại cậu không thẳng nổi eo, chôn mặt vào hõm vai Volkov rên rỉ. Hai viên đậu đỏ đứng thẳng cứng ngắc như đá ma sát với lồng ngực rắn chắc của người đàn ông theo từng chuyển động của cậu.

Trương Việt Linh nhắm mắt vặn vẹo eo, choàng tay ôm chặt cổ hắn: "Ư... Ưm... Volkov ơi..."

Volkov dịu dàng hôn má cậu: "Volkov ở đây."

Cây gậy nóng hổi chọc vào mông cậu, khoé mắt hẹp dài chan chứa ý cười: "Em tự ngồi thử xem."

Trương Việt Linh hoảng hốt nhích người lên hòng né tránh thứ kia.

Đáng tiếc Volkov đã nhanh hơn một bước giữ thắt lưng cậu, mỉm cười nhấn người cậu xuống.

Trương Việt Linh bị cắm run cả người, gục mặt vào hõm vai hắn không thở nổi.

Do tư thế cậu ngồi trên đùi hắn nên giúp thứ kia đi vào rất sâu. Khoảnh khắc hung khí đi vào hết, Việt Linh ngỡ cậu đã bị nó đâm tắt thở luôn.

Hơi thở nóng rực của Volkov phả vào hai hạt đậu đỏ trước ngực, chóp mũi cọ vào đỉnh nhọn.

Trương Việt Linh ưỡn ngực dán vào mặt hắn, ôm cổ Volkov thật chặt: "A a... Sâu... Sâu quá..."

"Hức... Anh..." Hai hàng nước mắt đẹp đẽ như trân châu lại rơi xuống: "Anh đâm chết em rồi."

Volkov nhéo mông cậu, nắm eo cậu nhấc lên rồi lại nhấn mạnh xuống: "Đâm sướng chết em."

Người cậu hơi gầy mà của hoàng tử người sói lại quá to, vì vậy tư thế này làm hình dáng của hung khí cộm lên rõ ràng trên bụng Trương Việt Linh.

Ngực đàn ông phẳng lì chẳng có miếng thịt nào, thế nhưng trong mắt Volkov lại thấy hai hạt đậu đang bị hắn nắc nảy tưng tưng.

Volkov há miệng cắn ngực cậu.

Pheromone từ răng nanh tiêm vào hai hạt đậu khiến chúng trở nên nhạy cảm gấp mấy lần.

Chỉ một cái liếm nhẹ cũng đủ khiến cậu lên đỉnh.

"Em bắn... Ư ư... Bắn rồi..." Trương Việt Linh ngửa cổ rên rỉ.

Cậu chôn mặt vào cổ hắn, sướng đến nỗi thè lưỡi thở hổn hển: "Hức... Bắn vì bị chơi ngực..."

Volkov tự thấy mình có thể kéo dài lâu hơn, nhưng những lời nói hư hỏng trong vô thức của chàng trai lại làm hắn không giữ nổi.

Volkov nén giận cắn vai cậu để lại dấu hôn, lần này hắn đã thu răng nanh lại.

Người đàn ông đổi tư thể để cậu đặt lưng xuống giường, kéo chân cậu gác lên vai hắn, nhấp hông mạnh mẽ thêm vài lần rồi xuất vào người cậu.

Cơ mông Volkov siết chặt, bắn thật sâu vào trong cậu, từ cổ họng phát ra tiếng gầm gừ.

Volkov vén tóc mái lộn xộn của Trương Việt Linh lên trên đỉnh đầu, ôm cậu vào lòng.

Trương Việt Linh mệt đến mức không nhấc nổi ngón tay, yếu đuối nằm trong lòng hắn.

Volkov vuốt ve khuôn mặt Trương Việt Linh một hồi, chợt cậu mở mắt nhìn hắn.

Con ngươi màu đen nhạt màu nhìn thẳng vào hắn, tựa như chưa bao giờ tỉnh táo như vậy.

Đôi mắt cậu bắt lấy linh hồn hắn, trong vắt như dòng nước chảy. Viền mắt Volkov nóng lên một cách khó hiểu, không biết tại sao lại xúc động.

Hai thân thể trần trụi dán vào nhau, hắn có thể cảm nhận được hơi thở của cậu rất rõ ràng.

Mai đỏ ngày tuyết, băng đọng thành hoa.

Khi đôi môi kia lần nữa chủ động dán vào môi hắn, Volkov chợt không rõ cảm giác này gọi là gì.

Ánh mắt chàng trai như rượu ngon, làm lòng người nguyện say đắm.

Đầu lưỡi cậu liếm nhẹ môi hắn, đồng thời cũng hút sạch toàn bộ lý trí của hắn.

Trương Việt Linh nói: "Chúng ta đều là đàn ông."

Volkov nhướng mày.

Trương Việt Linh nói tiếp: "Nụ hôn này coi như tiền boa cho nửa thân dưới của anh."

Volkov: "... Sao?"

Trương Việt Linh nheo mắt: "Tuy rằng anh là thằng khốn nạn nhưng vì kỹ thuật của anh cũng tạm, đây là tiền công của anh."

[Bạn bè: Đậu Đỏ chuyển khoản cho bạn 10 điểm.]

Volkov: "..."

[Bạn bè: Đậu Đỏ đã thu hồi 10 điểm.]

"Nghĩ lại vẫn không đáng." Cậu làu bàu trượt xuống giường, quấn chăn bước vào nhà tắm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net