Chương 73: Thế Giới Đổ Nát (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian nghỉ ngơi bảy ngày đã hết.

Vào sáng sớm, các người chơi đang ngủ thì bỗng bị ba hồi chuông đánh thức.

Giọng thông báo của hệ thống chính vẫn máy móc và lạnh lùng như mọi lần.

[Xin chú ý! Yêu cầu tất cả người chơi trình diện tại hội trường đúng mười hai giờ.]

Thông báo chỉ vang lên đúng một lần.

Trương Việt Linh dụi mắt ngồi dậy, vén chăn bước xuống giường.

Cậu làm vệ sinh cá nhân xong thì theo dòng người nườm nượp di chuyển đến hội trường.

Trương Việt Linh vừa đi vừa mở màn hình đọc tin nhắn từ Hồng Tuệ gửi đến, nhanh chóng tìm thấy cô ấy trong đám đông.

Cách trang trí của hội trường vẫn bức bối hệt như ngày đầu tiên Trương Việt Linh bị trò chơi bắt đến trong tình trạng không có ý thức. Tổng thể thiết kế tối giản và sang trọng, tuy nhiên vì toàn bộ không gian bao gồm mặt sàn lẫn trần nhà đều phủ màu trắng đơn điệu nên dễ gây cảm giác ngột ngạt.

Hồng Tuệ kể với cậu: "Nghe nói sau vòng hai số lượng người chơi chỉ còn lại chưa đến một trăm năm mươi ngàn người."

Hồng Tuệ thở dài nhìn xung quanh: "Tâm lý của mọi người đều rất căng thẳng."

Trương Việt Linh gật đầu. No.3 từng nói có khoảng hơn ba trăm ngàn người tham gia mùa giải cuối, nhưng đến nay chỉ còn lại chưa đến một trăm năm mươi ngàn. Đồng nghĩa hơn một nửa lượng người tham gia ban đầu đã bị loại bỏ sau hai vòng.

Tin tức này lập tức trở thành nỗi hoang mang lan rộng trong lòng các người chơi.

Nhóm người mới chẳng thể giấu được cảm xúc bất an hiện rõ trên mặt mình.

Nhóm người cũ thì giữ được thái độ bình tĩnh tốt hơn nhóm người mới. Vì từ lâu họ đã quen với bầu không khí chết chóc và nghẹt thở của trò chơi này, cũng đã chứng kiến vô số người ngã xuống.

Mắc kẹt trong vòng lặp vô hạn suốt một thời gian dài đằng đẵng, nhóm người cũ chấp nhận đánh đổi mọi thứ mình có và cố gắng hết sức đi tới hôm nay để tham gia mùa giải cuối chỉ vì một mục đích duy nhất. Đó là lấy được phần thưởng cuối cùng, trở thành Người Phán Xử vĩ đại và thoát khỏi những vòng chơi chết chóc cứ mãi lặp đi lặp lại này.

Và con đường gần nhất để họ đến với danh hiệu Người Phán Xử vĩ đại chính là tội đồ thất đại tội.

Một khi nhận được sự tài trợ và gợi ý từ các hoàng tử Địa Ngục, tương lai sẽ dễ thở hơn nhiều.

Ngai vàng của bảy tội đồ thất đại tội. Đó là mục tiêu chung của nhóm người cũ lẫn người mới.

Sau khi vòng ba kết thúc, hệ thống và các hoàng tử Địa Ngục sẽ tiến hành đánh giá biểu hiện tổng hợp sau ba vòng của người chơi, lựa chọn người ngồi vào ngai vàng No.2 và No.4 hiện đang trống.

Tội đồ Phẫn Nộ và Tham Lam.

Những người chơi bị phán phạm hai tội đó lén lút quan sát lẫn nhau. Đối với mối tội của mình, có thể họ sẽ có nhiều cơ hội hơn những người khác.

Ai nấy đều hiểu rằng nếu muốn sống được lâu hơn trong trò chơi này thì gợi ý do các hoàng tử cung cấp có ý nghĩa rất quan trọng. Không ai dám tự tin nghĩ rằng mình có thể vượt qua vòng bảy, tuy nhiên mỗi người đều ôm hy vọng rằng bản thân sẽ là người may mắn sống sót đến cuối cùng.

Vì để giữ mạng, các người chơi bỗng nắm chặt tay quyết tâm, tự nhủ phải cố gắng nhiều hơn để được các hoàng tử và hệ thống đánh giá cao.

Đúng mười hai giờ, bóng dáng quen thuộc của thỏ ú hiện ra từ hư vô.

Thỏ trắng đầy lông béo ú mỉm cười: "Hế lô hế lô, có ai nhớ bé không ạ?"

Không ai quên được những tràng cười kinh dị và bộ mặt gớm ghiếc của nó. Nhất là khi phải quay lại hội trường từng xảy ra cảnh tượng đổ máu khủng khiếp như địa ngục ngày hôm ấy một lần nữa.

Dường như các người chơi vẫn nhớ như in hôm đó những thi thể bị giẫm nát nằm dưới chân trông ra sao, vì thế im lặng nhìn thỏ ú chằm chằm.

Có một bộ phận người chơi nhát gan yếu bóng vía không nhịn được bắt đầu nôn oẹ.

Mặc dù hội trường đã được dọn sạch sẽ, nhưng lại khó thể xoá bỏ bóng ma trong lòng họ. Vòng hai do được hệ thống chuyển thẳng đến Điện Sinh Tử nên mọi người dần quên mất, bây giờ phải đứng ở nơi này một lần nữa khiến sắc mặt họ rất kém.

Thỏ ú không quan tâm sắc mặt mọi người trông ra sao, mỉm cười nói: "Hê hê, nói cho các anh chị biết một tin vui ơi là vui nhó. Vòng ba sẽ không sắp xếp ngẫu nhiên nữa, giờ đây các anh chị có thể lập đội tự do theo ý mình và đi cùng nhau."

Khuôn mặt của các người chơi cùng lúc hiện lên nét mừng rỡ: "Ngươi nói thật ư?"

Thỏ ú gật đầu: "Tất nhiên òi. Em nói một là một, nói hai là hai ó."

Sau khi thỏ ú dứt lời, mọi người lập tức giành nhau tham gia vào đội của các tội đồ thất đại tội.

Hiện giờ trò chơi còn lại năm tội đồ.

Thỏ ú tiếp tục nói: "À quên, mỗi đội giới hạn tối đa năm mươi thành viên thôi nhé."

Đám đông khựng lại liếc nhìn nhau. Nghĩa là trong gần một trăm năm mươi ngàn người ở đây, chỉ hai trăm năm mươi người có thể vào đội của họ.

Hội trường chợt ồn như ong vỡ tổ.

Volkov gửi tin nhắn cho Trương Việt Linh.

Kẻ Chấp Pháp: Trừ No.6 và tôi. Chọn đội em muốn đi, tôi lấy chỗ cho em.

Trương Việt Linh đọc xong tin nhắn, nhíu mày nhìn màn hình rồi rơi vào trầm tư.

Đậu Đỏ: Tại sao trong các lựa chọn không có anh?

Kẻ Chấp Pháp: Trông em không giống người biết rồi còn hỏi.

Trương Việt Linh nhìn chằm chằm màn hình, lồng ngực bỗng nhói lên.

Đó là một cảm xúc kỳ lạ.

Giống như chiều hôm trước người đàn ông ấy bỗng nhiên ôm cậu vào lòng, vòng tay siết chặt như sợ sẽ vuột mất.

Giọng nói ấy cất lên vẫn trầm như thế nhưng lại mơ hồ nhẹ bẫng hơn bình thường: "Linh."

Cứ như sắp sửa sinh ly tử biệt, lại như chẳng thể trùng phùng.

Việt Linh nhắm mắt, bỗng nghe thấy giọng nói cực trầm quyến rũ ấy vang lên bên tai: "Tôi thật lòng hy vọng em sẽ không vào cùng thế giới với tôi."

Volkov tiếp tục gửi tin nhắn đến.

Kẻ Chấp Pháp: Chọn xong chưa?

Thế nhưng Trương Việt Linh lại không động đậy, cũng không trả lời tin nhắn của hắn.

Lúc này Trương Quân Lan cũng gửi tin nhắn đến, đội của của hai người vẫn chưa giải tán.

Quân Tử Như Lan: Volkov bảo tôi chừa chỗ cho em, em có vào không?

Trương Việt Linh im lặng.

Năm đầu ngón tay thon dài đã chạm vào màn hình rất lâu nhưng lại chẳng gõ chữ nào.

Volkov tiếp tục gửi tin nhắn hối thúc.

Kẻ Chấp Pháp: ?

Trương Việt Linh nhắn trả lời No.3.

Chuông Nhỏ: Cảm ơn anh.

Quân Tử Như Lan: Vậy... em nhớ phải cẩn thận.

Dường như Trương Quân Lan không yên tâm, dặn thêm câu nữa.

Quân Tử Như Lan: Đừng quên em còn nợ tôi kèo nhậu.

Nháy mắt đội của các tội đồ đã tập hợp đủ thành viên mỗi đội.

Đội của bá tước Alfred No.6 do gã toàn quyền quyết định, hầu hết đội viên đều là thuộc hạ đắc lực dưới trướng Alfred cùng với một số người cũ có năng lực và kinh nghiệm.

Trương Quân Lan khá dễ tính, ai nhanh chân tới xin thì được vào.

Tội đồ Lười Biếng No.5 cũng không có nhiều yêu cầu, miễn người đó đừng làm cục tạ bắt cả team gánh là được.

Thiếu nữ người cá No.7 chọn giống bá tước Alfred, lựa những người chơi cũ có năng lực ổn định và vài người mới trông có tiềm năng.

Tội đồ Kiêu Ngạo Vladimir Volkov No.1 đứng một mình một cõi như vị vua sói cô độc, không ai dám đến gần mạo phạm. Hắn không cần đồng đội, bởi Volkov biết vòng này sẽ cực kỳ nguy hiểm. Những người đi theo hắn chỉ e sẽ chẳng thể sống sót.

Các thành viên trong đội No.1 tự bàn bạc xong rồi biết điều đứng cách Volkov một khoảng.

Bên cạnh những người chơi đã nhanh chóng thành lập xong đội là những người vẫn còn đang bơ vơ lạc lõng không biết nên đi về đâu.

Những người cũ có năng lực cũng tự đứng ra làm đội trưởng, tất nhiên yêu cầu tối thiểu để được vào đội vẫn là xem xét năng lực và tiềm năng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net